“Vấn đề về phương diện đất trồng trọt trong căn cứ chúng ta không phải có nước suối của Cao Tử Mân rồi sao?” Tiêu Phong nhỏ giọng hỏi Tề Mộ Vân.
“Em không nhận được tin à?” Tề Mộ Vân lộ ra chút kinh ngạc “Dị năng của Cao Tử Mân đã biến mất.”
“Biến mất?” Trong lòng Tiêu Phong hơi hoang mang, việc này thoát khỏi dự tính của hắn, kịch tình tựa hồ đã hoàn toàn không thấy, cái thế giới này càng ngày càng lạ lẫm.
“Em sao thế?” Tề Mộ Vân thấy sắc mặt Tiêu Phong đại biến, hỏi.
“Không sao” Tiêu Phong lắc đầu “Vòng ngọc màu trắng trên tay Cao Tử Mân vẫn còn chứ?”
“Anh không chú ý cái này.”
Trong lòng có việc, lãnh đạo tiếp theo lên đài nói gì đó Tiêu Phong cũng không nghe thấy.
Cao Tử Mân vốn không có dị năng thuộc tính thủy, càng không có dị năng tiên đoán, chẳng qua chỉ là ngụy trang mà thôi.
Có điều chuyện Cao Tử Mân không có dị năng thuộc tính thủy, không thể để cho người bình thường biết được, nếu không toàn bộ bầu không khí được xây dựng hài hòa vui vẻ hôm nay sẽ hóa thành hư không.
Tiệc ăn mừng buổi tối hôm nay có phát sóng trên truyền hình, nếu như có điều kiện, thì có thể xem ti vi.
Tóm lại, tiệc ăn mừng tối hôm nay hết thảy đều thuận lợi, mục đích đều đạt được tất.
Chờ đến khi Tề Mộ Vân lên bục, Tiêu Phong bỗng nhiên nhớ tới chuyện mấy ngày trước anh ấy nói, trái tim không nhịn được đập rộn lên.
Tề Mộ Vân đầu tiên nói một ít chuyện liên quan đến căn cứ mà hắn phụ trách, sau đó ngay lúc mọi người cho là hắn sắp đi xuống thì hắn lại đột nhiên mở miệng nói: “Chuyện liên quan đến căn cứ chỉ nói đến đây thôi, tôi có một chuyện riêng cần phải nói.”
“Người trẻ tuổi bây giờ yêu đương lãng mạn quá nhỉ, có phải cậu muốn tuyên bố cậu và nha đầu Cao Tử Mân kia sắp kết hôn rồi đúng không?” Một người lãnh đạo cũ tóc bạc hoa râm híp mắt cười nói.
Có người biết nội tình, nhưng cũng có người không biết, người lãnh đạo cũ này lên tiếng nói như vậy, còn mang vẻ mặt vui cười, nhất thời, người biết nội tình liền lúng túng.
Trái tim vừa đập rộn của Tiêu Phong biến mất ngay lập tức, chỉ còn sót lại cảm giác lúng túng không nói nên lời vô tận.
Cao Tử Mân bị nhắc tới tên, ánh mắt sáng lên.
Tề Mộ Vân thì lập tức lắc đầu, cau mày nói: “Không phải cô ta, đó là tin vịt, người tôi thích là Cao Tiêu Phong.”
Cao lão phun một ngụm trà ra ngoài, ngay sau đó lại có chút đau lòng cho nước trà bị ông phun ra.
“Tề Mộ Vân, cậu vừa nói cái gì?” Cao lão ngoáy ngoáy lỗ tai, dường như chưa nghe rõ lắm.
Tiêu Phong che mặt.
“Tôi thích Tiêu Phong.” Tề Mộ Vân nói.
Cao lão: “…” Thật ra ông ta sớm đã lo lắng về chuyện này, không nghĩ đến lại thật sự biến thành sự thật!
Cao Tử Mân phóng mắt ầm ầm về phía Tiêu Phong.
Người không biết chuyện có mặt ở đây đều kinh hãi, bảo thủ một chút thì cau mày lắc đầu, hoặc tỏ vẻ khinh bỉ.
Lãnh đạo cũ nói chuyện mới nãy, hiện giờ rất lúng túng.
Giọng nói thông qua radio phát sóng, có vài người không biết Cao Tiêu Phong là nam, chỉ là kinh ngạc lời đồn lại là giả, hay là nói Tề Mộ Vân là tra nam?
Còn người biết, trong lòng chính mà emmmmaaaaaa…
Xôn xao huyên náo.
“Hai tên đàn ông, còn ra thể thống gì! Cao lão, Tề tiên sinh, hai người không quản sao?” Một ông lão đặc biệt bảo thủ sau một hồi toàn trường yên lặng như tờ, vỗ bàn lên tiếng.
“Tề Mộ Vân! Trong mắt mày còn có người cha là tao hay không?” Tề Vân Thâm giận dữ nói, thật sự là ném hết thể diện trong nhà, không thấy vài người không hợp với ông ta đều đang đứng xem chuyện cười của ông ta hay sao.
“Tình cảm của nhóc con, để bọn chúng tự mình xử lý là được, người trẻ tuổi và người lớn tuổi chúng ta không giống nhau” Cao lão tâm tình phức tạp lên tiếng nói “Hơn nữa cũng đã tận thế, còn nói gì mà thể thống nữa.”
Bị cao lão nói một câu phân đến hàng ngũ “người lớn tuổi”, Tề Vân Thâm hơn năm mươi tuổi: “…”
“Được rồi được rồi, bữa nay không phải còn chúc phúc mấy đôi tân nhân sao” Cao lão không nhanh không chậm nói “Để cho người trẻ tuổi lên bục một lượt đi, sau tận thế hiếm có tân nhân kết hôn mà.”
Lời này của Cao lão liên hệ đến tận thế, mọi người đều có chút thổn thức.
Mục đích của Tề Mộ Vân đã đạt được, lập tức xuống bục, mấy đôi nam nữ trẻ tuổi mặc lễ phục kết hôn lần lượt đi lên…