Chớp mắt, sắc mặt Kiều Ánh Tinh và Lương Quý trở nên cực kỳ vặn vẹo.
Tóc xoăn chưa kịp lên tiếng, thấy Cố Tương cười nói: “Chu Thanh Hoan thông tuệ chững chạc, Minh Quận vương anh tuấn tiêu sái, không phải tự diễn về mình thì là gì?”
Tóc xoăn: “………” Chị gái nói chuyện đừng có lấp lửng vậy chứ!
Dù sao cậu chỉ là một phóng viên thực tập, không hiểu được vòng vèo trong giới phóng viên. Lời giải thích của Cố Tương thế nào cậu tin thế ấy, lại không thấy những đồng nghiệp khác đang bày ra vẻ mặt sâu xa.
Tự diễn về mình, cái gì gọi là tự diễn về mình, bên trong cách nói này có thể suy diễn ra rất nhiều thứ. Minh Quận vương và Chu Thanh Hoan trong "Tề hậu truyện" là một đôi chẳng lẽ lời này của Cố Tương ý là trong cuộc sống thực họ cũng là một đôi ư?
Có vẻ như bắt được một tin giật gân nào đó, đến khi các phóng viên chĩa micro nhắm đến Kiều Ánh Tinh và Lương Quý, vấn đề đã trở nên kịch tính hơn nhiều.
Cố Tương nhìn dáng vẻ lúng túng của hai người, trong bụng cười thầm.
Kiếp trước, nhờ vào độ nóng của đoạn tình cảm trong phim nên việc họ ở chung một chỗ là chuyện rất tự nhiên. Kiếp này, đối với chuyện tình cảm trong phim truyền hình không hề có chút cảm giác yêu đương nào, hình như bản thân họ cũng không có ý công bố tình yêu. Đây có thể là họ đang nghĩ đến sự phát triển về sau. Nhưng vì lý do gì mà mọi chuyện trên đời này phải theo ý muốn của họ? Lúc quay phim họ đã ngáng chân cô không biết bao nhiêu lần, coi như lần này cô đòi lại chút lãi vậy.
Dù gì bọn họ cũng yêu nhau thật lòng mà.
Cô muốn như vậy nhưng không ngờ rằng một câu nói vu vơ của mình gây nên bao nhiêu sóng gió khắp Weibo.
Phỏng vấn tại lễ mừng công mau chóng được phát hành. Quan hệ giữa hai người Cố Tương và Kiều Ánh Tinh trong phim là đối thủ, [email protected] trong cuộc sống hiện thực dần dần cũng có dấu hiệu cạnh tranh. Cố Tương thắng ở trẻ tuổi có hiểu biết. Kiều Ánh Tinh có kinh nghiệm và chững chạc. Fan hâm mộ hai người ngày nào cũng đấu đá nhau, phỏng vấn vừa tung ra, lập tức lại đấu tiếp.
Về mặt tạo hình tạm thời không nhắc đến, chỉ riêng câu nói “Tự diễn về mình.” của Cố Tương đã bị các paparazzi lớn suy diễn vòng vo.
Paparazzi là ai? Một đoá hoa cũng có thể tưởng tượng ra mùa xuân năm sau biết đâu có dịch côn trùng, trí tưởng tượng vô cùng phong phú, ngòi bút sắc bén. Cố Tương chỉ cần vạch một nét nhỏ, bọn họ liền phơi bày hết tất cả ruột gan bên trong ra ngoài.
Tất cả đều xoay quanh chuyện tình yêu bí mật của Kiều Ánh Tinh và Lương Quý.
Nhưng mà không phải fan hâm mộ nào cũng thấy như vậy, nhất là fan hâm mộ của Cố Tương. Họ xem "Tề hậu truyện" là xem hồi ký thăng chức của kẻ thứ ba. Chu Thanh Hoan là người thứ ba đoạt đàn ông của người khác, Minh Quận vương là nam cặn bã có cả đống tiểu thiếp. Câu nói “Tự diễn về mình” của Cố Tương đúng là khiến mọi người xoắn xít.
Sức chiến đấu của anti-fan vô cùng mãnh liệt, sức chiến đấu của người đi đường bỏ đá xuống giếng cũng mãnh liệt hơn nữa tạo thành một phong trào anti, đủ để dấy lên một trào lưu: “Vô cùng tức giận, tiểu Kiều mau cút ra khỏi làng giải trí.”
Vì vậy chuyện này đã dội cho gương mặt nữ thần vạn năm Kiều Ánh Tinh một thau nước bẩn, hơn nữa còn điên cuồng truy tìm cô và tên chó chết Lương Quý.
Cố Tương không có thời gian quan tâm nhiều chuyện như vậy, cô đang tích cực chuẩn bị cho “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ”.
Văn Tĩnh bắt đầu lên kế hoạch, theo ý cô ấy, hiện nay Cố Tương diễn phim truyền hình tốt như vậy, hoàn toàn có thể nhận thêm mấy bộ phim truyền hình để lấy thêm chút danh tiếng. Dù sao chu kỳ một phim truyền hình tương đối ngắn mà đối tượng thì nhiều. Không thể nào vừa nắm phim truyền hình vừa nắm phim điện ảnh, hiện tại kỹ thuật diễn của Cố Tương trong lĩnh vực phim truyền hình được công nhận nhưng chưa từng thử qua phim điện ảnh bao giờ, thật rất khó nói trước.
Huống chi kể từ khi quay xong "Tề hậu truyện", có rất nhiều kịch bản hay muốn mời Cố Tương làm nữ chính phim truyền hình nhưng thái độ cô rất kiên quyết, nhất định muốn phát triển theo mảng điện ảnh.
Văn Tĩnh rất bất đắc dĩ, cảm thấy hoàn cảnh Cố Tương bây giờ giống như mình khi còn bé phân vân nên chọn Thanh Hoa hay Bắc Đại, cuối cùng ở lại lớp.
Cố Tương không biết chị gái đại diện của mình là người có tính cách bi quan như vậy, cô vẫn hết sức vui vẻ, kịch bản “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” không tệ, nhân vật Trường Ngư rất có tính thách thức. Khác biệt hoàn toàn so với tạo hình của Thẩm Diệu, dạng vai chính tính cách méo mó thế này nếu diễn tốt có thể phô bày xuất sắc kỹ thuật diễn.
Thay quần áo xong, Cố Tương và Văn Tĩnh đến điểm quay thử “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ”.
Tại điểm quay thử đã có mặt không ít người, hầu hết là người đến thử vai nữ chính. Cố Tương ngạc nhiên phát hiện, những người có mặt đều là diễn viên nữ hơn ba mươi tuổi, tất cả đều có thâm niên trong lĩnh vực phim hành động. Cho dù diễn viên nữ trong ngành điện ảnh trong nước nhiều như vậy, [email protected]_um_um Cố Tương vẫn có thể gặp vài gương mặt quen thuộc. Vì phải diễn vai một quả phụ sát thủ lạnh lùng không quan tâm đến mọi việc nên hình dáng diễn viên nữ bình thường cũng phải cường tráng, tuổi hơi lớn một chút. Một cô gái xinh đẹp đáng yêu như Cố Tương đứng trong đó thật giống như nhân viên công tác đi nhầm phim trường.
Văn Tĩnh mau chóng không nỡ ngước nhìn, Cố Tương vẫn bình thản đến chỗ nhân viên công tác ký tên, chờ đến lượt quay thử.
Trong khoảng thời gian đang đợi bỗng nghe có người gọi cô: “Cố Tương?”
~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn đều không chính chủ ~~
Cố Tương quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi đang nhìn cô. Người phụ nữ da hơi ngăm, đường nét gương mặt sắc sảo, là một phụ nữ rất mạnh mẽ, mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean, có vẻ rất gương mẫu.
Cố Tương hơi ngớ người, cô biết người này.
Người phụ nữ này chính là nữ chính của phim “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” trong đời trước, tên là Trình Lâm.
Nếu như nói diễn viên nữ ưu tú trong ngành điện ảnh trong nước không nhiều lắm thì Trình Lâm tuyệt đối nằm một trong số họ. Cô ta không giống như những diễn viên nữ đầy son phấn, làm việc gọn gàng, kỹ thuật diễn rất xuất sắc. Kiếp trước nhân vật Trường Ngư do cô ta đảm trách cũng không hề có cảm giác sai sót nào.
Nhưng cô ta chính thức nổi tiếng là do vấn đề giới tính của mình. Vài năm sau, Trình Lâm công khai giới tính. Sau đó sự nghiệp cô ta liền tuột dốc không phanh, có lẽ công ty cảm thấy định vị hình tượng của cô ta có vấn đề. Nói chung sau đó dần dần biến mất trong giới phim ảnh.
Cố Tương không có ý kiến đối với tính hướng của người khác cũng không có có ý kiến gì với bản thân Trình Lâm, thậm chí còn rất thưởng thức hành động của cô ta, nhưng đáng tiếc Trình Lâm là bạn của Kiều Ánh Tinh.
Kiếp trước, hai người họ thỉnh thoảng còn bày tỏ tình bạn thân thiết trên Weibo. Sau khi Trình Lâm công khai, thậm chí người ái mộ còn suy đoán quan hệ giữa cô ta và Kiều Ánh Tinh, chỉ là cho đến bây giờ Kiều Ánh Tinh luôn là người thông minh, lập tức đăng một thông báo thanh minh mình yêu người khác phái, vân vân… lên Weibo. Sau đó không đăng hình chụp chung với Trình Lâm lên Weibo nữa.
Chỉ là xem xét đến phong cách xử sự của Kiều Ánh Tinh, đoán chừng không còn giá trị lợi dụng. Dù sao sự nghiệp Trình Lâm rớt xuống vực thẳm không còn có thể giúp gì được cho cô ta. Đáng tiếc cho Trình Lâm bị bạn thân của mình cắm cho một dao.
Bây giờ còn cách thời gian Trình Lâm công khai mấy năm, quan hệ bạn bè giữa Trình Lâm và Kiều Ánh Tinh rất thân thiết. Hễ có liên quan đến Kiều Ánh Tinh, Cố Tương thật lòng không muốn dính dáng đến chút xíu nào.
Quả nhiên, cô chưa kịp mở lời, Trình Lâm nhìn cô nói: “Nghe Tiểu Tinh nói cô đến thử vai tôi còn không tin, không nghĩ tới thật.” Cô ta cười nhẹ, còn rất mờ ám nói: “Có phải cô nhầm kịch bản rồi không? Đây không phải là phim trạch đấu, nữ chính cũng không phải là bình hoa xinh đẹp đâu.”
Cố Tương: “……………”
Người này thật đáng ghét! Có lẽ trong ngành giải trí tính tình thẳng thắn rất đáng quý, nhưng không nên không biết tốt xấu mà nói người ta là bình hoa, thật là muốn tát cho cô ả một cái. Kiều Ánh Tinh có tài đức gì mà có thể tìm được một người bạn tốt bao che cho mình như thế. Thật là muốn hỏi chị gái này một chút xem mắt có bị mù hay không đây.
Nếu đổi lại là Cố Tương ở kiếp trước, biết đâu có thể liều mạng lớn tiếng với cô ta ở đây rồi, nhưng bây giờ cô chỉ cười cười: “Ừ, đúng là tới góp vui thôi. Kịch bản này tôi rất thích.”
“Cũng phải. Không phải lần trước nhân vật cô nhận cũng là dạng người có tính cách bệnh hoạn sao? Tôi thấy đúng là cô rất thích dạng nhân vật này đó.”
~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn đều không chính chủ ~~
Cố Tương: “………..” Mẹ kiếp, đúng là nói chuyện không có não mà. Trình Lâm không biết câu ấy cũng là tự mắng bản thân mình sao? Cô ta không phải đến thử nhân vật tốt này ư?
Nhưng Cố Tương không phải không có thiên sứ che chở cho mình. Văn Tĩnh vừa trở về đã thấy có người khi dễ nghệ sĩ của mình, mặc dù địa vị d(d(l(q(d(um(um của đối phương cao gấp mười lần của nghệ sĩ mình, danh tiếng vang hơn mười lần, giá trị con người cũng gấp mười lần, cô ấy cũng không hề sợ hãi mà nói: “Tương Tương, mới vừa rồi chị hỏi trợ lý, đạo diễn nghe nói em đã đến rồi thì rất vui, cho một số thứ tự, không cần chờ bao lâu là đến lượt chúng ta. Em nhớ cố gắng nhé!”
Giọng điệu làm nũng của cô ấy khiến Cố Tương nổi da gà, Trình Lâm hừ lạnh, xoay người bỏ đi.
Sau khi Trình Lâm đi, Văn Tĩnh hỏi Cố Tương: “Sao cô ta lại đến gây sự với em vậy?”
Cố Tương: “Em đẹp quá nên cô ta ganh tị.”
Văn Tĩnh “Oh” một tiếng, hết nói nổi.
Cũng không biết là đúng như Văn Tĩnh nói đạo diễn mở cửa sau hay không, không đợi bao lâu liền đến lượt Cố Tương. Nhưng làm cho Cố Tương có hơi khó chịu là Trình Lâm cũng ở đây.
Trình Lâm có chút giao tình với các vị đạo diễn, dù sao cũng là diễn viên thâm niên, Cố Tương biết, hôm nay nếu mình không đến, vị trí nữ diễn viên chính nhất định sẽ là của Trình Lâm. Cô ta ngồi trên một chiếc ghế ở góc phòng, gương mặt tỏ vẻ đang chờ xem kịch vui.
Trình Lâm đã thử vai xong, ở lại chỗ này chính là muốn xem chuyện cười của Cố Tương. Kiều Ánh Tinh từng nói với cô ta, người tên Cố Tương này thích giở trò trong bóng tối, một người mới không nể nang ai, ỷ mình có chỗ dựa nên gây khó dễ cho Kiều Ánh Tinh. Nghĩ đến mấy chuyện này Trình Lâm liền nóng giận. Cô ta ngồi ở đây là muốn xem thử xem Cố Tương bị bêu xấu thế nào, trở về kể mấy chuyện tốt đẹp này cho Kiều Ánh Tinh biết.
Cố Tương đến giữa phòng, đứng trước mấy đạo diễn cúi đầu chào. Thái độ cô rất tốt, gần đây dù được nhắc đến rất nhiều nhưng gương mặt vẫn rất khiêm tốn, điểm này bất kể là ở đâu cũng có thể giành được thiện cảm của người khác.
Sau đó cô móc một sợi thun màu đen trong túi ra, cột mái tóc đen thành kiểu tóc đuôi ngựa thật cao. Hôm nay Cố Tương mặc bộ áo khoác đen, bên trong là áo thun trắng, lúc đến nhìn dáng vẻ rất an nhàn. Bây giờ cô dựng cổ áo lên, khẽ quấn áo khoác, gây nên cảm giác đang có một cơn gió thu lạnh lẽo thổi qua.
Từ trước đến nay cô nhập vai rất nhanh, dù có Trình Lâm ở đây cũng không hề thấy hồi hộp chút nào.
Gương mặt đạo diễn Tạ Hoa không khỏi tự chủ nghiêm túc theo cô. Khi gặp cô ở "Tề hậu truyện" cảm thấy cô diễn rất có sức hút. Nhưng điện ảnh dù sao cũng không phải phim truyền hình, nếu không phải Điền Lật hết sức tiến cử, ông cũng không cho người mới này một cơ hội. Dù sao dáng vẻ Cố Tương quá mềm yếu nhưng nữ chính này đòi hỏi phải mạnh mẽ.
Trình Lâm nhếch mép vẻ chê bai, theo ý cô ta, Cố Tương bị mắc bệnh hình thức, làm mấy động tác loè loẹt như vậy, một cô gái yểu điệu cho rằng có sách lược thì có thể khống chế bất kỳ nhân vật nào sao? Sợ là Cố Tương đang tưởng rằng nhân vật này chỉ là một nhân vật trong sáng thánh thiện mà thôi.
Cố Tương diễn đoạn một đêm kia sau khi Trường Ngư đưa cành ô liu cho “Chàng trai chính nghĩa”, do dự thật lâu, quyết định tái xuất giang hồ.
Cô cúi đầu, giả vờ như đang đối mặt với hai đứa con có thật, dịu dàng ghém góc chăn cho chúng. Thời khắc này, cô chỉ là một người phụ nữ bình thường, tất cả tâm tư đều đặt trên người cốt nhục của mình.
Một lát sau, cô rời khỏi phòng. Giả vờ lấy súng trong ngăn kéo ra, đếm đạn, giấu nó vào ngực.
Trên mặt Trình Lâm bên cạnh vẫn còn mang vẻ cười nhạo, lại không phát hiện rằng hai mắt mình đang nhìn Cố Tương chăm chăm.
Trường Ngư bước ra khỏi nhà.
Trên người bộ quần áo dài đen như màu mắt của cô. Một phút trước còn là người mẹ dịu dàng xinh đẹp như hoa, một phút sau [email protected] lạnh lùng như một khối băng, bước sải bước trong đêm.
Cô dừng trước một quán rượu nhỏ, khẽ nhíu mày, dường như không thích đám người ồn ào náo nhiệt trong quán. Hơi dừng bước, sau đó nhanh chóng đi vào.
Một ly bia lớn, Trường Ngư ngồi trong góc yên lặng như một pho tượng gỗ.
Có người đàn ông say rượu đứng trước mặt cô, nói nhăng nói cuội gì đó, cô cũng không trả lời. Giống như đã quen thuộc với cuộc sống như vậy từ rất lâu, cuối cùng vẫn lộ ra vẻ thẫn thờ.
“Đã lâu rồi.” Cô nói: “Mình đã thay đổi.”
Một người phụ nữ, không hề có trái tim phụ nữ, vì tình yêu mà chia tay quá khứ. Nhưng những thứ là bản chất đã ngấm trong xương tuỷ, thói quen sinh hoạt hầu như cũng không đổi.Khi thời gian qua đi, nếu có cơ hội, cô vẫn có thể thấy bản thân mình chưa hề từ bỏ.
Cô cầm ly bia lớn uống một hơi cạn sạch.
Xuống núi.
Trong kịch bản chỉ có động tác, mọi việc phải nhờ vào khả năng biểu diễn của chính bản thân mình. Một mình Cố Tương đã diễn xong mấy phần diễn của mấy người, giống như chỉ cần một mình cô ở đây, cả cảnh tượng sẽ hiện lên trước mặt mọi người. Bao gồm quán rượu ồn ào náo nhiệt, gã đàn ông say rượu, đám nhân viên pha chế, kể cả nữ sát thủ xinh đẹp lạnh lùng.
Sao có thể làm được như vậy? Trình Lâm mím chặt môi.
Trường Ngư để ly xuống bàn, trong ánh mắt hiện ý tàn nhẫn và phấn khích nhưng cảm giác kích thích kia được che giấu rất nhanh. Cô thờ ơ khoanh tay trước ngực.
Đêm đen giết người, tắm máu quán rượu. Giang hồ của cô, tối nay, cô sẽ trở lại.
Cả phim trường im lặng thật lâu.
Cố Tương đứng dậy, bước đến cúi đầu chào mấy người Tạ Hoa: “Cám ơn đạo diễn, tôi là Cố Tương, vừa rồi là phần biểu diễn của tôi.”
Tạ Hoa run sợ một lúc lâu mới phản ứng lại, trong ánh mắt không kìm được sự kích động.
Việc này… đây chính là nữ chính của ông!
Nhân vật Trường Ngư này vừa phức tạp vừa mâu thuẫn, dịu dàng và lạnh lùng, ngây thơ và tàn nhẫn đi kèm với thói quen bạo lực được cô diễn rất sống động. d.d.lequydon.u.m.u.m Nói sao nhỉ, một mình cô diễn cả một cảnh phim.
Cô chính là bộ phim.
Cố Tương mỉm cười nói cám ơn, chuẩn bị rời đi, quay đầu lại thấy ánh mắt Trình Lâm nhìn cô chăm chú.
Hình như là không tin, lại có vẻ giống như tức giận.
Cố Tương vừa nhìn thấy ánh mắt này liền hiểu.
Thật xin lỗi, không cẩn thận giành được vai nữ chính rồi.
Đúng là đẹp cũng là cái tội mà.