Đã không có Phương Thanh Tuyết ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hắn liền thi triển ra toàn bộ lực lượng của mình. Phương Hàn căn bản không phải đối thủ, chỉ có thể ngoan ngoãn bị phong ấn, tiếp nhận hắn luyện hóa.
Trên người hắn còn tu luyện nhiều loại thần thông trong ba nghìn đại đạo tới từ Vĩnh Sinh chi môn. Như Đại Tinh Thần Thuật, Đại Thương Khung Thuật, Đại Hộ Thân Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Triền Nhiễu Thuật, Đại Đóng Băng Thuật, Đại Na Di, Đại Phong Ấn Thuật... Phương Hàn thậm chí hoài nghi trên người hắn không chỉ dừng lại ở mấy loại thần thông này mà còn có thần thông khác trong ba nghìn đại đạo nữa.
Mỗi một loại thần thông trong ba nghìn đại đạo đều đủ để khai sáng môn phái, hùng bá vũ trụ, xưng bá một phương.
Mà Sở Nam công tử này lại tu luyện nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo như vậy, hơn nữa mỗi loại lại tu luyện tới cực hạn, quả thực là biến thái, cũng không biết hắn gặp được kỳ ngộ gì.
Hiện tại trên thân thể Phương Hàn chỉ tu luyện bốn loại thần thông trong ba nghìn đại đạo là Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Ngũ Hành Thuật, Đại Bổn Nguyên Thuật, về phần Đại Tai Nan Thuật của Yên Thủy Thiên, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, còn có Đại Băng Diệt Thuật trên người Vô Tương lão tổ vẫn còn chưa kịp tu luyện.
Đầu tiên là không có thời gian, cần phải mất trăm nghìn năm mới tu luyện thành một môn thần thông trong ba nghìn đại đạo. Thứ hai là quá lãng phí tinh lực, nếu như tu luyện nhiều hơn nữa, hắn sẽ không còn cách nào bước vào Trường Sinh Bí Cảnh.
Quyết định của Phương Hàn là sau khi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, chín mươi tư môn thần thông của mình đại viên mãn, cuối cùng mới tu luyện thêm thần thông.
Nhưng mà hiện tại nguy cơ buông xuống, cho dù có nhiều thần thông hơn cũng không cách nào tu luyên.
Hiện tại Sở Nam công tử đang kiệt lực luyện hóa hắn!
Khi hắn thúc dục bí quyết luyện bảo của Đại Tinh Thần Thuật, hung hãn như phong bạo thời không trút xuống, thẩm thấu vào thân thể Phương Hàn, thậm chí còn xâm nhập vào thức hải.
Muốn triệt để khống chế tư tưởng của Phương Hàn.
Mà thân thể, pháp lực, thần thông của hắn, toàn bộ đều bị phong ấn sinh mệnh không thể nhúc nhích được nửa điểm, tuy Tiểu Túc Mệnh Thuật có thể vận chuyển, thế nhưng nếu muốn phá giải phong ấn cũng phải trả một cái giá rất lớn.
"Lần này thực sự lâm vào nguy hiểm rồi, Sở Nam công tử này thật sự quá mức cường hoành. Ta không phải là đối thủ của hắn, lần này phải liều mạng thôi, cho dù còn lâu mới có thể bước vào Trường Sinh Bí Cảnh cũng phải đánh tan phong ấn của hắn, khiến hắn trọng thương!" Trong lòng Phương Hàn nảy sinh ý nghĩ ác độc, muốn cá chết lưới rách.
Bất quá trong lòng hắn cũng có điểm cố kỵ, tuy thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật có thể đánh bại Sinh Mệnh Phong Ấn của Đại Phong Ấn Thuật, nhưng lại không thể gây tổn thương cho Sở Nam công tử.
Rất có thể sẽ tạo thành hiệu quả cá chết mà lưới không rách!
Quyết đấu cùng Sở Nam công tử, Phương Hàn xem ra đã biết sự lợi hại của cường giả Bất Tử Chi Thân. Cảnh giới khác biệt căn bản pháp bảo cũng không thể lấp đầy khiếm khuyết được.
"Ngươi muốn thi triển ra môn thần thông thần kỳ kia sao? Đúng thật là rất thần kỳ. Dưới tình huống bị Sinh Mệnh Phong Ấn, Đại Phong Ấn Thuật phong ấn vẫn có thể vận chuyển. Còn lợi hại hơn nhiều so với Đại Tinh Thần Thuật của Vô Cực Tinh Cung ta. Ta chưa từng được thấy qua môn thần thông nào lơi hại như vậy, may mà ngươi còn chưa tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, bằng không ta thật sự không thể phong ấn được ngươi. Nếu như ngươi tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, lực lượng khủng bố e rằng không thể nào tưởng tượng, ngay cả công tử ta cũng phải kiêng kị tiềm lực của ngươi! Công tử ta thiên phú dị bẩm, kỳ tài ngút trời, có thể nói là đệ nhất nhân trong giới cao thủ Bất Tử Chi Thân! Ngươi cư nhiên có thể khiến công tử ta kiêng kị, xem như chết cũng không nuối tiếc."
Khi Sở Nam công tử đem bí quyết luyện bảo thẩm thấu vào cơ thể Phương Hàn, hắn lập tức cũng cảm giác được Tiểu Túc Mệnh Thuật của Phương Hàn còn đang chậm rãi vận chuyển. Sinh Mệnh Phong Ấn của Đại Phong Ấn Thuật cũng không thể gây ảnh hưởng tới môn thần thông này.
Trong khoảng thời gian ngắn này, Sở Nam công tử bắt đầu sinh ra lòng thèm thuồng môn thần thông này.
Hắn có tu vi bực nào? Sự lý giải đối với thần thông, đạo thuật còn sâu sắc hơn rất nhiều so với Phương Hàn, cho nên hắn tự nhiên biết Tiểu Túc Mệnh Thuật kinh thiên động địa cỡ nào.
Nếu như có thể cướp đoạt được môn thần thông này, như vậy thật sự là không có sức mạnh nào địch nổi.
Phương Hàn từ từ âm thầm vận chuyển Tiểu Túc Mệnh Thuật hóa giải luồng cương khí của Sở Nam công tử đang xâm lấn tiến vào cơ thể mình, chuẩn bị liều mạng tung ra một kích. Trong một sát na, trong lòng hắn đã sắp xếp xong kế hoạch liều mạng.
Đó chính là, trước tiên dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật phá tung Đại Phong Ấn Thuật, sau đó thi triển ra trung thần Đại Phổ Độ Thiện Quang, để tất cả pháp bảo trong Bát Bộ Phù Đồ, chín đại cự đầu, ba nghìn Thiên Ma Vương, rất nhiều cao thủ kim đan, thần thông cửu trọng Vương Phục Long, toàn bộ tự bạo! Loại uy lực này đủ có thể nổ chết Sở Nam công tử.
Nhưng mà sau khi Bát Bộ Phù Đồ nổ mạnh sẽ triệt để hủy diệt. Hi vọng tu luyện nhiều năm của Phương Hàn sẽ hoàn toàn bị mất đi.
Nào biết đâu rằng trong nháy mắt Phương Hàn có ý nghĩ này, Sở Nam công tử chấn kinh nói: "Ngươi lại muốn vận dụng môn thần thông này phá Sinh Mệnh Phong Ấn của ta, sau đó đem Bát Bộ Phù Đồ tự bạo, thật đúng là điên cuồng, đúng là điên cuồng! Nếu để cho ngươi thành công, công tử ta không chết cũng bị trầy da, thực lực đại tổn! May mắn là công tử ta thiên phú dị bẩm, tâm linh của bản thân nhận thấy rõ sự vi diệu. Có một loại thần thông gọi là Tâm Linh Phong Bạo có thể cảm nhận được nguy hiểm, hiện tại phong ấn ngươi, cương khí tiến vào thân thể ngươi, cũng có thể cảm nhận được một chút tư duy của ngươi. Bằng không sẽ bị ngươi hại thảm a."
Trong lúc nói chuyện Sở Nam công tử cũng không hề dừng tay: "Tâm Linh Phong Bạo! Khống chế tinh thần!"
Oanh long!
Hắn lại thi triển ra một môn đạo thuật, môn đạo thuật này không hề có pháp lực ba động, mà xuất hiện một loại tinh thần ba động khó hiểu, trùng trùng điệp điệp giống như thiên địa trường hà, xuyên qua thân thể Phương Hàn, trực tiếp tiến vào trong thức hải của hắn.
"Đây là loại đạo thuật gì? Tâm Linh Phong Bạo? Đây không phải là năng lực đặc biệt của Thần tộc sao?" Trong lòng Phương Hàn rung động, trong thức hải, một đoàn phong bạo bắt đầu tàn phá, tất cả tư duy của hắn bắt đầu hỗn loạn, bản thân giống như một con thuyền nhỏ trôi nổi trong hải dương, lọt vào tâm một trận bão lớn.
Tâm Linh Phong Bạo chính là thần thông độc hữu của Thần tộc, vừa phát ra thần thông, tinh thần sẽ tạo thành một trận phong bạo cự đại, xâm lấn thức hải của địch nhân, khiến cho tư duy của địch nhân lâm vào hỗn loạn, hoàn toàn mất đi năng lực khống chế thân thể.
Sở Nam công tử này thậm chí còn biết cả thần thông độc hữu của Thần tộc, chẳng lẽ...?
"Thần tộc? Cư nhiên ngươi cũng biết thần tộc? Rất tốt, nói thật cho ngươi biết bổn công tử chính là nửa người nửa Thần. Mẫu thân của bổn công tử chính là một vị nữ Thần Hoàng của Thần tộc. Phụ thân của bổn công tử chính là thái thượng trường lão của Vô Cực Tinh Cung, Tinh Đế, cho nên bổn công tử có thiên phú dị bẩm. Tu luyện bất kì Đạo thuật nào cũng thành công mỹ mãn, tu vi ngày tiến ngàn dặm! Đây là bí mật lớn nhất trên người bổn công tử, không một ai biết, bất quá hiện tại ta nói cho ngươi biết cũng không sao, bởi vì ngươi chắc chắn sẽ chết. Chúng ta giao thủ lâu như vậy, ngươi vẫn còn chưa được biết rõ về bổn công tử, điều này đối với ngươi mà nói cũng thật là tiếc nuối, ta liền để ngươi kiến thức, thực lực chân chính của bổn công tử."
Toàn thân Sở Nam công tử chấn động!
Một cỗ khí lưu vọt từ trên đầu ra, sau đó ngưng tụ thành một cái lĩnh vực. Khí tức của lĩnh vực này còn khủng bố, tĩnh mịch hơn cả khí tức của hai đại lĩnh vực Tuyên Cổ Ma Vực Cực Nhạc Tịnh Thổ của Phương Hàn.
"Chư Thần Quốc Độ!"
Thì ra Sở Nam công tử là sự kết hợp giữa nhân loài cùng Thần tộc! Trong thân thể hắn có dòng máu đặc thù của Thần tộc, lại có trí tuệ của nhân loại. Khó trách hắn lại biết nhiền thần thông trong ba nghìn đại đạo như vậy. Thần tộc là chủng tộc nắm giữ nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo nhất, cho nên mới có thể xưng bá Chư Thiên vạn giới.
Mà Sở Nam công tử tu thành lĩnh vực gọi là Chư Thần Quốc Độ!
Cái lĩnh vực này có thể nói là áp đảo rất nhiều lĩnh vực khác, thậm chí còn siêu việt hơn cả Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ! Bởi vì vô luận là Ma tộc hay Phật môn đều không có thực lực khủng bố như Thần tộc!
Nháy mắt thi triển ra Chư Thần Quốc Độ, lĩnh vực khủng bố này lập tức bao trùm lấy Phương Hàn.
Khí tức của lĩnh vực này thẩm thấu vào mỗi một tấc nguyên khí trên thân thể, trong ngũ tạng lục phủ của Phương Hàn. Cũng triệt để bao phủ thức hải của hắn.
"Thủ đoạn ẩn giấu của bổn công tử chính là lĩnh vực Chư Thần Quốc Độ này! Áp đảo vạn vật trong thiên địa, bổn công tử muốn thống trị hết thảy, nô dịch hết thảy, vạn vật thiên địa, tất cả mỹ nữ đều là của bổn công tử ta. Người đối nghịch với bổn công tử đều sẽ bị Chư Thần Quốc Độ luyện hóa. Không có nửa điểm ngoại lệ."
Sở Nam công tử thi triển ra Chư Thần Quốc Độ bao phủ Phương Hàn, lập tức điều tra ra hết thảy thực lực của Phương Hàn.
"Thân thể thật cường đại! Cư nhiên dung hợp cùng với sáu khối Phong Thần Bi cấp bậc đạo khí, trong cơ thể còn ẩn chứa khí tức thái cổ Thiên Long. Tốt, tốt, rất tốt. Ngươi còn chưa tu thành Trường Sinh Bí Cảnh cư nhiên đã luyện thành nửa cái Bất Tử Chi Thân, tuy lực lương còn xa mới có thể so sánh với ta, thế nhưng dù sao sau khi bị ta đánh tan, vẫn có thể ngưng tụ lại. Rốt cuộc ngươi làm sao luyện thành? Bổn công tử biết được rất nhiều thứ, sự tình trong Chu Thiên, thế nhưng lại chưa từng gặp qua loại quái thai như ngươi."
Sở Nam công tử lập tức phân tích nửa cái Bất Tử Chi Thân của Phương Hàn.
Mà giờ khắc này Phương Hàn đã hoàn toàn bị bao phủ trong Chư Thần Quốc Độ, thậm chí ngay cả Tiểu Túc Mệnh Thuật cũng đình chỉ vận chuyển, chỉ còn lại một tia ý nghĩ tỉnh táo, khó khăn chèo chống.
"Phản kháng cũng vô ích thôi, bị Chư Thần Quốc Độ trấn áp, hết thảy mọi chống cự đều phí công." Sở Nam công tử một mặt luyện hóa Phương Hàn một mặt phất tay để Tinh Đế Long Sàng bắn ra một đạo quang hoa.
Trong Quang Hoa xuất hiện một hư ảnh nữ tử, chính là Phương Thanh Vi!
Phương Thanh Vi vừa xuất hiện vừa xuất hiện, trên mặt liền hiện ra thần sắc khó hiểu: "Công tử, ngươi gọi ta ra là muốn làm gì?"
"Bảo bối, nàng xem ta đang phong ấn ai đây?" Sở Nam công tử chỉ một ngón tay, nói.
"Đây là! Phương Hàn!" Phương Thanh Vi không thể tin vào mắt mình, nàng vô cùng chấn động! Sau một hồi nhìn kỹ, cuối cùng mới xác nhận, người bị phong ấn chính là Phương Hàn.
Phương Hàn không ai bì nổi bây giờ đang bị phong ấn, bị luyện hóa, trong lòng nàng thật sự rất thoải mái: "Ha ha ha ha, Phương Hàn, cư nhiên là ngươi, Phương Hàn, ngươi cũng có ngày hôm nay, không thể tưởng được a, không thể tưởng được, người không ai bì nổi cư nhiên cũng có kết cục như ngày hôm nay."