• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam nhân ở trần bị Trương Ngọc Văn hung hăng cắn vào cổ, không khỏi phát tiếng cười, “Tôi đột nhiên nhớ đến một bộ phim.”

“Hanh, ” Trương Ngọc Văn nhả giọng mũi nói “Không có hứng thú”, hết sức chuyên chú đối phó Lục Thành.

Cậu một bên chuyên tâm liếm cắn một bên lột quần Lục Thành, thế mà Lục Thành còn có thể rảnh rỗi mà trêu đùa, động tác trên tay cậu lại càng không chút khách khí.

Rất nhanh quần áo đã ném đầy sàn xe, hai người đã hoàn toàn không chút gì che đậy ngăn trở mà quấn quít.

Chỗ ngồi trên xe đã được hai người trong lúc hôn nhau cuồng nhiệt mà không quên điều chỉnh mở rộng không gian đến hết mức nhưng vẫn còn nhỏ hẹp so với chiếc giường lớn ở nhà. Thế nhưng cái không gian như vậy tựa hồ lại càng thích hợp hơn, làm cho hai người không khi nào là không thiếp hợp.

Trương Ngọc Văn vẫn duy trì tư thế ngồi đối mặt trên người Lục Thành, Lục Thành thì nửa nằm xuống ghế, tay xoa nắn cặp mông dẻo dai của Trương Ngọc Văn, thân thể hai người gắt gao kề sát, cho nhau những ma sát không quy luật mà hỗn loạn.

Tính khí giữa hai chân Trương đại thiếu đã cương cứng không chịu nổi, cùng với lợi kiếm cũng đang trong tình trạng tương tự của Lục Thành mà đấu đến ngươi chết ta sống.

“Ha…A…”

Nhưng chỉ thế này thì không đủ, Lục Thành đè đầu Trương Ngọc Văn xuống, khó kiềm chế cắn lên đôi môi nóng hổi đang phát ra những tiếng thở dốc, hai vật có độ nóng bỏng như nhau đang khiến cả hai người mất đi lý trí.

Ở trong không gian có hạn, bất luận cảm xúc gì cũng đều rõ ràng, lưỡi bị ngậm mút triền miên, mỗi một chút dây dưa không chỉ ở da thịt mà còn đụng đến từng dây thần kinh trên người.

Đầu lưỡi chạm nhau, tiến tới thâm sâu khuấy đảo cùng nhau, hai người không ngừng biến đổi phương hướng hôn môi, ở nơi đôi môi được bịt kín, trong miệng trao đổi nước bọt của nhau.

Trong miệng là khí tức quen thuộc của người kia, ngay cả động tác triền miên, không cần dùng mắt nhìn cậu cũng có thể cảm thấy.

Lục Thành một tay nâng đầu Trương Ngọc Văn, một tay vuốt ve tấm lưng trơn nhẵn của cậu, vô pháp thỏa mãn.

“Hắc…”

Lưỡi cùng lưỡi quấn quít, thân thể cùng thân thể quấn quít, không chút khe hở.

Ngay khi động tác đang càng lúc càng mãnh liệt, hai căn hung khí ở giữa bụng hai người được ma sát mà càng thêm hung mãnh không chịu nổi.

Lục Thành bắt đầu trên dưới đĩnh động, người phía trên theo động tác của anh cũng rất nhanh đong đưa thân thể của mình.

Một tay kia còn đang ở trên lưng Trương Ngọc Văn, theo sống lưng chậm rãi rời xuống, tham nhập vào u huyệt chật hẹp trong bóng tối.

“Ngô ──” một ngón tay đột nhiên tiến nhập, hậu huyệt theo bản năng buộc chặt, lại không ngăn cản được nam nhân càng xâm nhập khảo sát.

Anh đã quá quen thuộc với thân thể của cậu, khi Trương Ngọc Văn kìm lòng không được mà than nhẹ thì lưỡi cùng ngón tay Lục Thành cùng lúc tiến công trên dưới, thâm nhập thiển xuất (thâm: sâu, nhập: tiến vào: thiển: nông, xuất: ra à…) khiến cho Trương Ngọc Văn chút nữa là hoàn toàn mất kiểm soát.

Trương đại thiếu bị lộng đến nóng ruột, ôm lấy đầu nam nhân, hai hàm răng cắn chặt đầu lưỡi đối phương không chút thương tiếc mài xé khiến anh tiến thối bất năng.

Nhưng rất nhanh, sự trả thù ngọt ngào một lần nữa biến thành vô chỉ vô tận triền miên, Trương Ngọc Văn một bên hôn, một bên liếm nước bọt bên môi Lục Thành. Mà trong thân thể cậu khi không kịp ý thức đã thành ba ngón. Quá trình mở rộng đầy liêu nhân trước khi hai người bị dục hỏa đốt người đã được hoàn thành. Lưỡi dao sắc bén đang luôn chờ trực ở ngay trước cửa động, khi nam nhân thở dốc mà nói “Tôi tiến vào đây”, nửa giây cũng không bỏ lỡ, rút ngón tay ra và lập tức tiến vào thay thế.

“A ──” Nương vào tư thế thuận lợi của hai người, Lục Thành thẳng tắp tiến sâu vào bên trong, cảm giác ngay lập tức bị nhồi đầy gần như muốn lấy nửa cái mạng của Trương Ngọc Văn.

So với khuôn mặt tinh xảo mỹ miều của chủ nhân, cái vật đang lộng hoành kia một chút cũng không giống. Trương Ngọc Văn hầu như cảm nhận được nhịp đập rõ ràng của nó, thậm chí trong động tác đột nhiên tiến vào của Lục Thành cậu còn cảm nhận được gân xanh dữ tợn của nó ma sát vách tường đầy xúc giác của mình.

Lục Thành cũng không có lập tức trắng trợn trừu sáp. Anh cho Trương Ngọc Văn thời gian thích ứng, khi đối phương đang trở nên khó nhịn mà thở dốc, Lục Thành lại nắm lấy cằm cậu, tìm đúng đôi môi ướt át mà tinh tế ôn nhu hôn lên.

Hai người kết hợp với nhau, ôm thân thể của nhau trong không gian u tối chật hẹp, Lục Thành nghĩ, bọn họ cứ như vậy liệu có thể thực sự dung hợp thành một không. Anh từ từ nhắm mắt, hôn Trương Ngọc Văn, cậu cũng đón nhận mà hôn lại anh. Lục Thành vuốt ve hông thon dài hữu lực của Trương Ngọc Văn, lướt xuống cặp mông đĩnh kiểu rắn chắc đang chăm chú hàm cắn vật của chính mình, nơi ẩm ướt ấm áp dần dần thích ứng sự xâm lấn của anh, bắt đầu không tự chủ mà co rút, nam nhân cuối cùng không nhẫn nại nữa.

Anh đè mông Trương Ngọc Văn xuống đồng thời ưỡn thắt lưng lên, thành công nghe được tiếng than nhẹ của đối phương.

Bão tố tiến công, bất khả chống đối.

“A, a! ── ngô ── a ── “

Hai người tứ chi quấn quít, liên thể mà đem hết khả năng để càng thêm gắn chặt vào nhau.

Mãnh liệt trừu động chẳng rõ bao lâu, Lục Thành đột nhiên ngồi dậy, mang theo cả Trương Ngọc Văn cùng trọng lượng của cậu khiến Lục thành càng thêm tiến sâu.

Lục Thành một bên đĩnh tống, một bên cầm tiểu thịt trụ của Trương Ngọc Văn mà súy động.

“A! ── nhanh!!” Bị tiền hậu giáp công, Trương Ngọc Văn da đầu tê dại, đi theo động tác nam nhân mà diêu động thân thể, càng tăng thêm khoái hoạt.

Lục Thành nắm tính khí Trương Ngọc Văn, trên đỉnh không ngừng tràn ra dịch thể làm ướt tay anh.

“Hắc! Lục Thành ── “

“Ừ ── “

Thân thể khế hợp, tần suất khế hợp, khi nghe được lời đáp của Lục Thành cậu lại một lần nữa hôn lên môi anh. Khó kìm nổi lòng, Lục Thành cũng ôm lấy hông Trương Ngọc Văn mà ưỡn mạnh lên, vật trong tay anh hung hăng nảy lên vài cái, chỗ hàm chứa anh cũng bắt đầu co giật, khiến da đầu anh tê dại.

Anh ôm cậu càng chặt hơn, liên tục nhằm đúng một điểm mà trừu sáp đến.

“A, a ── “

Tiểu Trương Ngọc Văn cuối cùng ở trong tay Lục Thành bạo phát, phun ra đầy tay, đầy ngực.

Lại liên tục đánh thêm mấy cái, Lục Thành chăm chú đè xuống Trương Ngọc Văn, dường như cả hai khỏa thịt hoàn phía dưới đều bị đánh bại bởi Trương Ngọc Văn, thật sâu bắn vào thân thể cậu.

“Hô…”

Cao triều qua đi, hai người lẳng lặng an tĩnh ở trong xe, không có ý tứ cử động. Xa xa là tiếng động rầm rĩ mơ hồ không rõ lắm của hải triều. Trong nháy mắt, Lục Thành nghĩ đến tiểu đảo xa xôi kia, là thế giới chỉ có mình anh và cậu.

Anh cho đến giờ vẫn chưa nói với Trương Ngọc Văn về bất an trong lòng, cái loại bất an anh không thể khống chế, thậm chí còn không rõ nguyên do, anh cũng cố không thể hiện ra vẻ ngoài, thế nhưng lại bị con người này nhạy cảm mà phát hiện.

Lục Thành tự hỏi mình bây giờ có đúng hay không bị điên rồi. Hiện tại, anh muốn đem người này mỗi phút mỗi giây giam tại bên người, không muốn để cậu cùng bất luận kẻ nào tiếp xúc gặp gỡ, thậm chí…

“Anh cười cái gì vậy?” Trương Ngọc Văn từ cổ Lục Thành ngẩng lên, trong không gian mờ tối mò lấy áo khoác của mình lấy thuốc ra đốt.

“Tôi đang cười sao?”

Trương đại thiếu một vẻ  “Tôi còn không biết anh sao” thần tình, rất đắc ý. Cậu ngậm điếu thuốc, sờ lên khóe môi nam nhân, “Anh đến cái tóc gáy nhúc nhích tôi cũng biết.”

“Thật lợi hại thế sao?” Nam nhân thiêu thiêu mi, đối phương ngồi ở trên người anh, khói trong miệng không nghiêng không lệch phun lên miệng anh., hiển nhiên là cố ý.

Trương Ngọc văn hầu như dán lên môi Lục Thành, chậm rãi mở miệng nói: “Hiện tại nội tâm anh là đang phân vân giãy dụa, muốn lại thêm một lần nữa, hay là mặc quần áo quay về khách sạn.”

Trương Ngọc Văn vừa nói chuyện vừa chớp động lông mi. Không có động tác gì khác, nhưng lại gần như trêu chọc được Lục Thành.

Cậu lại hút sâu một hơi thuốc, đem tàn thuốc ném ra cửa sổ xe, Lục Thành dưới thân đã cười ra tiếng.

“Quả nhiên là Trương đại thiếu hiểu rõ tôi nhất.”

Ngay khi mỹ nhân vừa nói xong đã bị một đôi môi đầy mùi thuốc hôn lên.

Trương Ngọc Văn ôm lấy đầu Lục Thành, bắt được đôi môi ướt át của nam nhân liền tiến quân thần tốc. Bọn họ từ khi cùng một chỗ, có cảm giác thời gian hôn môi dường như còn nhiều hơn thời gian làm tình. Thế nhưng cho dù chỉ là hôn đơn thuần, cuối cùng vẫn thành thân thể quấn quít tứ chi dây dưa.

Cũng không cần bất cứ thời gian nào nữa để bồi dưỡng tình cảm, trong lúc hôn nhau kịch liệt, nam nhân đã tủng động thắt lưng, nhanh chóng mà hành động.

Anh cắm mình ở trong cơ thể Trương Ngọc Văn, cứng rắn đĩnh nhập, từ lúc môi nam nhân bị Trương đại thiếu vuốt ve mà nói cậu biết anh đang nghĩ gì, nó đã trọng chấn hùng phong, đỉnh Trương đại thiếu một đỉnh lền vào sâu bên trong.

Hai người lần thứ hai tác chiến, so với vừa rồi còn kịch liệt động tình hơn.

Trần truồng dã thú tứ chi ở trên xe giao hợp, khiến cho xe như gặp địa chấn mà rung động.

“Ngô… Nữa!”

Sâu hơn chiều sâu, không chút lưu tình đè Trương Ngọc Văn xuống, nam nhân đang trong thân thể cậu nặng nề mà thở phì phò, “Nguyên lai tôi vẫn không thể thỏa mãn được em sao vương tử điện hạ?”

“Ngô, đến lượt tôi, tôi TM tuyệt đối làm anh ba ngày không xuống giường được ── a ──” Trương Ngọc Văn còn chưa có đắc ý xong, đột nhiên bị đẩy ngã ở chỗ ngồi kế bên tài xế.

Lục Thành nở nụ cười một tiếng, ôm lấy cậu đĩnh một cái sâu, liên tục không ngừng mà động, cuối cùng đem cái miệng Trương đại thiếu đang còn muốn thể hiện chặn lại,  chỉ còn có thể thở dốc.

“Ba ngày?” giọng nói nam nhân trở nên thấp trầm ngoan cười nói: “Như em mong muốn, Trương Ngọc Văn.”

Sau khi “Làm lụng vất vả”, Lục Thành lái xe về khách sạn, Trương đại thiếu lúc này thật sự đến lực cử động đầu ngón tay út cũng không có.

Lục Thành đem xe cho nhân viên đưa ra bãi đỗ, khom người vào chỗ ngồi kế bên, đem Trương Ngọc Văn lười biếng cạn lực từ trong xe bế ra.

Bế Trương Ngọc Văn vào đại sảnh, hai người đem đến bao nhiêu ánh mắt, Lục Thành một điểm cũng không để ý, ôm Trương Ngọc Văn vào thang máy lên phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK