"Cô nàng đáng ghét không biết xấu hổ này, xem ta có véo hỏng cái miệng phá hư kia không." La Chu trên mặt nhuộm một mảnh đỏ ửng, buột miệng mắng chửi, vươn tay véo má Cách Tang Trác Mã.
"Ha ha, thẹn thùng nha, thẹn thùng nha, La Chu a tỷ đúng là da mặt mỏng hay thẹn nha." Cách Tang Trác Mã vừa trốn tới chỗ Trát Tây Lãng Thố, vừa cười to, "Lãng Thố huynh, mau tới cứu ta, La Chu a tỷ muốn kéo hỏng miệng ta nha."
Trát Tây Lãng Thố mỉm cười nhìn một người là người thân của mình, một người là nữ nhân mà mình yêu thương đùa giỡn truy đuổi lẫn nhau, trong lòng tràn ngập ấm áp.
"Tới rồi! Tới rồi! Đội đón dâu đã về rồi!"
Đột nhiên, một tiểu khỏa tử coi giữ ở đầu thôn khoa tay múa chân, chạy vào vui mừng hét lên, làm cho mọi người đang ngồi nói chuyện tức khắc liền sôi nổi.
Lúc Trát Tây Thứ Nhân cưới ngựa trắng cùng tân nương tử xuất hiện ở đầu thôn, Trát Tây Trạch Nhân dẫn đầu đi tới nghênh đón.
"Cờ vàng là tượng trưng cho hoa sen, cờ đỏ là tượng trưng cho mưa thuận gió hòa, cờ xanh là tượng trưng cho đời sau sinh sôi nảy nở; cờ đỏ cắm trên cỏ, tự như ánh sáng dẫn đường qua khó khăn; cờ đỏ cắm trên nóc nhà, tượng trưng cho thịnh vượng lâu dài. . . . . ." Mọi người nhiệt tình vây quanh hai bên đường, trọng miệng không ngừng ngâm nga cài ca dao, những lá cờ nguyện nhiều màu không ngừng bay lả tả tới trên người chú rể, mang tới những lời chúc phúc chân thành nhất.
La Chu không phải là người nhà Trát Tây, không cần đi nghênh đón tân nương, liền xen lẫn vào trong đám người xem náo nhiệt, thuận tiện cũng rắc ra lời chúc phúc của bản thân.
Hai tân lang sinh đôi nhà Trát Tây đứng xếp hàng theo trình tự tuổi tác phía bên phải con ngựa trắng, trên mũ lông cáo được cài vào vải đỏ tết hoa, trên người mặc áo da dê dài tay màu trắng sữa, viền vạt áo cùng cổ tay áo nạm lông rái cá, vai trái đeo một mảnh vải màu đỏ. Khuyên tai, dây chuyền, thắt lưng đầy đủ mọi linh kiện, thần thái vui mừng. Tân nương trên ngựa trắng đội mũ nỉ, một tầng hồng sa bao quanh vành mũ, mơ hồ hiện ra đường nét khuôn mặt xinh đẹp. Trên người cũng là một bộ áo bào da dê viền lông rái cá màu trắng sữa, bên ngoài bao quanh cờ ngũ sắc biểu tượng cho việc đã kết hôn, phần da áo bào khảm đầy các mảnh vải hoa văn màu sắc rực rỡ. Trên lỗ tai, trên cổ cùng phụ kiện bên hông là vật minh chứng cho sự hoa lệ tiên diễm của nữ nhân, bởi vì nàng là nhân vật chính của hôn lễ hôm nay.
Đi ở bên trái ngựa trắng là cậu ruột của tân nương, đồ cưới của tân nương thì ở phía sau đội ngữ đón dâu, do gia đình tân nương phụ trách vận chuyển.
Khi đội ngũ đón dâu bước vào cửa gia đình Trát Tây, ngoài cửa đã trải thảm nỉ trắng, trên thảm rải một túi to lúa mì thanh khoa, ngoải ra trên thảm nỉ còn có một bức tranh chữ vạn được xếp từ hạt lúa mạch. Cách Tang Trác Mã cùng ba huynh đệ Trát Tây Lãng Thố, trong tay cầm khăn lụa trắng muốt cùng rượu ngon thơm nồng đứng ở cửa nghênh đón.
Hai tân lang giúp tân nương xuống ngựa, hai chân tân nương vững vàng dẫm nát túi lúa mì thanh khoa. Lúc Trát Tây Lãng Thố giơ rượu kính dâng lên, cậu tân nương mang đến hôn lễ một làn điệu hỏi về lai lịch rượu ngon, kính rượu thành ý cùng ý nghĩa uống rượu, Trát Tây Lãng Thố đối với việc "tửu vấn" này liền dùng tiếng hát đáp lại. Chờ cho việc đối đáp hoàn thành, tân nương lúc này mới nhận lấy rượu mời cùng lụa trắng mà Cách Tang Trác Mã ba đệ đệ dâng lên, cũng đem khăn lụa mình mang đến tặng trở lại.
Tiếp theo, cậu tân nương đưa tặng súc vật, vải vóc, da thú, thực phẩm cao cấp, đem đồ cưới giao cho người nhà tân lang. Tân nương tay cầm bánh mì bơ, mũi tên ngũ sắc cùng bầu rượu, bát rượu thuận theo sự hướng dẫn của các thanh niên nam nữ, cùng với phù dâu đi ba vòng quanh hỏa đài dâu cạnh cửa rồi mới bước vào cửa nhà Trát Tây. Trát Tây a tổ ngồi ở vị trí cao nhất phòng khách, Trát Tây ba cùng mẹ ngồi ở vị trí thứ hai, tân nương cùng hai tân lang ở dưới anh mắt vui mừng của các vị trưởng bối mà trao đổi tín vật, cùng nhau hành lễ nhận lời chúc phúc cùng khăn lụa từ trưởng bối, cũng dâng tặng lại trưởng bối khăn lụa.
Phòng khách quá nhỏ, không thể chứa được nhiều người, sau khi bái lạy, tân nương được dẫn vào hôn phòng phía bắc nghỉ ngơi, tân lang cùng các tân khách chia vui. Mọi người không biệt già trả gái trai đều chuyển đến gian bên trái để dự yến hội, đợi cho mọi người theo thứ tự ngồi xuống, tiệc cưới liền chính thức bắt đầu.
Chậu lúa mì thanh khoa được đổ vào trong nồi lớn, những khối thịt trâu thịt dê cũng được cho vào trong nồi nước sôi sùng sục. Lửa trại cháy lên hừng hực, trên giá treo thịt dê béo nướng phát ra tiếng vang kèn kẹt. Rượt thanh khoa lạnh tinh khiết ngọt lành được rót vào chén gỗ, đồ mặn lần lượt được bưng lên.
Qua một tuần rượu, đội đưa dâu lại bắt đầu ca hát trong hôn lễ, dùng lời chúc may mắn cùng những từ ngữ khoa trương để ca ngợi song thân của tân nương, khen tân nương hiền hậu cần lao cùng tài phú nhân duyên đang ngóng chờ. Bên đằng tân lang cũng nhiệt tình tam dự, mặc sức gửi cho nhau những lời ca ngợi chúc phúc. Mọi người trong yến hội có nói có hát, lời nói hài hước, ý vị tuyệt vời. Lúc đó cả nam lẫn nữ đều ngồi xuống, vây quanh lửa trại vừa múa vừa hát, làm cho không khí tiệc cưới ngày càng rộn rã.
La Chu ở một góc bên lớp bàn ngoài, không ngừng mà gắp thịt bỏ vào miệng. Thịt heo a thịt heo, lần này nhà Trát Tây đón dâu cơ hồ đem đồ tích tụ trong nhà hao đi một nửa. Chắc bọn họ đoán là Trát Tây Lãng Thố ở rể nên không cần tiêu tiền, con gái lập gia đình không cần chi tiêu nhiều, ba đứa con còn lại tuổi quá nhỏ, chờ thêm vài năm muốn kết hôn, trong nhà sẽ lại có nhiều đồ tích góp.
Ngon tuyệt, sau hôn lễ, không biết phải bao lâu mới có thể ăn miếng thịt lớn như vậy, miệng to mà tận dụng cơ hội trân quý được uống rượu. Nàng vượt qua chướng ngại tâm lý đối với mùi tanh nồng của thịt, cố gắng nhai nuốt, liều mạng hấp thu lòng trắng trứng bổ sung dinh dưỡng.
"La Chu a tỷ." Bỗng nhiên Cách Tang Trác Mã đang kích động mà nhảy theo đám người mang một người nam nhân chạy tới.
La Chu đang nhai thịt bò, thình lình bị gọi to như vậy, bất khì thở vào, nhất thời làm miếng thịt kẹt ở trong cổ họng. Nàng vội bưng lên một chén trà bơ uống hết, lúc này mới thoát khỏi kết cục bị nghẹn chết.
"La Chu a tỷ, ngươi chẳng lẽ là quỷ đói đầu thai sao?" Cách Tang Trác Mã cười cười giúp nàng vỗ lưng, đùa cợt nói, "Sao lại thiếu chút nữa tự làm mình nghẹn chết?"
"Ai kêu ngươi gọi lớn vậy." Nàng xoa ngực, tức giận nói, "Lãng Thố đều đi hát chúc ca, ngươi không đi khiêu vũ, chạy tới chỗ ta làm gì?"
"La Chu a tỷ, ta muốn giới thiệu một người với ngươi." Cách Tang Trác Mã đem nam nhân bên cạnh đẩy tới, "Đây là Vượng Tất Khúc Mỗ, con thứ của gia đình Vượng Tất, đi theo cậu buôn bán ở xa mới trở về, ngươi còn chưa có gặp qua đâu. Hôm nay hắn tới nhà ta chúc mừng, ta là đặc biệt kéo hắn tới gặp ngươi." Nàng giật nhẹ ống tay áo nam nhân, thúc giục nói, "Khúc Mỗ, còn không mau vấn an La Chu a tỷ."
"La Chu a tỷ, xin chào."
Vượng Tất Khúc Mỗ cũng là một tiểu khỏa tử cường tráng, mười tám mười chín tuổi, mặt đen ngực đỏ, cười lộ lên lộ ra hàm răng trắng, thoạt nhìn có chút thật thà, chất phác, nhưng mà cặp mắt dài nhỏ kia lại ẩn giấu sự thông minh lanh lợi.
"Xin chào, Khúc Mỗ." La Chu cười với tiểu khỏa tử, hữu hảo mà gật đầu một chút, lùi ra thân mình, để chỗ ngồi cho hai người.
"La Chu a tỷ, Khúc Mỗ mỗi lần từ bên ngoài về đều đến kể rất nhiều chuyện thú vị, ta thích nhất là nghe Khúc Mỗ kể chuyện." Cách Tang Trác Mã rúc vào bên cạnh người Vượng Tất Khúc Mỗ, nắm một miếng trái cây chiên ném vào miệng, làm nũng mà đẩy đẩy nam nhân, "Khúc Mỗ, lần này có thêm một người nghe, chàng cần phải kể chuyện gì thật thú vị đó nha."
"Được." Vượng Tất Khúc Mỗ tiếp tục ngốc nghếch mà cười trừ, bàn tay to phủ lấy bả vai Trác Mã, đem nàng ôm vào trong ngực. Mắt khôn khéo tràn ra nồng đậm tình yêu, hiển nhiên hắn cùng các huynh đệ giống nhau đều yêu cái nữ nhân bên người kia.
Đến đây, La Chu đã gặp hết ba vị hôn phu của Cách Tang Trác Mã. Nàng âm thầm trách móc, cô nàng da mặt dày chết bằm này vận khí thật tốt, tìm được ba huynh đệ đối nàng toàn tam toàn ý, xem ra sau này thành thân tuyệt đối có thể hưởng cuộc sống tính phúc rồi.
Lời tác giả: Khụ khụ, mất quyền lực mất quyền lực, truyện này có một chút sự thật lịch sử cùng cơ sở về con người mất quyền lực. Hôn nhẹ các bạn, ngàn vạn lần không cần nghiêm túc quá nha.