Răng rắc, răng rắc… Lực lượng của ngọn núi áp súc lại… Phương Hàn nhìn mà há hốc mồm, với thần thông hiện tại của hắn, ngưng luyện thành kim đan có chín mươi loại thần thông, pháp lực có thể nói tiếp cận với cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh cũng không ngờ được là lại có loại biến hóa này.
Có lẽ bên trong linh phù Ngũ Hành Địa có ẩn chứa một cổ lực lượng thần bí nào đó, nhất là sáu chữ chân ngôn ở bên trên nó mang theo một loại ảo diệu của thiên địa thời sơ khai. Có điều hắn vẫn không thể hiểu hết được, phỏng chừng với cảnh giới hiện giờ của hắn không cách nào tìm hiểu được những điều thần bí đó.
Tấm linh phù huyền bí này có liên quan đến bí mật của việc viễn cổ ma tôn bị Phật Môn trấn áp ở Ngũ Hành Địa. Ít nhất thì Phương Hàn cũng phải tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể nhìn ra được vấn đề.
Trong khi tu luyện Đại Phổ Độ Thiền Quang, linh phù này đã từng có chút lay động, nhưng sau đó cũng không có chuyện gì. Phương Hàn chỉ biết là Đại Phổ Độ Thiền Quang của bản thân quá mức nhỏ yếu, không cách nào dẫn phát được lực lượng của linh phù. Mà hiện tại khi lấy linh phù áp lên ngọn núi, thuần túy chỉ là vì hắn thấy ngọn núi thiếu mất một cái gì đó.
Đây chỉ là tùy tiện làm mà thôi.
Bởi vì hắn cảm ngọn núi Huyết Long Tinh này có chút tương đồng với thấy ngọn núi ở Ngũ Hành Địa nên mới nảy sinh ý nghĩ dán linh phù lên đó.
Sáu chữ chân ngôn ở trên linh phù ẩn chứa một lực lượng kỳ lạ, khiến cho cả ngọn núi Huyết Long Tinh to lớn, hình dáng bang đầu của Bát Bộ Phù Đồ thu nhỏ lại, giống hệt như tình huống khi hắn thấy Nhân Hoàng Bút thu nhỏ lại.
Với pháp lực của Phương Hàn, muốn đem cả ngọn núi này luyện thành nhỏ lại là chuyện không tưởng, ít nhất là với tu vi hiện tại của hắn không cách nào làm được. Ít nhất phải luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí phải chờ sau khi lĩnh ngộ pháp tắc không gian mới có thể làm được.
Nhưng tấm linh phù này lại có thể làm được.
Hình dáng ban đầu của Bát Bộ Phù Đồ không ngừng áp súc, cuối cùng lại biến thành một bảo tháp cao tám tấc. Bảo tháp một mặt là tám kiện bảo khí, một mặt là sáu chữ chân ngôn của linh phù, tựa hồ tất cả đã dung hóa làm một, lại giống như linh phù này đã tìm được một chỗ để ký thác.
"Vậy là dung hòa làm một thể!"
Ong ong ong ong…… Phương Hàn quan sát những biến hóa kỳ diệu này, đột nhiên tòa bảo tháp như có linh tính, dường như muốn bay đi!
"Chẳng lẽ? Bảo tháp này lại sinh ra khí linh? Trở thành đạo khí? Rõ ràng có thể tự mình bay đi! Nhanh trở lại đây! Hừ! Cho dù ngươi diễn hóa sinh ra khí linh thì lúc này vẫn còn ở trong Hoàng Tuyền Đồ, ngươi cũng không thể đi ra ngoài được đâu. Huống chi cho dù không phải ở trong Hoàng Tuyền Đồ, giờ phút này có kim đan của ta bao phủ thì ngươi có muốn bay đi cũng không được."
Phương Hàn vội đưa tay lên, một cổ lực lượng phô thiên cái địa bao trùm lấy Bát Bộ Phù Đồ, hắn cũng không biết được là bên trong bảo tháp này xảy ra chuyện gì, rõ ràng lại có được linh tính. Có điều đối với loại tình huống này hắn cũng có thể đoán được một chút. Có điều đối với loại tình huống này hắn cũng hiểu được khá rõ là khi luyện chế tuyệt phẩm bảo khí, nếu như đạt đến cực hạn thì sẽ chuyển hóa thành đạo khí. Như vậy pháp bảo sẽ sinh ra khí linh, sẽ không cam lòng bị trối buộc của thiên địa, phá không bay đi. Lúc này, người luyện khí cần phải dùng lực lượng pháp lực của bản thân, trước hàng phục nó, sau đó dung nhập ý niệm của bản thân vào trong đó, triệt để khống chế khí linh.
Đây mới là dựng dục pháp bảo, một ít pháp bảo cổ lão như Hoàng Tuyền Đồ, Nhân Hoàng Bút, Bất Diệt Diện Phù, thậm chí là Đại Hoang Cổ Lô đều không phải là do người sở hữu luyện hóa chúng nó mà là chúng nó chọn lựa truyền nhân.
Khi pháp lực của Phương Hàn thoáng bao trùm lấy Bát Bộ Phù Đồ, hắn liền cảm thấy sự giãy dụa mãnh liệt, tám kiện tuyệt phẩm bảo khí phát ra chấn động mạnh mẽ, nhất là Liệt Thiên Kích và Minh Vương Phủ, tỏa ra tinh quang sáng chói, một hư ảnh đại phủ hiện ra chém xuống đầu Phương Hàn. Mà Liệt Thiên Kích thì như ẩn như hiện, đột nhiên hiện ra nhắm vào tử huyệt của Phương Hàn mà đâm vào.
Phương Hàn cũng không thèm nhìn, ngón tay liên tục búng ra, hai luồng tinh quang bay ra, tạo thành hai đạo đao mang, là Luyện Tinh Trảm Ma Đao, trực tiếp ngăn cản lực lượng của Liệt Thiên Kích và Minh Vương Phủ.
Đồng thời hắn vận chuyển pháp lực, kim đan từ trên đầu bay đi, trực tiếp hạ xuống trấn áp Bát Bộ Phù Đồ, trong nháy mắt đè Bát Bộ Phù Đồ xuống đáy sông Hoàng Tuyền Hà.
Nhưng mà Bát Bộ Phù Đồ dưới sự trấn áp của kim đan vẫn không ngừng giãy dụa! Giống như một thượng cổ yêu thần bị giam cầm, thoáng giãy dụa một cái liền làm cho cả Hoàng Tuyền Đồ lay động.
"Lực lượng thật cường đại! linh phù Ngũ Hành Địa cùng với ngọn núi Huyết Long Tinh, tám kiện bảo khí kết hợp lại sinh ra linh tính, có điều hình như không phải là bảo khí. Bởi vì tám kiện pháp bảo vẫn là tuyệt phẩm bảo khí. Chỉ có ngọn núi Huyết Long Tinh hình như có thêm một cái gì đó."
Phương Hàn há miệng phun ra một hơi, toàn bộ nguyên khí tiên giới được Cây Thế Giới ở trong mi tâm của hắn hấp thu chuyển hóa thành pháp lực, luồng pháp lực to lớn này truyền vào trong kim đan, tăng cường lực lượng trấn áp Bát Bộ Phù Đồ, cuối cùng làm cho nó không thể giãy dụa được nữa.
Hiện tại lực lượng của hắn đã tiếp cận "ức", một ức mã lực, gần tiếp cận với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh. Lực lượng của kim đan có thể bạt sơn liệt địa, mà lại ở trong Hoàng Tuyền Đồ, có địa lợi, có thể thể trấn áp Bát Bộ Phù Đồ làm cho nó không có chút năng lực phản kháng.
Có điều hắn cũng kinh ngạc, pháp bảo này sao lại có lực lượng lớn như vậy?
Dùng thần niệm thẩm thấu vào bên trong pháp bảo, Phương Hàn lập tức chứng kiến được huyết khí của ngọn núi Huyết Long Tinh đang chậm rãi ngưng tụ, tựa hồ muốn ngưng kết thành một bức tượng phật.
Thật giống như tượng phật ở bên trong Nhiên Đăng Cổ Phật Tán.
Có điều, hư ảnh tượng phật này lại có màu máu, có thể xứng với cái tên Huyết Phật. Khí chất hoàn toàn khác với Nhiên Đăng Cổ Phật Tán, vô cùng uy mãnh, hai tay chấp lại hình chữ thập, phát ra tiếng phạn xướng, ẩn ẩn giống như âm thanh của thiên long, trong đó còn xen lẫn tiến Thần Chung, Mộ Cổ, đồng dạng xuất hiện một loại ánh sáng như Đại Phổ Độ Thiền Quang, có thể độ hóa chúng sinh.
Có điều Phương Hàn với tu vi hiện giờ không hề bị ảnh hưởng.
"Thì ra là do linh phù Ngũ Hành Địa tác quái. Đạo linh phù này lại có thể khiến cho Huyết Long Tinh thuế biến, ngưng tụ ra một Huyết Phật."
Phương Hàn quan sát.
Đúng lúc này, Diêm cũng đi lên cạnh hắn, cẩn thận quan sát Bát Bộ Phù Đồ đang bị trấn áp bên dưới. Thế mới biết, nó vẫn chưa có thuế biến thành đạo khí. Chỉ là do Huyết Phật ở bên trong tác quái mà thôi. Mà Huyết Phật này chính là do linh phù Ngũ Hành Địa tạo thành.
Cái linh phù này lại có lực lượng ngưng tụ ra Huyết Phật.
"Dùng máu của ta! Trấn áp Huyết Phật!" Phương Hàn nhìn rõ tình huống bên trong vội lấy máu của mình nhỏ xuống, sáp nhập vào trong bộ dáng bang đầu của Bát Bộ Phù Đồ. Sau đó hắn dần dần minh bạch, Huyết Phật này cùng một loại với khí linh Huyết Dạ Vương. Có điều vẫn chưa dựng dục ra được uy năng chính thức của bản thân mình. Nhưng mà bên trong Bát Bộ Phù Đồ này sau khi áp súc lại thì có được một không gian rất lớn, chia ra thành tám tầng, mỗi tầng có một không gian rộng chừng mười dặm. Trong mỗi không gian đều có một pháp bảo lơ lửng trong đó, trấn áp không gian.
Mà ở tầng cao nhất là Huyết Phật với diện mục mơ hồ, miệng như liên tục tụng niệm sáu chữ chân ngôn "Úm ma ni bá mễ hồng." Mỗi một lần niệm chú ngữ, trong hư không lại xuất hiện một cổ lực lượng thần bí, gia trì lên Bát Bộ Phù Đồ. Cổ lực lượng thần bí này không phải là nguyên khí tiên giới, không phải là lực lượng phong thần, cũng không phải bất kỳ loại nguyên khí nào trong thiên địa, nhưng lại có chút tương tự như Đại Phổ Độ Thiền Quang.
Mà tấm linh phù Ngũ Hành Địa lẳng lặng ở sau lưng Bát Bộ Phù Đồ, Phương Hàn dùng thần niệm quét qua thì phát hiện ra hắn vẫn có thể thúc dục linh phù, đi tới Ngũ Hành Địa như trước.
Khi trước, lúc hắn luyện Đại Phổ Độ Thiền Quang đã kích phát một ít tiềm năm của tấm linh phù này, lúc dán nó lên ngọn núi Huyết Long Tinh, làm cho cả hai dung hóa làm một, biến cả ngọn núi Huyết Long Tinh trở thành nhỏ lại, ngưng kết lực lượng bên trong Huyết Long Tinh tạo thành Huyết Phật, đồng thời diễn hóa ra không gian thật lớn ở bên trong Bát Bộ Phù Đồ.
"Tốt! Tốt! Tốt! Phương Hàn! Thủ đoạn của Phật Môn viễn cổ quả thật không phải đơn giản. Ta thấy tấm linh phù Ngũ Hành Địa này cũng không đơn thuần chỉ có lực lượng xuyên phá không gian. Lần này không ngờ lại giúp ngươi áp súc Bát Bộ Phù Đồ, ngưng tụ ra Huyết Phật, đồng thời mở ra không gian. Nếu không có lực lượng của tấm linh phù này, trừ khi ngươi tu luyện thành Bất Tử Chi Thân, tham ngộ được ảo diệu của không gian thì mới có thể khiến cho ngọn núi này áp súc lại." Diêm ha hả hét lên.
"Cái này cũng không đơn giản, hiện tại Bát Bộ Phù Đồ có uy lực cực lớn. Ở vào khoảng giữa tuyệt phẩm bảo khí và đạo khí. Có điều ta cảm giác được là chuyện này có chút cổ quái, bởi vì tấm linh phù này hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của ta. Tựa hồ là nó chủ động luyện chế pháp bảo. Không biết có âm mưu quỷ kế gì không."
Phương Hàn trầm giọng nói. Đối với linh phù này hắn thật sự không thể khống chế hoàn toàn được. Vốn hắn muốn đem Bát Bộ Phù Đồ luyện chế thành bổn mạng pháp bảo của mình, nhưng hiện tại lại bị tấm linh phù này luyện chế trước. Tuy hắn đã đem máu của mình dung hóa vào trong Huyết Phật nhưng mà Phương Hàn vẫn cảm thấy, là mình đang làm gì đó cho một tồn tại cường đại ẩn đằng sau linh phù.
"Cái này cũng không có gì. Dù sao thì hiện tại ngươi cũng không mất mát gì. Ít nhất là có thể sử dụng pháp bảo này chiến đấu với người khác. Hơn nữa ta cảm thấy là linh phù này hoàn toàn bởi vì Đại Phổ Độ Thiền Quang của ngươi mới phát huy tác dụng. Không bằng ngươi mỗi ngày đều dùng Đại Phổ Độ Thiền Quang để tế luyện linh phù. Nói không chừng có được tấm linh phù này thì bộ pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ của ngươi mới hoàn thiện được cũng nên."
Diêm đưa ra đề nghị.
"Cũng chỉ có thể như vậy." Phương Hàn gật gật đầu, "Hiện tại toàn thân ta sạch trơn, không còn gì hết. Hắc Thủy Vương Xà, Long Thần Đan đều vì tu luyện kim đan mà đã chuyển hóa thành nguyên khí. Hiện giờ còn cách đại lễ mừng thọ Linh Lung Tiên Tôn chừng mười ngày, ta cũng nên khởi hành lên đường. Tới Linh Lung Phúc Địa không thể chỉ đưa tặng một viên kim đan được. Còn phải có một ít pháp bảo, đan dược cho các nữ đệ tử để xây dựng quan hệ."
"Thật là khó nhỉ!" Diêm cũng lắc đầu, hiện tại trên người Phương Hàn chỉ còn lại duy nhất một viên kim đan của Tống Duy Nhất, còn lại không có đan dược, pháp bảo nào khác. Nguyên khí mà Cây Thế Giới tích lũy hàng ngày cũng tiêu hao hết không còn, cũng không có để mà luyện chế Nguyên Anh Đan nữa. "Hiện tại ngươi đã tu luyện ra bổn mạng kim đan, nhưng mà pháp lực để thôi động kim đan cũng rất kinh người, một khi sử dụng thì sẽ tiêu hao rất nhiều pháp lực. Ài! Nguyên khí tiên giới của Cây Thế Giới cũng chỉ đủ cung cấp cho ngươi sử dụng mà thôi."