Có thể nói sau khi quay bộ phim "Tiếng vọng trong rừng" của đạo diễn Lê, Trần Tê mới thực sự học được cách diễn xuất, từ đó cô đã hạ quyết tâm đi theo con đường của một diễn viên.
Đạo diễn Lê có thể được coi là một nửa người thầy và người hướng dẫn của cô.
5 năm sau, hai người lại có cơ hội hợp tác cùng nhau, vai diễn mới có rất nhiều đất diễn, Trần Tê vô cùng quý trọng cơ hội này, vừa dưỡng thương vừa cẩn thận nghiên cứu kịch bản mấy lần.
Nhưng trước khi quay lại Bắc Kinh, cô mới biết đoàn làm phim sắp khai máy, nữ chính là người khác, nói cách khác, cô bị người khác thay thế.
Đạo diễn Lê rất bận, ông đã dành nửa giờ để gặp Trần Tê tại quán cà phê.
Nghe nói một nữ diễn viên khác đã ký hợp đồng và người cũng đã vào đoàn phim, Trần Tê cũng không gây ra những cuộc chiến không cần thiết.
Cô mời đạo diễn Lê ra ngoài để cảm ơn ông là người đầu tiên nghĩ đến cô khi ông có một kịch bản hay và phù hợp, đồng thời cô cũng muốn biết lý do thực sự khiến cô bị thay thế.
Đạo diễn Lê hầu hết thời gian đều im lặng, ông không nói những lời vô nghĩa tốt đẹp để an ủi Trần Tê, bị hỏi đến nóng nảy mới nhấp một ngụm cà phê và nói: "Đây không phải là quyết định của một mình ta.
Ngươi cũng thật ngốc, lý do quan trọng sao?"
"Tôi cần phải biết mình đang thua ở đâu để có thể biết mình đang ở đâu."
Bộ phim này ban đầu được ấn định để Trần Tê đóng vai nữ chính, ngoài sự tiến cử mạnh mẽ của đạo diễn Lê Dương, còn có sự ưu ái của bà Tống.
Bà quyết tâm kéo Trần Tê ra khỏi hố sâu ngập tràn tin tức tiêu cực, bản thân cũng bị tạt bùn, bà còn chỉ điểm cho Trần Tê dùng màn kịch này để lật ngược tình thế.
Trần Tê không dám dẫm lên mặt mẹ giả vờ thanh cao, mọi thứ phía trước đều được giải quyết ổn thỏa, ảnh tạo hình cũng đã được chụp, cuối cùng chuyện ầm ĩ này xảy ra, bà làm sao có thể chấp nhận sự việc này?
"Trần Tê, tài năng của ngươi không tệ, có thể ăn chén cơm tài nguyên này, nhưng bằng lương tâm ta nói, nếu không phải 5 năm trước ngươi có quan hệ với người đó, có lẽ ngươi chưa chắc có thể gia nhập đoàn làm phim của ta." Vòng này là như vậy, người này thay người khác, bị người khác thay thế là chuyện bình thường! Không có ai là không thể thay thế, có tài hoa có nhan sắc không thiếu người, còn phải xem có thể lăn lộn ra tên tuổi, xem mệnh, xem có người chống lưng phía sau, cũng phải xem lực chống lưng đó có thể dùng chỗ nào, phải không?"
Thấy Trần Tê ngây người không nói gì, đạo diễn Lê trước khi rời đi còn nói thêm: "Ủ rũ cái gì! Ngươi còn đi rất thuận lợi, đừng tự đánh mình.
Ta đã nói với ngươi như thế nào —— trước mặt phong cảnh, sau toàn là phân! Có thể làm ra tên tuổi, ai mà chưa nếm hương vị đó? Ta cũng không tránh được.
Không tin thì ngươi hỏi lại cô Tống Minh Minh! Ngươi không nghĩ ra đơn giản là vì không ăn những thứ ghê tởm, hoặc là có người đã ăn thay ngươi...Ngươi còn trẻ, về sau còn rất nhiều cơ hội.
Bô phim của ta có rất nhiều cảnh hành động, chân tay ngươi vừa vặn, rèn luyện đi!"
Sau khi đạo diễn Lê rời đi, Trần Tê ngồi một mình rất lâu, đá trong cốc cà phê tan chảy, ca phê bị pha loãng nên vị đắng.
Cô đã đại khái đoán ra nguyên nhân của vấn đề từ vài lời của đạo diễn Lê.
Người lúc trước thúc đẩy khiến nhà đầu tư giao vai chính cho Trần Tê là "fan" của Tống Minh Minh, đã ngưỡng mộ bà từ lâu.
Tống Minh Minh đã làm một số hoạt động cho Trần Tê, không thiếu được phải xuống mặt mũi, điều này tình cờ tạo cơ hội cho bên kia đến gần bà.
Không ai biết nhân vật đó còn làm gì để hài lòng người người đẹp, tóm lại anh ta đã khơi dậy lòng ghen tuông mãnh liệt của người vợ, hơn nữa người phụ nữ đó cũng có lai lịch không vừa.
Mối quan hệ của Tống nữ sĩ với giới truyền thông từ trước đến nay không tồi, bỗng nhiên có rất nhiều bài báo chỉ trích, thực sự đắc tội những người không nên đắc tội.
Trần Tê mất vai diễn này cũng không oan uổng.
Tống nữ sĩ cả đời này hành xử khác người, nhưng Trần Tê tin bà có giới hạn của mình, bà cũng khinh thường không cần giải thích điều đó với bất kỳ ai.
Kể cả việc Trần Tê đổi vai lần này, bà Tống chỉ bình tĩnh nói qua điện thoại: "Không phải chuyện của con, là do người đại diện là mẹ làm chưa tốt.
Không sao, yên tâm đi, con cứ tiếp tục đi, còn có mẹ!"
Trần Tê muốn nói, con không cần người khác thay con nếm thử những gì con phải nếm, ngay cả khi đó là thứ như phân! Cô cũng muốn hỏi Tống nữ sĩ, đây có phải là cách duy nhất để chịu đựng nước bẩn tạt vào người không? Nhưng giống như đạo diễn Lê Dương đã nói, khi những nghi vấn này vẫn còn, điều đó chỉ chứng tỏ rằng cô vẫn còn quá trẻ!
Điện thoại di động của cô ấy vẫn ở trên giao diện liên lạc của Tống nữ sĩ cho đến khi màn hình tối đen và cuộc gọi không được thực hiện.
Giang Thao gần đây gọi điện rất nhiều, thường xuyên rủ Trần Tê ra ngoài chơi.
Trọng tâm công việc của anh dường như đã quay trở lại Bắc Kinh, nghe nói anh đã hợp tác với một người bạn trong ngành giải trí để thành lập một công ty mới, dự định tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và phim truyền hình, cũng đưa ra một nhánh ô liu cho Trần Tê, nói rằng anh có một dự án rất hay muốn cùng cô hợp tác.
Việc vào đoàn phim của đạo diễn Lê thất bại, Tống nữ sĩ đã sắp xếp cho Trần Tê xuất hiện trên một chương trình gameshow.
Với những vụ bê bối và tác phẩm song hành, Trần Tê không thiếu nhiệt độ.
Việc Giang Thao mời cô bà Tống cũng biết, anh đã đến gặp Tống nữ sĩ trước và đưa cho bà bản đề xuất dự án để xem xét.
Đó là một bộ phim truyền hình dài tập được chuyển thể từ một cuốn sách nổi tiếng IP, và một nhà biên kịch với các tác phẩm bom tấn trước đó đã được mời để trau chuốt kịch bản, một đạo diễn có thâm niên cũng đang được tiếp cận.
Đề nghị của Tống nữ sĩ đối với Trần Tê là cô có thể suy nghĩ một chút, tuy hiện tại cô đã là minh tinh điện ảnh, chuyển sang đóng phim truyền hình thì hơi thấp nhưng Trần Tê đang ở độ tuổi thích hợp để đóng vai nữ chính phim truyền hình thần tượng, nếu gặp một dự án tiềm năng, có khi nó sẽ củng cố sự nổi tiếng của cô với khán giả.
Giang Thao là bạn tốt của Ngô Tư Trình.
Tống nữ sĩ tin tưởng Ngô Tư Trình.
Từ hắn, bà biết được Giang Thao là người đáng tin cậy bất kể hoàn cảnh gia đình hay năng lực làm việc của anh.
Bà để Trần Tê tự mình xử lý.
Trần Tê trong lòng phiền thật sự, dù bánh ngon đến đâu cũng không có hương nên cô đã phớt lờ Giang Thao.
Giang Thao ấm ức: "Bà cô của tôi ơi, em không thể vì nhận thức cá nhân đối với tôi mà có thành kiến với dự án này được.
Những diễn viên chuyên nghiệp không nên tìm hiểu nội dung hợp tác trước khi đưa ra phán xét sao?"
Để từ chối nhà đầu tư mới này trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình này với lý do rõ ràng, Trần Tê lật xem thông tin anh ta gửi đến, và ở trang đầu tiên đã khiến cô nở một nụ cười kỳ lạ - Trong số những ứng cử viên tiếp xúc vai nam chính được liệt kê, đứng đầu danh sách là một cái tên quen thuộc: Mầm Miểu!
Hóa ra Giang Thao công bố anh sẽ tìm một diễn viên nam trẻ tuổi, nổi tiếng chất lượng cao để đóng cặp với cô, và anh đang nói về Mầm Miểu!
Trần Tê và Mầm Miểu đã không liên lạc với nhau kể từ khi họ nói lời tạm biệt ở khách sạn, cô làm diễn viên, anh ta làm vũ công.
Ba năm trước, có một bộ phim kể về sự nghiệp huyền thoại của một vũ công nổi tiếng cần những nam vũ công trẻ và xuất sắc đóng vai đại sư thời trẻ, sau nhiều khó khăn, anh đã tìm được Đinh Thứ lão sư và Đinh lão sư đã tiến cử đệ tử thân cận của mình.
Bất kể tuổi tác, hình tượng hay kỹ năng chuyên môn, Mầm Miểu đều hoàn toàn phù hợp với vai diễn này, đoàn làm phim đã rất vui mừng.
Nghe nói anh chàng này ban đầu còn làm bộ làm tịch, anh ta không chịu làm những việc "không đúng trách nhiệm của mình", cuối cùng không biết ai thuyết phục được anh ta thành công.
Sau khi bộ phim được phát hành, nó đã nhận được sự nhất trí khen ngợi của người trong ngành, và cũng bất ngờ khiến Mầm Miểu, người không có nhiều đất diễn lắm trong bộ phim nổi tiếng, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng và kỹ năng vũ đạo tuyệt vời của anh đã khiến mọi người được dịp sáng mắt.
Ngay sau đó, người lúc trước bị đánh chết cũng không chịu diễn xuất, đã đóng vai nam chính trong một bộ phim thần tượng thanh xuân vườn trường, trở lên rất nổi tiếng, nhiều khán giả nữ nói rằng kể từ đó, mối tình đầu hotboy trong tiểu thuyết đã có khuôn mặt.
Năm ngoái, Trần Tê đã gặp Mầm Miểu là khách mời biểu diễn tại địa điểm ghi hình bữa tiệc tất niên của một đài truyền hình nào đó.
Biểu tình nhỏ của Mầm Miểu dường như để lộ ra vết nhơ lớn nhất trong đời mình.
Trần Tê cố ý trêu chọc hắn, nghiêng người ác độc nói: "Này, Mầm Miểu! Cậu còn nợ tôi tiền phòng!"
Mầm Miểu sống lưng thẳng tắp, đầu ngón tay run rẩy chuyển toàn bộ tiền phòng đến từng số lẻ cho Trần Tê, còn nghiêm túc để lại tin nhắn trong ghi chú: "Tôi sai rồi!" Nhưng hắn với Trần Tê trước mặt không nói một lời.
Khi Trần Tê ngồi gần hơn một tấc, mông của anh ta cũng lặng lẽ di chuyển mộ tấc.
Trần Tê trong lòng cười muốn chết, trịnh trọng hỏi hắn: "Kế hoạch "phá thân" của cậu thành công chưa? Cậu có viết nhật ký hàng tuần về chuyện xảy ra đêm đó không? Có gì về tôi không? Viết về tôi như thế nào? Tôi rất tò mò nha, cậu là nghệ thuật gia trẻ tuổi có kinh nghiệm, liêm chính như vậy, tại sao lại tới đoạt bát cơm của diễn viên? Này, đừng lạnh lùng như vậy, ít nhất cũng nói cho tôi một câu đi!"
Các nhân viên xung quanh thấy hai người đang trò chuyện hăng say, liền tò mò hỏi họ gặp nhau như thế nào.
Trần Tê nói: "Chuyện dài lắm, năm đó chúng ta..."
Mầm Miểu vội vàng kéo Trần Tê vào một phòng thay đồ trống để "ôn chuyện ngày xưa" trước khi cô có thể nói ra chuyện gì đó kinh người.
Anh nói: "Chu Diễn yêu cầu tôi diễn xuất.
Chị ấy nói làm vũ công lúc thì bị thương lúc thì bị bệnh, không phải là kế lâu dài.
