• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam tử nhớ lại.

Mười hai năm về trước lúc ấy hắn mới mười tuổi, khi đó sư phụ từ bên ngoài đưa về một tiểu oa nhi chỉ chừng ba bốn tuổi bảo là tiểu sư muội của hắn cũng là vị đồ đệ thứ hai Lăng Ngạo thu nhận.

Khi đó nàng một thân bạch y tiểu nữ oa nhưng trên người lại có một cỗ khí thế cao cao tại thượng còn hắn là thái tử Đông Lăng Quốc bị bệnh từ nhỏ được phụ hoàng đưa đến đây chữa bệnh. Bởi vì sư phụ thấy tư chất hắn không tệ nên nhận hắn làm đồ đệ.

Nhưng phải nói tuy vị muội muội này còn rất nhỏ nhưng vô cùng thông minh, trí nhớ cũng vô cùng tốt nàng đọc qua một lần liền nhớ như in. Trong một năm ngắn ngủi nàng đã học hết một thân bản lĩnh y độc của sư phụ dành gom góp cả đời mà cồn vượt qua ông chẳng những thế sức lĩnh hội của nàng cũng vô cùng cao tuy nàng không thể ngưng tụ nội lực nhưng võ công nàng không phải ai cũng có thể so được.

Một thân bản lĩnh cộng với sát khí thô bạo khiến cao thủ trong cốc đều cam bái hạ phong.

Không biết từ bao giờ thiếu nữ ấy không chạy theo hắn luôn miệng gọi "mỹ nhân ca ca" cũng chẳng còn trêu chọc hắn nữa.

Cũng không biết từ bao giờ ánh mắt của hắn luôn dõi theo hình bóng nhỏ bé dần dần lớn lên thành thiếu nữ. Nhưng chưa bao giờ một lần nàng quay đầu lại nếu nàng chỉ một lần quay đầu lại sẽ bắt gặp hắn ánh mắt thâm tình nhìn nàng.

Nhưng hắn biết, nàng vĩnh viễn chỉ coi hắn như ca ca một vị huynh trưởng, như vậy đối với hắn cũng đủ rồi. Cho nên hắn sẽ chôn chặt tình cảm vào trong lòng không để nàng biết bởi nếu nàng biết chắc chắn đoạn tình cảm huynh muội này sẽ tiêu tan.

Rồi dần dần từng bước nàng gây dựng lại toàn bộ Vô Vong cốc, vốn Vô Vong cốc đã trên đà lụi tàn không chống đỡ được trong mắt người giang hồ đã không còn sự tồn tại của Vô Vong Cốc thì mười năm trước Vô Vông Cốc tái sinh.

Khiến trong giang hồ kinh ngạc và sợ hãi là người đứng sau Vô Vong Cốc Quỷ Đế.

Quỷ Đế!

Quỷ Đế vô cùng lợi hại trong giang hồ chưa từng có ai gặp qua hắn người đã từng gặp hắn đều không thoát khỏi kết cục bị giết.

Chỉ nghe giang hồ đồn nhau Quỷ Đế một thân hắc y thêu mạn đà la đeo mặt nạ bạc làm việc sát phạt quyết đoán, hắn tàn bạo khát máu thị huyết thành tính là đại ma đầu nhưng có ai biết đó chính là một tiểu oa nhi chưa tròn năm tuổi.

Từ khi đó hắn dần dần khuếch trương năng lực Vô Vông Cốc. Chưa đến mười năm đã đưa Vô Vong Cốc dứng nhhats nhì trong giang hồ tồn tại song song cùng thế lực Quỷ môn cũng lớn mạnh trong khoảng thời gian mười năm này.

Điều này không thể không khiến Lăng Ngạo cùng Lãnh Phong vô cùng kinh diễm.

Từ lần đầu gặp nhau nàng đã goi hắn là "mỹ nhân" hắn càng không cho nàng gọi nàng càng gọi hằng ngày hễ gặp hắn nàng liền câu đầu tiên "mỹ nhân ca ca" khiến hắn khóc không ra nước mắt nhiều khi nàng khiến hắn tức điên làm sư phụ đau đầu làm một Vô Vông cốc gà bay chó sủa không yên. Ai ai trong cốc đều đặt cho nàng cái tên Tiểu ma vương.

Tuy nàng rất nghịch ngợm nhưng nàng làm việc rất táo bạo lại quyết đoán nàng đưa ra việc tập luyện tàn khốc còn hơn rèn luyện quân đội, nhiều người tham gia nhưng cũng nhiều người không chống cự nổi, khi đó nàng sẽ nói một câu "Vô Vong Cốc không nuôi phế vật!" Chỉ một câu khiến toàn bộ cốc sục sôi.

Cũng có nhiều người không phục nhưng khi thấy nàng trong thời gian ngắn vượt qua huấn luyện thì đã không còn ai dám nói một câu, bởi vì bộn họ bị nàng đả kích.

Chính nàng một nữ oa có thể vượt qua dễ dàng thì còn ai dám nói gì?

Cho nên trong khoảng thời gian đó người bên trong Vô Vong Cốc như từ trong địa ngục mà bò ra.

So với thuộc hạ trong cốc nàng đối với mình càng tàn nhẫn hơn, huấn luyện so với mọi người càng lâu càng biến thái khiến trong cốc không ai không kính nể kể cả sư phụ.

Sau thời gian huấn luyện ai ai cũng lột xác hẳn ra, tiếp đó nàng lại để mọi người đấu với nhau rồi tiếp tục đưa ra những hình thức huấn luyện vô cùng biến thái. Huấn luyện kiếp trước thế nào bây giờ nàng lại càng thêm hung ác.

Thời gian về sau mọi người trong cốc nhớ lạ khoảng thời gian luyện tập lạ rùng mình, sống không bằng chết, kiệt quệ.

Ma quỷ!

Đúng là ma quỷ, so với ma quỷ càng đáng sợ hơn. Bọn họ tình nguyện dạo mười tám tầng địa ngục còn hơn. Nhưng cũng nhờ có huấn luyện ma quỷ mà bọn họ trở nên mạnh mẽ bây gời Vô Vong Cốc lớ mạnh đứng nhất nhì giang hồ. Bọn họ thấy xứng đáng với công sức bọn họ bỏ ra.

* * *

"Lão đầu! Người gọi con về làm gì?" Hàn Phượng Nguyệt cũng không quanh co lòng vòng mà trực tiếp hỏi thẳng.

Lãnh Phong đã quá quen thuộc với cách goi của nàng, từ bé nàng chưa bao giờ gọi một tiếng sư phụ cũng như sư huynh mà thay vào đó nàng sẽ gọi "lão đầu tử" và "mỹ nhân ca ca".

Đối với cách xưng hô này hai người đều bình tĩnh không có gì để nói. Nếu có một ngày nàng đổi xưng hô gọi sư phụ và sư huynh lúc đó mới đánh sợ. Bởi khi nàng cười càng vô hại nói chuyện càng dễ nghe thì đúng là vô cùng vô cùng đáng sợ.

Lão nhân gia hừ lạnh: "Gọi ngươi về thứ nhất đó là gặp sư huynh ngươi, từ nay sư huynh sẽ về Đông Lăng Quốc. Thứ hai đí chính là mấy ngày nưa sẽ diễn ra tranh đấu võ lâm minh chủ" Lăng Ngạo nghiêm nghị: "Lần nay chúng ta phải thắng bởi vì phần thưởng lần này là Huyết Thiềm Thừ chắc các con cũng biết công dụng của nó như nó cũng chính là chí bảo của Vô Vong Cốc đã thất lạc từ lâu. Cho nên bằng bất cứ giá nào cũng phải đến tay."

Đông Lăng Quốc?

Như biết nghi hoặc trong lòng Hàn Phượng Nguyệt, Lãnh Phong giải thích: "Huynh là thái tử Đông Lăng Quốc từ nhỏ đã bị bệnh cho nên phụ hoàng đưa huynh đến đây chữa bệnh nhưng cũng nhờ vậy mà huynh bái sư phụ học nghệ. Thời gian trước ta rờ đi chính là trở về, phụ hoàng bệnh nặng ta về nhìn xem sao nhưng cũng không tra được nguyên nhân cho nên lần này trở về cốc là để từ biệt mọi người quay về Đông Lăng lo chính sự và cũng muốn mời sư phụ ra tay chuẩn bệnh."

Lãnh Phong hờ hững nói như chuyện không liên quan đến mình nhưng trong lòng có chút buồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK