• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi Chều, Tử Tình và Tử Dục loay hoay trong bếp nấu bửa tối thì Cố Tam, Tô thị, Tử Nương, Tử Diệc trở về. Tử Tình chạy ra mừng nhưng vừa nhìn thấy mấy người họ thì bước chân sựng lại. Tử Tình nhìn thấy trên mặt Cố Tam âm u, Tô thị thì tức giận, Tử Nương thì mặt tái nhợt. Cũng chỉ có Tử Diệc là gương mặt dể coi một chút. Tử Tình bước nhanh kéo ghế cho Cố Tam và Tô thị ngồi, rót mấy ly trà ấm cho bọn họ.

“ Cha, Nương, Nhị tỷ, Tam ca” Tử Tình nhẹ gọi

Tử Dục ở phía nhà bếp vừa chắc xong nước cơm cũng đi ra, thấy bọn người Cố Tam gương mặt không đúng thì lo lắng, chợt nhớ đến lời nói buổi trưa của tiểu muội thì có chút bận tâm.

“Cha, Có chuyện gì vậy?” Tử Dục hỏi.

Cố Tam mày nhíu lại, gương mặt lạnh tanh âm trầm, cũng không có trả lời Tử Dục. hắn hiện tại rất tức giận.

Hôm nay buổi sáng hắn cùng vợ và con về nhà chính Cố Gia, Cha của hắn thân mật đứng đón ngay từ của chính. Vui mừng đón bọn hắn vào nhà. Ông nói rất nhớ một nhà bọn hắn, rồi quan tâm dạo này nhà bọn hắn sống thế nào. Hắn đương nhiên sẽ không có nói cho ông biết hắn hiện tại có rất nhều tiền rồi. Chỉ nói làm công được vài lượng bạc dự tính sẽ sữa chữa lại nhà để ở. Cha hắn Cố lão gia tử lúc đó làm gì? Ông mang bạc trong hòm đựng bạc của mình cho hắn 10 lượng bạc. Ông nói cho hắn để bọn hắn xây nhà lớn hơn một chút.

Cố Tam trong lòng đương nhiên là không tin Cố lão có ý tốt rồi, nhưng trong tâm hắn vẫn có chút chờ mong. Có ai không muốn mình là đứa con được cha mẹ thương đâu chứ. Nhưng Cố Tam không chút do dự, cự tuyệt nhận bạc của Cố lão gia tử. Cố lão gia tử lúc đó mặc âm trầm rất khủng bố, nhưng chỉ một chốc đã trở lại bình thường. Cố lão gia tử nói đã lâu rồi không cùng ăn cơm nên nói với Cố Tam hôm nay ở lại đây ăn cơm với ông.

Cố Tam không thể cự tuyệt nên đành cùng vợ con ở lại. Cố Lão gia Tử kiêu bọn người Cố Tam vào phòng nơi chiếc giường có lò sưởi của ông. Sau đó bắt đầu nói chuyện. Từ chuyện Cố Tam còn nhỏ rất ngoan tới chuyện Cố Tam học giỏi thế nào. Rồi tới chuyện Cố Tam cưới Tô thị, rồi sinh cháu cho ông. Từng đứa cháu ông ra đời thế nào, rồi tới Tình Nhi bệnh ra sao.

Nói mệt rồi tới giờ dùng cơm. Cố lão để bọn người Cố Tam ngồi cùng măm với mình. Trên bàn ăn có thịt kho tàu thơm phức. Cố Lão nói là cố ý chuẩn bị cho Cố Tam bọn hắn ăn. Cố lão nói bọn hắn ra riêng chắc ăn uống thiếu thốn lắm. Còn sai con dâu thứ hai mang đồ ăn để vào chén chừa riêng cho ba đứa cháu Tử Tình.

Phải nói hôm nay Cố Lão đã diễn một vai “phụ từ” rất giống. diễn giống tới nổi Cố Tam cũng nghĩ là thật rồi. Còn ôm Cố lão khóc hu hu. Lúc đó Cố Tam nghĩ hắn cần bàn lại với vợ con nên chu cấp cho cha hắn một ích bạc trong ba vạn lượng kia. Cũng may, Cố Tam còn minh mẫn mà không có khai ra hắn hiện tại đang có tiền chứ nếu không chắc chắn một nhà Cố Tam không còn sống nổi rồi.

Cố Lão thấy Cố Tam đã buông lòng phòng bị với mình, ông lúc này mới vờ quan tâm hỏi Tử Nương năm nay bao nhiêu tuổi rồi. Cố Tam thành thật trả lời rằng nàng sắp 9 tuổi rồi. Cố lão gia Tử vuốt râu gật đầu. Ông nói “Nàng cũng đã lớn rồi a, cũng nên tìm chổ thích hợp rồi”

Cố Tam không nghĩ nhều nói, “Tử Nương còn nhỏ, chuyện kia để từ từ mới tính”

Ở thời này, có thể định hôn sự từ khi được 7 tuổi. Tử Nương năm nay cũng 9 tuổi, có thể định được hôn sự rồi.

Ở đây sau khi định hôn sự thì nhà trai có trách nhiệm gửi tiền chu cấp để nuôi vị hôn thê của mình, chờ nàng đủ 17 tuổi sẽ rước về dinh. Nhưng nếu đã định hôn sự và tới khi thành thân mà tân nương không chịu về làm vợ người đã nuôi mình thì sẽ bị trừng trị bằng luật lệ của triều đình. Hoặc là phải bồi thường số bạc gấp 10 lần mới có thể xóa bỏ hôn ước.

Còn nếu nhà trai nữa chừng muốn hủy hôn thì tiền chu cấp sẽ không được lấy lại. Còn phải tốn tiền mua một phần đại lễ tặng nhà gái. Nhưng nếu cô nương kia khi lớn lên phẩm hạnh không đàng hoàn. hay là tư thông cùng người khác nhẹ thì bồi lại tiền, nếu không có tiền bồi thì sẽ bị ngâm lòng heo.

Hoặc là chú rể có sự cố bỏ mình thì cô nương vẫn sẽ phải về nhà chồng làm dâu trong 5 năm sau đó mới được ly khai nhà chồng tạo lại cuộc sống mới. Còn nếu ngược lại là cô nương thì nhà cô nương sẽ phải hoàn trả lại năm phần chi phí chu cấp cho nhà tân lang.

Đây cũng là một trong những luật lệ ở Đại Tề. Cố Lão gia Tử nói như vậy là bởi vì ông quan tâm Cố Tam. Ông nghĩ nếu Tử Nương hiện tại định hôn sự, gia đình tân lang sẽ cấp tiền nuôi cô dâu nhỏ. Cố Tam cũng có thể nhờ vào mấy đồng tiền chu cấp đó bình ổn lại cuộc sống.

Cố Tam nghe tới đây thì cảm thấy không đúng. Hắn từ trước tới nay không thích như vậy, con hắn hắn có thể tự nuôi được, không cần người khác đến nuôi nàng. Làm như vậy con hắn sau này về nhà chồng sẽ bị xem thường. Huốn chi nhà hắn hiện có rất nhều tiền, hắn muốn cho con gái lớn sống cuộc sống sung túc dể chịu vài năm. Sau này sẽ từ từ tìm một người tốt để chăm sóc con gái hắn.

Cũng bởi vì suy nghĩ như vậy Cố Tam mới nói với Cố Lão hắn không có ý định cho con gái định hôn sớm.

Cố lão mặt phúc chốc cứng lại. Cố Đại Sinh đứng bên cạnh thấy vậy gấp gáp nói:

“Tam đệ đệ nên nghĩ lại a. Tam đệ, ta có quen một hộ thương nhân trên trấn. ông ta muốn tìm một đứa con dâu cho con trai ông ta. Ông ta rất giàu đó, nói sẽ chu cấp 10 lượng bạc một tháng cho tân nương. Tam đệ nếu đệ đồng ý mối hôn sự này, Chúng ta sẽ kêu bên nhà trai cấp 2 năm trong một lần, lúc đó đệ có tiền, vừa có thể xây nhà lớn, còn có thể cho các con đệ đi học. Tam đệ cũng có thể nhờ vào mối thông gia này nhờ bên họ tìm cho đệ một chổ để dạy học. Không phải đệ thích làm tiên sinh sao? Mai này đệ làm tiên sinh, con trai thì được đi học, con gái thì được làm dâu nhà giàu. Tam đệ chuyện tốt như vậy khó đến lần hai a.