Tôi không phải quá tốt, nhưng nhảy 10 năm nữa cũng không thành vấn đề, nhưng chị ấy đe dọa tôi..."
"Chị ta có nói nếu bây giờ đánh cậu gãy chân, cậu có thể đổi nghề ngay lập tức không?"
"Làm sao cô biết...!Không khác lắm, không trách hai người là bạn bè.
Cô bảo tôi trả lời cô một câu, tôi nói xong rồi.
Xin đừng nhắc tới quá khứ, hy vọng cô cũng đừng trước mặt Chu Diễn nói ra."
Trần Tê không trêu chọc nữa, thầm nghĩ: Tội nghiệp đứa bé! Tên ngốc này đã từng là "đồ nhắm rượu" giữa Trần Tê và Chu Diễn vô số lần trong nhiều năm.
Tiêu chuẩn đạo đức của hắn cao như vậy, nghiêm khắc kiềm chế bản thân và cũng nghiêm với những người khác, Chu Diễn không biết đã nghĩ gì khi đẩy hắn vào giới giải trí!
Có lần trải nghiệm đó, sau này bất cứ khi nào Mầm Miểu gặp Trần Tê, hắn có thể tránh liền tránh, điều này cho thấy anh thực sự xấu hổ khi đối mặt với sự hồ đồ của năm đó.
Trần Tê trả lời Giang Thao: "Mầm Miểu là lựa chọn hàng đầu của các người cho nam chính? Anh ta còn chưa xứng diễn với tôi, phải không?"
Giang Thao trong lời nói tràn đầy ý cười: "Nhà sản xuất của tôi nói đây là một bộ phim đại nữ chủ* diễn, cốt truyện cũng là tình chị em.
Mầm Miểu đương nhiên địa vị không bằng em nhưng cậu ta gần đây rất nổi tiếng, cho nên là "lá xanh"* cũng không thành vấn đề.
Hai người là người quen cũ, em dẫn hắn đi."
*đại nữ chủ: phim mà nhân vật nữ chính có đất diễn hơn nam chính, cốt phim xoay quanh nữ chính, còn "lá xanh" hiểu theo nghĩa người ít đất diễn hơn, non hơn.
"Nói chuyện còn sớm." Trần Tê có chút không tán thành nói: "Anh hỏi trước tên nhóc Mầm Miểu kia có dám nhận bộ phim này không!"
Vài ngày sau, Trần Tê và Vệ Gia có một cuộc gọi video trước khi đi ngủ, cô đem chuyện này kể ra với giọng điệu đùa giỡn.
Không ngờ Vệ Gia, người luôn đáp lại bằng "Tôi đều có thể" lần này lại im lặng, và khi cô định bỏ qua chủ đề này, anh đột nhiên hỏi: "Em định tham gia bộ phim này sao?"
Vệ Gia và Giang Thao chỉ mới gặp nhau hai lần, và dựa vào trực giác của giống đực, không khó để anh nhận ra cảm tình Giang Thao dành cho Trần Tê.
Điều đó không đến từ sự ngưỡng mộ của những người lớn tuổi dành cho những người trẻ tuổi mà là sự ngưỡng mộ không giấu giếm của một người đàn ông đối với người khác phái.
Về phần Mầm Miểu...!Vệ Gia suýt chút nữa gặp được "chuyện tốt" của hắn với Trần Tê! Không phải Vệ Gia không tin tưởng Trần Tê, chỉ là hai kẻ mất trí ở bên nhau giống như một quả bom hẹn giờ.
Nếu được yêu cầu liệt kê hai người mà anh không muốn Trần Tê liên hệ nhất trong số những người được biết đến trên đời, có lẽ sẽ là Giang Thao và Mầm Miểu.
Một bộ phim truyền hình, một người nhà đầu tư và người kia là đối tác trong một bộ phim tình cảm, Vệ Gia thực sự không thể trái lương tâm mà nói "Tôi đều có thể".
Anh từng nói cô luôn tự do, nhưng mỗi ngày lại thêm chút lòng tham.
"Anh không muốn em diễn?" Trần Tê biết rõ nhưng cố ý hỏi.
"Uhm...!Tất nhiên anh hy vọng em có lựa chọn khác!"
Vệ Gia trên màn hình điện thoại di động của Trần Tê hạ mắt xuống, không nhìn vào mắt cô khi anh đưa ra câu trả lời này.
Cô lộ ra nụ cười khó hiểu: "Nếu lúc trước anh đồng ý làm người đại diện của em, không phải là có thể tác động đến quyết định của em sao?".