Kiều Ánh Tinh là nữ chính của phim “Tề hậu truyện”.
Nhờ nó giá trị con người cô ta tăng lên gấp đôi, ban đầu chỉ là một diễn viên có diễn xuất tốt, kỹ thuật diễn trong phim này làm cho cô ta như mạ một lớp vàng, nhảy vọt trở thành diễn viên hàng đầu trong nước.
Bản thân tiểu thuyết "Tề hậu truyện" là một bộ văn nữ cường, miêu tả một quan viên đưa nữ dòng chính Thanh Hoan vào cung, hi vọng có thể đạt được tương lai sán lạn. Vốn Thanh Hoan ái mộ hoàng đế nhưng vô tình nhất cũng là bậc đế vương, vì Thanh Hoan quá giống hoàng hậu trước nên hoàng đế cưng chiều nàng, nhưng lại bị Tần phi trong hậu cung hãm hại biếm nàng vào lãnh cung. Thanh Hoan mất lòng tin vào hoàng đế, lúc này lại xuất hiện một Minh Quận vương.
Vai của Lương Quý chính là Minh Quận vương.
Minh Quận vương và Hoàng đế là anh em ruột, trong hoàng gia, loại tình cảm thân như thủ túc rất hiếm có và đáng quý. Minh Quận vương yêu Thanh Hoan thông tuệ kiên cường, cuối cùng hai người qua lại lén lút. Tuy nhiên trong tiểu thuyết sẽ dùng mọi phương pháp tẩy trắng cho nam nữ chính, nên dưới ánh mắt của độc giả, họ cũng chỉ là bày tỏ nỗi lòng cho nhau.
Nhưng mà Minh Quận vương đã có thê thất còn là do tiên hoàng ban hôn, nữ nhi của Trấn Viễn tướng quân, Thẩm Diệu.
Thẩm Diệu là một người ngang ngược, là một nữ nhân chuyên quyền độc đoán, nàng ái mộ Minh Quận vương đã lâu, lòng ghen tị rất lớn, thiếp thất trong nhà cũng bị nàng ép buộc gắt gao, biết Minh Quận vương ái mộ Thanh Hoan, bắt đầu nghĩ mọi biện pháp ngáng chân Thanh Hoan. Nhưng tính tình nàng phách lối lại không có não, tự nhiên không phải là đối thủ của Thanh Hoan, sau khi lớn lối mười mấy tập, cuối cùng tự nhận quả báo, rơi vào kết cục tự tử trong ngục.
Dù Thẩm Diệu đã chết, Minh Quận vương vẫn không thể kết duyên với Thanh Hoan. Hoàng đế nghi ngờ đệ mình và phi tử mình có dan díu, ra sức dò xét. Cuối cùng Minh Quận vương chết bởi tay hoàng đế. Ddlequydon.um-um Từ đó về sau, Thanh Hoan mất đi chút dịu dàng còn sót lại, trở nên vô cùng phúc hắc, hậu cung càng đấu về sau chỉ còn mình nàng, hại chết hoàng hậu, đấu chết Thái hậu. Cuối cùng hoàng đế cũng chết, nàng trở thành Hoàng thái hậu, nhi tử trở thành thái tử.
Phần lớn bộ phim này miêu tả cung đấu, tuyến tình cảm trừ đoạn đầu mấy tập nữ chính yêu đương nồng cháy với hoàng đế, phần sau căn bản chỉ có Minh Quận vương và nữ chính trong cung nhìn nhau không thân cận ngược luyến. Nhằm nổi bật chủ đề “Nữ nhân trong cung đều rất tội nghiệp”, không cố ý bôi đen mỗi nhân vật nhưng riêng nhân vật Thẩm Diệu này có thể thấy được tác giả có ác ý thật sâu.
Bởi vì Thẩm Diệu đúng là không có đầu óc, chuyện gì cũng làm được. Vốn là dòng nữ chính của Trấn Viễn tướng quân, điều kiện tốt như vậy cuối cùng lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan. Dĩ nhiên kết quả này cũng có bàn tay cố ý chèn ép của hoàng đế giết người sau khi đã giúp mình, nhưng Thẩm Diệu là một nữ nhân đã gả ra ngoài, nếu như thật thà mà sống cũng không đến nỗi bị liên luỵ.
Kết quả trở thành một khối đá kê chân trên đường nữ chính xưng bá hậu cung mà không có lý do.
Nhân vật Minh Quận vương đặt ra là cực kỳ thâm tình. Trong giới, bề ngoài Lương Quý là số một số hai, phong cách cũng rất đặc biệt, cổ trang hoá trang phong lưu tự nhiên, vì bộ phim này thu hút không ít sự quan tâm. Lúc Cố Tương mới bắt đầu xem phim này, ở làng giải trí cũng chỉ là một người mới, bị Lương Quý thu hút. Thậm chí cô thấy Kiều Ánh Tinh và Lương Quý trong phim yêu nhau, cảm thấy hai người này cực kỳ xứng đôi. Sau truyền ra chuyện họ yêu nhau thật, Cố Tương còn thật hạnh phúc.
Bây giờ nhìn lại, lúc đó cô thật ngu ghê gớm.
Sau khi kết hôn Kiều Ánh Tinh nhanh chóng ly dị Lương Quý, cô rất là tiếc hận, về sau cô hợp tác với Lương Quý, yêu Lương Quý, hẹn hò kết hôn, tất cả đều thuận theo tự nhiên. Trong lòng Cố Tương, Kiều Ánh Tinh là chuyện của quá khứ, dù sao mạnh ai cũng đều tự kết hôn rồi. Cô ngàn lần không ngờ, lúc đầu chia tay như thế nhưng có thể gương vỡ lại lành.
Trên web đều chửi rủa cô phá hoại hạnh phúc người khác, cô tức giận ngồi trước máy tính đến bệnh bao tử, đau đến chết đi sống lại.
Sống lại đời này, không ngờ thời gian diễn ra trước không ít, cô và Lương Quý lại hợp tác một lần nữa.
Mà vai diễn cũng mười phần châm chọc, Thẩm Diệu.
Nhân vật mà Cố Tương nhận, là Thẩm Diệu.
Vợ cả bị lợi dụng, cô gái thật lòng yêu thành vợ người khác, vì tình yêu mọi người đều có thể thành vật hi sinh, vợ cả độc ác như vậy nên là người tiên phong. Vì tôn lên sự vô tư của nữ chính, vai phụ nhất định phải ngực lớn nhưng không có não, tuỳ hứng ác độc.
Mẹ nó, đây nhất định là phiên bản cổ trang chuyện của cô và Lương Quý, Kiều Ánh Tinh.
Chỉ là đổi lại khi mình là nữ phụ ác độc thì mới phát hiện chẳng phải nữ phụ là người vô tội nhất sao? Vợ chính thế nào? Vợ chính nên bị tình yêu thật sự đục khoét? Lúc bạn lập gia đình sao không nói? Lúc bạn mang nhẫn cưới sao không nói? Nếu đúng yêu nhau thật lòng thì phải đi tranh đoạt giang sơn, cướp đoạt ngôi hoàng đế, ôm nữ chính đứng trên nóc nhà nói và nói: “Nàng xem, trẫm vì nàng mà giành cả giang sơn.” Ddlqd-umum Lúc này mới giống lời nên nói được không? Chỉ dám thừa lúc Hoàng đế không có mặt lặng lẽ thổi địch quấn quít buồn thương trong cung. Viết mấy bài thơ liền cho mình là thanh niên văn nghệ? Còn nhớ không đây là phim cổ trang lịch sử chứ không phải hệ liệt tuổi trẻ u sầu đâu.
Minh Quận vương đúng là một nam nhân hèn mọn không hơn không kém.
Còn nữ chính tiểu bạch liên, rõ ràng khúc sau chính là một hoa thược dược đen, đoạn đầu có gì là thuỷ tiên? Nếu đúng là tiểu bạch liên sao lại chen vào hôn nhân của người khác? Tốt nhất là chen lấn trong cung để hoàn thành sự nghiệp nữ vương của mình, sao lại còn phát triển chuyện tình cảm? Sử dụng câu nói của Thẩm Diệu: “h!”
Cố Tương bị kịch bản làm cho tức giận. Lần đầu tiên cô và Lương Quý hợp tác là trong một bộ phim hài. Trong phim ấy cô diễn vai cô bé lọ lem, tự bản thân Lương Quý là người có sức quyến rũ điện ảnh, ban đầu cô thổ lộ tình cảm mới có thể trong phim diễn sùng bái Lương Quý vô cùng tự nhiên. Vì bộ phim này, cô tức giận, có liên quan với tình cảm của Lương Quý. Di3nd4nl3quyd0n Làm lại một đời, Cố Tương tất nhiên mất đi cơ hội to lớn này, không phải vì cô cách xa Lương Quý mà bởi vì cô không thể toát ra vẻ ái mộ và sùng bái, thưởng thức và lưu luyến Lương Quý được nữa.
Kỹ thuật diễn có tốt hơn cũng không thể bù được tình cảm thật sự.
Cô không thể diễn ra được thiếu nữ ái mộ Lương Quý.
Cô cho rằng đời này sẽ không có cơ hội hợp tác với Lương Quý, không ngờ số mạng giống như duyên phận lại để cho họ một lần nữa gặp lại, chỉ là nhân vật lần này, cô rất tự tin nắm chắc.
Là một oán phụ, hận một cặp nam hèn mọn nữ ti tiện, ba người họ phối hợp cũng tốt, biểu diễn bản chất của mình, có khả năng phim này rất kịch tính.
Cố Tương gặm quả táo, suy nghĩ một lát, bắt đầu mở kịch bản lại.
Bộ phim này cô nhớ rất nhiều chi tiết, ban đầu người diễn Thẩm Diệu là một diễn viên hạng hai, diễn Thẩm Diệu lập luận sắc sảo, chính vì vậy nên quá mức nhập vai, khán giả không thể thoát khỏi nhân vật, thậm chí gây ra không ít phiền phức trong đời sống sinh hoạt của diễn viên.
Cố Tương không hiểu vì sao Ôn Lâm Dự chỉ đích danh mình nhận vai này, nhưng cô chắc chắn không muốn diễn một nhân vật bị tô đen, nhất là vì chuyện cặp đôi cặn bã Lương Quý và Kiều Ánh Tinh.
[email protected] Cái duy nhất cô có là kỹ thuật diễn, Kiều Ánh Tinh dựa vào bộ phim này mà trở thành diễn viên hàng đầu, nhưng đời trước cô còn nhận giải ảnh hậu, ai kém hơn ai?
Nếu kỹ thuật diễn là vũ khí, cô hi vọng có thể dựa vào phim này khiến cặp đôi cặn bã đó nếm thử một chút hương vị bị ngược đãi.
Trước tiên phải nghiên cứu một chút tính cách của nhân vật.
Một diễn viên giỏi có thể diễn cho nhân vật sống dậy. Trong tiểu thuyết thật ra Thẩm Diệu là một nhân vật có trình độ, nhưng vì diễn viên quá muốn theo đuổi hiệu quả phản diện nên giống như biến trắng thành đen.
Làm cách nào lợi dụng nhân vật vai phụ phản diện thiếu não thu hút khán giả, không dùng cách có sẵn, cô biết rõ.