Trương Ngọc Văn hổn hển hô hấp, không kiềm chế được ngẩng đầu lên gọi tên Lục Thành. Tiếng gọi thô trọng gọi tên từ một người đàn ông khác khiến anh càng thêm ‘đứng lên’, Lục Thành đem đầu Trương Ngọc Văn quay về phía anh, Trương đại thiếu nghiêng người, cảm giác được đùi Lục Thành chen vào giữa hai chân cậu.
Lục Thành tìm đúng chỗ trên khuôn mặt cậu mà hôn lên đôi môi đỏ thắm. Nam nhân vừa cùng cậu hôn môi, vừa hướng xuống liếc nhìn vật đang trướng đỏ trong tay mình kia.
Môi hai người rời nhau ra, người dưới thân được hầu hạ thư thư phục phục nghe thấy tiếng Lục Thành ở phía trên hỏi: “Tiểu Trương thiếu gia, tôi phục vụ hài lòng không?”
Trương Ngọc Văn nghe không hiểu Lục Thành nói gì, sững sờ một chút. Lục Thành không nói gì, chỉ giơ lên thân thể, nhìn chằm chằm vào vật giữa hai chân Trương Ngọc Văn, ở phía trên hung hăng bóp một cái.
Trương đại thiếu gia cuối cùng phản ứng lại, khó nhịn mà động động trong tay Lục Thành, “Kháo! Tiểu Trương thiếu cái gì, phải gọi nó là thường thắng tiểu tướng quân.”
Lục Thành cười lên “Hắc”, đem người cậu toàn bộ lật lên. Anh cúi đầu, nhìn dục hỏa khó khịn kia mà nói, “Tôi muốn đi vào.”
Tính khí hai người chạm vào nhau, đều được Lục Thành nắm lấy ở trong tay, tương hỗ ân cần thăm hỏi, khó nhịn mà phun ra ái dịch ướt nhẹp. Trương Ngọc Văn mở mắt ra, nhìn thoáng vật to dài của Lục Thành không tính là hữu hảo, kêu lên, “Trước mở rộng đã, anh TM muốn tôi chết a.”
Hôn lên cái miệng đang mắng chửi kia, Lục Thành vươn tay ra “Ba” tắt đèn đầu giường.
“Anh làm gì vậy?” Trương đại thiếu bất mãn hỏi.
“Tôi sợ cậu xấu hổ a.” Lục Thành hôn một cái lên trán cậu.
“… Là chính anh xấu hổ thì TM tự thừa nhận a! A ──” hậu huyệt chật hẹp đột nhiên bị chen vào một ngón tay, Trương Ngọc Văn phản xạ có điều kiện kẹp chặt, “Nhẹ, điểm nhẹ một chút.”
Nhờ có dịch của hai người bôi trơn mà động tác của Lục Thành không có trở ngại, không có thực sự làm đau đối phương.
“Thả lỏng một chút, ” trong bóng tối, một tay anh ôm lấy lưng Trương Ngọc Văn, mà tay kia, ngón trỏ đã ở vùng bí ẩn bên trong hậu huyệt đối phương khai sơn động thổ.
Lục Thành kéo lại hông của Trương Ngọc Văn, khẽ nâng lên để thân thể cậu dính sát chặt chẽ vào mình, thoải mái tìm đến môi đối phương mà dán xuống.
Trương Ngọc Văn giơ chân lên, mở ra leo lên đùi Lục Thành, thuận tiện để đối phương ở trong cơ thể cậu mở rộng.
Dị vật xâm lấn cảm giác cũng không tốt, chí ít, cậu cũng không có nghe qua bao giờ. Nam nhân và nam nhân cùng nhau, thực sự sẽ thoải mái được sao?
Thế nhưng tên đã lên dây, không phát không được.
Lục Thành đã cho vào đến ngón tay thứ hai. Anh ở bên trong cơ thể cậu thăm dò, dọc theo vách tường dồn chặt nóng hổi không ngừng tiến lên mở rộng, bị hấp thụ dán chặt vào một vùng đất hoàn toàn mới – bí cảnh hấp dẫn của Trương Ngọc Văn.
Trong đầu Lục Thành bây giờ không còn nhiều lắm lý trí, nhưng chút tàn dư còn sót lại khiến anh tự hỏi bản thân đến tột cùng là có tài đức gì. Trước khi bị Trương Ngọc Văn tấn công dồn dập, anh đều có thể khống chế tốt bản thân. Nếu như đối phương không liên tục trêu chọc anh, anh cũng có thể bình tĩnh như trước, duy trì cái mối quan hệ không rõ là gì giữa hai người như trước. Lục Thành không phải là không tin tưởng Trương Ngọc Văn, chỉ là đột nhiên cảm tình này đến quá nhanh, chính bản thân anh còn chưa kịp nhận biết để ý rõ ràng, làm sao có thể cứ đơn giản như vậy mà tiếp nhận tình cảm đó.
Trương Ngọc Văn chủ động, chung quy lại khiến tầng lớp cố thủ trong lòng anh dần dần ngã đổ. Có thể thực tế nó cũng không phải quá kiên cố như anh vẫn tưởng.
“Có thể rồi, ” nam nhân vừa vội vừa giận, từ bên môi truyền đến thanh âm: “Lục Thành, con mẹ nó anh làm tình mà còn thất thần được hả?!”
Lục Thành thở gấp nở nụ cười, “Vậy tôi không khách khí.”
Anh rút ngón tay ra, đem đỉnh cự vật đang sưng phồng muốn nổ tung tiến đến sát động khẩu, Trương Ngọc Văn nằm dưới thân anh cong lưng, cắn răng mang theo thần tình sẵn sàng liều chết, theo sự thâm nhập chậm rãi của Lục Thành là một loại cảm giác áp bách trước nay chưa từng có cơ hồ khiến cậu có cảm giác hít thở không thông.
Dần dần, cự vật của Lục Thành cuối cùng cũng khảm sâu vào trong cơ thể Trương Ngọc Văn.
Bị u huyệt kia bao vây lấy thật chặt, Lục Thành cảm thấy mình đang bị nhiệt độ cao trong động tham lam mút vào. Chỗ kia như cắn lấy anh không tha, theo sự xâm nhập càng sâu của anh mà càng nóng càng chặt. Lục Thành thở dài thỏa mãn, cánh tay thon dài của anh ôm chặt lấy thân thể màu mật ong vóc dáng cực tốt khiến hai người kết hợp càng sâu.
Trong đêm đen, anh cũng không thể nhìn rõ biểu tình của Truong Ngọc Văn, nhưng vì động tác của anh mà phát sinh hơi thở gấp gáp khó nhịn không có tiết tấu, khiến Lục Thành nghĩ đêm nay có lẽ là cảm tình trước nay chưa hề có của Trương đại thiếu gia.
Trong lúc chậm rãi rung động, anh cảm nhận được Trương đại thiếu gia khẩn trương từ từ thích ứng, buông lỏng thần kinh buộc chặt.
“Tôi muốn động, ” vừa hạ xuống hôn lên mí mắt đối phương, Lục Thành vừa bắt đầu mãnh liệt trừu tống như bão tố.
“A ── ”
Trương Ngọc Văn không hề chuẩn bị trước, có cảm giác bị đóng ở trên một mô tô chạy điện, “Lục, Lục Thành, anh cái tên hỗn đản này, chậm một chút cho tôi, ha ── ”
Nam nhân không chút nào chậm lại, trái lại còn tăng nhanh động tác, anh đem Trương Ngọc Văn bế lên ngồi trên đùi mình.
“A, anh ── ”
Đột nhiên bị đổi tư thế đi vào vô cùng sâu, Trương đại thiếu thanh âm kinh hoảng còn chưa kịp phát ra đã bị nam nhân chặn miệng lại, ở nhịp độ giao hòa cường liệt mà hôn lên.
Do tư thế ngồi ôm thuận tiện mà cự vật của anh được nuốt vào càng sâu, như muốn đem người phía trên chọc thủng, anh đem chính mình hung hăng xâm nhập, đối phương từng trận thở dốc và tiếng kêu khó nhịn đều bị anh tham lam nuốt hết vào yết hầu.
Theo động tác không ngừng đĩnh động của Lục Thành, côn th*t nỏng bỏng bên trong bí động càng được thêm ướt át, động tác trừu động cũng trở nên càng thông thuận.
“Ô ──” Lục Thành thả ra đôi môi ướt át kiều diễm đang không thể nhịn nổi kia, lập tức liền nghe được Trương Ngọc Văn phát ra tiếng nức nở. Lục Thành ôm cậu càng chặt hơn, kèm theo tiết tấu trừu động không đổi, anh hôn lên mặt cậu, từ trán dần hạ xuống để lại một hàng dấu tích đến hầu kết thì dừng lại.
“A ha, …”
Anh lại liếm liếm hầu kết Trương Ngọc Văn một trận, cảm thụ được rung động mãnh liệt, Lục Thành lại ở phía trên cắn lên, lập tức nhận thấy hạ thân Trương đại thiếu căng thẳng, phía dưới cắn lại anh càng chặt chẽ.
“Ngô, vương tử điện hạ, đối với phục vụ của tôi có hài lòng hay không.” Nam nhân phun ra một tầng nhiệt khí bên tai, vì làm tình mà giọng nói trở nên khàn khàn mê hoặc chảy vào trong tai Trương đại thiếu.
“Thoả mãn, nếu là lão tử thượng anh, a… càng… thoả mãn ── ”
Lục Thành hừ nhẹ một tiếng, thật không khách khí mà buông lỏng cánh tay đang ôm lưng Trương đại thiếu, dịch xuống nâng lên cặp mông trơn tuột tế nị.
Đột nhiên mất đi điểm dựa, Trương đại thiếu trong bóng đêm lập tức bắt được bả vai đối phương, lại nghe Lục Thành thỏa mãn đắc ý cười khẽ. Anh đè mông Trương Ngọc Văn xuống, đem cự vật của mình áp lên mạnh mẽ.
Cuồng loạn tính giao đã khiến giường loạn một đoàn, trong lúc hai người kịch liệt dây dưa mà từ vị trí giữa giường đã dịch ra mép giường. Lục Thành buông chân xuống đất, đột nhiên ôm sát Trương Ngọc Văn, động thân đứng lên.
“──” Trương đại thiếu giật mình, trong nháy mắt khẩn trương mà cái trán xuất mồ hôi, dưới thân co rút một trận. Lục Thành vẫn để vật của mình ở trong nội vách trơn tuột, theo động tác ra vào mà ở địa phương kết hợp chảy ra dịch thể phân không rõ là của ai. Theo âm thanh “phốc phốc” dâm mỹ không hề gián đoạn, ái dịch ẩm ướt càng chảy ra nhiều, Lục Thành vừa ôm người đang thở dốc không ngừng như ôm trẻ, vừa di động ra vào, vừa in lại dấu hôn khắp nơi trên người cậu.
Bước đi trong bóng đêm thì gặp chướng ngại, Lục Thành biết đó là sô pha ở phòng khách, liền nghiêng người về trước, cả hai người ngã xuống. Động tác đột nhiên ngã ngửa ra sau làm Trương Ngọc Văn hét lên một tiếng, nghĩ rằng lưng và mông mình sẽ rơi xuống đất nở hoa thì cậu, ở trong bóng đêm mê muội, bỗng nhiên rơi vào một mảnh mềm mại.