Người ta bên thông gia là nhìn vào Cố gia chúng đều là người đọc sách nên mới chọn chúng ta đó. Chứ có rất nhều người muốn vào mà không được đâu. Sau này Nhị nha đầu qua bên kia cũng không có bị khi dể. Ai bểu nàng có một đại bá làm quan, một người cha làm tiên sinh, còn huynh đệ đều là người đọc sách đâu. Tam đệ đệ nên đồng ý đi. Chuyện này ngàn tốt trăm tốt không có xấu.”

... .....

Nghĩ đến đây Cố Tam cười khổ sở. Hắn có người cha thật tốt, có vị đại ca thật tốt. Nếu mấy ngày nay hắn không đi lên trấn không có nghe được mấy thông tin kia, và nếu hắn không có bạc do bán được hai bước tranh của con gái. Có hay không hắn hiện tại đã nghe lời đại ca và cha hắn, đem hôn sự con gái lớn định đoạt rồi.

Đại ca hắn nói tên thương nhân kia nói là tìm vợ cho con trai của hắn nhưng mà Cố Tam đã nghe được tin ở trên trấn là không phải vậy. Cũng là thương nhân, cũng là họ Lương. Nhưng không phải tìm vợ cho con mà là tìm vợ cho ông ta. Lương Nhị lão gia kia năm nay đã ngủ tuần rồi a. Cố Tam sợ hãi, nếu như hắn không biết mấy cái này. Nếu hiện tại nhà hắn vẫn không có tiền như mấy ngày trước. Hắn nghĩ lần này hắn đã đồng ý mối hôn sự này rồi. Con gái của hắn cũng vì vậy mà trở thành vợ của một lão già sắp bước chân vào quan tài.

Nghĩ như vậy, Cố Tam tức giận đập bàn. Tử Tình đứng một bên giật mình run run mấy cái. Tiểu Ngủ mặt cũng méo mó muốn khóc. Bé thấy cha đang tức giận bé sợ.

Tô thị nhìn hai đứa con nhỏ sợ hãi đứng một bên thì đau lòng. Nàng ngồi xuống ôm hai con vào ngực, sau đó cũng đưa tay kéo con gái lớn Tử Nương vào ôm chung. Nhưng thân hình Tô thị nhỏ nhắn, ôm ba đứa con vào lòng cũng không hết. nhìn giống như một con gà mẹ ấp con của mình.

Cố Tam biết mình trong lúc sơ ý làm các con sợ, thở dài một cái dằn xuống cảm xúc tức giận mới chậm chạm nói những chuyện xảy ra ở Cố gia và những gì ông nghe được về Lương Nhị lão gia tìm vợ ở trên trấn.

Tử Dục hôm kia cũng có đi chung với Cố Tam nên cũng biết chuyện Lương Nhị lão gia tìm vợ. nghe nói Cố Lão gia muốn đem nhị muội của mình gã cho Lương nhị lão gia thì tức giận hai bàn tay nắm chặc. hắn nhìn Cố Tam do dự một lúc rồi hỏi:

“Cha vậy cha làm thế nào từ chối ông nội? ông nội có làm khó dễ gì chúng ta hay không?”

Cố Tam trầm mặc. Hắn lúc đó không có vạch trần Cố Lão, hắn chỉ nói hắn không muốn định hôn sự của con gái quá sớm thôi. Cố Lão lúc đó cũng không nói gì chỉ kêu hắn từ từ suy nghĩ lại. cho hắn thời hạn ba ngày. Nếu hắn thay đổi ý định thì đến tìm ông.

“Cha vậy chuyện này cha muốn làm thế nào? Ông nội nhất định không để yên chúng ta đâu. Con nghĩ vài ngày nữa chắt chắn ông sẽ tìm cha tiếp” Tử Dục nói.

Tô thị cũng gật đầu, lúc đó nàng cũng ngồi bên cạnh Cố Tam nên nhìn rất rỏ nét mặt Cố lão gia tử. Trên mặt ông lúc đó hiện ra vẻ mặt không thể không nghe lời rồi. Tô thị nhìn Cố Tam lo lắng.

Cố Tam vò đầu một lúc rồi nói:

“Hay là ta ngày mai nói thẳng với cha nói rằng chúng ta đã biết tấc cả, rằng Lương nhị lão gia không phải cưới vợ cho con hắn mà là cưới vợ cho ông. Ta nghĩ lúc đó cha sẽ không thể mặt người khác nói gì mà bắt ta làm chuyện này.”

Tử Tình nghe Cố Tam nói thì nhíu mày. Nàng cảm thấy không ổn “Cha, con thấy như thế này không được. Nghe cha nói, bên Lương nhị lão gia sẽ cấp tiền chu cấp 10 lượng vàng mỗi tháng. Có nghĩa ông nội đã gặp mặt và trao đổi với bên kia. Con thấy…” Tử Tình ngập ngừng “Cha ngày mai người lên trấn chắc chắc sẽ không còn nghe được tin Lương Nhị lão gia tìm vợ mà là sẽ nghe được tin con trai Lương nhị lão gia tìm vợ đó”

Cố Tam giật mình, Tô thị không xác định hỏi:

“Tình Nhi, ý con nói là Lương Nhị lão gia tìm vợ cho con hắn thật à?” Nếu là như vậy có phải hay không bọn họ đang hiểu lầm Cố Lão. Cố Tam trầm mặt nhìn Tử Tình, hắn muốn nghe nàng nói tiếp.

“Mẹ, là thật nhưng cũng không thật” Tử Tình thấy cả nhà nhìn chằm chằm mình trong mắt điều là không hểu thì cười cười rồi nghiêm túc nói.

“Lương nhị lão gia tung tin ra ngoài là tìm vợ cho con ông ta là thật, nhưng đấy là để cho chúng ta nghe đấy. Họ là muốn chúng ta nghĩ rằng Lương nhị lão gia muốn tìm con dâu chứ không phải tìm vợ đấy. Đến lúc đó chúng ta hểu lầm cứ nghĩ ông ta tìm dâu cho con ông ta, rồi thì sẽ đồng ý mối hôn sự này. Nhưng đến rước dâu, chú rể không là Lương tiểu thiếu gia mà là Lương nhị lão gia.

Và lúc đó chúng ta không đồng ý, quyết định hủy hôn thì ông ta sẽ đi báo quan, ông ta nói ngay từ đầu ông ta đã muốn tìm vợ cho mình.

Ông nội và đại bá lúc đó cũng sẽ nói ngay từ đầu đã nói cho chúng ta biết.

Cuối cùng dù thắng hay thua chúng ta cũng không thể cứu vãn lại được. Bởi vì nếu thắng, chúng ta cũng sẽ phải trả số bạc mà Lương Lão đã chu cấp cho chúng ta. Nếu con không nhầm thì nhất định bạc đổ vào trong túi đại bá không có ích. Mà ông nội biết chúng ta là không có tiền, không có tiền sẽ không thể bồi thường tiền và mang tỷ tỷ về được. đó là chúng ta thua rồi. Còn chúng ta cãi không thắng kiện dĩ nhiên lúc này tỷ tỷ đã.....” Tử Tình không nói tiếp nhưng hầu như ai cũng biết đã… là cái gì.

Cố Tam nghe Tử Tình nói thì trầm mặt, Trong lòng nổi sóng to. Tử Dục, Tử Diệc cũng nắm chặc bàn tay. Không thể tin nổi cả nhà hắn bị Cố Lão gia tử tính kế. mà kế đó lại bất nhân tình như vậy.

Tử Nương từ khi nghe Tử Tình nói thì thân thể run lên, trong đầu tưởng tượng tới tình cảnh đó, Tử Nương thấy sợ hãi vô cùng. Nép vào lòng Tô thị Tử Nương thân thể run rẩy không ngừng.

Tử Tình nhìn biểu hiện của Tử Nương thì cười khổ, mình chỉ mới nói nhiêu đó thôi thì nàng(Tử Nương) đã run như vậy rồi, nếu mình nói thêm mấy chuyện mình suy đoán nữa không biết vị tỷ tỷ này có chịu nổi hay không.

Tử Tình đứng lên rời vòng ôm của Tô thị bước tới bên bàn rót một tách trà, cho vào một thẻ đường nhỏ lắc lắc cho đường tan rồi bưng tới cho Tử Nương

“Tỷ, tỷ uống chút nước đi cho ấm bụng. Tỷ đừng sợ, có chúng ta ở đây tỷ nhất định sẽ không bị dính mấy chuyện dơ bẩn như vậy. Chúng ta sẽ bảo vệ tỷ. Tỷ quên chúng ta có bạc à, Lương nhị lão gia đó thì có là gì chứ”

Nghe được tiểu muội an ủi mình,Tử Nương tâm bình yên đôi chút. Tiếp nhận chén nước uống một ngụm, trà vừa vào cổ thấy có vị ngọt ngọt thanh thanh, nước ấm áp cũng làm Tử Nương bình tỉnh lại. Trong lòng cảm động.

Tô thị nghe Tử Tình phân tích xong thì lạnh xương sống, nhưng nghĩ nghĩ thấy có chổ không đúng.

“Nhưng biết đâu Lương lão gia là tìm vợ cho con ông ta là thật rồi sao. Bởi vì hiện tại Tử Nương chỉ mới chính tuổi. Cho dù định hôn cũng phải đợi ích lắm 6-7 năm nữa. Lương lão năm nay cũng đã ngủ tuần. đợi 6-7 năm, cũng không biết lúc đó ông ta xui xẻo xuống mồ rồi kia”

Cả nhà lại tiếp tục nhìn Tử Tình. Tử Tình xoa trán có chút bắt đắc dĩ, liếc nhìn Tử Nương một cái cười khổ nói.

“Cha, mẹ, người nghĩ một nhà bình thường con gái có phẩm hạnh tốt có ai nguyện ý định hôn cho con gái mình sớm không?”

Cố Tam và Tô thị suy nghĩ một lát rồi lắc đầu. Nếu nhà bình thường con gái ngoan ngoãn sẽ không ai muốn định hôn cho con gái mình sớm. Bởi vì nói định hôn sẽ được nhà tân lang cấp tiền nuôi nhưng tính đi tính lại bên nhà cô nương luôn chịu thiệt. Nếu không mai tân nương chết thì bồi tiền, tân nương có cái gì không tốt cũng bị bồi tiền. Muốn hủy hôn thì bồi gấp 10 lần. lỡ tân lang chết thì phải là dâu góa 5 năm. Cho dù may mắn hai người cưới nhau thì tân nương cũng sẽ bị nhà tân lang xem thường, bởi vì họ xuất tiền nuôi tân nương nên sẽ bắt tân nương làm việc gấp đôi gấp ba để bù lại. Dù nói thế nào cũng đều trăm cái không tốt. Bởi vậy sẽ không có ai muốn cho con gái mình định hôn sớm. Trừ khi mấy nhà nghèo quá, đông con cái không nuôi nổi mới cho con gái định hôn.

Tô thị lắc đầu ngơ ngẩn nói “Dù ta có cơ cực cách mấy cũng không muốn cho con gái ta định hôn sớm. Làm như vậy chịu thiệt là con của ta”

Tử Tình cười gật đầu “Đúng vậy, cha xem cha và nương điều không muốn để con gái đi chịu khổ vậy ai sẽ nguyện ý đây. Cũng có nhà nguyện ý rất nhều nhưng bọn họ không thuộc đẳng cấp Lương nhị lão gia muốn. Huốn chi con ông ta tương lai nhất định phải cưới vợ môn đăng hộ đối. Lương nhị lão gia sẽ không ngốc mà để con ông cưới vợ nhà nghèo đâu.”

Cố Tam và Tô thị bừng tỉnh. Đúng vậy, vậy chỉ có một đó là bọn họ muốn cùng nhau gạt bọn hắn gã con gái cho lão già. Tô thị tứ giận.

“Lương nhị lão gia đó cũng quá lắm, ông ta liệu có sống tới khi Tử Nương đủ tuổi gã hay không còn muốn cưới, ông ta muốn con gái ta làm Nữ Góa sao”

“A.. chưa chắc nha” Tử Tình cười cười trả lời Tô thị.

“Hả” mọi người khó hiểu.

“Cha, Nương, người nói Lương lão gia sẽ bình bình thản thản chờ tỷ tỷ lớn lên sao? Con nói cho mọi người biết, nếu cha mà đồng ý hôn sự này thì nhất định chưa đầy một tháng tỷ tỷ sẽ bị rước về nhà Lương Nhị Lão gia ngay nha” Tử Tình vốn định nói “chưa đầy một tháng tỷ tỷ sẽ được rước về Lương gia làm Lương lão thái thái rồi” nhưng lại sợ hù dọa Tử Nương nên mới đổi lời.

Nhìn mọi người gương mặt “Làm sao có thể” Tử Tình cười hì hì nói:

“Lương nhị lão gia già rồi, ông ta tính toán nhều như vậy chính là muốn rước tỷ tỷ về nhà ngay đó. Ông sẽ nói với bên ngoài là nuôi vợ ngay từ bé đấy. Chứ nếu không đợi khi tỷ tỷ lớn, khi đó chúng ta cũng có tiền rồi, có khi ca ca còn làm một chức quan nữa. Lúc đó nếu kiện ra hoặc chúng ta hủy hôn thì không phải ông ta “kiếm củi nhều năm đốt một giờ” à?”

Cố Tam nghe xong hai bàn tay nắm chặc, Tử Tình ngồi cạnh cũng nghe khớp xương kiêu răng rắc. Cố Tam nói:

“Vậy ta bây giờ sẽ nhanh nói với cha ta không gã con gái” Cố Tam nóng nải.

Tô thị lo lắng “Cha sẽ không dễ gì cho chúng ta yên thân”

“Vậy, vậy…. Cha hiện tại cần tiền, chúng ta đưa tiền cho cha để ông bỏ ý nghĩ bắt chúng ta gã con gái.”

“Không được!….”

Tử Tình phản đối “Cha, nếu chúng ta hiện tại đưa bạc cho ông nội sẽ làm ông nghi ngờ, để ông biết chúng ta có tiền thì sau này chúng ta cũng đừng mong sống yên ổn.” Tử Tình nhìn cả nhà mới chậm chạp nói “Cha con đã có cách cách đừng lo”

“Cách gì ?”

Cả nhà mắt sáng trưng nhìn Tử Tình. Tử Tình học Cố Tam nắm tay che miệng vờ ho khan nói.

“Chúng ta không thể để ông nội bỏ ý định thì để Lương nhị lão gia từ bỏ là được”

“Nhưng bằng cách nào?” Cố Tam hỏi.

“Không phải ông ta muốn cưới tỷ tỷ vì tỷ đẹp sao, chúng ta làm cho tỷ tỷ xấu xí một chút, vậy là được” Tử Tình thản nhiên nói.

“Tình Nhi, con nói cái gì vậy?” Tô thị nhìn Tử Tình không vui nói. Nghe xem con gái nhỏ nói cái gì, nàng muốn làm tỷ mình xấu đi. Thật là…

Thấy phản ứng của Tô thị Tử Tình cười cười mắt lóe sáng nói với Tô thị.

“Nương, chúng ta chỉ hóa trang cho tỷ tỷ xấu thôi không phải là làm cho tỷ tỷ xấu luôn. Chúng ta làm cho Lương nhị lão gia thấy thôi. Ông lão già kia thấy tỷ xấu đương nhiên không muốn tiếp tục mối hôn sự này rồi, sau đó chúng ta tẩy trang cho tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ trở lại xinh đẹp ngay.”

Tô thị nghe vậy thì yên tâm, vội gật gật đầu nhưng lại có chút do dự. “Làm như vậy sao này danh tiếng của tỷ con tron thôn và trong trấn sẽ không tốt, lỡ mọi người để ý chuyện này, tỷ tỷ của con sẽ bị thiệt thòi”

Tử Tình cười không sao cả nói “Nương, chúng ta hiện tại không quyền không thế, Dù không có dịp này con cũng sẽ tìm cơ hội khác để bên ngoài biết được chúng con xấu xí. Chúng ta hiện tại mới ở riêng, không có ai chống lưng. Lỡ để người khác thấy chúng con đẹp mà có ý xấu thì thật không tốt. Huốn chi… “ Tử Tình kéo dài giọng “Huốn chi sau này chúng ta cũng không phải ở đây. Theo kế hoạch tương lai cả nhà chúng ta đều ở kinh thành kia. Nói chung khi nào cả nhà chúng ta có đủ sức lực bảo hộ cả nhà thì có thể trở lại diện mạo xinh đẹp thôi. Cha, nương, tỷ. mọi người thấy sao?”

Cố Tam, Tô thị, Tử Nương, Tử Diệc, trầm ngâm một lúc rồi gật đầu, Con gái (tiểu muội) nói rất đúng.

Tiểu Ngủ không biết gì cũng bắt trước trầm tư rồi gật đầu.

Cả nhà nhanh chóng quyết định làm theo ý của Tử Tình. Cũng không ai hỏi tại sao Tử Tình biết nhều như vậy, vì trong lòng mỗi người điều biết Tử Tình là đứa trẻ cơ trí thông minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK