Mục lục
Hợp Đồng Tình Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yên Lam rất nhanh liền cắt đứt điện thoại với Cận Thế Phong, bởi vì nàng sợ nếu chính mình không ngắt điện thoại, nhất định sẽ nhịn không được muốn chất vấn Cận Thế Phong, vì sao lại gạt nàng!
Nhưng nếu như vậy, nàng nhất định sẽ giống một người đàn bà chanh chua, mà nàng không nghĩ muốn biến mình thành bộ dạng đó. Khi đó, nàng ngay cả tự tôn cuối cùng đều sẽ đánh mất. Trời ạ! Nàng vì sao lại biến thành thê thảm như vậy?!
Lại ngây người một hồi, Yên Lam thật sự là không thể bình tĩnh được, nàng đơn giản liền tan ca trước, sau đó muốn ra ngoài giải sầu.
Sau khi Yên Lam bên kia cúp điện thoại, Cận Thế Phong hơi nhíu mày, trong tay vẫn còn cầm điện thoại, vừa rồi hắn đã nhận thấy được, Lam Lam hôm nay có chút vấn đề, nhưng rốt cuộc vì cái gì, hắn cũng không rõ? Chính là nàng hỏi chuyện liên quan đến Triệu Ngọc Văn? Nhưng lại hỏi hắn có gặp mặt Triệu Ngọc Văn không, Lam Lam hẳn là không biết, không phải sao?
"Tổng tài, làm sao vậy sao?" Kỉ Tồn Viễn bên cạnh hỏi.
"Không, không có gì." Phục hồi tinh thần lại Cận Thế Phong trả lời.
Lúc này, điện thoại lại vang lên, Cận Thế Phong liền cười, hắn nghĩ là Lam Lam gọi tới, nhất định là vì vừa rồi khi nhận điện thoại giọng nói không tốt mà gọi điện thoại đến để giải thích .
"Alo, Lam Lam, là em à? Em có biết vừa rồi làm tim của anh bị thương không, lúc nãy giọng em lạnh lùng nên bây giờ muốn giải thích với anh sao? Thật ra không cần, anh không có giận." Cận Thế Phong dịu dàng nói.
Nhưng đầu bên kia điện thoại lại rơi vào im lặng, không có một chút âm thanh, ngay cả Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
tiếng hô hấp đều không nghe được, thật là im lặng, làm cho lòng người cũng sợ.
"Lam Lam, chẳng lẽ em không phải......?" Cận Thế Phong chần chờ một chút, cau mày, cẩn thận nhìn màn hình điện thoại, một số điện thoại xa lạ. Nhất thời, cảm thấy có điềm xấu.
"Xin hỏi, bên kia đầu dây là ai?" Ngay lập tức, giọng nói của Cận Thế Phong trở nên thật lạnh lùng và vô tình.
"Cận Thế Phong, anh không nhớ tôi sao? Ha ha...... Cận tổng tài anh thật đúng là quý nhân mau quên a! Cũng khó trách, bên cạnh anh mỹ nữ như mây, đương nhiên là không nhớ ra người quen cũ rồi, bất quá không phải là vấn đề, tôi sẽ giúp anh nhớ kỹ tôi, khẳng định là anh suốt đời khó quên ! Từ hôm nay trở đi, anh đừng nghĩ sống yên bình. Ha ha ha......"
Giọng nói đầy sắc nhọn lộ ra trào phúng, tiếng cười ác độc như quỷ vang lên.
Cận Thế Phong nhíu mắt lại, trong mắt để lộ ra một loại hàn ý, hắn biết là ai gọi điện thoại.
Là người năm đó vì tiền mà trước ngày kết hôn đã phản bội hắn, Triệu Ngọc Văn.
Cận Thế Phong thật không ngờ, lần trước hắn đã cảnh cáo thế nhưng hoàn toàn không có một chút tác dụng. Từ lần đó cùng Triệu Ngọc Văn gặp mặt, Cận Thế Phong nghĩ lời cảnh cáo của mình hẳn là có tác dụng, ít nhất, Triệu Ngọc Văn sẽ không dám đến quấy rầy hắn , nhưng thật không ngờ, chưa bao lâu, cô ta còn có thể gọi điện thoại đến, lại mang lời uy hiếp!
