Nguy rồi! Thứ hai là ngày cô phải đi làm! Rất khó khăn mới có thể tìm được một công việc trong tập đoàn bất động sản lớn nhất – tập đoàn Doãn thị, tuyệt đối không thể mất!
Dùng tốc độ nhanh nhất vọt lên tầng trên thay quần áo.
Bộ váy màu trắng làm nổi bật lên dáng người nhanh nhẹn hoạt bát vô cùng uyển chuyển của cô, nhưng… sao trên cổ lại nhiều thêm dấu vết đỏ tím chỉ trong một đêm?
Cảnh tượng mắc cỡ đêm hôm qua tái hiện trong đầu cô, cô đỏ mặt tìm chiếc khăn lụa trong ngăn tủ thắt lên cổ.
“Thiếu phu nhân phải ra ngoài sao? Có cần lái xe đưa đi?” Má Tằng thấy cô mặc trang phục chỉnh tề xuống dưới, tiến lên hỏi.
Duy Nhất cân nhắc một chút rồi gật gật đầu, nơi này, cô không biết đi nhờ xe như thế nào!
Nhưng cô cũng không định để lái xe đích thân đưa cô đến cửa tập đoàn Doãn thị, cô chỉ là nhân viên văn thư bình thường, thật sự có vẻ không xứng ngồi xe sang trọng như vậy đi làm.
Vì vậy, đến chỗ cách tập đoàn Doãn thị 500m, cô yêu cầu dừng xe.
“Thiếu phu nhân, cần tôi tới đón cô không?” Tiểu Thân hỏi rất lễ phép.
Duy Nhất bằng lòng, “Năm giờ rưỡi chiều, anh đợi ở đây.”
Công việc của cô chính là làm việc trong phòng vận chuyển thư tín, sách báo hoặc tài liệu. Trong tập đoàn người đẹp như mây, từ trước tới nay cách ăn mặc của cô luôn chất phác, là người bám đầy bụi mà chạy nơi này nơi kia, không ai chú ý đến cô, nhưng hôm nay thật kỳ lạ, đến mỗi một chỗ, đều có người nhìn cô chằm chằm, hơn nữa đều là người đẹp cấp quan trọng.
Chẳng lẽ quần áo của mình có vấn đề? Cô nghĩ cả buổi, đoán chừng là do mình luôn mặc áo phông quần cao bồi, đột nhiên mặc một bộ như vậy đúng là hơi khác thường.
Cô lơ đễnh, tiếp tục công việc của mình.
Phần tài liệu tiếp theo đưa tới phòng làm việc của tổng giám đốc, coi như cô cũng đã quen cửa nẻo rồi, bởi vì bạn tốt Phương Mỹ Mỹ chính là thư ký tổng giám đốc, công việc của cô cũng do Mỹ Mỹ tìm giúp.
Kết quả khi Mỹ Mỹ vừa nhìn thấy cô thì miệng liền cong lên thành hình chữ O, “Duy Nhất! Cậu… cậu thật sự là Duy Nhất sao?”
Dáng vẻ của Mỹ Mỹ khiến cho cô liên tưởng đến ánh mắt khác thường của những người đẹp phòng làm việc khác, cô không biết vì sao, “Thế nào? Hôm nay tất cả mọi người là lạ!”
“Duy Nhất, cậu không biết thật hay giả vờ vậy?” Mỹ Mỹ kinh ngạc nhìn cô chằm chằm, “Trang phục này của cậu! Gabriel-leChanel, cậu phát tài?”
Duy Nhất khó chịu kéo vạt áo, “Nào có đâu! Tớ cũng không biết là cái gì, người khác không cần cho tớ!”
Mỹ Mỹ chép miệng, “Kiểu mới nhất bản số lượng có hạn, ai không muốn cũng cho tớ một bộ!”
Trong lòng Duy Nhất hốt hoảng, cầm tài liệu trong tay kín đáo đưa cho cô ấy, “Đừng nói nhảm! Giao cho tổng giám đốc! Cậu cầm đi đi!”
Đột nhiên Mỹ Mỹ mỉm cười, “Duy Nhất, cậu mặc bộ này thật đẹp, công ty không có ai so được với cậu, không bằng cậu đưa vào, nói không chừng tổng giám đốc sẽ coi trọng cậu!”
=======
Chương 16: khắc tinh
“Đi đi! Tớ còn rất nhiều tài liệu phải đưa!” Duy Nhất giơ đồ trong tay lên, tới công ty chưa đến một tháng, còn không biết dáng vẻ tổng giám đốc ra sao! Nói không chừng là một ông già!
Duy Nhất vừa lui ra vừa làm mặt quỷ, lại “Ầm” một tiếng đụng vào thứ gì đó, đáng thương thay cô mang giày cao gót vốn không đứng vững, liền với tư thế chật vật ngã xuống phía trước, mắt thấy sắp ngã sóng soài, ngang hông lại có thứ gì ôm lấy, giống như hai cánh tay…
Cô quay đầu vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người, gương mặt quá chuẩn! Người đàn ông rất đẹp trai!
Bờ môi mỏng hoàn mỹ mím chặt, lỗ mũi hoàn hảo, không giống đàn ông trong nước chút nào, vô cùng cương nghị mà giống như mũi diều hâu, hấp dẫn người khác nhất chính là mắt của anh ta, thâm thúy, lạnh lùng, ánh mắt như kiếm, dường như có thể xuyên qua thân thể cô, còn có hơi thở trên người anh, rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc…
Đã từng gặp ở đâu đây? Duy Nhất tìm kiếm kỹ ở trong đầu, đúng rồi, anh ta chính là người đàn ông ở bên ngoài trại tạm giam kia…
Người đàn ông này nhìn thấy cô, trong mắt cũng có chút kinh ngạc thoáng qua, sau đó liền buông cánh tay, đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Duy Nhất vẫn đang ngơ ngác nhìn anh, hoàn toàn không hề để ý đến mình không có lực chống đỡ.
Vì vây, “Bịch” một tiếng, Duy Nhất ngã xuống đất, cái gáy lại gặp nạn lần nữa!
Trời ạ! Cứ tiếp tục như vậy cô sẽ bị té thành ngốc! Duy Nhất bò dậy nhìn cánh cửa đã khép dốc sức dậm chân, sao trên thế giới lại có người đàn ông như vậy! Người này đúng là khắc tinh của cô! Mỗi lần gặp anh ta giày cao gót cũng sẽ gặp chuyện không may, hơn nữa nhất định cái gáy sẽ bị té…
“Khắc tinh giày cao gót!” Duy Nhất nhỏ giọng lầm bầm.
“Duy Nhất, cậu biết anh ta?” Mỹ Mỹ rất bát quái tiến đến gần.
“Không! Không biết!” Duy Nhất vội vàng phủ nhận.
Mỹ Mỹ lộ vẻ thất vọng, “Ôi, tớ còn tưởng cậu có may mắn gặp mặt rồi! Người này là bạn tốt nhất của tổng giám đốc, được xưng là núi băng nhà giàu nhất Lãnh Ngạn! Wow, ngầu chết mất, mỗi người phụ nữ đều muốn bắt được anh ta, nhưng anh ta không gần nữ sắc, bên ngoài đồn đại anh ta là gay, ha ha!”
Lãnh Ngạn? Không hiểu sao Duy Nhất có cảm giác cái tên này hơi kỳ lạ, cô lắc lắc đầu, thật sự là té đến hồ đồ! Trùng hợp là họ Lãnh mà thôi, ông xã thần bí của cô tên là Lãnh Dực!
“Tớ đi đây!” Duy Nhất đi thử vài bước, cũng may, giày cao gót này còn chưa làm sái chân của cô.
“Này, Duy Nhất! Tối hôm nay công ty có party chúc mừng công việc, đây là vé vào cửa, nhớ mang theo bạn trai đó!” Mỹ Mỹ kín đáo đưa cho cô một vé.
Duy Nhất nhận lấy âm thầm buồn bực, kèm theo bạn trai?
Chẳng lẽ cô có thể mang theo ông xã thần bí xuất hiện sao? Vẫn là nên mang theo người khác? Dù sao cô cũng chỉ là bà xã thần bí của anh, mang theo một bạn trai tới dự bữa tiệc cũng không có gì lớn! Ừ, cứ làm như vậy!