• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ ông nội Kỷ mới cảm thấy, khi đó mình hồ đồ đến nhường nào!

Nếu, ông thật sự mất đi thì Kỷ Thị mới là chỗ dựa duy nhất của Noãn Noãn!

Bị Kỷ Noãn Noãn nói như vậy, sắc mặt của Ninh Dật có chút cứng nhắc. Tình cảm của Kỷ Noãn Noãn đối với anh, nhà anh ai ai cũng đều biết. Từ năm mười bảy tuổi, bọn họ đã xác nhận quan hệ yêu đương.

Kỷ gia và Ninh gia đối với việc bọn họ yêu nhau đều vô cùng tán đồng.

Dù gì, Kỷ gia với Ninh gia mà liên thủ với nhau thì chỉ có lợi chứ không có hại!

Ninh Dật không hề biết, anh với Kỷ Noãn Noãn yêu nhau, điều đầu tiên anh nghĩ đến đó chính là lợi ích, Ninh gia sẽ đạt được những lợi ích gì, bản thân anh sẽ đạt được những lợi ích gì. Mà Kỷ gia, đồng ý hôn sự này, hoàn toàn là vì Kỷ Noãn Noãn thích anh!

Buổi đính hôn này, Ninh gia hoàn toàn không xem ra gì. Bọn họ nghĩ Kỷ Noãn Noãn yêu Ninh Dật của bọn họ đến chết đi sống lại, đạt được quá dễ dàng, mọi thứ đều xem là chuyện hiển nhiên.

Dù sao, Kỷ Noãn Noãn cũng sẽ không khó dễ gì, vì cô yêu Ninh Dật, sau này gả vào Ninh gia thì còn phải nhìn sắc mặt của bọn họ mà sống!

Kỷ Noãn Noãn kiếp trước không biết tâm tư và tính toán của người nhà họ Ninh. Kiếp này một đồng một hào cũng đừng mơ tính kế được cô!

"Noãn Noãn, chuyện lễ đính hôn, anh nghĩ có lẽ em hiểu lầm rồi, bọn họ nghĩ em muốn tự mình sắp xếp lễ đính hôn của anh và em, tất cả đều làm theo ý của em, nên không nhúng tay vào thôi." Ninh Dật giải thích.

"Tôi thật không ngờ, bọn họ lại thông tinh đạt lý đến vậy, suy nghĩ cho tôi. Không phải là không xem tôi ra gì, mà là sợ nhúng tay vào bị chê trách sao?"

Ninh Dật bị chặn họng không biết phải nói gì. Chỉ có thể âm thầm nhẫn nhịn.

Hôm nay tới đây, không phải muốn cãi nhau với Kỷ Noãn Noãn những chuyện này!

Cô ngang nhiên hẹn hò với Lệ Bắc Hàn, cô rốt cuộc có xem anh ra gì không! Bây giờ Tư Kỳ vẫn còn đang ở trong bệnh viện, cổ tay bị thương nặng đến vậy, có thể thấy Lệ Bắc Hàn ra tay tàn bạo như thế nào!

Anh nửa câu cũng không chỉ trích cô, cô lại đối với anh bằng thái độ như thế này!

Càng quan trọng hơn, cô vậy mà lại rút lui khỏi dự án vịnh Hải Tân! Hôm nay nhận được điện thoại, nói một vị giám đốc dự án họ Bạch của Kỷ Thị đích thân tìm bọn họ nói chuyện, không tiếp tục hợp tác dự án vịnh Hải Tân nữa!

Nếu như người khác thì thôi đi, đó lại là Bạch Cẩm! Cô ta với Kỷ Noãn Noãn quan hệ rất tốt. Nếu là người khác, Ninh Dật căn bản không hề để tâm, nhưng Bạch Cẩm ra mặt, hoàn toàn là đại diện cho ý của Kỷ Noãn Noãn.

Trước đó, Bạch Cẩm có phản đối, anh còn muốn tìm cơ hội, bảo Kỷ Noãn Noãn sa thải cô ta, người như vậy để lại bên cạnh Kỷ Noãn Noãn rất là rách việc!

Ai ngờ, anh vẫn còn chưa kịp sắp xếp, Bạch Cẩm đã được Kỷ Noãn Noãn thăng chức thành giám đốc dự án rồi! Lại còn phụ trách chính việc hợp tác giữa bọn họ trong dự án này.

"Noãn Noãn, hôm nay mẹ với Tư Kỳ tình cờ gặp em, có phải đã phát sinh chuyện gì làm em không vui rồi không?" Ninh Dật dò thám hỏi.

Anh không thể trực tiếp nhắc đến chuyện vịnh Hải Tân được, quá vội vàng, ngược lại sẽ càng mất chừng mực, dễ bị Kỷ Noãn Noãn nắm cán.

Kỷ Noãn Noãn đột nhiên cười.

Ninh Dật dùng giọng điệu này nói chuyện với cô, đúng là lần đầu nha.

"Nếu đã là bọn họ làm tôi không vui, anh nên đi hỏi bọn họ." Kỷ Noãn Noãn đem vẫn đề vứt ngược lại.

"Tư Kỳ tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, tính cách được cưng chiều hư rồi, em đừng so đo với nó."

"25 tuổi mà còn nhỏ? Ai không phải là tiểu công chúa được nâng niu trong lòng bàn tay sợ ngã chứ? Được cưng chiều hư thì có thể làm mẹ thiên hạ sao?" Kỷ Noãn Noãn phản bác.

Nếu như trước đây, chỉ có nước cô phải xin lỗi thôi!

Hôm nay phong thủy luân hồi, cô sao có thể dễ dàng tha cho Ninh Dật chứ.