"Triệu Ngọc Văn, rốt cuộc cô muốn làm gì?" Cận Thế Phong chậm rãi nói, tiếng nói nghe như gió xuân, nhưng hàn ý trên mặt lại làm người ta phải sợ.
Kỉ Tồn Viễn ngồi đối diện mặc dù không liên quan cũng cảm thấy không ổn, hắn khiếp sợ
nhìn Cận Thế Phong, không thể ngờ được Triệu Ngọc Văn đã về nước, hơn nữa, còn không biết sợ chết đi tìm Cận Thế Phong. Cô ta còn có mặt mũi nào mà đến tìm Cận Thế Phong, trên thế giới làm sao còn có người ti bỉ và vô sỉ như vậy!!
Người ở bên kia điện thoại tựa hồ cũng bị lời nói của Cận Thế Phong làm cho khiếp sợ, nên nửa ngày cũng không có lên tiếng, thời gian dừng rất lâu, lại nói tiếp, "Cận Thế Phong, anh thực yêu Yên Lam thư kí của anh?"
"Triệu Ngọc Văn, nếu cô dám đụng đến một sợi tóc của Lam Lam, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ
qua của cô!" Nghe thấy Triệu Ngọc Văn đề cập đến Yên Lam, Cận Thế Phong lập tức đứng dậy, kích động quát vào điện thoại.
Chỉ nghe bên kia điện thoại là một trận cười âm hiểm, đầy hận ý, tiếng cười càng trở nên thêm khủng bố.
"Xem ra, cô ta đối với anh mà nói rất là quan trọng a! Tôi chưa từng thấy anh thiếu kiên nhẫn như vậy, anh như vậy thật đúng là ngoài dự kiến của tôi nha!!"
"Triệu Ngọc Văn, lời nói của tôi cô không có nghe rõ sao, tôi nói rồi, nếu cô dám động đến một sợi tóc của Lam Lam, tôi sẽ cho cô muốn sống không được, tôi Cận Thế Phong nói là
giữ lời !!" Cận Thế Phong nói trong cơn giận dữ.
"Ha ha, anh yên tâm, bây giờ tôi còn chưa nghĩ động đến cô ta!" Triệu Ngọc Văn ở bên kia điện thoại nói. "Bất quá, gần đây tôi thường thấy cô ta thường xuyên gặp Vương Mậu Đức, anh nói xem, bọn họ có thể có cái gì hay không !? Ha ha......"
"Cận Thế Phong, tôi thật muốn nhìn xem, lúc này anh xử lý chuyện này như thế nào?" Triệu Ngọc Văn trong tiếng cười âm hiểm, cắt đứt điện thoại.
Cận Thế Phong sắc mặt xanh mét, nắm chặt di động, gân xanh nổi lên, nhìn cực kỳ đáng sợ.
"Tổng tài, làm sao vậy? Có chuyện gì sao? Triệu Ngọc Văn lại tìm ngài có chuyện gì? Vì sao cô ta sẽ biết tên tiểu Lam?" Kỉ Tồn Viễn liên tiếp hỏi làm cho cơn tức giận của Cận Thế Phong rốt cục bình tĩnh lại.
Hắn lập tức gọi điện thoại cho Yên Lam, nhưng không ai nghe máy, hắn vẫn gọi liên tục, đầu bên kia điện thoại vẫn truyền đến âm thanh lạnh như băng của máy móc, thực xin lỗi, số điện thoại tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.
"Chết tiệt, Lam Lam rốt cuộc đang làm gì, tại sao không nghe điện thoại chứ?" Cận Thế Phong muốn mắng chửi người .
"Tổng tài, ngài đừng sốt ruột, nói không chừng tiểu Lam đang có việc gì, cho nên không có nhận điện thoại, chúng ta về công ty nhìn xem đi!" Kỉ TồnViễn ở bên cạnh an ủi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK