Cô sải bước đi cùng Đạo Thiên.Mỗi bước chiếc váy dài lộ rõ ra phần đuôi áo.
Vốn dĩ cô định giấu nhẹm chiếc váy đi nhưng vì cú té vừa rồi,để chuyên nghiệp cô phải chuyển nó sang hướng khác.
Mọi người ồ lên và kẻ nhướn tới,kẻ giơ điện thoại ra chụp chiếc váy của cô.
Giờ đây cả hai người cứ như Vua và Hoàng hậu đăng cơ.Thế rồi cái người được khen có chiếc đầm đẹp nhất đã bị nhấn chìm từ giây phút này.
- Cô Bạch chiếc váy của cô đẹp quá,tại sao đến bây giờ cô mới cho mọi người mãn nhãn.
Cô mĩm cười:
- Thiên tài thì luôn khác thường.Với tôi cũng vậy sự sáng tạo của mình không để ai đoán trước.
Tổng tài cảm thấy Tiểu Hoa giờ đây đã mạnh mẽ đối đáp hơn nhiều.Anh mĩm cười.
- Tổng tài có phải bộ vest anh mặc cũng là do NTK Kiều An Hảo làm ra không?
- Đúng vậy.Và cũng như mọi người không ngoại lệ,tôi vẫn đang hãnh diện và choáng đây.Quả thật nó rất tuyệt.Các bạn có bị lóa mắt không.Bởi đây mới là đôi tay tài năng thật sự đối với tôi.
Câu trả lời của anh nhằm đá xoáy vào những người đã chê chiếc váy của cô lúc nãy.Mc lại lên tiếng.
- Cô Bạch và cô Doãn vừa có người ra giá chiếc váy của các cô rất hào phóng,cô có bán không?
NTK Doãn vui vẻ như vớ phải vàng:
- Ôi thật sao,cảm ơn ai đó đã yêu thích nó.Nhưng tôi sẽ bán với giá 50000 bản.
- Còn NTK KAH thì sao?
Không ngoài dự đoán cô mĩm cười.
- Nó có giá sao?Tôi xin lỗi khi nói điều này.Đối với tôi không có mệnh giá nào có thể mua được chiếc váy mà tôi đang mặc.Ngay cả chiếc váy mình đang mặc mà có thể bán nó ngay thì thể diện tôi còn ở đâu chứ.
Cô gái kế bên có vẻ sượn sùng cay nghiến.
Sự kiện kết thúc.
Sáng hôm sau,cô vừa bước vào công ty mọi người gặp đều chúc mừng cô.
- KAH cô xem sáng nay công ty chúng ta nhận rất nhiều hợp đồng muốn cô thiết kế riêng cho họ đấy.Và cả những trang mạng đang ca ngợi cô nữa nè.
Tiểu Hoa bước thẳng đến phòng Tổng tài.
- Sao nào,anh thu hoạch nhiều đó chứ?
- Cancel!
- Hả? Anh có bị làm sao không? Thời buổi cạnh tranh kiếm cái hợp đồng khó lắm.
- Em là bạn gái của anh.Anh không muốn em phí phạm tài năng cho người khác.
- Đồ ít kỷ 😑
- Này...này trưa đợi anh.
Tiểu Hoa trở về phòng.Con bé vào inter check những dòng comment mà tối qua trước khi đi cô đã đăng tải tấm ảnh mặc chiếc váy.
(Các bạn thấy điều gì?Tôi sẽ tặng món quà đặc biệt cho ai trả lời đúng.)
Chỉ có một nickname "Chiếc váy rách" trả lời đúng nhất.Tiểu Hoa ấn vào tìm hiểu thì thấy cô bé này đăng tải những tấm hình tự vẽ rất đẹp.Lưu tên lại khi cần.
"Bạn check ib của tôi nhé"
Tiểu Hoa đã gởi tặng chiếc váy đắt đỏ ấy cho cô gái.Cô gái nhỏ tuổi ấy sống tận Paris-kinh đô của thời trang.Đúng là đáng để lưu ý.
Tổng tài nhận được một hợp đồng đặc biệt được chỉ thị và bàn giao từ bà anh.
- Tôi tự hỏi,tại sao công ty của cô sao lại cả gan muốn tôi làm người mẫu đại diện vậy?
- Đúng là Tổng tài ngạo mạn khét tiếng,chưa mời người ta ngồi đã nói những lời khó gần vậy.
Cô gái ngồi xuống.Tiếp tục
- Hợp đồng này là do chủ tịch Bà Thị phê duyệt.Cho nên anh chỉ việc chấp hành thôi.
- Tôi không đồng ý thì thế nào?
Cô ta lấy ra một tập giấy,Tổng tài tiến lại cầm và đọc.Gương mặt anh từ kêu ngạo chuyển sang bất ngờ.Anh lao ra cửa lên xe và chạy đi.
Tiểu Hoa không biết Tổng tài có chuyện vẫn vô tư chờ cơm.Mãi không thấy anh tới gọi cô nhấc máy gọi thì đầu dây bên kia không ai bắt máy.
- Tổng tài đâu rồi?
- Dạ sếp vừa nãy đã đi rất nhanh ra ngoài cũng lâu rồi chị.
Gọi lần nữa thì đt tắt máy.Cô gọi Tử Long:
- Anh có ở cùng Đạo Thiên?
- Không,anh vừa đi giải quyết công việc ban sáng Đạo Thiên giao.Sao thế?
- Anh ấy biến mất,em khôn liên lạc được.Vậy chào anh nhé!
Tiểu Hoa vừa giận vừa lo không biết có chuyện gì? Chưa bao giờ anh như vậy.
Tan làm con bé ghé sang chung cư bấm chuông mãi cũng không thấy ai mở.Giờ gọi đt cho Tử Long cũng không được.Trong lòng bực tức đi về.
- Anh hai,trưa giờ Đạo Thiên mất tích.Anh là bạn thân có biết hắn ta đang vui vẻ nơi đâu không?
Bạch Vỹ dừng bấm máy tính,anh tháo kính mặt trầm như hiểu sự tình.
- Em nghĩ đi để anh mang nó về.
- Ủa...anh biết à cho em theo với.
- Anh sẽ mang nó về đây.Em không nên đến thì tốt hơn đó.Thường nó hay biến mất là có tâm sự đấy.
Con bé tỏ ra hiểu chuyện gật đầu rồi lên phòng.
Một tiếng sau có tiếng gõ cửa.Sau cánh cửa ấy 1 thanh niên đứng còn chưa vững thế mà hai tay hắn đang cầm lủng lẳng...
- Xin lỗi....đây là quà chuộc tội.
Tổng tài giơ giơ hai tay,một bên là trà sữa ngôn tình,bên kia là thức ăn vặt nóng hổi che lấy khuôn mặt.
- Sao không bảo anh hai đưa anh về luôn đi.
Tổng tài bước vào nằm lên giường cô.
- Xin lỗi để em lo nhé! Cho anh mượn đêm nay thôi.
- Ể,,này....này
Tiểu Hoa ngồi cạnh soi gương mặt hắn.(Đang buồn sao,tâm trạng thế nào mà em không thể chia sẽ?)
Khi tiếng chuông đồng hồ reo cả hai giật mình thức.Tiểu Hoa chắn ngang giữa hai người một chiếc gối dài cô ngồi dậy.
Tổng tài nhanh tay kéo cô ngã nhào vào lòng.
- Anh phải làm người mẫu đại diện cho Doãn gia.
- Tại sao? Anh có quyền từ chối mà.
- Công ty chính của bà lâm nợ rồi.Nếu nó phá sản thì phía bên thời trang Hắc Thị chúng ta cũng rơi vào tay Doãn gia.
Tiểu Hoa quay mặt nhìn anh,hai tay áp má.
- Được đấy,gương mặt này sẽ hút khách.Không khéo anh lại thêm nghề triển vọng.
- Trước giờ anh không làm việc dưới lệnh một người phụ nữ nào cả.Nhưng với tình thế bây giờ anh phải...
Tiểu Hoa hiểu cảm giác của một người cao ngạo danh tiếng trong giới phải đi làm việc cho một người mới bắt đầu.
- Thế em mua lại hợp đồng và số nợ của bà được không?
Tổng tài lắc đầu.
- Ngoài nợ bà còn bị bên đó có các bằng chứng việc trốn thuế nữa.
- Hả, vậy vậy bà bị lừa sao?
- Sớm biết anh đã tách biệt thời trang Hắc thị ra rồi.
Tiểu Hoa con bé động viên
- Đạo Thiên anh hãy yên tâm làm tốt hợp đồng đi.Em tin anh.
Tổng tài nhìn cô.
- Cảm ơn em.Nhưng nơi làm việc là Paris một tháng cho sự kiện.
(Thôi rồi ta muốn rút lại lời nói.Làm sao tin một Tổng tài điển trai thế này cùng cái cô Doãn kia kề vai sát cánh mỗi ngày mà không....)
Miệng nói tin mà đầu nghĩ khác bị Tổng tài bắt gặp.Anh đưa tay cốc đầu.
- Vớ vẩn....
- Hả...Em làm gì vớ vẩn.
Anh đẩy cô dậy và bật dậy.Cả hai đến công ty.
Tổng tài làm việc và cho người điều tra về tập đoàn này và cô gái mới xuất hiện kia.Thế lực thế nào mà đã cướp danh hiệu của Thiên Hoa và lừa gạt cả bà.
Hôm qua,cả hai bà cháu có một trận cãi vã không hề nhẹ.Và có những yêu cầu quá đáng với anh,khiến anh bất mãn,buồn bã và giải sầu.
Nhớ lại...
- Ta có thông tin hiện nay Doãn gia nắm giữ vị thế và tài chính cao hơn tập đoàn Bạch Nhân.Hay nhân cơ hội hợp tác mà đến với con bé họ Doãn kia đi.
- Kìa,bà nội! Trước kia cũng là bà gán ghép cháu bắt cháu kết tình với Bạch gia để cũng cố vị trí.Cũng mất nhiều thời gian để cháu chiếm được tình cảm cô gái đó.Vẫn chưa đạt được như bà muốn sao? Giờ lại...
Lúc đó điện thoai Tổng tài reo anh cầm định nghe thì bà giật lấy.
- Hãy chia tay nó đi khi còn sớm.Cháu cũng vì làm theo lời ta..bây giờ ta muốn đổi người khác....
- Được cháu sẽ vì bà...
- Đúng vây.Hãy nhớ cháu được như bây giờ là do ai.Bằng không ta sẽ cho người...
Tổng tài nắm chặt quay đi.Đó là lần cuối anh tự nhũ vì bà anh lần cuối.Sau đó anh sẽ từ bỏ tất cả..