Lục Thành cả người đè lên trên Trương Ngọc Văn, khi hai người ngã xuống phát ra âm thanh “Bính” lên sô pha. Vốn tưởng rằng đã đến chiều sâu cực hạn, nhưng ở động tác ngã xuống như vậy, tựa hồ lại đâm sâu hơn vào trong một chút. Trương đại thiếu bị vậy không thể kháng cự, suýt nữa trợn trắng mắt. Lục Thành gắt gao đè nặng cậu, động tác trừu động ban đầu đã ngừng lại.
Qua vài giây, Trương đại thiếu mới hồi thần lại từ nỗi kinh hãi, chen chân vào tức giận ngoan đá một cước, lại khiến vật cứng của nam nhân đang còn chôn trong cơ thể cậu lại trướng to thêm vài phần. Cuồng liệt dao động lại bắt đầu mạnh mẽ khiến khẩu huyệt co rúm. Tiểu Trương thiếu gia bị kẹp ở giữa bụng hai người mà ma sát, cuối cùng cũng đến cực hạn khiến cậu không thể chịu nổi mà rên rỉ.
“Ngô, a! ──── ”
Thân thể cong lên với độ cung lớn chưa từng có trước đó, không thể khống chế mà nắm chặt lấy đỉnh đầu sô pha, cơ thể căng chặt từ đầu đến chân, Trương Ngọc Văn cực kỳ sung sướng, co quắp mà bắn ra.
Phía trước bắn tinh làm cho hậu huyệt phía sau kẹp chặt lợi hại, Lục Thành từ cảm giác hạ thân mà nghĩ cả thể xác và tinh thần phảng phất đều muốn bị hút vào, hòa tan tại nơi ẩn khuất ấm áp kia.
Sự sung sướng không thể miêu tả khiến đầu óc anh mê dại, anh hung hăng trừu động mạnh mẽ hơn, cuối cùng gầm nhẹ, bạo phát ở trong cơ thể Trương Ngọc Văn.
Lồng ngực Lục Thành nhấp nhô lên xuống theo nhịp tim và hơi thở gấp gáp của anh, liền thả lỏng người, ngã xuống, đang còn ở trong cao trào mà ôm lấy người dưới thân.
Hai người thật lâu thật lâu không hề cử động, chỉ nằm đó nghe hô hấp hỗn loạn của đối phương, cảm nhận nhịp đập trái tim của nhau qua lồng ngực kề sát.
Mồ hôi đầm đìa địa hợp cùng một chỗ, hồi lâu, cuối cùng cảm giác được một ít cảm giác mát mẻ.
Lục Thành hơi chút dựng dậy, nhìn đôi mắt đang buông xuống của đối phương trong phòng khách mờ tối. Như thể mơ hồ không rõ, rồi lại rõ ràng mà ôn nhu.
“Đi tắm thôi.” Anh hôn một cái lên mí mắt Trương Ngọc Văn, hít sâu một hơi, từ trong cơ thể cậu đi ra. Địa phương giao hợp phát ra “Ba” một tiếng, khiến Lục Thành ngừng lại một chút. Thế nhưng kệ cho vật thể kia đang còn có trạng thái, anh ôm lấy Trương Ngọc Văn đã mệt lử sau cơn say đi tắm.
Tuy rằng chuyện đã là ván đóng thuyền, nhưng tiếp theo sau đó lại có thật nhiều vấn đề, ngày thứ hai hai người còn có đàm phán quan trọng ở công ty, hơn nữa Trương đại thiếu vốn đã say đến không có lực chống đỡ thoạt nhìn đã không được.
Hai người cả người nhẹ nhàng khoan khoái trở lại giường, lúc này đã qua nửa đêm.
Trương đại thiếu ở lúc tắm rửa cũng đã chóng mặt ngủ thiếp đi, Lục Thành nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, mình cũng nằm xuống. Anh đem tay của mình khoát lên đỉnh đầu ướt nhẹp của Trương Ngọc Văn, tay kia ôm lấy lưng đối phương.
“Hy vọng ngày mai khi tỉnh lại cậu sẽ không hối hận.” Anh ôn nhu ôm lấy nam nhân ngủ say bên cạnh, nhắm mắt lại.