- Bây giờ ngủ được chưa?Anh phải đi nhanh đây.
- Ủa anh còn đi sao?
- Ừ...vì em muốn ngắm tuyết đầu mùa cùng anh cho nên dù lên tới cửa rồi anh cũng phải chạy về.Anh đi đây..
Hắn hôn lên trán rồi quay nhanh đi.Cô gái buồn nhưng cũng được xoa dịu phần nào.Bởi vì cô mà anh chiều cô quá còn gì.
Những nụ hôn chỉ mới bắt đầu,rất ít rất thưa.Nhưng sao lại mang cảm giác quá đỗi mãnh liệt.Vừa đau nhói ở tim,vừa ấm áp hạnh phúc.
Cô và anh mỗi người bắt đầu công việc của mình.Tháng cuối năm với nhiều tất bật.Đạo Thiên chỉ còn 2 tuần nữa là hoàn thành công việc.
Nhưng từ khi anh rời đi đến nay 6 ngày thì những cuộc trò chuyện bắt đầu thưa dần.Chỉ còn lại người nhắn người trả lời và bận công việc.
Ngày thứ 8...Thiên Hoa facetime
- Sao 2 ngày rồi không face cho em?
- Ờ,công việc đang tới nước rút.Nhiều người nên anh không để facetime cho em được.
- Thế à,tưởng anh chốn đi chơi với cô nào chứ.
- Ừ.Thôi anh làm..anh sẽ gọi khi anh rãnh.
Bụp....
(Trời,hôm nay là người tắt trước luôn.Cũng chẳng hỏi han mình vẹo gì?)
Tiểu Hoa vốn dĩ rất nhạy cảm cho nên cô sinh nghi.Cô gọi hỏi chuyện Tử Long thì cũng được biết không thấy có việc gì.
Tối hôm đấy là 11h đêm.Tiểu Hoa nhắn tin.
- Này,Đạo Thiên em thấy anh lạ.
Không ai trả lời...
Phía bên Đạo Thiên.
Khi nhìn thấy tin nhắn của cô anh liền cầm điện thoại lên,sau đó sực nhớ
- Đạo Thiên,con đã thấy email bà gởi chứ? Con đang làm gì vậy? Bà đã nói nhân lúc này mà đến với con bé Doãn kia.Sao cháu lại còn quay về tình tứ với cô tiểu thư chân yếu tay mềm Bạch gia chứ?
Một nữa Hắc Đạo về phe ta rồi.Nếu cháu không nghe lời đừng trách ta.Hãy nhớ sự nghiệp cơ đồ của gia tộc ta là quan trọng nhất.Hãy nhớ ta đã bao dung chăm lo cho cháu thế nào? Cho ta thấy một chút thiện ý của cháu đi.
Và thế anh để điện thoại xuống.Bà của anh đã cho người theo dõi anh.Cô gái Doãn gia kia cấu kết với bà.Bà gởi những tấm hình chụp lén cả hai.Nhưng là người nào trong Hắc Đạo đã làm việc đó ngoài Tử Long?
Bởi vì không một người nào có thể theo dõi anh mà anh không biết cả.Chỉ có Tử Long bên cạnh anh đc anh truyền đạt các chiêu thức đó thôi.
Nhưng làm sao Tử Long có thể phản bội được?Hoặc có một cao thủ nào khác?
Trong lòng khó chịu.2h sau anh nhắn tin lại.
- Em ngủ chưa?Xin lỗi,giờ anh mới xong.
Không thấy phản hồi.Đạo Thiên tự an ủi bằng cách ngắm nhìn hình ảnh cô trong điện thoại lần cuối rồi xóa tất.
Một giọt nước mắt lăn dài trên má.Tổng tài.....khóc ư?
Một giọt thôi cũng đủ nói lên sự đau khổ của người đàn ông rồi.Không giống như phụ nữ đàn ông không thể khóc òa lên được.Nhưg điều để người đàn ông rơi lệ thì nó thật sự....
- Giận quá làm sao ngủ được?😏 Đang giải sầu.
Cô gởi anh tấm hình bàn rượu.
- Uống ít thôi cho ấm bụng rồi ngủ đi.Khuya rồi?...
- Đạo Thiên,anh nói đi....anh muốn ở Paris luôn phải không?
- Không có.
Cô gọi cho anh,hai má ửng hây hây vì rượu và vì ngoài trời đang đông.Nằm xuống bàn.
- Lúc anh mới qua,2-3h là anh gọi cho em rồi.Còn sau hôm anh về sinh nhật cùng em,...r..ồi sang đo đó...anh..anh k thèm nhơ..nhớ...e...m nữa....
Con bé vừa nấc vừa thủ thỉ trong cơn say.
- Nếu mai...anh k gọi.....thì...em....
Chiếc điện thoại úp xuống mặt bàn.Bên kia buồn bã tắt máy rồi cũng bắt chước lấy rượu ra uống.
Nhắn tin 👉 Bạch Vy dẫn cô ấy vào giường dùm tôi.
....
Những ngày giữa đông tuyết bắt đầu rơi dày hơn,công việc phải hoàn thanh gấp rút.Hôm nay,trong giờ làm việc.Tiểu Hoa nhận cuộc gọi đến văn phòng.
Cốc...cốc..
- Cháu vào đi.
- Bà...hôm nay,có việc gì bà đến đây ạ?
- Sao? Công ty của ta của cháu ta,ta đến phải xin phép cháu sao?
- Dạ cháu không có ý đó.
Bà ta chỉ sắp tài liệu trên bàn.Tiểu Hoa không hiểu chuyện mở ra xem.
- Đơn xin nghĩ việc là sao?
Gương mặt bà Thị trở nên đanh,bà chống hai tay lên bàn đứng dậy,rồi khoanh tay quay lưng nhìn ra bên ngoài.
- Nghĩa là nhiệm vụ của Đạo Thiên làm cho ta đã chấm dứt.Nay nó tìm được người tâm đầu ý hợp hơn rồi.Cháu hãy rút đi.
- Bà,bà nói gì vậy?Cháu vào công ty này là tự năng lực của mình.Trước đó cháu và Đạo Thiên không hề biết nhau.Bà nói anh ấy tìm được người hợp ý,kết thúc nhiệm vụ là sao?
Bà ta quay lại,đưa điện thoại cho Tiểu Hoa xem.Cô thấy lưng của Đạo Thiên đang đứng nói chuyện với bà Thị.
(Ta có thông tin hiện nay Doãn gia nắm giữ vị thế và tài chính cao hơn tập đoàn Bạch Nhân.Hay nhân cơ hội hợp tác mà đến với con bé họ Doãn kia đi.
Trước kia cũng là bà gán ghép cháu bắt cháu kết tình với Bạch gia để cũng cố vị trí.Cũng mất nhiều thời gian để cháu chiếm được tình cảm cô gái đó.Vẫn chưa đạt được như bà muốn sao? Giờ lại...
Hãy chia tay nó đi khi còn sớm.Cháu cũng vì làm theo lời ta..bây giờ ta muốn đổi người khác....
-Được cháu sẽ vì bà...)
Kiểu clip được một người quay lén lại.Thiên Hoa vô cùng sốc,cô không biết nói gì?
Đặt hồ sơ xuống ký rẹt rẹt và bỏ đi.
(Mình cảm nhận được tình cảm của Đạo Thiên nhưng cũng không phủ nhận anh ấy là người đã từng coi trọng địa vị.Lẽ nào ngay từ đầu anh ấy và bà của anh đã có kế hoạch...Hay anh ấy bị bà...)
Thiên Hoa lao vào phòng tìm một cái nick...
- Alo...em gái em có đó không?
- Wa....idol của em...
- Chị cần nhờ em giúp một việc.
- Vâng.Chị muốn gì?
- Chị sẽ chuyển cho em số tiền em hãy đi mua dùm chị vé show Fashion của Doan Gia.
- Ồ...Hiện cái vé này được bán vào 7h sáng mai.Chỉ giới hạn 200nguoi thôi.Nhưng không sao em thể giúp chị.Chị không phải chuyển tiền cho em.Nhưng chị mua cho ai vào xem.
- Chị sẽ bay sang đó chắc tối mai tới.Em cho chị địa chỉ nơi em được không?
- Ồ...hình như stylis là boyfriend của chị đúng không?Vui quá em sắp được gặp idol rồi.😍
- Chị cảm ơn trước.Bây giờ chị đặt vé bay đây.
Thiên Hoa đặt vé bay gấp tối hôm đó.
- Anh hai em đi công tác vài ngày.Anh và ông ở nhà giữ sức khỏe nhé.
Không ngờ bà Thị dự tính đúng.Bà ta cho đệ tử theo dõi Thiên Hoa.Chúng bám theo taxi của cô.
Cô gái đến sân bay ngồi đợi giờ vào.Trong lúc ấy cô thấy bóng vest đen kiếng đen phong thái giống ban của Đạo Thiên và nghi ngờ.
Tiểu hoa mở hộp phấn có gương để nhìn phía sau,có hai tên đi lại.Con bé đứng lên chạy tới cửa soát.Hai tên trên cản đường.Rất tiếc Thiên Hoa có võ nên họ không giữ được.
- Bảo vệ,có đám người áo đen muốn bắt tôi để khủng bố kinh tế.
- Cô nói gì vậy?
Thiên Hoa giơ một đống thẻ căn cước
- Đây...đây tôi là Thiên kim tiểu thư tập đoàn Bạch Vỹ nhất nhì nước này đây.
Anh bảo vệ cho gọi lực lượng cảnh sát chống tội phạm và khủng bố đến bảo vệ cô.
Một tiếg sau Thiên Hoa cất cánh an toàn.Cô thiếp đi trong giấc ngủ bởi chuyến bay dài...
Bước xuống sân bay Paris là tối hôm sau.Đài khí tượng cho biết tuyết tơi dày và nhiệt độ khá lạnh.Cô đón taxi đến địa chỉ nơi cô gái đã từng đoán trúng điều đặt biệt của chiếc váy.
- Đúng địa chỉ này không chú?
Hiện cô đang đứng dưới một ngôi nhà xây kiểu kiến trúc cổ xưa.Một tòa lâu đài đúng hơn ấy vậy mà để nickname cũng khá đặt biệt.
Một cô gái tóc vàng với đôi mắt màu xám long lanh nhìn tôi.
- Wellcome my home-idol.
Cô gái đề nghị Thiên Hoa ở lại nhà mình để hôm sau cùng đi xem show diễn.Cả hai cùng làm quen và trò chuyện với nhau.Cô gái ấy tên Karen,và con khoe chiếc váy đã đc nhận từ Thiên Hoa vẫn chưa mặc vì sợ nó cũ.Nhưng sẽ mặc vào đêm dạ hội tốt nghiệp nghành Thời trang.
Thật tâm lý khi cô gái đoán được Thiên Hoa đang có vấn đề tình cảm.
- Tại sao em biết?
Con bé lục lọi rồi đưa vài xấp báo.
- Đây là những tin gần đây.
Thiên Hoa xem qua,những tấm hình cả hai người họ làm việc cùng nhau.Cái vịn eo của Đạo Thiên,cái nắm tay.Cô cảm thấy tim nhói đau liên hồi.Gấp lại
- Không chị không tin..ngày mai khi show xong chị sẽ đối mặt với anh ấy.
- Yes...cố lên chị em ủng hộ.Mà chị đẹp tài năng nên nếu là thật cũng đừng buồn chị nhé.