"Tôi tuyên bố, hoạt động hôm nay chính thức bắt đầu!"
Dưới sân khấu yên tĩnh nãy giờ đột nhiên nổ lên một tràng pháo tay kịch liệt!
"Hoạt động hôm nay, gián đoạn lâu như vậy, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi, bây giờ, lịch trình hoạt động sẽ do giám đốc dự án của công ty chúng tôi Bạch Cẩm phụ trách."
Kỷ Noãn Noãn nói xong, lui về sau sân khấu.
Bạch Cẩm bước lên sân khấu, tuyên bố lịch trình hoạt động. Tất cả đều khôi phục lại bình thường.
Kỷ Noãn Noãn về đến phòng khách sạn, những người phụ trách hoạt động của khách sạn đã chờ sẵn trong phòng.
Ngoài giám đốc bộ phận chăm sóc khách hàng, đứng sau anh ta còn có giám đốc bảo an, nhân viên hậu cần, cùng các bộ phận có liên quan khác. Bên kia là nhân viên dự án thành Phượng Hoàng, người của công ty Kỷ Thị, người phụ trách chủ yếu liên kết với khách sạn về việc tổ chức hoạt động.
Sự việc hôm nay, khách sạn chịu trách nhiệm chủ yếu. Hiện tại vẫn không biết mở miệng giải thích thế nào với Kỷ Noãn Noãn.
Vừa thấy Kỷ Noãn Noãn đi vào, ánh mắt của mọi người đều dồn vào cô.
Kỷ Noãn Noãn bây giờ với người đứng trên sân khấu lúc nãy hoàn toàn khác nhau, khí thế ép người!
Kỷ Noãn Noãn đi tới chỗ ghế sofa ngồi xuống, mày nhíu lộ ra một tia tức giận.
Đối diện với không khí này, giám đốc bộ phận chăm sóc khách hàng của khách sạn căng thẳng, nhưng anh cũng phải đi lên trước nói rõ tình hình của sự việc.
"Kỷ tổng, xin lỗi, hiện trường hoạt động xuất hiện sai sót như vậy, chúng tôi vô cùng thấy có lỗi."
"Vì sao Ninh Dật lại xuất hiện tại hiện trường hoạt động?" Kỷ Noãn Noãn lạnh giọng chất vấn.
Chỉ đơn giản một câu đã khiến giám đốc bộ phận chăm sóc khách hàng toát mồ hôi hột, bất luận là Kỷ Noãn Noãn hay là Ninh Dật, bọn họ đều không thể đắc tội. Nhưng hoạt động của Kỷ Thị hôm nay là bọn họ thất trách.
Trong một số việc có liên quan đến việc công, Kỷ Noãn Noãn tuyệt đối không phải là người dễ nói chuyện! Có đôi lúc thậm chí có chút tàn nhẫn.
"Kỷ tổng, trước tiên xin hãy nhận lời xin lỗi chân thành của chúng tôi, việc này chúng tôi đã điều tra rõ ràng, là Tôn Mông tiểu thư đã đánh tiếng với bảo an của chúng tôi mới dẫn đến việc Ninh tổng xuất hiện tại hội trường hoạt động."
Tôn Mông? Kỷ Noãn Noãn hơi nghi ngờ và ngạc nhiên. Tôn Mông này lại hát vở kịch nào đây?
Đột nhiên phía ngoài có tiếng gõ cửa.
Hạ Nhất Luân cùng Tôn Mông đi vào, đến trước mặt Kỷ Noãn Noãn, vẻ mặt vô cùng có lỗi: "Kỷ tổng, vô cùng xin lỗi! Tôi vừa mới được biết, Ninh tổng có thể xuất hiện tại hội trường hoạt động nguyên nhân là từ Tôn Mông."
"Xin lỗi, Kỷ tổng, vì tôi mà mang tới phiền phức cho cô, thật lòng xin lỗi." Tôn Mông thái độ hòa nhã xin lỗi Kỷ Noãn Noãn.
Lúc Hạ Nhất Luân bảo cô phải đến xin lỗi Kỷ Noãn Noãn, trong lòng cô một trăm lần không muốn!
Cô vì sao phải xin lỗi Kỷ Noãn Noãn?
Ninh Dật đã làm đến vậy rồi, Kỷ Noãn Noãn cũng có ý muốn làm lành với Ninh Dật, Kỷ Noãn Noãn nên cảm ơn cô mới đúng! Không phải người phụ nữ nào cũng nhận được sự bất ngờ lãng mạn như vậy đâu!
"Các người ra trước đi." Kỷ Noãn Noãn không tiếp tục truy cứu trách nhiệm của phía khách sạn.
"Cảm ơn Kỷ tổng, chúng tôi lui ra trước ạ!"
Một đoàn người nối nhau ra khỏi phòng chỉ còn lại Hạ Nhất Luân và Tôn Mông.
Kỷ Noãn Noãn nhìn Tôn Mông.
Tôn Mông bị ánh mắt này nhìn đến tê da đầu.
"Tôn tiểu thư có biết tính quan trọng của hoạt động này đối với Kỷ Thị không? Tôi muốn hỏi một chút, Tôn tiểu thư ra nghề nhiều năm như vậy, có phải đã quên hết đạo đức nghề nghiệp rồi không? Những hành động của cô xém chút nữa đã gây ra ảnh hưởng không thể cứu vãn với danh tiếng của Kỷ Thị."
Đối diện với chất vấn của Kỷ Noãn Noãn, sắc mặt của Tôn Mông dần dần trở nên đỏ. Đã một thời gian dài không có bất kì ai dùng khẩu khí như thế này nói chuyện với cô ta!
Mà người này còn là tình địch của cô ta!
Cô ta làm sao có thể nhịn cơn giận này được. Kỷ Noãn Noãn rõ ràng nhặt được đồ rẻ rồi còn tỏ vẻ! Nhất định là cố ý bới lông tìm vết!
Hạ Nhất Luân ngây người một lúc, suy nghĩ nên mở miệng nói như thế nào. Xem ra, việc này khiến Kỷ tổng rất tức giận, xem dáng vẻ chắc không dễ gì nguôi giận. Nhưng anh lại có một cảm giác, dường như BOSS của anh càng giận dữ! Nghĩ đến cuộc điện thoại đó anh liền toàn thân toát mồ hôi.
Cũng may anh linh động phát huy, nghĩ đến một chủ ý như vậy. Cũng không biết cách xử lý này BOSS có vừa lòng không.
Xem ra, quan hệ giữa lão đại với Kỷ tổng không bình thường.
Nhưng BOSS lại không cho Kỷ tổng biết, người xông lên sân khấu là do anh ấy sắp xếp. Nếu mà để Kỷ tổng biết thì chắc có lẽ sẽ không nắm mãi không buông chuyện này!
Hạ Nhất Luân thật sự đau đầu!
Tôn Mông thấy Hạ Nhất Luân không lên tiếng, bước tới một bên ngồi xuống, hoàn toàn không còn thái độ lúc nãy lại tỏ vẻ ngang hàng ngang vế với Kỷ Noãn Noãn.
"Tôi cũng là muốn giúp Kỷ tổng, không phụ tấm chân tình của Ninh tổng." Tôn Mông ung dung lên tiếng.
Hạ Nhất Luân chỉ muốn tát chết Tôn Mông luôn trên cái ghế sofa! Người phụ nữ này uống lộn thuốc sao?
"Chuyện riêng của tôi, từ lúc nào đến lượt cô phải bận tâm vậy?" Kỷ Noãn Noãn hỏi ngược lại: "Một nghệ sĩ lại dám tự mình định đoạt, hoàn toàn không đặt ủy thác của khách hàng lên đầu, Bắc Bắc chính là dung túng nghệ sĩ của mình như vậy sao?"
Bắc Bắc? Lệ Bắc Hàn.. Bắc Bắc?
Hạ Nhất Luân ngẩn người một hồi lâu, mới phát hiện, cái danh xưng Bắc Bắc này là cô ấy dùng để gọi BOSS của bọn họ!
Bắc Bắc? Tôn Mông giận dữ trong lòng. Vừa nãy Kỷ Noãn Noãn mới tình thâm ý trọng với Ninh Dật, xoay người liền dùng loại khẩu khí này gọi Lệ tổng! Thật không biết xấu hổ!
"Xin lỗi, Kỷ tổng. Bất luận nói thế nào cũng là người của công ty chúng tôi quá sơ xuất mới gây ra sự việc này, chúng tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm, vẫn mong Kỷ tổng không trách tội, nể mặt Lệ tổng, tha thứ cho chúng tôi lần này."
"Tôi tất nhiên sẽ không truy cứu trách nhiệm của Bắc Bắc, càng không truy cứu trách nhiệm của công ty các người, việc này đã là do hành động của Tôn tiểu thư gây ra vậy thì do cô ta tự mình chịu mọi hậu quả."
"Cô!" Tôn Mông giận dữ nhìn Kỷ Noãn Noãn, "Cô có thể đường đường chính chính đi hỏi Lệ tổng xem tôi phải chịu trách nhiệm như thế nào!"
"Thì ra, là cậy thế của Lệ Bắc Hàn à." Kỷ Noãn Noãn vẻ mặt như đã hiểu rõ sự tình.
Hạ Nhất Luân ngửi thấy một mùi thuốc súng nồng nàn. Không thể để tình hình cứ diễn biến xấu nữa nếu không anh làm sao ăn nói với BOSS!
"Kỷ tổng, công ty chúng tôi nhất định sẽ có hình phạt cho hành vi lần này của Tôn Mông! Đến lúc đó cũng sẽ báo cáo với Kỷ tổng kết quả hình phạt, Kỷ tổng thấy thế nào ạ? Chúng tôi cũng sẵn sàng trích 20% thù lao của hoạt động lần này để bồi thường tổn thất cho Kỷ tổng."
Tôn Mông trợn to mắt, không dám tin lời nói của Hạ Nhất Luân.
Cái gì tổn thất? Có tổn thất gì? Kỷ Noãn Noãn chính là một gian thương!
"Nếu, 20% này do Tôn Mông chịu trách nhiệm thì tôi không có ý kiến gì."
"Tất nhiên là do Tôn Mông tự mình chịu trách nhiệm." Hạ Nhất Luân lập tức thay Tôn Mông trả lời.
Tôn Mông nhìn Hạ Nhấy Luân, anh ta rốt cuộc là người của ai vậy? Đứng về phía của ai vậy!
Hạ Nất Luân đương nhiên đứng về.. phía của BOSS!
Tim của BOSS ở chỗ của ai anh liền phải đối tốt với người đó. Quyết đoán đứng về phía của Kỷ Noãn Noãn.
"Ngoài ra, tôi muốn Tôn Mông xin lỗi tôi."
"Cái gì?" Tôn Mông đứng bật dậy, "Cô còn muốn tôi xin lỗi cô?"