Mặt mũi Ninh Dật hết trắng rồi lại xanh, nửa ngày trời không biết phải tiếp lời như thế nào.

Kỷ Noãn Noãn đây là đang lên mặt, rõ ràng là anh đang cho cô đường lui, cô thì tốt rồi không những không lui mà còn lấn lướt ép người!

"Noãn Noãn, đừng giận nữa, lần sau gặp nhau, anh bảo Tư Kỳ xin lỗi em." Ninh Dật đi tới trước, cầm tay Kỷ Noãn Noãn.

Kỷ Noãn Noãn lập tức rút tay lại, "Ninh Tư Kỳ là em gái bảo bối của anh, anh là nâng niu trong lòng bàn tay chỉ sợ ngã, cô ta đâu có chỗ nào sai chứ? Có sai cũng là tôi sai."

Ninh Dật cười, "Noãn Noãn, em ghen rồi sao? Anh đâu có bảo vệ Tư Kỳ như vậy? Trong lòng anh, chỉ có em mới là quan trọng nhất."

Kỷ Noãn Noãn nhìn thấy dáng vẻ giả tạo của Ninh Dật, cảm thấy buồn nôn.

Ninh gia bọn họ, đánh rắm cũng thơm! Bọn họ làm gì có lỗi, toàn là lỗi của người khác!

Kiếp trước, cô không màng tất cả cũng muốn nhận giấy kết hôn cùng anh, trở thành bà Ninh của anh. Vào sống trong nhà họ Ninh cô mới lĩnh hội được, cái gì gọi là chiến trường không có khói lửa, cái gì gọi là hiếp người không chừa xương!

"Nếu không có chuyện gì, anh có thể về rồi."

Nụ cười trên mặt Ninh Dật đột nhiên cứng nhắc, anh đã xuống nước vậy rồi, đổi lại là thái độ đuổi khách không nể mặt của cô!

"Ninh tiên sinh, bác sĩ đã dặn, lão gia nhà chúng tôi phải được nghỉ ngơi đúng giờ giấc." Thím Ngô nhắc nhở một câu.

Ninh Dật nén sự không vui với tức giận trong lòng xuống, nói với Kỷ Noãn Noãn: "Em làm sao ở lại trong bệnh viện được? Hay là anh đưa em về, sáng sớm mai lại đến đón em vào thăm ông nội, được không?"

"Không phiền anh phải lo lắng, thím Ngô, tiễn khách." Kỷ Noãn Noãn không muốn tiếp tục lòng vòng với Ninh Dật nữa.

"Bây giờ thời gian vẫn còn sớm, Noãn Noãn, anh tìm em còn có việc khác, có thể cùng anh ra ngoài chút được không?" Ninh Dật vẫn không chịu bỏ cuộc.

"Nếu là việc riêng, giữa chúng ta đã không còn bất kì quan hệ gì nữa, cũng không tồn tại bất kì việc riêng gì. Nếu là công việc, làm phiền làm theo đúng trình tự, tìm người phụ trách để nói chuyện, tôi chỉ xem tài liệu và văn bản được đặt trên bàn mình."

Lời của Kỷ Noãn Noãn, đã triệt để chặn cửa Ninh Dật.

Ninh Dật vẫn không nổi giận, chỉ dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Kỷ Noãn Noãn: "Noãn Noãn! Em thay đồi rồi! Chúng ta nhiều năm như vậy cũng không so bằng một đêm với Lệ Bắc Hàn sao?"

"Ninh Dật, đừng lấy mình so với Lệ Bắc Hàn, anh không xứng!"

Ninh Dật lặng lẽ nắm chặt nắm đấm.

Cô vậy mà nói, anh không xứng so với thằng con hoang đó!

"Noãn Noãn, em rốt cuộc còn điều gì chưa vừa lòng? Em thấy anh còn chỗ nào làm chưa tốt? Em rõ ràng vẫn còn yêu anh, vì sao lại làm chuyện như vậy? Noãn Noãn, đừng sợ, em nói với anh, có phải Lệ Bắc Hàn uy hiếp em không? Anh sẽ bảo vệ em!"

"Anh lấy đâu ra tự tin, còn nghĩ tôi vẫn yêu anh? Tôi đã nói rồi, tôi với Lệ Bắc Hàn là đôi bên tình nguyện! Anh có đi hay không? Không đi tôi gọi bảo vệ đấy!" Kỷ Noãn Noãn dùng hết tia kiên nhẫn cuối cùng.

Ninh Dật giận dữ xoay người rời đi!

Nhìn dáng vẻ, bị Kỷ Noãn Noãn chọc giận không ít.

"Aizz, cuối cùng cũng đi rồi, lão gia cũng cần phải nghỉ ngơi rồi." Thím Ngô thở ra một hơi dài.

Kỷ Noãn Noãn đi về phía ông nội Kỷ nãy giờ không lên tiếng.

"Hôm nay Ninh Dật tới nhất định là vì dự án vịnh Hải Tân. Ông nội, con đã cho người ngừng hợp tác dự án này rồi, ngoại ô Yên Kinh có một mảnh đất, bao bọc bởi núi đồi, phong thủy tuyệt vời, con đã phê chuẩn kế hoạch kinh doanh rồi, con đã cho người đi trông nom rồi, một khi mở thầu, chúng ta nhất định phải lấy được mảnh đất này."

Ông nội Kỷ đang chuẩn bị nói dự án vịnh Hải Tân này, không ngờ Kỷ Noãn Noãn đã sắp xếp cả rồi.

"Chẳng trách cậu ta lại đến đây. Noãn Noãn, lúc trước ông nội có nói với con, con người của Ninh Dật lòng dạ thâm sâu, con phải cẩn thận."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK