Bị Hắc Miêu đánh tan cảnh đẹp trước mắt, Tiêu Phong chỉ cảm thấy nhân sinh tối sầm…
【Này, nghĩ thoáng một chút, tinh hạch tang thi chẳng bao lâu sẽ xuất hiện phải không, tang thi nhiều như vậy, năng lượng là không thiếu được… 】Hắc Miêu an ủi nói.
【Điều kiện tiên quyết là ta có thể giết được bọn chúng. Giết không được chính là bọn chúng coi ta là đồ ăn để ăn.】Tiêu Phong sâu kín nói.
【Thời tiết thật tốt…】Hắc Miêu cười gượng gạo.
Thời gian ăn tối, Tiêu Phong lại cho mèo đen nhỏ ăn hai hộp sữa bò lớn, hắn có chút bận tâm mèo đen nhỏ có thể ăn chết hắn hay không.
Đột nhiên rất nhớ Cao lão, ai, sớm biết thế này, thì dọn đến biệt thự sớm mấy ngày, nhưng mà sớm biết ngàn vàng khó mua*, Tiêu Phong lần nữa phiền muộn.
*ý câu này là để biết trước thì ngàn vàng cũng không mua được
Trước khi ngủ, Tiêu Phong đặc biệt lấy song đao từ trong túi đeo lưng trung tâm mua sắm ra, đặt trên giường, sau khi xác định để tay lên trên song đao, liền đắp chăn ngủ.
Sáng ngày thứ hai, chỉ thấy thân thể mèo đen nhỏ trên đất thế mà khuếch đại ra gấp mấy lần!
Dụi dụi con mắt, Tiêu Phong xác định mình không phải nằm mơ. Trước kia mèo đen nhỏ lớn chừng bàn tay, hiện tại đã biến thành mèo đen bự, chiều dài thân thể ước chừng nửa chiều dài cánh tay hắn, móng vuốt cũng mọc ra, lờ mờ có thể trông thấy giấu ở dưới nệm thịt là mặt sắc bén.
Khiến Tiêu Phong ngạc nhiên nhất là trên đầu mèo đen lại có một mặt trăng lưỡi liềm, màu tím, giống cái bớt khắc vào chính giữa phía trên khuôn mặt (không phải trán hả??)! Tiêu Phong mang tâm tình kích động xách nách dưới chân trước mèo đen lên, ôm lấy nó, quan sát tỉ mỉ, đây chính là bảo tiêu tương lai của hắn đó!
Có điều, mặc dù trên trán nhiều hơn một mặt trăng lưỡi liềm, thân thể bên ngoài cũng thay đổi lớn, cái cánh tay nhỏ thân thể nhỏ bé, thật có thể giết tang thi ư? Tiêu Phong tỏ vẻ ngoài nghi.
【Nó thật sự có thể giết tang thi?】Tiêu Phong hỏi Hắc Miêu.
【Đương nhiên. Ngươi không tin?】Hắc Miêu hỏi ngược lại.
【Không phải ta không tin, việc này không phải thực tế bày trước mắt sao, chỉ nhỏ như vậy…】Tiêu Phong ôm mười hai phần hoài nghi.
Vừa dứt lời, chỉ thấy con mèo đen nhỏ như vật nhàm chán vung một móng vuốt vào gối đầu bên cạnh, mấy giây sau chỉ thấy gối đầu vải vóc phía ngoài chia năm xẻ bảy, bên trong là sợi bông Thiên Nữ Tán Hoa*.
*Thiên Nữ Tán Hoa: Trong phòng Duy Ma Cật có một Thiên Nữ, rải thiên hoa bảy màu cho các chúng phật, phần lớn các hoa đều rơi xuống đất, riêng đệ tử Ngọc Đại mình bám đầy hoa, Thiên Nữ nói trần duyên của ông ta chưa đứt. Ý ẻm là bông gòn rơi lả tả như Thiên Nữ rải hoa =)))
“Gối đầu của tao!” Tiêu Phong khóc lóc thảm thiết hét ra miệng, thí nghiệm cũng không thể tìm gối đầu chứ hả, hiện tại là tận thế, hắn đi đâu mà mua gối đầu đây!
Quay đầu nhìn mèo đen một bên liếm láp móng vuốt, dữ tợn nói: “Tao nghe nói mèo vị thịt không tồi nhỉ…”
Mèo đen mặc dù nghe không hiểu chủ nhân này đang nói cái gì, nhưng mà không trở ngại nó nghe ra ngữ khí chủ nhân nguy hiểm, lông mèo toàn thân dựng đứng lên, chuồn đi!
“…” Tiêu Phong không biết nói gì, vì gối đầu của hắn mặc niệm ba giây đồng hồ sau đó liền rời giường.
Tiêu Phong ăn bữa sáng một hồi, mấy người thanh niên thức tỉnh dị năng chiều hôm qua đã đến gõ cửa, sau lưng còn có một số người đi theo, người tráng niên, đều là người có sức mạnh.
“Chúng tôi chuẩn bị giết quái vật tầng dưới, cậu xong chưa?” Thanh niên ngày hôm qua cầm bút ghi chép hỏi, vẻ mặt hiền lành. Tiêu Phong quan sát tỉ mỉ biểu tình mấy người thanh niên đứng phía sau, phần lớn đều là sợ hãi, một số người trên mặt ngược lại là kích động.
“Ừm, tôi xong rồi. Tôi đi vào lấy đao, năm rồi lên trên mạng mua về, không nghĩ tới vậy mà có đất dụng võ.” Tiêu Phong cảm thấy mấy nay nói dóc càng ngày càng nhiều, đồng thời hắn nói dóc đến càng là mặt không biến sắc tim không đập nhanh.
“Vậy cậu đúng là vận khí tốt.” Người kia híp mắt cười nói, nhìn thấy Tiêu Phong vào phòng ngủ lấy song đao ra sau đó vẻ mặt lập tức hâm mộ.
“Đao tốt đó!” Vài người kinh thán (kinh ngạc thán phục). Tiêu Phong cười tủm tỉm không nói lời nào, thế nhưng để Hắc Miêu quét hình tâm tình của bọn họ. Đây là công năng của hệ thống Hắc Miêu vừa nói cho hắn biết, có thể phân rõ ràng ai đối với hắn ác ý, ai đối với hắn thiện ý.
【Cái đại thúc mặc áo xanh lam cảm xúc có chút không đúng meo.】Hắc Miêu nói cho Tiêu Phong, kỳ thật cũng không thể phân biệt hoàn toàn, dù sao con người cảm xúc rất phong phú, Hắc Miêu chỉ có thể đối chiếu trị số thần sắc của mấy người nọ mà phán đoán, màu đỏ là chán ghét cực độ, màu xanh lá là thiện ý, màu xanh dương là bình thường, màu trắng là không thèm để ý phân chia đại khái các loại. Nhưng mà, ai nói chính xác đâu? Con người cảm xúc là hay thay đổi.
【Ta sẽ chú ý.】Tiêu Phong cầm song đao đi theo đám bọn họ ra ngoài.
Cùng lúc đó, Cao lão trong biệt thự ——
“Lời này của cô là có ý gì?” Cao lão cảm thấy lỗ tai ông ta có phần không dùng được, mà ông ta cũng hy vọng là thế.
“Ông nội, nén bi thương, con thật sự thấy được.” Cao Tử Mân vẻ mặt bi thương nói “Lời tiên đoán của con chưa từng xảy ra sai lầm, anh trai ảnh có khả năng là thật…”
“Câm mồm lại!” Cao lão đột nhiên nghiêm nghị nói, “Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!” Tận thế đáng chết, ông ta không tỉnh lại trước tận thế bùng nổ, không ngay từ đầu đón Tiêu Phong về, hiện tại không biết nó thế nào.
“Nói một chút về nhân viên trong biệt thự.” Cao lão gọi quản gia biệt thự, ông ấy chưa biến dị, khiến Cao lão tiết kiệm được một phen tốn sức chọn người.
“Cao lão, trước mắt còn có ba người ngủ say” quản gia so với ông tuổi nhỏ hơn, nhìn phi thường nghiêm cẩn, “Biến thành loại quái vật bên ngoài kia ước chừng chiếm nhân số gấp đôi trong biệt sự, bác sĩ Lâm xác định không cách nào cứu chữa, sau đó trước liền giết chết, vì thế tổn thất 5 người. Mặt khác, còn có người có siêu năng lực, có tốc độ tăng nhanh, có khí lực biến lớn, còn có thể biến ra lửa, những người này tổng cộng có 6 người. Nhưng mà số liệu này là không ổn định, không xác định phải chăng có người nói dối ẩn dấu siêu năng lực hay không.”
“Tình hình bên ngoài thế nào?” Cao lão nhu huyệt thái dương hỏi.
“Quân đội còn chưa tới, đoán chừng trong quân đội xảy ra vấn đề.” Bác sĩ Lâm ở một bên nói, đây chính là điều hắn lo lắng, thở dài một hơi.
“Ông nội, bên ngoài đúng như lời con nói với ngài, ngài nên tin tưởng con đi?” Cao Tử Mân đi lên trước nói, trong lòng tràn đầy tự tin. Lấy được tín nhiệm Cao lão, sau đó tiếp thu thế lực nhân mạch của Cao lão, thành lập thế lực của mình, rồi tự mình thành lập căn cứ sinh tồn, đây là kế hoạch tương lai lớn của Cao Tử Mân.
“Ta tin cô, nhưng mà đứa nhóc Tiểu Phong kia, ta vẫn là một câu, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.” Cao lão có chút rã rời, nhưng hiện tại ông ta không thể gục ngã.
“Trần quản gia, dưa theo lời ta nói rõ xuống dưới…” Cao lão khẩn cấp đem lời tạm thời của mình an bài truyền xuống, sau đó, liền tiếp tục nằm ở trên giường nghỉ ngơi.
Già rồi, Cao lão nghĩ.
Đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Cao lão lập tức mở mắt mở khóa một cái ngăn kéo, từ bên trong lấy ra một cái máy truyền tin. Không giống điện thoại thông thường, cái máy truyền tin này chỉ có thể liên hệ với vài người, nhưng có hại cũng có lợi, giống loại tình huống này bây giờ, loại máy truyền tin liền có thể sử dụng.
“Tề thiếu” Cao lão đợi đến kết nối nghe được thanh âm Tề Mộ Vân rồi nói “Hiện tại ta cũng không dựa theo phương thức nói chuyện ngày xưa, ta muốn xin cậu cứu cháu trai ta, thù lao tùy cậu.”
Địa vị Cao lão cao hơn nữa cũng chỉ là thương nhân bạch đạo, tại giới kinh doanh ông ta có thể hô phong hoán vũ, bảo tiêu ông ta cũng có, nhưng mà so với người của Tề Mộ Vân, còn kém xa.
Ngày xưa ông ta có tiền có nhân mạch, loại chuyện cứu người này gọi điện cho lính đánh thuê hoặc là đội ngũ có thực lực khác, liền có thể giải quyết. Nhưng là, hiện tại là tận thế, đại đa số người bản thân là ốc còn không mang nổi mình ốc.
Tề Mộ Vân nghe được lời Cao lão nói cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, trên thực tế, hắn đã tiếp mười cuộc điện thoại nội dung như vầy.