Vạn nhất không giết chết hai người, sẽ hoàn toàn đẩy hai người về phía đối lập, đến lúc đó Nguyên giới có thểm hai địch nhân cực kỳ khủng bố, hậu quả này càng rất khó giải quyết. Hai người này có thể còn cường đại hơn nhiều so với chúa tể Chiến Tranh, Thiên Mẫu.
Trong lúc không có bại lộ, bọn họ nhiều nhất là tiến hành thẩm thấu vào Kỷ Nguyên Môn, cũng sẽ không công kích, thậm chí ở thời điểm mấu chốt nhất, còn có thể làm bộ người tốt ra mặt trợ giúp Kỷ Nguyên Môn.
Nhưng hiện giờ đã bại lộ thì hoàn toàn là tử địch, xé bỏ mặt nạ bắt đầu đánh nhau.
Cho nên, ở khoảnh khắc Phương Hàn xuất hiện, liền có tâm tư phải giết chết, bất kể thế nào cũng phải giết chết Đa Bảo Thiên Quân cùng Thái Thượng Thiên Quân tại đây.
Hai nhân vật đầu sỏ âm hiểm này thật sự là quá mức để tiện vô sỉ, không ngờ có ý đồ trực tiếp thẩm thấu vào Kỷ Nguyên Môn, khống chế nữ nhân Phương Hàn, đúng là không giết không được.
Tuy nhiên, giờ này Đa Bảo Thiên Quân, Thái Thượng Thiên Quân còn vọng tưởng Phương Hàn hồi tâm chuyển ý để cho bọn họ khống chế.
- Phương Hàn! Ta là Đa Bảo Thiên Quân, có lẽ trong chư thiên ngươi cũng biết danh tiếng của ta, ngươi cho là có thể giết chết ta sao? Cho dù là Tiên Vương muốn giết chết ta đều không dễ dàng, ta có Pháp bảo vô thượng Thế Thân Pháp. Nếu ngoan ngoãn hợp tác cùng ta, còn có thể có một đường sống. Ta nói cho ngươi biết, ngươi luyện chí bảo Tam Thập Tam Thiên, sớm hay muộn sẽ lại lần nữa bị Tạo Hóa Tiên Vương thu hồi, trừ phi là lĩnh ngộ tới cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể mới có thể hoàn toàn dung hợp cùng bản thân. Ta có thể trợ giúp ngươi làm được điểm này,
Đa Bảo Thiên Quân lạnh lùng nhìn Phương Hàn, tuyệt không kinh hoảng.
Hắn thật sự cảm thấy không có gì phải kinh hoảng.
Bởi vì khi còn sống, Đa Bảo Thiên Quân từng tận mắt chứng kiến rất nhiều sóng to gió lớn. Thời điểm hắn đi theo Khởi Nguyên Tiên Vương, ngay cả Tạo Hóa Tiên Vương, Chân Lý Tiên Vương, Hồng Mông đạo nhân... các nhân vật vĩ đại đó đều gặp qua. Hiện tại thực lực của Phương Hàn tuy rằng cường đại, nhưng so sánh với những nhân vật vĩ đại kia thì vẫn còn kém vô số cấp bậc.
Đối phó với Phương Hàn. hắn có cảm giác dễ như trở bàn tay.
Càng đừng nói là tới giết được mình, hắn có thể dễ dàng xông ra khỏi vòng vây.
- Còn nữa, Phương Hàn! Ngươi hiện tại động thủ có thể nói là chân chính xé rách da mặt với ta, sự phẫn nộ của ta cũng không phải ngươi có thể chịu đựng được. Cho dù là ngươi dựa vào pháp lực cao cường có thể chạy thoát khỏi tay ta, thế nhưng thủ hạ của ngươi không thể chạy trốn, những nữ nhân của ngươi kia, cả một đám cũng phải bị ta luyện chế thành Pháp bảo. Có lẽ ngươi cũng biết, ta am hiểu nhất là luyện chế "người" thành Pháp bảo, hiến tế linh hồn người ta chuyển hóa thành bảo hồn.
Thân thể của Đa Bảo Thiên Quân gầy yếu mà có khả năng cao, mười phần sát ý cuồn cuộn mành liệt, uy hiếp Phương Hàn căn bản không để cho hắn có cơ hội phản kháng.
Tình huống dường như đảo ngược, không phải Phương Hàn đang vây sát hai người, mà là Đa Bảo Thiên Quân đang áp bức Phương Hàn. Tình thế nghịch chuyển liền hiển hiện ra Đa Bảo Thiên Quân bá đạo cùng mạnh mẽ, không có nội tình thực lực tuyệt đối, trong lời nói của hắn sẽ không kiêu ngạo và bá đạo như vậy.
- Phải không?
Sắc mặt Phương Hàn vẫn rất bình thản:
- Đa Bảo Thiên Quân! Ta từ lâu đã nghe đại danh của ngươi, đích thật có thể chấn nhiếp muôn đời. Tuy nhiên ta thật ra muốn nhìn xem thân thể của ngươi cường đại như vậy, còn là cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể, nếu dung nhập vào trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên thì sẽ đạt tới loại trình độ nào? Ta vừa mới mượn dùng của ngươi chữ Nhân liền đột phá tới cảnh giới mười ba kỷ nguyên. Hiện tại nếu giết chết ngươi, cướp lấy chữ Bảo của ngươi thì không biết sẽ đạt tới cảnh giới gì đây? Đột phá mười bốn kỷ nguyên chăng? Ta thực chờ mong! Trên thân thể của ngươi còn có rất nhiều Thần vật Pháp bảo, quá nhiều bảo vật... Ta thật rất chờ mong, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu Pháp bảo có thể để ta đoạt lấy?
- Cái gì? Chữ Nhân đã rơi vào tay ngươi rồi? Sao lại thế này?
Nghe câu nói của Phương Hàn, Đa Bảo Thiên Quân rồi đột nhiên chấn động, hắn cũng tuyệt đối không nghĩ tới điểm này. Trong lúc biến sắc mặt đó, hắn đột nhiên thúc động thần thông trên người, truyền ra từng đạo chú ngữ triệu hoán, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, hoàn toàn không thể thu hồi chữ Nhân kia được.
- Có lẽ ngươi nằm mơ cũng không thể tường được, trước khi các ngươi tới ta đã hàng phục ba đại tổ sư Vu thuật, bọn họ đã là môn nhân của Kỷ Nguyên Môn ta, trở thành Thái thượng trường Lão của Kỷ Nguyên Môn, chữ Nhân tự nhiên cũng thuộc về ta.
Phương Hàn cười ha hả rồi nói tiếp:
- Cái gì Tiên Vương Đan, cấm pháp trên Ngọc Nhân Vô Diện của ngươi, toàn bộ đều bị ta phá giải, hơn nữa dấu ấn tinh thần của ngươi đều bị ta xóa bỏ. Ngược lại trở thành bồi thường của ngươi.
- Tu vi mười ba kỷ nguyên... Ngươi vì cái gì trường thành nhanh như vậy, rõ ràng Cửu Thiên Huyền nữ thuộc hạ của Tạo Hóa Tiên Vương, mấy ngày trước đến nói cho ta biết, tu vi của ngươi mới mười một kỷ nguyên, ngắn ngủn mới mấy ngày, tu vi của ngươi liền tăng vọt nhiều như vậy, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Thái Thượng Thiên Quân cũng vô cùng khiếp sợ. Hắn phát hiện mình có điều xem nhẹ thực lực của Phương Hàn.
- Điểm này, ta tự nhiên sẽ không nói cho các ngươi biết. Tuy nhiên sau khi các ngươi chết đi, ta sẽ phong ấn linh hồn các ngươi bên trong Pháp bảo, lúc đó, các ngươi sẽ hoàn toàn triệt để biết rõ chân tướng sự việc.
Vẻ tươi cười trên mặt Phương Hàn càng ngày càng đậm, khí tức trên người hắn tản phát ra, khiến cho một mảnh thiên địa này bị phong tỏa phòng thủ kiên cố, căn bản không có bất luận kẻ nào có thể trốn thoát ra ngoài được, đương nhiên cũng không có bất cứ người nào có thể tiến vào.
- Bớt nói lời vô nghĩa đi! Phương Hàn! Xem ra tâm tư ngươi đã xác định nhất định đối nghịch với chúng ta, một khi đã như vậy, chúng ta vốn muốn hoãn chậm thời gian đối phó với ngươi, thì hiện tại cũng liền xé rách da mặt, ta sẽ hủy diệt Kỷ Nguyên Môn, bắt ngươi giam cầm, phong ấn, chờ đợi Khởi Nguyên Tiên Vương trở về, sau đó huyết tế ngươi, xông phá con đường Vĩnh Sinh.
Đa Bảo Thiên Quân hét lớn một tiếng, động thủ!
Trong khoảnh khắc đó, trên tay hắn nhiều thêm một thanh trường kiếm, Tiên khí thánh phẩm dùng Thần vật chư thiên luyện chế thành. Thanh trường kiếm này bắn tinh quang ra bốn phía, sắc bén dị thường, hơi chấn động một chút, thậm chí liền cắt rách toạt thiên địa, hư không ở dưới kiếm quang đều tản ra.
- Thiết Hư!
"Vèo!"
Đa Bảo Thiên Quân ngự kiếm theo chiều gió, đạp không khí mà đến, hư không dưới chân không ngờ diễn sinh ra sóng gợn cuồn cuộn, từng đợt từng đợt như sóng thủy triều bắt đầu khởi động, khiến cho khí tức cả người hắn đột nhiên tăng vọt, gần như có khí thế hủy diệt chư thiên, ngay cả chư thiên đều luyện chế thành Pháp bảo.
- Triều Tịch Nhất Kích!
"Ầm ầm!"
Một kiếm đánh ra, dẫn động sóng thủy triều thiên địa, Đa Bảo Thiên Quân tay chỉ trời chân đạp đất, cuồn cuộn mà đến, có thần uy vô lượng quỷ thần khó lường, có ý chí của trời xanh vô cùng vĩ đại.
Kiếm quang thẳng chỉ tới tâm linh Phương Hàn.
Thân thể Phương Hàn vẫn không nhúc nhích, trên tay cũng xuất hiện một thanh trường kiếm, vung kiếm lên nghênh đón, hai kiếm va chạm nhau trên không trung, quấn lấy nhau. Ngay lập tức, trăm ngàn vạn kiếm đâm ra, từng đạo từng đạo kiếm quang giãng khắp nơi trên không trung, giống như một bàn cờ.
Băng!
Tổng cộng đâm ra, va chạm nhau mười vạn lần, sau đó, thần kiếm "Thiết Hư" kia đột nhiên hét thảm một tiếng, kiếm linh bên trong nó tử vong, bản thể trường kiếm cũng gãy đoạn từng khúc, bị Phương Hàn vung tay chộp một cái, hóa thành một đoàn nguyên khí trực tiếp tiến vào thân thể hắn.
Phương Hàn cầm trong tay chính là Vạn Vật Mẫu Kiếm, kiếm này vô cùng sắc bén, có thể chuyển hóa hết thảy trở thành Vạn Vật mẫu khí, thần kiếm Thiết Hư tuy ràng là Thần tiên thánh phẩm, nhưng còn xa không phải đối thủ của Vạn Vật Mẫu Kiếm, vả lại thần kiếm Thiết Hư chẳng qua là Đa Bảo Thiên Quân tự mình luyện chế, Vạn Vật Mẫu Kiếm lại chính là Thần vật chí tôn do Tạo Hóa Tiên Vương trợ giúp Thiên Mẫu luyện chế ra, hai thứ không thể so sánh với nhau được.
Huống chi, trên Vạn Vật Mẫu Kiếm, Phương Hàn còn rót vào Vận Mệnh Lực của mình, cái này đại biểu cho thanh thần kiếm này trở thành Vận Mệnh Kiếm, chúa tể nắm giữ vận mệnh của vạn vật. Trong nháy mắt liền phá hủy khí linh của thần kiếm Thiết Hư, khiến cho thần kiếm này biến thành thực phẩm trong bụng Phương Hàn, đồng thời giúp tăng thêm công lực cho hắn.
- Thiên Đạo Luân!
Đa Bảo Thiên Quân lộ thần sắc kinh sợ, nhưng cuối cùng trấn định lại, cũng không có vì gãy mất thanh thần kiếm Thiết Hư mà mất đi tin tưởng, ngược lại ý chí của hắn càng ngày càng mãnh liệt. Trong khoảnh khắc hắn lại biến hóa hình thể, vung tay chộp một cái, trong thân thể trực tiếp bốc lên chín vòng hào quang rực rỡ như ánh sáng mặt trời, mỗi một vòng đều là một Pháp bảo, Tiên khí thánh phẩm, Đạo luân tổ hợp thành một thể, biến thành một bộ Thiên Đạo Luân.
Thiên Đạo Luân là thánh vật viễn cổ, pháp khí sở trường của Đa Bảo Thiên Quân, không biết hắn đã dùng nó giết chết bao nhiêu nhân vật uy danh hiển hách, cửu luân nhất thể, sinh sôi không thôi, gần như là có thể hủy diệt muôn đời, nắm giữ thiên đạo, khiến thời gian xoay chuyển, thiên địa trầm luân.
Một bộ chín vòng Thiên Đạo Luân này vừa thi triển ra, là Tiên khí thánh phẩm đầy đủ, uy lực không phải đơn giản chỉ là chín kiện Tiên khí thánh phẩm riêng biệt như vậy.
Phương Hàn từ trước tới giờ cũng chỉ thấy qua ba bộ Tiên khí thánh phẩm đầy đủ: bộ thứ nhất không hề nghi ngờ, là chí bảo Tam Thập Tam Thiên, bộ thứ hai chính là Bát Bộ Phù Đồ, hiện tại là xuất hiện bộ thứ ba, Thiên Đạo Luân.
Luân liên tục quay vòng tám phương, uy đức vô lượng.
Đa Bảo Thiên Quân thúc động Thiên Đạo Luân này, mới vừa trấn áp xuống, ngay lúc đó cắt ngang cắt dọc, làm cho đại trận phong ấn của Phương Hàn gần như sắp bị phá vỡ, thoát thân ra ngoài.
- Thái Thượng Thiên Quân!
Hắn rống to một tiếng, Thái Thượng Thiên Quân cũng ra tay rồi! Hai người liên thủ, đánh ra ngàn vạn đạo pháp tắc thần quang, công kích tới hướng Phương Hàn, không ngờ muốn trấn áp Phương Hàn, trọn đời không xoay người được. Thủ đoạn của Thái Thượng Thiên Quân cũng vô cùng hung hãn. Năm ngón tay mở ra, một ngọn núi lớn và biển rộng Thái Thượng chí tôn đột nhiên đổ ụp xuống.
Ở trên tay Thái Thượng Thiên Quân xuất hiện chữ Sơn, chữ Hải, nắm giữ thần bí của "Sơn Hải". Hai thể chữ này cũng là từ giữa dòng cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra. Sơn là đại biểu cho nguy nga, vĩ đại, còn chữ Hải đại biểu chính là bao la, mênh mông vô cùng vô tận.
Hai chữ Sơn Hải tổ hợp cùng một chỗ, khí thế to lớn biết nhường nào?
Mỗi một chưởng của Thái Thượng Thiên Quân đều là lực của núi biển, Thiên Quân bình thường gặp phải chưởng phong của hắn, đều sẽ trực tiếp bị chấn đến bùng nổ, xương cốt cũng không còn.
- Ha ha! Hay cho một cái Thiên Đạo Luân! Hay cho lực của Sơn Hải! Tuy nhiên các ngươi nghĩ rằng chỉ một chút thủ đoạn như vậy đã có thể đối phó với ta sao? Đó là đại sai lầm! Đặc biệt sai lầm lớn rồi!
Phương Hàn ở bên trong trấn áp, phóng lên cao biến thành một đoàn thần huy, tả chưởng đột nhiên vừa động, chín cổ tự mang theo Vận Mệnh Lực vĩ đại công kích lên trên chín vòng Thiên Đạo Luân.
"Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền!"
Chín đại cổ tự, bị Vận Mệnh Lực thúc động bành trướng lớn lên bằng với ngọn núi lớn kia, đánh thẳng vào Thiên Đạo Luân. Thiên Đạo Luân lập tức bùng nổ, hóa thành vô số mảnh nhỏ, toàn bộ bị hủy diệt!
Phương Hàn chỉ dùng một chiêu liền hủy diệt chín kiện Tiên khí thánh phẩm, khiến cho Đa Bảo Thiên Quân tổn thất thảm trọng.