• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Tình Tuyết vừa rơi xuống đất, rất nhiều đệ tử chân truyền đang đánh lôi đài cũng không đánh lôi đài nữa, trưởng lão Đấu Kiếm chịu trách nhiệm Ly Hoả Đấu Kiếm cũng không chủ trì nữa, cùng nhau đưa ánh mắt nhìn lên trên người của nàng.

Có người còn không có đạo đức nghề nghiệp, nhân cơ hội đánh một hai quyền vào đối thủ...

“Trưởng lão Tư? Tại sao lại rảnh rỗi tới đài đấu kiếm của ta vậy?”

Trưởng lão Đấu Kiếm thấy nàng đến, cười ha ha một tiếng, nhiệt tình hỏi thăm nói.

Tư Tình Tuyết hừ một tiếng: “Bớt nói nhảm, ta tới để quyết đấu với ngươi.”

“Ồ?”

Trưởng lão Đấu Kiếm gãi đầu: “Trong Sơn Môn có trưởng lão nào không có mắt đắc tội với ngươi rồi sao?”

Tư Tình Tuyết: “Không phải là Ly Hỏa Kiếm Tông ta, mà là vị... Huyền Thiên Đạo Tông... Này, ngươi tên là gì?”

Lý Thiên Sinh: “Ta? Ta tên Lý Thiên Sinh.”

“Lý Thiên Sinh... Hừ, chính là hắn.”

Trưởng lão Đấu Kiếm: “Đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Đạo Tông? Này…”

“Trưởng lão Tư ngươi lấy thân phận trưởng lão truyền công của Ly Hỏa Kiếm Tông, đi quyết đấu với một gã đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Đạo Tông, có phải hơi không hợp thân phận rồi hay không?”

Tư Tình Tuyết lạnh lùng hừ một tiếng: “Ta muốn quyết đấu thì quyết đấu, đâu cần nói nhiều như vậy?”

“Thật là gặp phải thời khắc sinh tử, chẳng lẽ còn phải quan tâm thân phận địa vị bất đồng gì nữa hay sao?”

Trưởng lão Đấu Kiếm sửng sốt: “Nói rất có đạo lý…”

Hắn ho khan một tiếng, nhìn Lý Thiên Sinh nói: “Đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Đạo Tông, Lý Thiên Sinh... Ngươi từ xa tới là khách, nhưng Ly Hỏa Kiếm Tông của ta cũng tự có quy tắc, lên đài Ly Hỏa Đấu Kiếm, tất cả chỉ có thể nghe theo ý trời, ngươi có thể tiếp nhận?”

Lý Thiên Sinh lạnh nhạt nói: “Không sao cả.”

“Được, đã như vậy, ta lấy danh nghĩa trưởng lão Đấu Kiếm của Ly Hỏa Kiếm Tông, tuyên bố hai người các ngươi lên đài Ly Hỏa Đấu Kiếm, quyết một trận tử chiến!”

Tư Tình Tuyết nhẹ nhàng vung ống tay áo lên... Ống tay áo rộng rãi và thân thể nhỏ bé của nàng lộ ra vẻ không quá tương xứng… Nhẹ nhàng bay lên đài Ly Hoả Đấu Kiếm, ngoắc ngón tay về phía Lý Thiên Sinh.

Tần Lôi nuốt nước bọt: “Sư phụ, không... Không thành vấn đề chứ?”

Phương Nhiên: “Đại sư huynh yên tâm, sư phụ một lão già như hắn làm sao có thể có vấn đề?”

Tần Lôi: “Nhưng, dù sao đối phương cũng là trưởng lão truyền công của Thập Đại Thánh Địa, nhưng không phải là loại đệ tử một đời như chúng ta, tất nhiên cảnh giới rất bí hiểm, lực chiến đấu lại càng vô cùng kinh khủng, huống chi vị trưởng lão Tư này lại xưng là ma nữ Xích Diễm Cuồng Ma…”

Hàn Bất Lãng gật đầu không ngừng: “Đại sư huynh nói rất đúng... Sư phụ, nếu không chúng ta cứ nhận thua đi? Dù sao chúng ta cũng là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Đạo Tông, Ly Hỏa Kiếm Tông của bọn họ cũng không dám làm gì chúng ta…”

Lý Thiên Sinh giận dữ: “Đánh rắm! Đến bước này rồi chúng ta lại nhận thua, vậy sau này còn cần mặt mũi nữa hay không?”

Mã Văn: “Nói rất hay lão Lý! Cố lên, bọn ta ủng hộ ngươi!”

Phú Lan Khắc Lâm: “... Nói như là trước kia rất cần mặt mũi vậy.”

Lý Thiên Sinh hừ một tiếng, bóng dáng vừa di chuyển, đã biến mất ngay tại chỗ, một giây sau xuất hiện trên đài Ly Hoả Đấu Kiếm, đối diện với Tư Tinh Tuyết.

Hắn nhìn Tư Tình Tuyết một cái.

Thoạt nhìn ma nữ này, ít nhất nhìn từ vẻ bên ngoài cũng không quá giống ma nữ, ngược lại giống như một thiếu nữ mặc đồ trường bào rộng rãi của người lớn, cứng rắn thành thục.

Ngoại trừ biểu cảm trên mặt.

Lý Thiên Sinh vừa nhìn thoáng qua bảng thông tin của đối phương... 

Họ tên: Tư Tình Tuyết

Cảnh giới: Thiên nhân thất phẩm của cảnh giới Thiên Địa Pháp Tướng!

Giá trị thiên phú: 1314!

...

“Thiên nhân thất phẩm? Cảnh giới Pháp Tướng? Quả nhiên không hổ là trưởng lão Thánh Địa…”

Cảnh giới Thiên nhân!

Nhất phẩm, cảnh giới Tiếp Thiên.

Nhị phẩm, cảnh giới Nguyên Canh.

Tam phẩm, cảnh giới Linh Hải.

Tứ phẩm, cảnh giới Quy Nhất.

Ngũ phẩm, cảnh giới Kim Đan.

Lục phẩm, cảnh giới Nguyên Anh.

Thất phẩm, cảnh giới Pháp Tướng.

Bát phẩm, cảnh giới Lôi Kiếp.

Cửu phẩm, cảnh giới Nghịch Thiên!

...

Nói như vậy, chỉ cần đạt tới tam phẩm ở cảnh giới Linh Hải là có thể lựa chọn tiếp tục làm đệ tử chân truyền, hay là trở thành trưởng lão Tông Môn, đương nhiên hai người đều có sự lợi hại riêng.

Đệ tử chân truyền, tương lai có hy vọng có thể lấy được bài vị bảo toạ của chưởng giáo Chí Tôn, nhưng tất cả đều cần sự cố gắng của bản thân mới được, trong nhiều đệ tử chân truyền ra sức đánh giết, người cười đến cuối cùng là người sống sót, mới là người thắng.

Mà trở thành trưởng lão Tông Môn, dĩ nhiên phải bỏ qua tương lai tranh giành đại vị chưởng giáo, nhưng mà lại có thể đạt được tất cả tài nguyên của Tông Môn, dĩ nhiên nếu như Tông Môn gặp nạn thì ngươi cần phải dốc hết sức bảo vệ và đấu tranh.

Thiên nhân tam phẩm ở cảnh giới Linh Hải có thể chọn làm trưởng lão, mà Tư Tình Tuyết đã là thất phẩm ở cảnh giới Pháp Tướng, cho dù là ở trong trưởng lão, cũng cao cao tại thượng.

Nhưng mà không biết thiên phú của nàng cao như vậy, tại sao lại chọn trở thành trưởng lão, không đi cạnh tranh với những đệ tử chân truyền khác.

Lý Thiên Sinh lắc đầu, bỏ hết những thứ tạp niệm lúc có lúc không, chuẩn bị chiến đấu...

Tư Tình Tuyết hừ một tiếng: “Huyền Thiên Đạo Tông, Lý Thiên Sinh, hôm nay đánh một trận, không phải chỉ vì giải quyết xong ân oán giữa đồ đệ của ta và ngươi, cũng là tranh tài sự mạnh yếu trong Ly Hỏa Kiếm Tông của ta và Huyền Thiên Đạo Tông của ngươi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK