Chương có nội dung bằng hình ảnh
Kế tiếp lại có mấy đợt khách khứa tới chào hỏi, trong đó đương nhiên có cả Mục phu nhân của phủ Trấn Hải Hầu và con gái của bà ấy.
Lần trước khi vào cung, Mục phu nhân chỉ dẫn theo “con gái nuôi” Nghê Hướng Vãn của mình thôi, nhưng vì hôm nay là trường hợp chính thức cho nên con trai của bà ấy – cũng chính là Trấn Hải Hầu đương nhiệm – cũng có mặt ở đây.
Yến Xu len lén nhìn sang đó.
Chỉ thấy mặt mũi của vị Trấn Hải Hầu này rất giống với mẹ mình là Mục phu nhân.
Mà vị Nghê cô nương kia lại không thừa hưởng bất kỳ đường nét nào của Mục phu nhân, cho nên hoàn toàn không có điểm nào giống với người anh trai cùng mẹ khác cha của mình cả.
Yến Xu âm thầm tấm tắc ——
Đúng là ông trời cũng giúp Mục phu nhân mà, chứ không nếu cô bé này mà lớn lên giống mẹ hay anh mình thì chẳng phải sẽ khiến người ta hoài nghi hay sao?
Nói mới để ý, hẳn là Tông phó tướng cũng rất đẹp trai, nếu không thì con gái của ông ấy cũng không thể xinh đẹp như vậy được.
Ôi, không biết bao giờ gia đình này mới có thể nhận lại nhau nhỉ, bởi vì nếu để cô bé này cứ nghĩ mình được nhặt về nuôi thì tàn nhẫn lắm.
…
Tiếng lòng của nàng truyền vào trong tai, lúc này Vũ Văn Lan mới biết thì ra nhân vật chính trong tiểu thuyết mới của nàng là Mục phu nhân.
Nói cách khác, cô con gái nuôi của phủ Trấn Hải Hầu thật ra lại là con ruột của bà ấy…
Mà nam chính của câu truyện – cũng chính là người đàn ông đã bỏ đi đó – là Tông phó tướng mà nàng vừa nhắc tới ư?
Dòng họ này cũng không thường thấy, hơn nữa nếu là người có liên quan đến phủ Trấn Hải Hầu thì…
Vũ Văn Lan nghĩ một lát, chợt nhớ ra hình như trong doanh trại tuần tra và phòng thủ bờ biển ở Minh Châu có một đô tư họ Tông.
Người này đã từng được đề bạt mấy lần nhưng đều từ chối khéo, bảo rằng mình muốn ở lại Minh Châu để tuần tra và phòng thủ bờ biển.
Chẳng lẽ lý do thật sự là vì vị phu nhân này ư?
…
Lúc này Vũ Văn Lan mới biết thân phận thật sự của cả hai, nhưng sau khoảnh khắc kinh ngạc ngắn ngủi thì hắn cũng hiểu được vì sao Tông đô tư lại lựa chọn như thế.
—— Đã nảy sinh tình cảm, lại nếm thử trái cấm cùng nhau, cho nên dù ở lại hay ra đi thì ông ấy đều không thể phủ nhận sai lầm của mình…
Đã là con người thì không có ai là hoàn mỹ cả, câu chuyện này thật khiến người ta thổn thức không nguôi mà.
…
Đãi ngộ của chị em tốt đương nhiên sẽ khác hẳn với những người khác, chờ Mục phu nhân dẫn con trai và con gái hành lễ xong, Thái Hậu lập tức mời đối phương tới ngồi xuống gần mình.
Lan Quân đang chơi bé hổ bông bên cạnh Thái Hậu thấy Nghê Hướng Vãn thì lập tức tò mò nhìn sang, sau đó nhẹ nhàng nói: “Chào chị…”
Nghê Hướng Vãn cũng vội vàng trả lời: “Xin được ra mắt quận chúa.”
Thái Hậu thấy thế thì bảo: “Hai đứa chơi chung với nhau đi.”
Nói xong lại quay sang Trưởng công chúa Vũ Văn Yên: “Nếu ngươi mệt mỏi thì cứ để Lan Quân ở lại trong cung hai ngày đi, ai gia cũng đang tính mời Mục phu nhân ở lại chơi hai ngày, như vậy thì Lan Quân cũng có thể chơi chung với Hướng Vãn thêm ít hôm.”
Vũ Văn Yên chỉ mong có thế, nghe vậy lập tức gật đầu: “Vậy nhi thần xin làm phiền mẫu hậu.”
Thái Hậu gật đầu, không nhịn được nhắc nhở nàng ta: “Dù gì ngươi cũng là người làm mẹ, sau này hãy sửa lại tính nết của mình đi, phải làm gương cho Lan Quân nữa chứ.”
Vũ Văn Yên vào tai này ra tai kia, mở miệng qua quýt cho xong chuyện: “Nhi thần xin nghe lời dạy của mẫu hậu.”
Mục phu nhân thấy thế, chỉ đành quay sang dặn dò con gái của mình: “Con đi bầu bạn với quận chúa đi, nhưng nhớ cẩn thận lời ăn tiếng nói một chút.”
Nghê Hướng Vãn lập tức gật đầu thưa vâng, sau đó tiếp tục chơi với Lan Quân.
~~
Chờ tiếp đón xong những người đến mừng thọ thì đã gần tới buổi trưa.
Yến Xu phải ngồi ngay ngắn cả ngày chung với Thái Hậu cho nên bụng đã réo inh ỏi nãy giờ.
Cũng may bữa tiệc hôm nay được tổ chức ở vườn hoa của cung Từ An.
Nói thật, đây là bữa tiệc mà Yến Xu đã chờ mong từ lâu!
—— Bây giờ là đầu mùa hạ, mà tháng tư cũng là tháng các loại rau quả vừa thu hoạch xong, bởi vậy nguyên liệu nấu ăn cũng phong phú hơn mùa đông và mùa xuân nhiều, do đó các món ăn trong bữa tiệc lần này cũng khác với những bữa tiệc ngày Tết.
Đợi mọi người ngồi vào chỗ, các cung nhân bắt đầu bưng thức ăn lên.
Ngửi được mùi hương của đủ loại món ăn xộc vào trong mũi, Yến Xu lại càng thêm đói bụng.
Nàng không nhịn được lẩm bẩm trong lòng: 【 Mong sao bài diễn văn chúc rượu của Hoàng đế ngắn một chút để người ta còn ăn cơm nữa! Sáng nay vì cần trang điểm cho nên mình chỉ ăn một chén cháo nhỏ thôi, bây giờ đã đói đến mức da bụng dính da lưng rồi nè!!! 】
Cũng may nàng ngồi khá gần Hoàng đế cho nên Vũ Văn Lan đã kịp thời nghe được.
Vũ Văn Lan: “…”
Buổi sáng chỉ được ăn một chén cháo thì đúng là khổ cho nàng ấy rồi, dù sao nàng ấy cũng là kiểu có thể ăn một hơi hết hai lồ ng bánh bao kia mà.
Thế là hắn cũng chiều theo mong ước của nàng, chỉ nói thật ngắn gọn: “Hôm nay người thân và bạn bè tụ họp lại ở đây để mừng thọ cho mẫu hậu, chúc mẫu hậu phúc lộc dồi dào, thọ cùng trời đất.”
Nói xong, hắn lại kính Thái Hậu một ly rượu.
Mọi người đồng loạt nâng ly, cùng chúc phúc cho Thái Hậu: “Chúc Thái Hậu nương nương phúc lộc dồi dào, thọ cùng trời đất.”
Thái Hậu cũng nâng ly đáp trả, cười nói: “Hôm nay mọi người không cần khách khí, mau dùng bữa đi.”
Mọi người sôi nổi bẩm vâng, lúc này mới bắt đầu cầm đũa.
Yến Xu như được đại xá, lập tức cúi đầu ăn ngay.
Nàng đã lén lút quan sát những món trên bàn không biết bao nhiêu lần rồi, cho nên bây giờ đã có mục tiêu vô cùng rõ ràng – đó chính là món thịt thăn hoa cúc (1) kia.
Phải biết rằng món này đã được chiên xù xong rồi rưới nước sốt chua ngọt lên, nếu để quá lâu thì hương vị sẽ không còn ngon nữa đâu.
Cũng may nãy giờ không tốn bao nhiêu thời gian, nàng cắn thử một miếng, ôi chao, thịt thăn ngoài giòn trong mềm, kết hợp với sốt cam chua chua ngọt ngọt bên ngoài, phải nói là siêu k1ch thích khẩu vị ăn uống luôn.
Sau khi ăn thịt thăn xong, nàng vội vàng nhảy qua nếm thử món bồ câu non chiên lửa lớn với ngò rí.
Món này quan trọng nhất là ở độ nóng, nếu để nguội thì sẽ mất ngon ngay.
Nàng nếm thử một miếng, quả nhiên đầu bếp căn lửa vô cùng chuẩn, thịt bồ câu non rất mềm và tươi, sau khi chiên với ngò rí trên lửa lớn, món này đã thơm lại càng thêm thơm, quả thật là quá hợp gu của người thuộc đảng thích ăn rau thơm như Yến Xu.
Món cua gạch cũng rất hấp dẫn, Nhẫn Đông giúp chủ tử nhà mình lấy một con, sau khi gỡ phần mai ra, gạch cua đầy ụ trong đó suýt nữa đã tràn ra ngoài.
br>
Không hổ là hàng chất lượng cao được chuẩn bị riêng cho tiệc mừng thọ của Thái Hậu! Yến Xu ăn một miếng, hương thơm tỏa khắp khoang miệng, có thể nói là cực kỳ thỏa mãn.
Đương nhiên, trừ cua gạch ra thì còn có cá cháy thường (2) ở sông Trường Giang, nó đã được vận chuyển gấp từ Giang Nam đến kinh thành.
Chú thích:
1. Thịt thăn hoa cúc: Miếng thịt thăn được làm sạch và cắt thành từng sợi (nhưng phần đế miếng thịt vẫn dính liền), sau đó nhúng qua trứng rồi lại lăn qua bột, cuối cùng chiên lên để nó xù ra như bông hoa cúc, đến khi ăn thì rưới sốt chua ngọt lên và tạo hình trang trí.
2. Cá cháy thường: Tên khoa học là Tenualosa reevesii, thuộc chi cá cháy, họ cá trích.
Danh Sách Chương: