• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, Ân Cửu U rời giường sớm đến công hội Luyện Dược Sư tham gia thi Nhị Tinh Dược Sư.

"Ngao ngao..." Tiểu bạch hùng đánh hơi được mùi nàng liền lẩn quẩn theo sau chân.

Thân hình mập mạp chạy còn không nổi của tiểu bạch khiến nàng buồn cười, vẫn chưa đặt tên cho tiểu bạch hùng này, đợi hôm nay quay về nàng sẽ cùng ca ca đặt tên cho Âm Dương Song Hùng.

Ôm tiểu bạch hùng trong lòng, Ân Cửu U kinh ngạc, nắm lấy nách gấu con nâng lên.

"Ngươi đạt đến Võ Đồ cấp 3?" Có ma thú sinh ra đã có sẵn tu vi nhưng tốc độ cùng con người không quá khác nhau.

Mà tiểu bạch hùng này chỉ mới sinh ra có một ngày, khi đó, nó còn chưa đạt đến Võ Đồ, qua một đêm liền thăng thiên đến Võ Đồ cấp 3, với tốc độ này sợ là bảy ngày sau nó sẽ đạt đến Võ Nguyên a.

Nếu tiểu bạch hùng chưa có linh lực nàng còn có thể mang nó theo làm thú sủng bên thân, nhưng giờ nó có linh lực nàng buộc phải để tiểu bạch hùng ở nhà.

Ma thú còn non lại chưa lập khế ước thú nô mà nghênh ngang đi lại ngoài đường chẳng khác nào miếng thịt trời ban, người người tranh đoạt.

Nghịch thiên thú khác với ma thú thông thường, nếu lập khế ước với chúng, ràng buộc chúng. Rất nhanh nghịch thiên thú sẽ sinh ra phản cảm và tự phá vỡ khế ước, giết chết chủ nhân, lấy lại tự do.

Dù là khế ước chủ nô hay huyết khế, nghịch thiên thú vẫn đơn giản phá giải mà không cần phải trả bất cứ giá nào để đạt tự do. Đây chính là sự thiên vị của trời cao.

"Tiểu Chi Hùng ngoan ngoãn ở nhà chờ ta về sẽ mang cho ngươi ít sữa ma thú nha."

Tiểu bạch hùng ngao ngao mấy tiếng vẫn bị Ân Cửu U để bên cạnh tiểu hắc hùng, nhốt ở nhà.

Đến công hội Luyện Dược Sư báo danh sau, Ân Cửu U đi vào phòng thi, bắt đầu trận thi thứ nhất.

Vòng đầu tiên là thi kiến thức, gồm lịch sử, nhận biết dược liệu, giải quyết tình huống và thắc mắc trong luyện dược.

Trong phòng thi có đến hai mươi ngươi thi chứng nhận Nhị Tinh, mỗi người ở một bàn riêng làm bài kiểm tra của mình.

Ân Cửu U vô cùng tự tin vào kiến thức của bản thân, nhưng khi lật ra trang đầu tiên đã thấy vứt mất mặt mũi.

Phần thi lịch sử câu đầu tiên, công hội Luyện Dược Sư ở Đại Uy quốc được thành lập đến năm đã được 583 năm, có bao nhiêu vị hội trưởng tiếp quản công hội, kể tên những vị đó.

DDN! Các ngươi quản lý công hội thì liên quan gì đến luyện dược?

Câu thứ hai, Tạp Ma Lan đã phát minh Tam Tháp Hỏa Diễm trong hoàn cảnh nào?

"..." Ta biết bản thân phát minh ra Thập Đại Hỏa Tháp khi mới vào nghề được hai tháng.

Bỏ qua!

Câu thứ ba, Vũ Mị đại sư từng đến Đại Uy quốc giảng dạy kiến thức vào thời gian nào?

Mima, ta sát! Thứ lịch sử chó má gì đây? Tại sao không có câu hỏi nào liên quan đến dược liệu như Ô Toàn Thất phát hiện được bao lâu, từ năm nào được lưu truyền rộng rãi hay Diệp Tiệp Lan là hậu thế của dược liệu quý nào trong thời cổ quốc?

Lật đi lật lại cả năm tờ lịch sử, Ân Cửu U quyết định không làm câu nào hết. Toàn là lịch sử có niên đại 700 năm trở lại. Có biết nàng trọng sinh là từ 1000 năm về trước hay không?

Vì thế, Ân Cửu U là người chuyển đến phần thi phân loại dược liệu nhanh nhất, phân loại dược liệu đối với nàng vô cùng đơn giản, bọn họ chỉ cho hình hoặc là miêu tả, sau đó tự thân đoán ra dược liệu đó là gì và viết công dụng dược liệu đó.

Phân dược liệu chỉ ba loại, nhưng cố tình làm hai loại trong đó miêu tả có nét tương đương với một số loại khác, Ân Cửu U phải kể luôn cả cách phân biệt cây giống nhau đó và công dụng của chúng.

Từ ba loại dược liệu phân biệt, Ân Cửu U tăng lên thành sáu loại dược liệu phân biệt.

Đến phần tình huống, có hai tình huống, một là gặp dược liệu và tìm cách dẫn ma thú rời đi, lấy dược kiệu an toàn trong khi bản thân là Luyện Dược không có khả năng chiến đấu.

Tình huống khác là khi đang ở trong rừng hái thuốc bị trúng độc của Âm Tử Lưu Sắc phải làm sao để trị khỏi huyễn cảnh do độc ban phát.

Hai câu hỏi này Ân Cửu U trả lời khá lâu.

Đến phần thi cuối cùng, chỉ một câu duy nhất, hỏi về vấn đề trong luyện dược.

Người này muốn luyện Nguyên Khí Đan Tam Tinh cải cách vừa ít tốn kém nguyên liệu, lại cho ra thành phẩm không thua kém đan dược ban đầu.

Luyện đan vốn đã thành công, thuốc cũng có công hiệu như ban đầu nhưng khi uống vào quá bảy viên sẽ khiến kinh mạch tắc nghẽn một khoảng thời gian khá lâu mới quay lại được.

Ân Cửu U nhìn thấy đề án này rất quen thuộc...

Ông nội nó, không phải vậy chứ!

Trong lòng Ân Cửu U thất kinh.

Một ngàn trước nàng có từng cải cách viên đan dược, nói hoa mỹ là thế. Mà nói thật ra thì là rãnh rỗi quá mức nên chế độc dược.

Đan dược này cùng Nguyên Khí Đan Tam Tinh cơ bản không khác gì nhau, chỉ khác ở thành phần luyện chế suy ra tác dụng cũng như vậy thay đổi.

Ách! Lúc đó quên mất khóa kỹ tờ đan phương, lại để nó lọt ra ngoài, cách giải cũng như phương pháp cải tạo hoàn mỹ có ghi lại, chỉ qua không biết có ai nhặt được hay không... Do nàng cẩu thả đã làm mất tờ đan phương cải cách thật sự đó về miền cực lạc nào rồi.

Thôi thì để nàng sửa sai lại tại đây đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK