Bố của Tô Lâm là anh cùng mẹ khác cha với mẹ của Kỷ Noãn Noãn, chỉ một chút quan hệ huyết thống đó thôi.
Sau này, bố của Tô Lâm cùng cả nhà đến Yên Kinh, mẹ Noãn Noãn thấy họ đáng thương nên cũng lo cho chỗ ăn chỗ ở tại Yên Kinh.
Tô Lâm cũng cầu tiến, đỗ vào trường đại học danh tiếng.
Ấn tượng mà Tô Lâm mang đến cho người khác từ trước đến nay đều là một cô gái ngoan ngoãn dịu dàng, đơn thuần thiện lương lại có chút thẹn thùng nhát gan.
Lúc ba mẹ của Kỷ Noãn Noãn còn sống, thường xuyên mang cô với Tô Lâm ra ngoài chơi. Người từng nhìn thấy Tô Lâm đều nói, Tô Lâm so với Kỷ Noãn Noãn càng giống mẹ của Kỷ Noãn Noãn hơn một chút. Còn có lúc, có người còn nhầm lẫn thân phận giữa cô và Tô Lâm, nghĩ Tô Lâm mới là đại tiểu thư Kỷ gia!
Kỷ Noãn Noãn cũng có lúc cảm thấy kì lạ, vì sao mình không giống mẹ cũng không quá giống ba, thậm chí có người còn nói đùa là cô từ trên trời rớt xuống!
Kiếp trước, ấn tượng của cô với Tô Lâm rất tốt, luôn bị Tô Lâm lừa lọc.
Sau đó Tô Lâm đến công ty Ninh Dật làm thư ký cho Ninh Dật. Lúc đó, Kỷ Noãn Noãn còn nói đùa. Có Tô Lâm bên cạnh Ninh Dật là có thể quản lý được Ninh Dật. Ninh Dật sẽ không dám có người phụ nữ nào khác rồi!
Việc đáng cười là, Tô Lâm mới là người "đào góc tường" nhà cô.
Thấy Kỷ Noãn Noãn mãi chẳng lên tiếng, ông nội Kỷ lại lạnh nhạt với mình trong lòng Tô Lâm có chút căng thẳng, chủ động nói: "Noãn Noãn, chị đã từ chức ở chỗ Ninh Tổng, sẽ rời khỏi công ty Ninh tổng ngay lập tức! Hôm nay chị đến đây là vì muốn giải thích một chút, giữa chị và Ninh tổng là hoàn toàn trong sạch."
Tô Lâm nói xong, nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống, nhìn dáng vẻ như đang chịu uất ức đến tận cùng vậy.
"Chị với anh ta, thật sự không có quan hệ gì không chính đáng sao?" Kỷ Noãn Noãn cố ý hỏi ngược.
Tô Lâm vẫn cứ nghĩ Kỷ Noãn Noãn dễ lừa như trước đây, lại rơi thêm vài giọt nước mắt vô cùng chân thành, cật lực gật đầu.
"Noãn Noãn, chị nói đều là sự thật! Em đừng có hiều lầm! Ninh tổng yêu em như vậy, anh ấy làm sao nhìn trúng người phụ nữ khác được chứ? Chị rất trân trọng tình cảm giữa hai chị em mình, lại càng không thể làm ra chuyện như vậy được! Nếu có một nửa lời dối trá, chị chết không yên thân!"
Đúng thật là chết không yên thân! Đôi mắt của Kỷ Noãn Noãn lướt qua một tia cười mỉa mai.
"Noãn Noãn, xin em nhất định phải tin chị." Tô Lâm bước nhanh về phía trước, nắm lấy tay của Kỷ Noãn Noãn, sợ Kỷ Noãn Noãn không tin mình.
Kỷ Noãn Noãn rút tay của mình lại, ánh mắt nhìn ra sau lưng Tô Lâm, Ninh Dật đứng ở đó. Rút lại tầm nhìn của mình, lộ ra một tia cười nhẹ.
Hai người này là kết bè kéo đến lừa bịp cô sao?
Còn nghĩ, cô là một đứa ngốc sao?
Tâm tình của Tô Lâm nhẹ nhõm một chút, nghĩ Kỷ Noãn Noãn đã tin mình.
Đột nhiên! Kỷ Noãn Noãn giơ tay tát về phía Tô Lâm!
"Phách!" tiếng tát giòn tan trong phòng bệnh yên ắng!
Tô Lâm bị tát đến nỗi mắt nổi đom đóm, mặt đau rát, trên gương mặt trắng nõn hằn lên vết 5 ngón tay!
Ông nội Kỷ chỉ ngẩng đầu nhìn, không nói một lời.
"Noãn Noãn!" Tô Lâm vội vàng ngẩng đầu nhìn Kỷ Noãn Noãn không dám tin. Kỷ Noãn Noãn vì sao tát cô?
"Tối hôm đính hôn, là chị đỡ tôi đi vào căn phòng đó, chị giải thích cho tôi!"
"Chị.. chị.." Tô Lâm ngỡ ngàng, "Phòng là đã đặt từ trước, em lại uống say, chị liền dìu em vào nghỉ ngơi, những chuyện phát sinh sau đó chị hoàn toàn không biết gì cả."
"Phách!" Kỷ Noãn Noãn lại giơ tay tát bên kia mặt của Tô Lâm một cái nữa!
Vốn là người có cơ hội trả đũa quyết không để qua đêm, Kỷ Noãn Noãn không nghĩ mình có thể dễ dàng bỏ qua cho hai tiện nhân này!
Nếu đã dâng đến tận cửa, cô mà không ra tay, không phải trong não có hố rồi sao!
Ninh Dật nhìn thấy tất cả, âm thầm nắm chặt tay, bước đến đứng bên Kỷ Noãn Noãn, "Tô Lâm, tối hôm đó, là em dìu Noãn Noãn vào phòng khách sạn sao?"
Kỷ Noãn Noãn nghe giọng điệu chất vấn của Ninh Dật, trong lòng cười mỉa.
Trốn tránh trách nhiệm? Đừng hòng!
Tô Lâm lập tức giải thích, "Ninh tổng, em nghĩ hai người muốn qua đêm cùng nhau ở khách sạn, với lại phòng đã đặt sẵn từ trước, em đưa Noãn Noãn đến phòng liền rời đi, em thật sự không nghĩ sau đó lại phát sinh chuyện như vậy!"
Ninh Dật chuẩn bị mở miệng, đột nhiên cảm thấy có một làn gió đến.
"Phách!" Kỷ Noãn Noãn chẳng hề nương tay mà tát Ninh Dật một cái.
Ninh Dật bị tát đến ngơ rồi, kinh ngạc nhìn Kỷ Noãn Noãn!
"Ninh Dật, hôm đó là lễ đính hôn của chúng ta, không thấy tôi, anh ahihi nó đang ở đâu? Anh không nghĩ qua đi xác nhận tung tích của tôi sao?" Kỷ Noãn Noãn tức giận hỏi.
"Noãn Noãn, anh.." Ninh Dật ngập ngừng một chút, bị ánh mắt mạnh mẽ của Kỷ Noãn Noãn nhìn, lập tức nói: "Anh bị đám bạn lôi đến bar chúc mừng, không thể thoát thân được. Anh cứ nghĩ em cùng Tô Lâm về trước rồi."
Kỷ Noãn Noãn không hề do dự, giơ tay tát Ninh Dật một cái nữa!
Rất nhanh, Ninh Dật với Tô Lâm giống nhau, hai bên mặt đỏ như tôm luộc, sưng lên như cái bánh bao!
"Haha! Anh ahihi nó tim thật to nha! Lễ đính hôn của mình, anh lại cùng với đám bạn bè kia đi chúc mừng? Vị hôn thê của anh ở đâu anh còn không biết? Anh có tồi hay không?"
Ninh Dật bị chất vấn không nói ra được nửa chữ.
Kỷ Noãn Noãn sao lại biến thành như thế này? ahihi nó.. không thể hiểu nổi!
Trước đây, cô tuy rằng có chút mạnh mẽ, nhưng không đến nỗi như vậy, trước mặt anh còn có vài phần thiếu nữ yêu kiều!
Những việc hôm nay phát sinh, so với những gì anh tưởng tượng hoàn toàn khác xa!
Cô với Lệ Bắc Hàn trong khách sạn lăn lộn lâu như vậy, một chút hối lỗi cũng không có sao? Lại còn ra tay đánh người!
Nhưng, Ninh Dật không dám chất vấn, thậm chí, không dám chọc giận Kỷ Noãn Noãn! Kỷ Noãn Noãn đã thông báo cho truyền thông, muốn hủy hôn với anh, lúc này, anh tuyệt đối không để điều đó xảy ra!
"Noãn Noãn, em đừng tức giận, việc phát sinh vào tối hôm đó anh nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em!" Ninh Dật nắm vai của Kỷ Noãn Noãn, đem người cô xoay lại đối diện với mình.
Ha ha! Vì lợi ích của anh ta, anh ta đúng thật là có thể nhịn nhục nha! Kỷ Noãn Noãn trong lòng cười lạnh. Cô đã thông báo rõ ràng trước truyền thông như vậy, Ninh Dật lại có thể từ bỏ đi tôn nghiêm của một thằng đàn ông mà đến tìm cô như vậy!
"Anh muốn đòi lại công bằng cho tôi như thế nào?"
"Lệ Bắc Hàn phải trả giá đắt! Em uống say rồi, chú ta lại thừa nước đục thả câu làm ra chuyện như vậy! Anh biết, em nói những lời đó trước truyền thông đều là giả, đều do tức giận, giận anh không bảo vệ em cho tốt! Noãn Noãn, anh xin lỗi, đều là lỗi của anh, để em chịu ủy khuất lớn như vậy."
Kỷ Noãn Noãn nhìn Ninh Dật, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh của kiếp trước.
"Ninh Dật, anh phải tin em! Em thật sự không biết đã phát sinh những chuyện gì, em cứ nghĩ người trong phòng là anh. Cho đến sáng hôm sau tỉnh dậy mới phát hiện người đó không phải anh. Anh nhất định phải tin em!"
Lúc đó, cô bất lực nhường nào, trăm miệng cũng không giải thích hết. Nếu Ninh Dật chịu đứng ra bảo vệ cô thì cô cũng không đến nỗi bị gắn mác lăn loàn, bị nghìn người chê cười!
"Kỷ Noãn Noãn, cô yêu tôi yêu như vậy sao? Đến người lên giường với cô là ai cô còn không phân biệt rõ ràng!"