Đừng nói là hắn, cho dù là Tình Nghĩa Tiên Vương ở thời điểm toàn thịnh, cũng không chắc có thể làm gì được Phương Hàn. Hai người giao chiến cũng có thể đều sàn sàn như nhau.
Hiện tại thực lực của Phương Hàn tuy rằng chưa có tấn chức Tiên Vương, nhưng so với Tiên Vương chân chính cũng không khác biệt nhiều lắm. Ứng Thiên Tình bị bàn tay to đánh trúng đầu vỡ nát, vừa mới định ngưng tụ lại thân thể của mình, lại bị Phương Hàn trực tiếp hút một cái, thu vào bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận.
Thiên Phi Ô Ma hoảng sợ nhìn thấy, vô số tinh thể thần quốc nhiều như sao trời trong cơ thể Phương Hàn, vây khốn Ứng Thiên Tình nghiền ép, nghiền nát từng chút một. Cuối cùng biến đối phương thành tro bụi, từ nay về sau hoàn toàn biến mất trên thế giới này. Hai chữ Tình Nghĩa trở thành mắt trận của Kỷ Nguyên Thần Trận.
- Không!
Thiên Phi Ô Ma cùng bảy đại Thần Đế viễn cỗ phía sau nàng, cũng đều bắt đầu sợ hãi, gào thét ầm ĩ như người bệnh tâm thần. Chứng kiến khí thế của Phương Hàn như vậy, bọn họ ngay cả lòng tin chống cự lại đều biến mất.
- Phổ Độ Thiên Địa!
Phương Hàn nhìn Thiên Phi Ô Ma, đột nhiên trên ngón tay lóe ra phật quang, không ngờ hắn thi triển ra đại thuật Phổ Độ, thoáng cái liền đánh nhốt vào trong óc đối phương.
Vị nữ nhân quỷ bí, Giáo Hóa Thánh Vương của Thần tộc này lập tức biến thành ngây đại trong chốc lát mới thanh tỉnh lại, quỳ trên mặt đất, gọi Phương Hàn là "chủ nhân".
Thiên Phi Ô Ma là một nhân tài có giá trị phi thường, Phương Hàn cũng không có giết chết nàng, mà lựa chọn độ hóa, về sau cho nàng làm quản lý Kỷ Nguyên Môn.
Tuy nhiên, bảy đại Thần Đế viễn cỗ phía sau nàng vốn không có may mắn như vậy.
- Ngươi lại đám độ hóa Thiên Phi Ô Ma! Chúng ta liều mạng với ngươi!
Hai mắt Đế Thích Thiên đỏ bừng, đột nhiên phóng tới thi triển ra cự thần quyền Cửu Thiên Thập Địa. Một quyên oanh kích tới, xoay chuyển thiên địa.
- Các ngươi liều mạng với ta? Có tư cách này sao?
Phương Hàn lạnh lùng cười, bấm tay búng ra một cái. Một đạo hào quang bắn ra trúng thân thể Đế Thích Thiên, vị Thần Đế này liền nổ tung biến thành bột phấn.
Tiếp theo sau, hắn vung tay áo lên, sáu đại Thần Đế còn lại đều bùng nổ, cũng biến thành từng đoàn nguyên khí tinh thuần.
- Bảy đại Thần Đế viễn cỗ đồng khí tương liên, đại biểu cho bảy thứ huyết mạch, hiện tại ta sẽ luyện hóa các ngươi thành một kiện pháp bảo. Thất Thần Kiếm! Trấn áp Kỷ Nguyên Thần Trận của ta đi!
Trong tiếng thét gào thảm thiết không ngừng của bảy đại Thần Đế, Phương Hàn đánh ra từng đạo phù văn, từng thủ pháp, cuối cùng linh hồn huyết mạch, thần thông, thân thể của bảy đại Thần Đế đều biến thành một thanh thần kiếm.
Thất Thần Kiếm. Thanh trường kiếm này đài đến nghìn trượng, lóe ra bảy loại màu sắc, đỏ, cam, hồng, xanh, đen, lam, tím. Mỗi một màu, đều là màu sắc huyết mạch của Thần tộc.
Thất Thần Kiếm vô cùng sắc bén, mang theo phẫn nộ, oán niệm, rít gào của chư thần một kiếm chém ra Thiên Quân ngã xuống.
"Véo!"
Thanh kiếm này vừa luyện chế xong, Phương Hàn thu vào thân thể, từ từ luyện hóa, biến thành một mắt trận không gì sánh kịp.
Còn Thiên Phi Ô Ma bị tay hắn phất một cái, liền vên vị bên trong Nguyên giới, đâu vào đấy, lại lần nữa gia tăng chiến lực mạnh mẽ cho Nguyên Giới.
- Phương Hàn! Ngươi!
Hoa Thiên Đô thấy một màn như vậy, muốn cứu viện cũng không kịp. Hắn vốn định liên hợp với Ứng Thiên Tình cùng nhau tấn công Nguyên giới, để Phương Hàn quay về, là thực hiện được kế hoạch điệu hổ ly sơn để thu lấy Thần vật. Nhưng không nghĩ tới Phương Hàn lại mạnh mẽ, cường đại đến khó tin như vậy, chỉ trong nháy mắt liền giết chết Ứng Thiên Tình, pháp lực lại lần nữa tăng lên.
Hiện tại hắn quả thực là vô kế khả thi, đối mặt với Phương Hàn, hắn có một loại cảm giác hoàn toàn không thể chiến thắng, vốn nhiều lần chiến đấu cùng Phương Hàn hắn đều có thể cần sức ngang tài, đều là nhờ có rất nhiều Tiên Vương ở sau lưng hỗ trợ. Hiện tại thiên địa đại biến, những Tiên Vương kia đều bị giam cầm bên trong cánh cửa Vĩnh Sinh, không thể truyền ra thần niệm cùng lực lượng, hắn lập tức thấy rõ, mất đi hỗ trợ của những Tiên Vương kia, bản thân hắn là yếu ớt đến mức nào.
"Không có khả năng! Lực lượng của bản thân ta so với Phương Hàn cũng không kém bao nhiêu, ta là khối u ác tính trong cánh cửa Vĩnh Sinh? cũng là đại Ma đầu ô nhiễm nhất của con đường Vĩnh Sinh! Phương Hàn ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ có một đường chết!" Thân thể Hoa Thiên Đô hạ xuống trong Thiên Đô Thành, bắt đầu điều động tất cả lực lượng.
Đúng lúc này.
"Ầm ầm!"
Bên trong cánh cửa Vĩnh Sinh lại truyền ra một tiếng nổ long trời lỡ đất. Tấm lưới Vĩnh Sinh dài tới ức vạn năm ánh sáng của Phương Hàn kia đột nhiên bùng nổ, không ngờ bị xuyên thủng thành một cái lỗ lớn.
Thì ra trong cánh cửa Vĩnh Sinh lại phun ra một thần vật cực kỳ to lớn. Là một tảng đá ước chừng lớn hơn cả ức tinh cầu gộp lại. Mặt trên tảng đá này nhộn nhạo khí tức của tam sinh, kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Tam sinh hợp nhất, thức tỉnh hết thảy mọi loài.
Tam Sinh Thạch!
Không ngờ lại là một khối Tam Sinh Thạch!
Hơn nữa, khối Tam Sinh Thạch này, so với khối của chúa tể Nguyên Thủy ước chừng phải lớn hơn gấp mười lần.
Nhớ hồi đó, chúa tể Nguyên Thủy thu được Tam Sinh Thạch, luyện chế thành Thần vật, được xưng là Thần khí đệ nhất chư thiên, không ai làm gì hắn được. Hiện tại phun ra Tam Sinh Thạch so với nó còn lớn hơn gấp mười lần nếu bị người ta thu được luyện hóa, rốt cuộc không biết sẽ cường đại tới mức độ nào?
- Thu!
Phương Hàn cũng vô cùng kinh hãi, dưới tấm lưới Vĩnh Sinh, Kỷ Nguyên Đạo của hắn bố trí, không ngờ bị đánh văng ra, chứng tỏ trong cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra con "Cá lớn" biết nhường nào.
Quả nhiên, một khối Tam Sinh Thạch lớn như vậy bắn nhanh ra, trái tim Phương Hàn đều nhảy dựng lên, hắn cũng tuyệt đối không nghĩ tới. Trong cánh cửa Vĩnh Sinh lại có thể phun ra một khối Tam Sinh Thạch lớn như vậy. Chỉ sợ Tiên Vương thấy cũng phải liều mạng cướp đoạt. Ai chiếm được người đó chính là thiên hạ vô địch.
Hắn sẽ không cho Hoa Thiên Đô một chút cơ hội nào, ngay lập tức hai tay đánh ra tầng tầng phong ấn, phù văn thật lớn hội tụ thành hải dương chiều ngang dọc mấy vạn năm ánh sáng, quấn quanh phía trên Tam Sinh Thạch.
Lập tức, Tam Sinh Thạch cực lớn này liền bay nhanh tới gần hắn, sắp rơi vào bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận.
- Súc sinh!
Hoa Thiên Đô vừa thấy, ánh mắt đều đỏ bừng màu máu. Hắn biết rằng tuyệt đối không thể để Phương Hàn thu được khối Tam Sinh Thạch này, nếu không hắn chết chắc! Cho dù tấn chức thành Tiên Vương, cũng Không thể là đối thủ của Phương Hàn.
- Tam sinh gọi tam sinh! Tử thạch gọi mẫu thạch! Cảm ứng! Nguyên Thủy Đạo Thần, tam sinh lầm đường, duyên định tam sinh! Tam Sinh Thạch của ta là con, khối Tam Sinh Thạch này là mẹ, ai cũng không ngăn cản được!
Trên ngực hắn khối Tam Sinh Thạch nhỏ hiện ra, mãnh liệt xoay tròn kêu lên "vù vù". Trong khoảnh khắc đó một cổ lực lượng vô hình truyền tới trên khối Tam Sinh Thạch lớn.
Khối Tam Sinh Thạch lớn đang bị Phương Hàn phong ấn, mắt thấy sắp rơi vào bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận, đột nhiên ngay lúc đó, hào quang mãnh liệt, lực lượng như sóng thủy triều, quả thực điên cuồng như một Tiên Vương, chấn động một cái liền nổ tung phong ấn của Phương Hàn, bay về phía Hoa Thiên Đô.
- Muốn chạy? Làm sao dễ dàng như vậy?
Phương Hàn thấy Tam Sinh Thạch bùng nổ phá vỡ phong ấn bay ra ngoài, trên mặt không một chút đổi sắc, dáng vẻ dường hết thảy đều nắm trong tay:
- Trở về cho ta, Vĩnh Sinh Hải, lần nữa buông xuống đi!
Hiện tại pháp lực của hắn. càng ngày càng mạnh, bởi vì cắn nuốt căn nguyên của Ứng Thiên Tình, thu được hai chữ Tình Nghĩa, lại luyện chế thành Thất Thần Kiếm, còn thu được vô số thần vật.
Pháp lực càng ngày càng tiếp cận Tiên Vương.
Đại Vận Mệnh Thuật lại gầm lên, Vĩnh Sinh hải dương buông xuống còn lớn hơn so với lần trước, gần như muốn bao phủ tất cả gió lốc màu đen trong nó. Với sức một người chống lại kiếp nạn của toàn bộ đại hủy diệt thiên địa.
Trong hư không phù văn rơi xuống như bông tuyết. Mỗi một đạo phù văn đều bao vây lấy huyền bí tối cao của cánh cửa Vĩnh Sinh, lại lần nữa bao vây chặt chẽ khối Tam Sinh Thạch lớn. Bất kể khối Tam Sinh Thạch này giãy giụa như thế nào, đều không thể chạy thoát khỏi khống chế của hắn.
- Thu!
Phương Hàn với lực lượng vô cùng vô tận. Bên trong mỗi một tinh thể thần quốc đều bộc phát ra thần uy cuồn cuộn mãnh liệt, gió lốc màu đen tản phát ra trong mấy vạn năm ánh sáng bắt đầu lui tán. Một thế giới mới sau khi gió lốc màu đen lui tán từ từ sinh ra, đây là với thần lực khôn cùng của hắn tạm thời cưỡng ép nghịch chuyển đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt.
Khối Tam Sinh Thạch cực lớn kia rốt cục chịu không nổi lực lượng hùng mạnh của Phương Hàn bắt đầu bị áp súc, liên tục phát ra tiếng gào thét. Trên tảng đá cũng bùng phát ra Kỷ Nguyên chân hỏa hừng hực, trên mặt tảng đá xuất hiện một vài vết nứt.
- Phương Hàn! Ngươi đừng mơ tưởng thực hiện được!
Hoa Thiên Đô Mang theo Thiên Đô Thành triển khai công kích mãnh liệt vào Phương Hàn. Hắn biết rằng lúc này là thời điểm chỉ mành treo chuông, cần phải ngăn cản Phương Hàn luyện hóa Tam Sinh Thạch, bằng không hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Phương Hàn không thèm để ý chút nào tới công kích của Hoa Thiên Đô, thân thể vừa động, bên trong hải dương Vĩnh Sinh sinh ra một nguyên thần hình người giống hắn y như đúc, giơ tay nhấc chân đều có pháp lực giống hệt như Phương Hàn.
- Chư Thiên Luân Hồi, muôn đời bất diệt!
Nguyên thần hình người của Phương Hàn này từ bên trong hải dương Vĩnh Sinh sinh ra, tức thì tung một quyền đánh thẳng vào Thiên Đô Thành.
Toàn bộ Thiên Đô Thành bị một quyền này đánh cho liên tục rung chuyển rất nhiều đại thuật giờ khắc này đều bị một quyền của Phương Hàn đánh tan.
- Phương Hàn! Ngươi cho là một cái phân thân nho nhỏ là có thể ngăn cản được ta sao? Quả thực là buồn cười!
Hoa Thiên Đô tuyệt đối không tin một cái phân thân của Phương Hàn có thể đối phó với mình, hắn thúc động Thiên Đô Thành xoay tròn như một con quay, "vù vù vù..." các loại cổ tự, Đao kiếm, Thần Khí, Chúng Diệu Môn... đều bay ra, hóa thành một dòng thác lũ mênh mông công kích về phía Phương Hàn.
- Nổ!
Từ trong miệng Phương Hàn phun ra một chữ tàn khốc.
"Ầm" một tiếng nổ thật lớn, hóa thân của Phương Hàn kia không ngờ lại bùng nổ. Pháp tắc cuộn tráo mãnh liệt như phong ba bão tố cuốn tới phía Thiên Đô Thành.
"A! A! A!..."
Từ bên trong Thiên Đô Thành truyền ra vô số tiếng gào thét thảm thiết, những cao thủ chúa tể Tiên Huyết, chúa tể Âm Dương, Lưỡng Nghi Tổ sư... đều bị mảnh vỡ của pháp tắc đục lỗ trên thân thể, phát ra tiếng rên la thống khổ. Ước chừng có hơn một vạn Thiên Quân thân mình bị trọng thương.
Lúc này trong Thiên Đô Thành, tất cả đệ tử chưa đạt tới Thiên Quân đều đã tử vong.
Thiên Quân còn lại ước chừng hơn một vạn Thiên Quân, liên hiệp lại cũng là một lực lượng cực lớn. Đáng tiếc là lực lượng tự bạo của phân thân Phương Hàn đo Vĩnh Sinh Hải ngưng tụ thành này, quả thực là tương đương với một cao thủ tu vi mười tám kỷ nguyên tự bạo. Thiên Đô Thành cũng không chịu nổi.
"Ầm!"
- Đám vô dụng rác rưởi các ngươi này! Ta muốn các ngươi có ích? Toàn bộ đều huyết tế hóa thành một bộ phận lực lượng của ta đi!
Hoa Thiên Đô trông thấy một màn này, liền biết các Thiên Quân này tuy rằng chủ trì trận pháp của Thiên Đô Thành nhưng đều giữ lại một phần lực lượng rất lớn. Hắn phẫn nộ lập tức hóa giải lực lượng tự bạo, rồi treo Tam Sinh Thạch phía trên Thiên Đô Thành, hào quang mãnh liệt chiếu rọi xuống. Phàm là Thiên Quân bị Tam Sinh Thạch chiếu trúng, đều bị hòa tan, bị huyết tế.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