Vừa ra khỏi đại môn liền nhìn thấy một nam nhân trung niên đưa lưng về phía cửa, một tay nâng lên đỡ lấy một người từ trong xe ngựa.
“Phụ….phụ thân?”Lung Nguyệt khe khẽ gọi.
Nam nhân trung niên nọ cùng với phụ nhân vừa bước xuống xe ngựa quay người lại.
Đây không phải Thuận Khải Đế đây sao?
Mà phụ nhân vừa xuống xe ngựa chính là thân mẫu của Lung Nguyệt – Hoàng Hậu nương nương.
“Cửu nhi!” Thuận Khải Đế cười khẽ nhìn Lung Nguyệt, vốn đôi mắt sắc bén mang theo khí thế quyết đoán của bậc Đế Vương lúc này lại tràn ngập từ ái, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá khuê nữ bảo bối nhà ông.
“Phụ thân! Mẫu thân!”
Lung Nguyệt cong cong đôi mắt chạy tới, không ngờ Bùi Nguyên Tu lại duối tay ra ôm chặt lấy hông của nàng.
“Chậm một chút, cẩn thận ngã.”
Bùi Nguyên Tu cẩn thận đỡ nàng đi qua đại môn, tới trước mặt Đế Hậu liền hành đại lễ. (MTLTH.dđlqđ)
“Lễ này liền miễn đi.”Thuận Khải Đế vươn tay đỡ lấy Bùi Nguyên Tu đang cúi người, mới vừa nhìn thấy dáng vẻ trân trọng khuê nữ nhà mình, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ. Lại nhìn khuê nữ bảo bối lấy chồng xa nhà thân hình mượt mà hơn không ít càng thêm cao hứng. Ông có thể đoán được Bùi Nguyên Tu rất để tâm đến khuê nữ nhà mình, nuôi bảo bối nhà mình rất tốt!
Ông lại gần Bùi Nguyên Tu, nói nhỏ vào tai hắn: “Ta cùng Hoàng Hậu lén rời kinh đến đây, càng ít người biết càng tốt.”
“Dạ!” Bùi Nguyên Tu hiểu. Thời gian trước có công văn từ trong kinh đưa đến nói rằng Hoàng Thượng bị bệnh, Thái tử giám quốc, xem ra mục đích chính của đôi Đế Hậu này là đến thăm khuê nữ bảo bối nhà mình.
Hiểu được Hoàng Đế lão cha là trộm chạy đến, Lung Nguyệt không dám tỏ ra quá thân mật trước cổng Tĩnh Bắc Vương phủ để tránh tiết lộ tin tức.
Đợi đến khi vào Vương phủ, đại môn vừa khép chặt, Lung Nguyệt đứng ở giữa, một tay cầm tay Hoàng Đế lão cha, một tay lắc lắc cánh tay Hoàng Hậu mẫu thân, cười híp cả mặt đi vào chính sảnh.
Bùi Nguyên Tu đi lùi lại mấy bước, nghiêm giọng dặn dò Bùi Đại: “Tin tức Đế Hậu ở Tĩnh Bắc Vương phủ không được để lộ.”
Bùi Đại đáp, nhanh chóng đi quản giáo người trong Vương phủ.
Trong chính sảnh, Cẩn Hoàng Hậu kéo tay con gái, nhìn từ trên xuống dưới, cười hòa ái: “Mập rồi, có thể đoán được ngày trôi qua rất thoải mái, có vẻ Nguyên Tu đối đãi với con rất tốt.” Mới vừa rồi nhìn Bùi Nguyên Tu bảo vệ Lung Nguyệt như vậy, tất nhiên Hoàng Hậu cũng nhìn thấy.
“Dạ.” Lung Nguyệt chu miệng, gật gật đầu: “Vương gia đối với con cực kỳ cực kỳ tốt.”
“Đúng vậy! Nếu không sao lại để con lôi thôi thế này chạy ra cửa đây.” Cẩn Hoàng Hậu nhíu mày nói với nàng.
“Ha ha. Con vừa nhìn thấy ngọc bội của cha, nhất thời nóng lòng liền….ha ha…”Lung Nguyệt cười híp cả mắt, sau đó kéo ống ta áo Cẩn Hoàng Hậu làm nũng: “ Con nhớ hai người, rất rất nhớ.”
“Con ấy!” Cẩn Hoàng Hậu nhẹ điểm lên trán Lung Nguyệt: “Sao vẫn còn trẻ con thế này, chẳng có chút bộ dáng làm mẹ gì cả.” Bà vừa nói dứt câu, hốc mắt liền đỏ, nhớ đến năm đó Lung Nguyệt vẫn còn là một bé con trắng tròn nằm trong tã lót, nay ấy vậy mà cũng đã sắp làm mẫu thân.
“Thai nhi ổn định hay chưa? Con ăn uống có tốt hay không? Có cảm thấy khó chịu không?....” Cẩn Hoàng Hậu đầy một bụng lo lắng.
“Mẫu thân, nữ nhi rất tốt. Ăn ngon ngủ ngon, không một chút khó chịu. Chỉ là cảm thấy rất buồn ngủ, ngủ cả ngày cũng không thấy đủ.”Lung Nguyệt tựa như hồi còn bé, cầm lấy tay Cẩn Hoàng Hậu, dựa sát vào người bà làm nũng.
“Thế thì tốt rồi! Rất tốt! Hẳn bé con rất biết thương mẫu thân!” Cẩn Hoàng Hậu nghe vậy vui mừng gật đầu.
“Tương lai chắc chắn sẽ là một đứa trẻ ngoan, nhất định hiểu chuyện hơn so với mẫu thân bé.” Thuận Khải Đế bị vợ con quên lãng hồi lâu, không nhịn được liền mở miệng trêu ghẹo Lung Nguyệt: “Lúc còn trong bụng mẹ con, con đúng là một con khỉ con, náo loạn rất ghê.”
Vừa lúc Bùi Nguyên Tu đi vào liền nhìn thấy Lung Nguyệt chun mũi, mếu máo nhìn Thuận Khải Đế, hắn khẽ cười, hành lễ với cha mẹ vợ: “Nhi thần bái kiến Phụ Hoàng, mẫu Hậu.”
“Miễn lễ!” Thuận Khải Đế rất hài lòng về Bùi Nguyên Tu.
Ban đầu buộc phải gả con gái cho hắn, trong lòng Thuận Khải Đế hàng ngàn hàng vạn lần không muốn. Hôm nay thấy tuy khuê nữ đã thành thân một năm nhưng vẫn giữ được nét ngây thơ hồn nhiên, không chút nào thay đổi, có thể đoán được nàng trôi qua cỡ nào thoải mái mãn nguyện. Hẳn Bùi Nguyên Tu rất để tâm đến khuê nữ nhà ông mới có thể chiều chuộng nàng đến vậy. Vì vậy Thuận Khải Đế càng nhìn con rể càng thấy thuận mắt. (MTLTH.dđlqđ)
Lung Nguyệt thấy Bùi Nguyên Tu cúi đầu hành lễ, chợt nhớ ra bản thân vì quá vui mừng lại quên thi lễ. Nàng cuống quít đứng dậy, đứng bên cạnh phu quân, nghiêm túc hành lễ với cha mẹ.
“Cửu nhi con muốn làm gì, có thai liền đàng hoàng cho cha. Trước mặt cha mẹ lấy đâu ra nhiều lễ tiết đến vậy!” Thuận Khải Đế liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Tu: “Mau đỡ Cửu nhi đứng lên đi.”
Bùi Nguyên Tu sớm đã muốn nâng Lung Nguyệt dậy, vừa nghe cha vợ nói liền thuận thế duỗi tay ôm lấy hông nàng, ôm nàng đứng dậy.
Đợi Lung Nguyệt cùng cha vợ mẹ vợ thân thiết đủ rồi, nàng chợt nhớ ra chooxcha mẹ ở còn chưa xử lý xong đâu.
Giữ Bùi Nguyên Tu lại bồi cha mẹ, nàng lui xuống an bài.
Thuận Khải Đế nhanh chóng gọi nàng lại: “Con đi an bài chỗ cho cha mẹ sao? Không bằng đưa ta cùng mẹ con đi một vòng quanh Tĩnh Bắc Vương phủ đi.”
Bốn người vòng vo nửa ngày, Đế Hậu vung tay lên chọn Kỳ Áo viện.
Kỳ Áo – Viện như tên, lấy trúc làm chủ.
Thuận Khải Đế cùng Cẩn Hoàng Hậu lần này đến Bắc Cương, nói dễ nghe là cải trang vi hành, nói khó nghe là ném việc cho nhi tử liền lén chạy đi chơi. Cho nên bên người chỉ mang theo Cát An cùng Lưu Ly phục vụ. Ngay cả Kim Ngô Vệ cũng chỉ mang theo mười một mười hai người mặc thường phục hộ giá.
Dùng qua bữa tối, thân thiết cũng đủ rồi, Lung Nguyệt lúc này mới giận dỗi cha mẹ!
Hai người này cũng quá không đáng tin rồi. Kinh Thành tới Bắc Cương ngàn dặm xa xôi, hai người chỉ mang theo không quá mười lăm người lên đường. Hai người cũng không chịu suy xét nếu như tin tức bị lộ, trên đường gặp bất trắc gì, không phải nàng hận chết chính mình sao!