Kỳ thật hắn (kẻ xấu định bắt cóc La Chu a) trước hết chỉ là muốn bắt được nàng rồi dùng nàng để dụ dỗ Cầm Thú Vương vào tròng, cũng giúp hắn dễ dàng ám sát hơn. Nàng nên lựa chọn tích cực phối hợp nghe lời hắn mới đúng. Vì sao còn muốn cậy mạnh mà đối đầu trực tiếp với hắn, đến mức mà rơi vào tình cảnh trong ngoài cả người đầy vết thương, cũng làm cho hắn thay đổi chủ ý chỉ hận không thể đem giết luôn cho bõ tức?
La Chu cẩn thận suy nghĩ, lấy khả năng của Cầm Thú Vương mà nói thì dù có thích nàng cũng sẽ khôngvì đó mà bị loạn, cũng sẽ không bị thích khách dễ dàng giết a. Đầu nàng lúc ấy hẳn là bị lừa đá, hay vẫn là bị cửa kẹp, hoặc là do nôn ọe quá mức làm cho đầu thiếu không khí, thần kinh cũng thế mà loạn thành một đoàn, vì sao phản ứng đầu tiên chính là tuyệt đối không thể trở thành con tin để uy hiếp người khác a a a?
Cổ nhân nghiêm túc răn dạy “Làm người không thể quá làm liều”, Thầy giáo dậy rằng “Nghiêm cấm học sinh ẩu đả đánh nhau”, xã hội ân cần dạy dỗ “Thanh thiếu niên phải tránh cậy mạnh mà đối đầu nguy hiểm”, đều con mẹ nhà nó chính xác a a a! Nàng ngàn lần vạn lần không nên nổi lên hứng thú mà mộtmình đánh lại kẻ địch mạnh hòng trốn thoát a! Nhưng mà hối hận cũng vô dụng, muốn sống sót thì chỉ có thể là nắm được đến con đao!
Suy nghĩ miên man cũng không có làm tê bớt nhức mỏi và đau đớn trên cơ thể, ánh mắt của nàng hiệnlên sự hung ác nhìn chằm chằm phía trước ước chừng khoảng cách tầm một tay là nắm được chuôi đao, hàm răng cắn thật sâu môi dưới, thân thể từng chút một mà gian nan hoạt động.
Khoảng cách một cánh tay, bò song song cùng La Chu là tên nam nhân kia cũng không tốt hơn là bao nhiêu. Thân thể di chuyển từng chút một, phía bên dưới bị thương nặng nhất đã được hơi lạnh của đá gạch dưới nền xoa dịu đi chút ít. Cho dù cách một lớp quần áo vẫn như cũ làm hắn đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cả người co rút đến phát run, phỏng chừng sau này rất khó có thể sử dụng bình thường như cũ được nữa. Đáng chết, hắn nhất định phải cầm được đến con đao băm nát nữ nhân kia!
một tấc, hai tấc, ba tấc lại tiếp tục bò về phía trước một chút, duỗi thẳng cánh tay là có thể với tới chuôi đao a. Nàng đang định không muốn sống mà tiến lên, lại thấy nam nhân bên cạnh đã run rẩy bò về phía trước vươn cánh tay trước cả nàng. Trong lòng phát lạnh, dường như có cả vạn con ngựa đangchạy như điên trong đầu nàng vậy. Mẹ nó chiều cao của nàng cùng với hắn hoàn toàn là chênh lệch, cánh tay của hắn trời sinh cũng dài hơn so với của nàng a! Làm sao bây giờ? Đầu ngón tay của hắn sắp chạm được đến chuôi đao!
Có lẽ vì khao khát được sống của nàng nên cuối cùng chất adrenalin lại một lần nữa được kích thích giải phóng ra, nàng nhanh chóng quyết định lăn sang cạnh đụng vào người hắn. Nhanh chóng ra tay túm lấy giật tóc của hắn, miệng thì há to hét một tiếng nghiêng sang bên cắn hầu kết nhô lên của hắn ── nơi được coi là điểm yếu không kém bộ phận bên dưới của đàn ông! Lúc trước nàng không có can đảm đi tập kích hai điểm yếu này của Cầm Thú Vương vậy mà không nghĩ tới hiện tại đều sử dụng hết trênngười một tên xa lạ a.
hắn kêu rên từng âm thanh thống khổ mơ hồ không rõ, bím tóc thì bị kéo giật ra đằng sau. Lực đạo của nàng cùng lúc trước đá hắn một chân tuy có kém cách xa vạn dặm nhưng mà hiệu quả thì vẫn rất đáng để vỗ tay khen thưởng. Ha ha, bà đây có chết thì cũng phải làm ngươi đau đớn muốn chết trước a!!!! Nàng đắc ý mà cười lạnh chửi thầm trong lòng. Cố gắng chống lại từng đợt choáng váng đau nhức trênngười, giờ này nàng cũng không còn hơi để ý tới động tác của hắn nữa, chỉ lo dùng hết sức mà đi cắn hầu kết của hắn. Cho đến khi cả môi lẫn răng đều có thể nếm được đến mùi vị tanh ngọt như sắt rỉ không biết là máu của ai, trong lòng La Chu thế nhưng lại nổi lên một cảm giác quai dị vui sướng đầy hưng phấn.
Nam nhân nằm mơ cũng không nghĩ tới nữ nhân bị trọng thương như vậy thế mà ở thời điểm cuối cùng còn có thể làm hắn bị thương lần thứ ba! Nguyên bản hắn thấy sắp có thể chạm tới chuôi đao, đầu lại bị kéo ngửa ra đằng sau ngay tiếp đó là cảm giác nhói đau từ cổ truyền tới khiến cái tay đang với tới chuôi đao đi chệch hướng. Trong cổ họng đau nhức không bằng thân dưới bị thương nặng, sự sỉ nhục cùng phẫn nộ càng gia tăng nhanh chóng trong lòng hắn. hắn thống khổ vạn phần mà thừa nhận nữ nhân hung hãn cắn cổ hắn, hàm răng cắn chặt nghiến đến kêu kèn kẹt, gân xanh căng lên vận hết sức đẩy tay trái run rẩy hướng phía trước một lần nữa tóm lấy con đao, cuối cùng cũng nắm tới được chuôi đao. Con mắt của hắn giờ đây tràn ngập màu đỏ máu đầy sát khí, đang muốn vung đao lên để giết chết nữ nhân đang cắn cổ hắn kia thì ánh sáng trước mắt đột nhiên tối sầm lại ──
Trước khi hắn ngất đi thì một đạo ánh sáng đột ngột lướt qua trong tầm nhìn của hắn, cổ tay trái bị cắt bằng một vết chém ngọt, sức lực hắn cố gắng có được thoáng chốc theo máu tươi nóng bỏng từ cổ tay tuôn ra. Trong đau đớn, hắn nhìn thấy được hai đứa trẻ có khuôn mặt tuấn mỹ giống nhau như đúc đang nhìn xuống hắn. Bất quá là hai đứa trẻ sáu bảy tuổi lại có vẻ tươi cười đầy mặt nhưng trong ánh mắt thì hiện rõ sự tà ác, ấn đường đều có một điểm chu sa khẽ nâng lên theo ý cười lộ ra vài phần tà dị khó thấy.
Liệt Càn La Nạp vỗ vỗ hai má cứng đờ của La Chu thật mạnh, cưỡng ép nàng nhả hàm răng ra rồi đem nàng kéo tới tường phật tháp dựa ngồi xuống.
hắn ngồi xổm trước mặt nàng, từ trên xuống dưới dùng ánh mắt xem xét nàng, ý cười thế mà có chút tán thưởng nói: “Ngươi kêu heo đúng không? không tồi, tuy rằng là nữ nô đê tiện, bộ dáng cũng khôngđủ tuyệt sắc, nhưng bằng sự bình tĩnh giảo hoạt nhanh nhẹn dũng mãnh cùng tính cách không chết không ngừng này miễn cưỡng có thể xứng đôi với ba của bọn ta a.”
Sauk hi chịu đựng uy hiếp dài có thể chết bất cứ lúc nào, giờ đây La Chu cả người hoàn toàn vô lực, mềm mại mà nằm liệt dựa vào cái nền lạnh băng của phật tháp, đau đớn kịch liệt một lần nữa như gió thổi quét tới từng cái tế bào, chúng dường như đều run rẩy muốn thét chói tai. Nàng thở gấp sắp khôngthể nổi nữa rồi, há mồm thở dốc mong có thể đỡ phần nào. La Chu muốn dùng tay trái còn hoàn hảo lau đi máu tươi bên môi, nỗ lực một hồi lâu kết quả chỉ có mấy ngón tay chỉ có thể run rẩy cử động. Bên tai nghe được tiếng cười của tên nhóc phát ra ý chế nhạo, nàng đạm mạc giương mắt mà nhìn lướt qua không nói lấy một từ.
Từ lời của tên nhóc này thì cũng không khó phán đoán được bọn chúng sớm thấy hết cả quá trình sựviệc xảy ra như nào. Mà bọn chúng có thể khiến không ai phát giác mà vẫn luôn theo dõi ở đằng sau, cũng đủ để chứng minh tuổi tuy nhỏ nhưng thực lực lại không khinh thường. Này gọi là cái gì, bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng? Nàng sắp chết đến nơi, mới rút đao cứu giúp. Kia nàng phía trước cậy mạnh đánh nhau với hắn là khỉ diễn xiếc cho bọn hắn xem sao? Con mẹ chúng nó! Lúc mới gặp nàng sớm liền cảm giác được hai thằng con trai của mãnh thú trừ phi gien biến dị bằng không cũng là đầu bị đánh đến khuyết thiếu vài phần a.
Liệt Khôn La Đạt đem con đao còn đầy máu bên trên cất lại vào trong vỏ đao, dùng đai lưng của nữ nô bị rơi trên nền đất cùng đai lưng của tên kia đem trói tay chân hắn thật chặt. Cũng tiện tay xé góc áo trong của kẻ bị trói kia nhét vào trong miệng hắn, rắc thêm chút thuốc bột cầm máu lên chỗ vết thương băng bó qua loa một chút. Đấy không phải là thiện tâm, mà là cậu nhóc muốn giao kẻ ám sát này còn sống cho ba hắn tới xử lý, hắn cũng không thể tùy tiện mà chém giết lung tung được.
Xử lý xong hết thảy, hắn quay người lại cũng cùng anh trai mình giống nhau cười tủm tỉm ngồi xổm trước mặt La Chu. Từ trên xuống dưới nhìn La Chu đánh giá vài lần rồi gật đầu khẳng định nói: “Ta biết ba cùng Vương vì sao lại thích ngươi rồi. Vừa giảo hoạt lại nhanh nhẹn dũng mãnh, yếu ớt mà không hề yếu ớt, mạnh mẽ nhưng không hẳn mạnh mẽ, so với đại đa số nữ nhân đều thú vị hơn nhiều.”
Ba bọn hắn vẫn luôn phụ trách công việc liên quan tới pháp hội, ghế của bọn chúng lại liền ở cạnh phía sau nữ nô này, lúc thấy nàng lui ra sau khán đài, vừa kinh hỉ vừa sợ hãi mà chạy như bay ra ngoài, phương hướng lại không phải nhà xí trong chùa. Đáy lòng không khỏi sinh ra vài phần tò mò cùng hứng thú liền quyết định lặng lẽ theo đuôi xem nàng đến tột cùng muốn làm cái gì. Mới vừa đi xuống khán đài thì từ xa liền thấy một cái nam nhân bình thường mặc quần áo của Cổ Cách đi theo sau nữ nô đó, vẫn luôn bám theo nàng ngay cả khi đi qua hành lang gấp khúc.
Nữ nô hồn nhiên không phát giác ra có người bám theo, bước chân như cũ không ngừng hướng tới chỗ phật tháp Cách xa quảng trường mà chạy tới. Nam nhân không nhanh không chậm mà đi theo, thỉnh thoảng ẩn thân, cảnh giác hướng bốn phía nhìn quanh vài lần. Đương nhiên, mặc kệ hắn có cảnh giác cao đến thế nào đi nữa nếu muốn phát hiện hai đứa trẻ từ hai tuổi đã đi theo ba mình luyện tập võ nghệ và tu hành Mật Tông như bọn họ thì chả khác gì kẻ si nói mộng a. Cho dù hắn là võ sĩ cường hãn nhưng dưới sự hợp tác ăn ý của hai anh em bọn họ thì cũng có thể dễ dàng đem móng vuốt sắc bén của hắn toàn bộ chặt bỏ.
Bọn họ tuy cảm thấy ba mình thích nữ nô có chút khác thường, bất quá sâu trong đáy lòng lại có chút coi thường. Tính toán đi theo xem xét trò cười (ý là nôn mửa lung tung đó ạ J) mà nữ nô làm rồi trở về kể cho ba mình nghe, ai ngờ nhìn đến một trận vật lộn máy me thế này, tình hình lúc đó có giống như người ta vẫn thường nói con thỏ nóng nảy quá có thể cũng cắn người a?
Thú vị cái con khỉ! Ta tuy rằng sợ cha các ngươi nhưng không có nghĩa là sợ hai tên nhóc nhãi con chưa mọc lông nhá.
La Chu hung tợn mà trừng mắt nhìn hai thằng nhãi con của mãnh thú, trong lòng thì tức giận mắng mộtcâu. Miệng mới vừa mở ra định chửi thì lại nôn ra một ngụm máu. Trước mắt đổi thành một màu đen bất tận, cuối cùng duy trì không nổi nữa mà ngất luôn.