Oanh!
Khí thế của Tần Thư Kiếm biến đổi, giống như một đầu mãnh hổ nhảy ra khỏi núi rừng, khí tức hung hãn đập vào mặt.
Hổ Đầu Đao bỗng nhiên ra khỏi vỏ, thân đao nặng nề mang theo kình phong mãnh liệt chém về phía đám thủ vệ kia.
Mãnh Hổ Hạ Sơn!
Thế như chẻ tre!
Chỉ trong một cái chớp mắt, mười mấy cây trường thương đều vỡ vụn, lưỡi đao thừa lực chém tới.
Ánh mắt những thủ vệ kia đều kinh hãi, thân thể dường như đã bị một luồng khí thế cường đại khóa chặt.
Trong mắt bọn họ, bây giờ Tần Thư Kiếm đã biến thành một đầu mãnh thú đáng sợ, khí tức bạo ngược kia trực tiếp đông kết tinh thần của đám người.
Không chỉ là những thủ vệ này.
Dù là người chơi xung quanh cũng vậy, khi khí thế của Tần Thư Kiếm quét ngang, đều có một loại cảm giác như rơi vào hầm băng.
Một giây này.
Bọn hắn cảm giác đứng ở đó không còn là một NPC, mà càng giống như một đầu mãnh thú mang theo uy hiếp trí mạng.
“Dừng tay!”
Tiếng quát kinh thiên truyền đến.
Ánh mắt Tần Thư Kiếm lạnh lẽo, thế công không hề có chút chậm trễ.
Lưỡi đao lướt qua, máu tươi bay ra.
Một bóng người đen nhánh xông ra khỏi Tân Thủ Thôn, một chưởng theo đó đánh ra, chưởng phong cực nóng khiến cho nhiệt độ xung quanh tăng cao.
Chấn Kinh Bách Lý!
Rống!
Mãnh hổ gầm thét trong núi rừng, trong nháy mắt làm cho bóng đen kia hơi dừng lại.
Tần Thư Kiếm không lùi mà tiến tới, Hổ Đầu Đao chém ra theo một thức Mãnh Hổ Hạ Sơn, hung hăng va chạm với đối phương.
Oanh!
Kình phong cuồng bạo tản ra.
Tay cầm đao của Tần Thư Kiếm run nhẹ, thân thể cũng không tự chủ được lùi về phía sau.
Mà bóng người đen nhánh kia thì bay ngược về phía sau.
Nhập võ ngũ trọng?
Nhập võ lục trọng?
Sắc mặt Tần Thư Kiếm hơi ngưng trọng, nhìn người đàn ông trung niên mặc quần áo nâu trước mắt.
Chỉ vừa giao thủ qua một chút, không ai chiếm được tiện nghi gì.
Cho nên, hắn đã có phán đoán đại khái về thực lực của đối phương.
“Đây là... Trương giáo đầu của Võ quán!”
Nhìn người đến, đám người chơi cũng rối loạn tưng bừng.
Giáo đầu của Võ quán, kỳ thật chính là người truyền thụ công pháp cho người chơi.
Từ lúc mới bắt đầu, những người chơi này đã biết giáo đầu Võ quán là một vị cao thủ lợi hại.
Nhưng thực lực ở mức nào, thì không ai rõ ràng.
Nhưng bây giờ vị Trương giáo đầu này vừa hiện thân đã trực tiếp ngăn cản vị NPC thần bí kia lại, cho nên thực lực chắc chắn không yếu.
Sắc mặt Trương giáo đầu âm trầm, nhìn mười mấy thi thể nằm trên mặt đất, trong lòng cũng rất chấn kinh.
Trải qua lần giao thủ vừa rồi, thực lực mà Tần Thư Kiếm thể hiện ra cho thấy đối phương là một kẻ địch khó chơi.
“Vì sao các hạ lại vô cớ tới đây giết người!”
Trương giáo đầu trầm giọng mắng mỏ.
“Giết thì giết thôi.” Tần Thư Kiếm cười lạnh đầy khinh thường.
Thực lực của đối phương không kém.
