Tất cả đều xảy ra trong nháy mắt.
Từ lúc Tần Thư Kiếm đột nhiên động thủ, đến khi đối phương thong dong rút đi.
Quá trình giao thủ chỉ kéo dài mấy giây.
Rất nhiều người chơi còn chưa kịp phản ứng, thì mọi chuyện đều đã kết thúc.
Sau đó, chỉ thấy đám người Trương giáo đầu liếc nhau một cái, đồng thời lui vào trong thôn.
Bên trong tiệm thợ may.
Mấy người Trương giáo đầu ngồi đối diện nhau.
Trừ bọn họ ra, còn có một lão giả với bộ râu trắng noãn.
Khi ba người nhìn về phía lão giả kia, thần sắc đều mang theo một chút tôn kính.
“Nghe qua Lương Sơn trại là sơn phỉ hung hãn nhất vùng này, hôm nay gặp mặt Trại chủ Lương Sơn trại quả thật bất phàm, thực lực chỉ sợ còn lợi hại hơn so với Trại chủ đời trước.” Trương giáo đầu nghĩ đến một đao kinh hồn kia, đến bây giờ hắn còn hơi kinh hãi.
Lý Xuân Hoa lắc đầu nói: “Lời này không cần nói cũng biết, người kia có thể giết Ngô Thắng, thực lực tất nhiên phải mạnh hơn Ngô Thắng rồi.”
"Đáng tiếc, vốn cho rằng tên đầu lĩnh sơn phỉ Ngô Thắng tội ác chồng chất này chết đi, có thể khiến cho mọi người an ổn một chút, không nghĩ tới Trại chủ hiện giờ của Lương Sơn trại còn hung tàn hơn cả Ngô Thắng.
Cứ như vậy, thôn chúng ta thôn muốn yên ổn, chỉ sợ không phải một chuyện chuyện dễ."
Lý Xuân Hoa nói ra làm cho bầu không khí hơi ngưng trọng.
Nhưng mà, Chu Đại Minh lại đầy oán giận: “Thực lực của Trại chủ Lương Sơn trại kia đúng là mạnh, thế nhưng cũng không mạnh hơn chúng ta bao nhiêu. Nếu như Thôn trưởng đồng ý xuất thủ, chắc chắn sẽ giải quyết hắn dễ như trở bàn tay.”
Trong khi nói chuyện, ánh mắt hắn rơi vào trên người lão giả kia.
Đây chính là Thôn trưởng Tân Thủ Thôn số 10021.
Nhìn bề ngoài thì là một vị lão giả già nua, nhưng kỳ thực chỉ có đám người Chu Đại Minh mới biết, vị này mới là cường giả chân chính bên trong Tân Thủ Thôn số 10021.
Thôn trưởng chậm rãi nói: "Lão hủ thấy vị Trại chủ Lương Sơn trại kia đã làm được kình phát toàn thân, tu vi chí ít cũng đã đến cấp độ Nhập võ ngũ trọng.
Bây giờ lại có thân phận Trại chủ Lương Sơn trại gia trì, một thân thực lực có thể so với cao thủ Nhập võ lục trọng.
Nếu như không có chuẩn bị trước, tùy tiện động thủ chưa chắc có thể cầm xuống được."
Nói đến đây, Thôn trưởng dừng một chút, sau đó nói tiếp.
"Thả hổ về rừng dễ dàng, nếu như đánh cỏ động rắn thì sẽ khó khăn. Lấy tâm tính của sơn phỉ, lần này rút đi tất nhiên sẽ không cam lòng, đợi đến khi có chuẩn bị chắc chắn sẽ quay lại.
Đến lúc đó chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, dùng một mẻ hốt gọn bọn hắn."
“Hừ, đáng hận là chúng ta không thể tùy ý rời thôn. Bằng không, đã sớm nhổ tận gốc cái Lương Sơn trại kia rồi!” Chu Đại Minh hừ lạnh.
——
Một bên khác, bây giờ Tần Thư Kiếm đã hoàn toàn rời khỏi phạm vi Tân Thủ Thôn số 10021.
Còn vì sao hắn rời đi dứt khoát như vậy.
Nói thật ra cũng rất đơn giản.
Bởi vì, không đánh lại.
Trong lần giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, hắn gần như đã vận dụng toàn bộ thực lực.
Mà thực lực của người lúc đầu xuất hiện và hai người sau đó, dưới cái nhìn của Tần Thư Kiếm, chí ít đều là cao thủ Nhập võ ngũ trọng, thậm chí là Nhập võ lục trọng.
Muốn đối phó một hoặc hai người trong đó, hắn còn nắm chắc chiến thắng.
Nhưng nếu như đối phó ba người, lại có hỗ trợ lẫn nhau, Tần Thư Kiếm không hề có bất kỳ biện pháp nào.
Càng đừng nói ——
Bên trong Tân Thủ Thôn, có lẽ còn có cao thủ khác tồn tại.
Cứ như vậy, tái chiến tiếp trừ khả năng đặt bản thân mình vào hiểm cảnh ra, không hề có chỗ tốt nào.
“Ít nhất có ba cao thủ Nhập võ ngũ trọng, bên trong có lẽ còn có Nhập võ lục trọng, hoặc càng nhiều cao thủ hơn. Muốn giải quyết Tân Thủ Thôn số 10021 này, không phải một chuyện dễ dàng.”
