Tiếu Lạc theo Chu Tiểu Phi và Đinh Khải, bước đi hướng ký túc xá nam sinh chuyên ngành Anh ngữ.
Hai người này đều thuộc về loại hay nói, dọc đường đi không làm sao yên tĩnh được, giống như là hai con ong mật bay bên tai Tiếu Lạc. Bọn họ cũng phi thường hiếu kỳ với Tiếu Lạc, khi biết Tiếu Lạc có hai năm trong quân ngũ, sau khi xuất ngũ lại tiếp tục đến hoàn tất khóa đại học, hai người lập tức đổi giọng gọi thành Lạc ca.
Nguyên bản bọn họ còn tưởng rằng tuồi tác của Tiếu Lạc với bọn hắn không chênh lệch nhiều lắm, bây giờ nhìn lại, tuổi Tiếu Lạc lớn hơn nhiều so với bọn họ, gọi "Tiếu Lạc huynh đệ" thì không thích hợp.
Đại khái sau mười phút, ba người đi tới tòa ký túc xá thứ bảy lầu bảy (thấy kinh dị rồi ah, 77).
"Lạc ca, đã đến, chính là chỗ này!"
Chu Tiểu Phi đem rương hành lý thả xuống, từ trong túi quần lấy ra chìa khóa mở cửa.
Tiếu Lạc âm thầm khâm phục thể lực của tên này, vác thùng hành lý của hắn nặng hơn bốn mươi cân, đi xa như đường xa như vậy, còn bò lên lầu bảy, cũng không thở một hơi, xem ra không phải mập phì.
Đi tới ký túc xá, nghe trong túc xá mới có mùi lạ, một loại cảm giác lâu không gặp liền dâng lên trong lòng, ai có thể nghĩ tới, chính mình sau khi tốt nghiệp tham gia ba năm công tác, kết quả lại quay lại trường đại học, cái cảm giác này để trong lòng Tiếu Lạc cảm khái vạn ngàn.
Mở cửa, đi vào phòng ngủ, hai cái giường sắt liền đập vào mắt, sau đó chính là một loạt tủ sách, tủ quần áo, bàn máy vi tính cùng bàn học, phòng ngủ nam sinh đại đa số đều như thế, chỗ ngủ của Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải ở trong phòng rất là bừa bộn, toàn là quần áo, tất thì vứt khắp nơi, chăn cũng không gấp, để tung hết cả lên, không khí cả phòng có chút mùi gay mũi.
Chu Tiểu Phi lúng túng gãi gãi sau gáy: "Phòng ngủ có chút lộn xộn, Lạc ca bỏ qua!"
"Không có chuyện gì." Tiếu Lạc cười nói.
Trước đây thời điểm lên đại học, Trương Đại Sơn quả thực chính là một lôi thôi đại vương, mỗi ngày đều đem phòng ngủ làm cho xú khí xung thiên, bẩn thỉu kinh dị, từ lúc mới bắt đầu hắn không cách nào nhịn được nhưng sau này riết rồi quen, bốn năm đã qua, như thế nào lại quan tâm này ba tháng ngăn ngủi này.
Đinh Khải đem một cái giường thu thập một hồi, nhiệt tình nói: "Lạc ca, ngươi ngủ trên giường này đi, để thùng hành lý lên giường kia, thật nhiều bụi a, sẽ thu dọn sạch sẽ ngay mà."
"Hai người các ngươi đều ở phòng ngủ này?" Tiếu Lạc tò mò hỏi.
"Đúng vậy, phòng ngủ vốn là dành cho bốn người ở, nhưng cả lớp học cũng chỉ có hai người nam sinh chúng ta, mỗi phòng ngủ đều như vậy, những ngành khác lại không muốn cùng phòng với chúng ta, vì thế nên chỉ có hai chúng ta ở phòng này." Đinh Khải vẫy tay bất đắc dĩ nói.
Thì ra là như vậy!
Tiếu Lạc gật gù, đem thùng đựng hành lý mở ra, bắt đầu dòn dẹp giường chiếu của mình.
Hắn đang sắp xếp các món đồ riêng tư, Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải tự nhiên không tiện giúp đỡ, liền mở máy vi tính ra chuẩn bị chơi game.
"Lạc ca, ngươi có chơi LOL (Liên Minh Huyền Thoại) hay không a?" Chu Tiểu Phi nghiêng đầu mong đợi hỏi.
Tiếu Lạc sửa sang lấy quần áo, mỉm cười với trả lời: "Có chơi một chút!"
Thời đại học Trương Đại Sơn là một gamer của trò này, trò này đem cũng hãm hại hắn không ít, chỉ là sau tốt nghiệp phải làm việc nên ít chơi hơn, đẳng cấp vẫn là bạch kim 5.
"Có muốn hay không làm một ván?" Đinh Khải hứng thú nói.
"Các ngươi chơi đi, ta trước tiên thu dọn đồ vật." Tiếu Lạc cười từ chối, hắn bây giờ không còn hứng thú chơi trò chơi này.
Đinh Khải nhướng mày: "Nha, vậy cũng tốt!"
Hai người lập tức tập hợp thành một tổ, tiến hành song đấu, thừa dịp trong thời gian đợi vào trận, Chu Tiểu Phi liền tiến vào trang tin tức chuyên ngành Anh ngữ nhìn, vừa nhìn, nhất thời kinh hô lên: "Mịa nó, Sở hoa khôi lớn lại mở livestream: đang mời mọi người cùng vào lập đội nè!"
Đinh Khải cũng tựa như hít thuốc lắc kêu gào: "Mau gọi nàng xin nàng cho chúng ta vào đội a!"
"Ok a."
Chu Tiểu Phi vội vàng ở trong hộp thoại chát: "Sở MM, cầu xin cho chúng ta vào đội!"
Đinh Khải cũng không ngồi chờ chết, cũng ở trong hộp thoại trả lời: "Chúng ta muốn cùng đợi, cầu xin a, cho chúng ta có thể cùng ngươi lập đội."
Còn ở cuối cùng bỏ thêm cái icon "Điềm đạm đáng yêu".
Thấy bọn họ chát trong hộp thoại như vậy, lập tức chịu công kích từ những nữ sinh khác của chuyên ngành Anh ngữ.
"Hai cái quả tạ, lần trước hãm hại Sở Nguyệt công chúa của chúng ta thảm như vậy, giờ còn dám tới cầu xin, không biết xấu hổ."
"Chu Tiểu Phi, Đinh Khải, các ngươi vẫn là tổ đội đi hãm hại người khác đi, tốt nhất là đối đầu cùng đội của Nguyệt Nguyệt, sau đó bị Nguyệt Nguyệt của chúng ta cuồng loạn một trận, hì hì. . . . . ."
"Ha ha. . . . . . Đừng như vậy, bọn họ như thế nào mà nói thì cũng là quốc bảo của lớp chúng ta, nói như vậy là không tốt oa!"
"Sợ cái gì, có Tiếu đồng học, bọn họ làm gì còn vị trí quốc bảo."
. . . . . .
Nhìn màn công kích ngôn luận, Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm: ta làm sao bị tiếp đãi như vậy.
Tiếu Lạc lúc này đã thu dọn đồ vật xong rồi, nghe được mấy chữ "Sở đại hoa khôi" này, hắn suy đoán là Sở Nguyệt, nhiệm vụ của hắn tới nơi này chính là bảo vệ Sở Nguyệt, cùng Sở Nguyệt làm quen, hắn tất nhiên là vô cùng để bụng.
Liền mở miệng hỏi dò: "Tiểu Phi, ngươi mới vừa nói Sở hoa đại khôi là chỉ Sở Nguyệt sao?"
"Đúng vậy a Lạc ca, chính là Sở Nguyệt, nàng được tuyển chọn công khải từ trên diễn đàn của trường học, là nữ thần trong mộng của vô số nam sinh a." gương mặt Chu Tiểu Phi say sưa, nhìn ra được hắn có lòng ái mộ với Sở Nguyệt, dù sao cũng là đại mỹ nữ, là nam nhân bình thường sẽ yêu thích.
Đinh Khải bổ sung: "Không chỉ có vóc người đẹp đẽ, hơn nữa chơi game cũng cao tay lắm, nàng là mạnh nhất, tiểu bạch là bạch kim hai, lúc không có chuyện gì làm thì cùng chúng ta lập đội livestream, người theo dõi của nàng trong livestream vượt qua hai trăm ngàn, tiền livestream mỗi tháng rất nhiều, bằng người ta làm cả năm ngoài đời ah."
Tiếu Lạc một trận ngạc nhiên, vạn lần không nghĩ tới cấp bậc của Sở Nguyệt trong liên minh tướng cao tới như vậy.
"Trở về, Sở Nguyệt trở về, nàng đáp ứng mang theo chúng ta rồi !" Chu Tiểu Phi đột nhiên kích động kêu to lên.
Tiếu Lạc nhìn vào máy tính, Sở Nguyệt xác thực đã đồng ý, đáp ứng cùng Chu Tiểu Phi lập tổ đội, nhưng cũng nói thêm một câu mang theo ngữ khí mệnh lệnh: "Không được troll.(ý nói là phá game hoặc là chơi quá yếu ko cùng cấp bậc)"
"Ha ha ha. . . . . . Quá tốt rồi, lần này ta cũng có thể lên truyền hình rồi !"
Đinh Khải cũng là mừng như điên, sau đó lấy ra gương cùng cái lược chải tóc, "Không được, ta muốn thu dọn sửa sang kiểu tóc của ta một chút."
"Thu dọn em gái ngươi a, không ai nhìn thấy ngươi, bớt tự sướng đi." Chu Tiểu Phi mắng một câu.
Đinh Khải không để ý lắm, quăng một câu: "Trong lòng có sân khấu, khắp nơi đều là sân khấu, ta muốn đem ta đẹp trai nhất ...một mặt lãnh khốc soái ca bày ra cho khán giả."
"Nôn ~" Chu Tiểu Phi làm cái vẻ mặt nôn khan.
"Tách tách tách ~"
Lúc này, QQ Chu Tiểu Phi có một cái tin nhắn.
Mở ra vừa nhìn, là Sở Nguyệt gởi tới, chỉ có ngắn gọn một hàng chữ: các ngươi lại gọi thêm một, tập hợp đủ năm người!
"Ta đi, xem ra Sở hoa khôi lần này chơi lớn muốn biểu diễn kỹ năng của mình, lại muốn cầm lái rồi, tổ đội năm người, nhưng rất dễ bị lật xe a (ý như là 1 mình gánh team đó mà)." Chu Tiểu Phi nhíu mày.
"Sợ cái gì, nàng là một vương giả mạnh nhất a!" Đinh Khải khoát tay một cái nói.
"Cái này ta biết, chỉ là nàng gọi ta gọi thêm một người, trong thời gian ngắn, ta từ nơi nào gọi một đẳng cấp bạch kim cho nàng."
Chu Tiểu Phi mặt mày ủ rũ, sau đó ý thức được tồn tại Tiếu Lạc, liền hỏi, "Đúng rồi Lạc ca, ngươi là đẳng cấp gì?"
"Hình như là bạch kim đi." Tiếu Lạc trả lời.
Chu Tiểu Phi vui vẻ, hỏi tiếp: "Cái nào khu số?"
"Hắc sắc mâm côi (hoa hồng đen)!" Tiếu Lạc không chút nghĩ ngợi trả lời.