Như thế thì đánh kiểu gì?
Không có cách nào đánh.
Thực lực hai bên căn bản không ở trên cùng một mặt phẳng.
Mấy người chơi lấy lại tinh thần muốn thoát đi, nhưng cũng không thể trốn được xa.
Rất nhanh, toàn bộ đã nối gót người chơi thứ nhất.
Trên đất chỉ còn lại hai thanh kiếm sắt nằm lẻ loi trơ trọi ở nơi đó.
Giết chết mấy tên người chơi này, mặt Tần Thư Kiếm không đỏ hơi thở không gấp.
Lấy cảnh giới Nhập võ lục trọng bây giờ của hắn, đối phó với đám người chơi còn chưa bước vào Nhập võ nhất trọng này, thực sự là quá dễ dàng.
Nhặt hai thanh kiếm sắt lên, Tần Thư Kiếm tiếp tục tìm kiếm người chơi khác.
Lần chém giết này, mãi đến khi màn đêm buông xuống mới dần dần kết thúc.
Lương Sơn trại, Trung Nghĩa Đường.
Mấy người Trịnh Phương mới gia nhập, cộng thêm đám Vương Thiết Trụ, lúc này đều tập hợp ở nơi đây.
“Lần này chiến tổn như thế nào?” Tần Thư Kiếm hỏi.
Những người khác liếc nhau một cái, cuối cùng do Trịnh Phương mở miệng nói: “Khởi bẩm Trại chủ, lần này Lương Sơn trại chúng ta có tổng cộng hai mươi ba người chết ở trong tay dị nhân.”
“Thế còn những huynh đệ đã tấn thăng?”
“Có mười bảy người tấn thăng Nhập võ nhị trọng, hai người thăng cấp Nhập võ tam trọng.”
Trịnh Phương trả lời chi tiết.
Tần Thư Kiếm đã biết hai người thăng cấp vào Nhập võ tam trọng là ai.
Một người là Vương Thiết Trụ, một người chính là Trương Thiết Ngưu.
Hai người này trước kia là đầu mục của Lương Sơn trại, thực lực vốn đã không yếu, bây giờ lại giết chóc nhiều người chơi như thế, cảnh giới tăng lên tới Nhập võ tam trọng cũng là bình thường.
Nhưng mà sau đó tin tức từ hệ thống quá nhiều, Tần Thư Kiếm cũng lười xem xét từng cái một.
Dứt khoát chờ sau khi kết thúc, mới chỉnh hợp lại tất cả tin tức.
Lương Sơn trại trước kia đã có bảy mươi tên sơn phỉ, lại tăng thêm lưu dân về sau gia nhập, số lượng sơn phỉ đã tăng đến một trăm ba mươi ba tên.
Lần này tổn thất ba mươi hai người, liền mang ý nghĩa trước khi những người này được đổi mới, Lương Sơn trại chỉ còn lại một trăm linh một tên sơn phỉ.
Nhưng mà ——
Bên trong 101 người này, cũng có một phần tư là Nhập võ nhị trọng.
Cứ như vậy, thực lực của Lương Sơn trại chẳng những không yếu bớt, ngược lại còn tăng cường không ít.
Chỉ là, trong này cũng có một chút tai họa ngầm.
Không đợi Tần Thư Kiếm nghĩ ngợi quá nhiều, Trịnh Phương lại tiếp tục nói: "Trại chủ, số lượng của dị nhân thực sự quá nhiều, gấp mấy chục lần so với chúng ta.
Mà tốc độ phục sinh của dị nhân lại quá nhanh, hôm nay chúng ta đã gặp được cùng một tên dị nhân đến ba lần. Mặc dù mỗi một trọng từ Nhập võ ngũ trọng trở xuống đều có sự chênh lệch nhất định, nhưng còn chưa đến mức không thể vượt qua.
Mấy tên dị nhân đã có thể đè chết một Nhập võ nhất trọng, hai ba mươi tên dị nhân là có thể trực tiếp vây giết một Nhập võ nhị trọng.
Nếu như không xử lý thỏa đáng chuyện này, chỉ sợ sẽ có phiền phức ngập trời."
Lấy nhãn lực của Trịnh Phương, cũng có thể nhìn thấy chỗ uy hiếp của dị nhân.
Số lượng khổng lồ và đặc tính nhanh chóng phục sinh, đều là thứ mà Lương Sơn trại không thể so sánh.
Nghe vậy, Tần Thư Kiếm rơi vào trầm mặc.
Trịnh Phương nói ra cũng làm cho hắn ý thức được tưởng tượng ban đầu quá ngây thơ.
Đúng vậy, sơn phỉ Lương Sơn trại đúng là mạnh hơn người chơi bình thường.
Nhưng dù mạnh hơn nữa thì về mặt số lượng cũng kém hơn quá nhiều so với người chơi.
Một sơn phỉ đổi mới cần thời gian ba ngày, nhưng người chơi phục sinh lại không cần thời gian lâu như vậy.
Chỉ cần người chơi không sợ chết lấy mạng người để chồng chất, sớm muộn sẽ có thể đè chết toàn bộ sơn phỉ Lương Sơn trại.
Đến lúc đó.
Sơn phỉ tử vong chưa kịp đổi mới, lại có rất nhiều người chơi vọt tới dưới chân Lương Sơn.
Dù cho Tần Thư Kiếm có thực lực cường hãn, nhưng đối mặt với hàng ngàn hàng vạn người chơi, hắn cũng không cho rằng mình có thể ngăn cản.
Lúc đầu hắn còn muốn nuôi nhốt người chơi ở Tân Thủ Thôn số 10021, dùng làm bao kinh nghiệm để thăng cấp, nhưng bây giờ tỉnh táo lại mới biết, suy nghĩ trước đó của mình nguy hiểm cỡ nào.
“Chuyện này ta đã biết. Trịnh lão trước kia là Quán trưởng Võ quán và Tiên sinh Tư thục, sao không tiếp tục nghề nghiệp trước đó, ở đây dạy bảo các huynh đệ Lương Sơn trại chúng ta”
Tần Thư Kiếm chuyển đề tài, ánh mắt rơi vào trên người Trịnh Phương.
“Nếu như Trịnh lão đồng ý, ta cũng sẽ mở ra chức Quân sư ở trong sơn trại. Ngày sau Trịnh lão chính là Quân sư của Lương Sơn trại ta, địa vị tạm cùng cấp với đầu mục.”
Cái ý nghĩ này, ngay lúc đầu hắn đã có.
Lần này nhìn thấy Trịnh Phương, liền chính thức đưa ra.
Dù sao, tất cả sơn phỉ bên trong Lương Sơn trại đều chỉ luyện một môn Đoán Thể Kinh, thực lực quá đơn nhất.
Trong tay Trịnh Phương còn có võ học khác, nếu như truyền thụ cho đám sơn phỉ, cũng có thể gián tiếp tăng lên thực lực của bọn hắn.
Còn nữa.
Dưới cái nhìn của Tần Thư Kiếm, học thêm chút đồ vật, biết được hai chữ cũng tốt.
Mặc dù hắn không cho rằng lấy trí thông minh của sơn phỉ bình thường ở Lương Sơn trại có thể học được cái gì, nhưng cũng không có ảnh hưởng không tốt nào.
Người Tần Thư Kiếm chân chính muốn bồi dưỡng, là sơn phỉ cùng loại với Vương Thiết Trụ và Trương Thiết Ngưu kia.
Cả một cái Lương Sơn to như thế, nếu chuyện gì cũng cần hắn đích thân đi làm, vậy thì quá mệt mỏi rồi.
Bồi dưỡng một số người mới ra ngoài, cũng là vì dự định ngày sau.
Đối mặt với đề nghị của Tần Thư Kiếm, Trịnh Phương không từ chối, hắn đứng người lên cảm kích nói: “Lão hủ xin nghe theo Trại chủ phân phó!”
“Các ngươi lui xuống trước đi, ta cần ở một mình.”
Tuyên bố đơn giản xong, Tần Thư Kiếm trực tiếp đuổi người.
Đám người Trịnh Phương nghe vậy, đều đứng dậy cáo lui.
Bên trong Trung Nghĩa Đường, đảo mắt đã chỉ còn lại một mình Tần Thư Kiếm.
Đối với Trịnh Phương, hắn rất thưởng thức.
Mặc kệ là lai lịch của đối phương hay là cảnh giới thực lực, ở Lương Sơn trại chỉ dưới mỗi hắn, nhân tài như vậy tất nhiên không thể để mai một được.
Nhưng Trịnh Phương mới gia nhập Lương Sơn trại không bao lâu, Tần Thư Kiếm không thể trực tiếp cho quyền lợi quá lớn.
Vị trí Quân sư, hắn nói ngang với đầu mục, thì sẽ ngang với đầu mục.
Nếu nói áp đảo phía trên đầu mục, cũng chỉ là chuyện một câu nói của hắn.
Trước khi Tần Thư Kiếm tiếp nhận Trại chủ Lương Sơn trại, Lương Sơn trại cũng chỉ có Trại chủ và hai chức vị đầu mục.
Bây giờ, Tần Thư Kiếm cũng không định thay đổi quá nhiều.
Chuyện gì cũng phải làm từng bước, cơm phải ăn từng miếng, chờ giải quyết vấn đề người chơi trước, sau đó lại từ từ xử lý chuyện khác.
Nghĩ đến chỗ này, Tần Thư Kiếm cũng xem xét thu hoạch hôm nay của mình.
Danh tính: Tần Thư Kiếm
Thân phận: Trại chủ Lương Sơn
Sở thuộc thế lực: Lương Sơn trại
Cảnh giới: Nhập võ lục trọng (Thân ở trong phạm vi thế lực Lương Sơn trại, cảnh giới +1)
Tu luyện công pháp: Đoán Thể Kinh viên mãn (+) (Kình tùy ý đi) (Phàm giai hạ phẩm), Hắc Hổ đao pháp (+) (Đăng phong tạo cực) (Phàm giai trung phẩm)
HP: 267
Trang bị: Lợi khí cửu phẩm Hổ Đầu Đao, Hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ (Áo khoác da hổ, Quần dài da hổ, Đai lưng da hổ, Giày da hổ)
HP trực tiếp từ 22 điểm tăng vọt đến 267 điểm, tăng hơn 200.
Khoảng cách trong đó làm cho Tần Thư Kiếm hít vào hơi khí lạnh.
Lần thứ nhất.
Hắn cảm giác được người chơi có thể cống hiến ra nhiều HP như vậy.
Mà đây, chỉ vẻn vẹn là thu hoạch hơn nửa ngày.
Sau đó Tần Thư Kiếm cũng phát hiện một chuyện làm cho hắn kinh ngạc, đó chính là phía sau Đoán Thể Kinh vốn nên viên mãn, vậy mà lại xuất hiện một cái dấu cộng.
-----
Dịch: MB_Boss