Trải qua lần thăm dò này, trong lòng Tần Thư Kiếm đã biết được một chút.
Bằng vào thực lực bây giờ của Lương Sơn trại, nếu như đối đầu với Tân Thủ Thôn số 10021, xác suất bị hủy diệt sẽ lớn hơn.
Nhưng nghĩ lại, Tần Thư Kiếm cũng cảm thấy hợp lý.
Dù sao Tân Thủ Thôn được xem như đạo bảo vệ thứ nhất của người chơi khi tiến vào trò chơi, cũng là một đạo bảo vệ quan trọng nhất, là nơi giúp người chơi yên ổn phát triển.
Dựa theo suy tính của Tần Thư Kiếm, có lẽ thực lực của mỗi Tân Thủ Thôn sẽ không giống.
Ví dụ như hiện tại bên trong Lương Sơn trại, hắn có thực lực mạnh nhất.
Cho nên thực lực của Tân Thủ Thôn đổi mới ra sẽ được thiết kế trên bản gốc là hắn, vừa vặn làm cho Lương Sơn trại không có khả năng đối phó với Tân Thủ Thôn.
Nhưng mà, những thứ này cũng chỉ là suy đoán của Tần Thư Kiếm.
Cụ thể có phải như vậy hay không, còn cần thời gian để khảo chứng.
Bây giờ chuyện quan trọng nhất của hắn chính là giải quyết uy hiếp từ người chơi.
Lúc đầu dựa theo dự định của Tần Thư Kiếm, sẽ đi đến Tân Thủ Thôn thăm dò thực lực trước. Nếu như thực lực của Tân Thủ Thôn không mạnh, hắn sẽ trở về mang theo sơn phỉ Lương Sơn tới, trực tiếp hủy diệt sạch sẽ.
Không có Tân Thủ Thôn, người chơi chỉ là lục bình không rễ.
Đến lúc đó, tất nhiên sẽ tùy ý hắn nắm.
Nhưng mà ——
Trải qua lần thăm dò này, thực lực của Tân Thủ Thôn quá mạnh, chỉ bằng vào một cái Lương Sơn trại thì tạm thời không thể đối kháng.
Cho nên, tưởng tượng ban đầu của Tần Thư Kiếm, cũng chỉ có thể thôi.
Đến lúc này, hắn nhìn xem thuộc tính bản thân một chút.
Danh tính: Tần Thư Kiếm
Thân phận: Trại chủ Lương Sơn
Sở thuộc thế lực: Lương Sơn trại
Cảnh giới: Nhập võ lục trọng (thân ở Lương Sơn trại phạm vi thế lực, cảnh giới +1)
Tu luyện công pháp: Đoán Thể Kinh viên mãn (Kình tùy ý đi) (Phàm giai hạ phẩm), Hắc Hổ đao pháp (Đăng phong tạo cực) (Phàm giai trung phẩm)
HP: 22
Trang bị: Lợi khí cửu phẩm Hổ Đầu Đao, Hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ (Áo khoác da hổ, Quần dài da hổ, Đai lưng da hổ, Giày da hổ)
HP từ 8 điểm, biến thành 22 điểm.
Tần Thư Kiếm đánh giá mình một chút, hắn đã tự tay giết chết mười ba tên vệ binh của Tân Thủ Thôn.
Mà một vệ binh, cống hiến 1 điểm HP.
Nhưng trước khi hắn rời đi, lại thuận tay chém chết một phần người chơi.
Cụ thể là bao nhiêu thì Tần Thư Kiếm không nhớ rõ, nhưng chí ít cũng phải có mười người tám người mới đúng.
22 điểm HP, trừ đi 13 điểm HP vệ binh cống hiến, lại trừ đi 8 điểm trước đó, người chơi chỉ cống hiến ra có 1 điểm HP.
“1 điểm HP...” Tần Thư Kiếm nhìn giao diện thuộc tính, trong lòng âm thầm tính toán.
Người chơi chết ở trong tay hắn tuyệt đối không chỉ có một.
Nhưng bây giờ lại chỉ thêm 1 điểm HP.
Hoặc là do thực lực người chơi quá yếu dẫn đến, hoặc là giết chết người chơi và giết chết NPC sẽ lấy được số HP khác biệt.
Nhưng mà ——
Mặc kệ là điểm nào.
Bây giờ Tần Thư Kiếm đã xác nhận được một chuyện quan trọng.
Đó chính là giết người chơi cũng có thể đạt được HP, dù cho không nhiều bằng giết chết NPC.
Nhưng cần phải biết rằng, người chơi có thể phục sinh.
Tài nguyên HP như thế, có thể gọi là vô cùng vô tận.
Sau khi biết chuyện này, tâm tình vốn lo lắng của Tần Thư Kiếm đã trở nên tốt đẹp hơn.
Trước đó hắn còn suy đoán giết người chơi sẽ có thể đạt được điểm HP hay không, bây giờ cuối cùng đã biết được.
Sau đó.
Tần Thư Kiếm không hề dừng lại, đi thẳng vào bên trong Lương Sơn trại.
-----
Dịch: MB_Boss