Nhưng nếu chân chính liều mạng tranh đấu, hắn vẫn có lòng tin chém đối phương ở dưới đao.
Hắc Hổ đao pháp Đăng phong tạo cực, cũng không chỉ đơn giản như thế.
Một đao vội vàng vừa xong, hắn còn chưa phát huy ra nổi bảy thành tinh túy của môn đao pháp này.
Chuyện duy nhất làm cho Tần Thư Kiếm lo lắng chính là, người trước mắt có phải là người mạnh nhất cái Tân Thủ Thôn này không. Hay là, đây chỉ là một cao thủ trong đó.
Ánh mắt Trương giáo đầu âm trầm: “Các hạ đúng là rất cuồng vọng.”
“Ngươi muốn báo thù thì tranh thủ thời gian xuất thủ đi, nếu không dám thì cút sang một bên.”
“Làm càn!”
Sắc mặt Trương giáo đầu âm trầm tới cực điểm, phẫn nộ quát: “Tại hạ kính ngươi là Trại chủ Lương Sơn mới cho chút tình mọn, ngươi cũng đừng được voi đòi tiên!”
Nghe vậy, hai mắt Tần Thư Kiếm nhắm lại.
Từ trong lời nói của đối phương, rõ ràng đã biết được thân phận của hắn.
Nói theo đạo lý.
Hắn giết chết Ngô Thắng rồi thay vào đó, trước sau cũng chỉ là chuyện không đến hai ngày.
Trừ sơn phỉ của Lương Sơn trại ra, những người khác sẽ không biết được chuyện Lương Sơn trại đã đổi Trại chủ.
Nhưng bây giờ đối phương vừa nói đã trực tiếp chỉ ra thân phận của hắn, hiển nhiên là có hiểu biết.
Nhưng mà.
Tần Thư Kiếm cũng chỉ nghi ngờ một chút, sau đó chợt bình thường trở lại.
Hắn là NPC, người khác cũng là NPC.
Nếu hắn có thể ngẫu nhiên thu được một chút tin tức nhắc nhở của hệ thống, như vậy đối phương cũng giống thế.
Chuyện đó không cần hoài nghi nữa.
Thân phận Trại chủ Lương Sơn, chắc chắn là do hệ thống tiết lộ.
Một bên khác, vẻ mặt đám người chơi cũng đầy nghi hoặc.
Trại chủ Lương Sơn?
Nghe cái danh hiệu này xong đã biết là chủ nhân của một thế lực.
Mà bây giờ đối phương đã giết nhiều thủ vệ của Tân Thủ Thôn như vậy, nhưng Trương giáo đầu vẫn không hề tuỳ tiện động thủ, chuyện này càng làm cho các người chơi giật mình về thực lực của Tần Thư Kiếm.
Bạch! Bạch!
Lại có hai người đi ra từ trong Tân Thủ Thôn, cuối cùng đi đến bên người Trương giáo đầu.
Một nam, một nữ.
Nam nhìn tai to mặt lớn, quần áo trên người đen bóng tỏa sáng, chòm râu trên mặt luộm thuộm, cả người nhìn qua rất lôi thôi.
Nữ thì ước chừng bốn năm mươi tuổi, quần áo mộc mạc, tựa như một phụ nhân bình thường nơi hương dã.
Ấn tượng đầu tiên mà hai người tạo cho người khác, chỉ giống như người bình thường.
Nhưng vào lúc này, khí tức trên người họ tỏa ra lại làm cho tất cả mọi người hiểu được, hai người chắc chắn không phải người bình thường.
Trong đám người.
Lục Thủ Gia nhìn về phía hai người đột nhiên xuất hiện kia, trong lòng hơi sửng sốt một chút.
Hai người này hắn đã thấy qua, hơn nữa còn rất quen thuộc.
Một người là chủ cửa hàng bán thịt heo, tên là Chu Đại Minh.
Một người là bà chủ tiệm thợ may, tên là Lý Xuân Hoa.
Vì góp đủ tiền để đến Võ quán học tập công pháp, hắn cũng từng làm qua một số nhiệm vụ nhỏ ở tiệm thịt heo và tiệm thợ may.
Nhưng làm cho Lục Thủ Gia ngoài ý muốn chính là.
Hai người nhìn qua không có gì đặc biệt này lại là cao thủ thâm tàng bất lậu.
Ngay khi hai người xuất hiện, ánh mắt Tần Thư Kiếm biến lạnh.
Trong chớp mắt!
Oanh!
Thân thể biến mất khỏi chỗ cũ, Hổ Đầu Đao chém ra mang theo kình phong lăng lệ.
Mãnh Hổ Hạ Sơn!
Hắc Hổ đao pháp cấp độ Đăng phong tạo cực, vào lúc này đã được hắn phát huy đến cực hạn.
Lần này, mục tiêu của Tần Thư Kiếm vẫn là Trương giáo đầu Võ quán.
Bọn hắn không ngờ tới Tần Thư Kiếm không hề nói một lời đã bộc phát ra sát chiêu kinh khủng bực này, toàn lực thi triển Hắc Hổ đao pháp, làm cho Trương giáo đầu cảm thấy không phải đang đối mặt với một người, mà là một đầu mãnh hổ khủng bố giết chóc trong núi rừng.
Không hề chần chờ.
Chỉ thấy song chưởng của Trương giáo đầu dường như mang theo ngọn lửa xích hồng, lúc vung ra phảng phất có ngọn lửa phun ra nuốt vào, nhiệt độ cực nóng làm cho không khí hơi vặn vẹo.
Sau đó đã thấy lưỡi đao chém tới, song chưởng xích hồng bỗng nhiên hợp lại, muốn kẹp chặt lưỡi đao.
Đáng tiếc là chẳng những thế tới của lưỡi đao rất nhanh chóng, mà khí thế càng hung mãnh dị thường. Song chưởng vừa mới kẹp lấy thân đao, Trương giáo đầu đã cảm thấy một luồng sức mạnh khó ngăn cản vọt đến, trực tiếp đẩy lùi hai tay của hắn.
Đại đao tiến thẳng một mạch, mắt thấy sắp đâm trúng cổ họng của hắn.
Keng!
Trường xà màu bạc phá không đánh tới, ngay lập tức quấn lấy thân đao, sau đó để lộ ra dáng vẻ của một trường tiên màu bạc.
Mà đầu bên kia của trường tiên chính là bà chủ tiệm thợ may Lý Xuân Hoa.
Nhưng không đợi Trương giáo đầu và Lý Xuân Hoa buông lỏng một hơi, đã thấy Hổ Đầu Đao dùng sức kéo trở về, một luồng sức mạnh cực lớn lôi kéo Lý Xuân Hoa lảo đảo mấy bước về phía trước.
Ngay sau đó.
Tần Thư Kiếm bước lên, Hổ Đầu Đao rút ra khỏi trường tiên, lật tay vung một đao về phía cổ của Lý Xuân Hoa.
Một thanh đao mổ heo phát sau mà đến trước, thừa dịp Hổ Đầu Đao còn chưa chém trúng đã chặn lại đường đi của nó.
Đinh!
Hai đao chạm vào nhau, ánh lửa tóe hiện.
Hai tay của Chu Đại Minh kịch chấn, đao mổ heo suýt nữa rơi ra.
Mà cũng bởi vậy, thân hình của Tần Thư Kiếm đã bị ngăn trở, thế công hoàn mỹ bỗng nhiên trì trệ. Hai người Lý Xuân Hoa và Trương giáo đầu cũng đã lấy lại tinh thần, sau đó cùng nhau tiến lên.
Thấy vậy.
Tần Thư Kiếm trực tiếp rút đao lui khỏi, trong nháy mắt thoát ly phạm vi thế công của ba người, sau đó phóng ra phía ngoài.
Đám người chơi vây xem nhìn thấy Tần Thư Kiếm xông về phía mình, lúc đang muốn tránh né.
Lại chỉ thấy đao quang lạnh thấu xương chém tới.
Ngay sau đó thân thể đau xót, bỗng hóa thành ánh sáng biến mất không thấy gì nữa.
-----
Dịch: MB_Boss