“Mọi người không cần sợ hãi,chúng tôi chỉ đến tham dự hôn lễ.” Người đàn ông cầm đầu chính là Tô Lực Hằng.
Phía sau hắn là Khinh Vân cùng Tử Quyên.
Vu Thiểu Đình trước tiên kéo Liễu Uyển Nhi sang bên cạnh mình,chăm chú nhìn người không có ý tốt.
“Tô Lực Hằng, cậu muốn làm gì? !” Lâm Cẩm Quyền là người đầu tiên đứng lên,gầm thét về phía người luôn khiến ông cảm thấy chán ghét.
Lời của ông cứng rắn bật ra hai người đàn ông áo đen đã ngồi vào chỗ.
“Tôi nói tất cả chúng tôi tới tham gia hôn lễ,không cần khẩn trương như thế,tất cả mọi người buông lỏng chút.”
Lúc này chỉ thấy Tô Lực Hằng từ trong túi tiền móc ra một tờ giấy đưa cho người giám chứng,cười cười nói: “Xin ông theo như phía trên này viết tiếp tục chủ trì hôn lễ.”
“Đại ca.” Vu Thiểu Đình không biết hắn muốn gì,đang muốn đi đến ngăn cản hành vi của hắn,người đã bị Khinh Vân cùng Tử Quyên khống chế .
Nếu như một chọi một hắn sẽ không thua một trong hai người bọn họ,nhưng hai người đấu hắn cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.
Người giám chứng nhìn tờ giấy vô cùng khó xử,nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt uy hiếp Tô Lực Hằng,ông chỉ có thể làm theo.
“Chú rễ Tô Lực Hằng tiên sinh,cô dâu Tô Tiểu Tiểu tiểu thư. . . . . .”
Lời người giám chứng đọc ra khiến tất cả mọi người kinh ngạc,chú rễ không phải là Vu Thiểu Đình sao?
“Ông đọc sai rồi.” Lâm Cẩm Quyền lập tức thét to.
Vu Thiểu Đình rốt cục biết hắn muốn làm gì,hắn tuyệt không cho phép đại cai trong hôn lễ lại cướp đi cô dâu của hắn,hắn muốn đưa Liễu Uyển Nhi lập tức rời khỏi nơi đây.
Nhìn Vu Thiểu Đình vùng vẫy,Tô Lực Hằng nháy mắt một cái,chỉ thấy Tử Quyên bỗng nhiên lấy ra một cái khăn tay vung lên trên mặt Vu Thiểu Đình,hắn lập tức bất tỉnh.
“Anh Thiểu Đình.” Liễu Uyển Nhi sợ hãi thét một tiếng,muốn chạy đến đỡ lại bị người đàn ông bên cạnh kéo mạnh.
“Em biết điều đứng im tham gia hôn lễ cho anh,nếu không anh sẽ cho Lâm Cẩm Quyền nếm thử lợi hại của thuốc mê.”
Liễu Uyển Nhi không dám động,cô tin hắn nói được làm được,hắn vốn là xã hội đen còn có gì là hắn làm không được .
Oán hận nhìn chằm chằm hắn,giận mà không dám nói gì.
Các tân khách cũng bị một màn này cho hù sợ,nhìn lại giáo đường đứng đầy những người mặc áo đem,người nào cũng ngậm miệng lại,ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng.
“Tiếp tục đi.”
Người giám chứng sớm bị sợ choáng váng,dưới uy hiếp thúc giục của Tô Lực Hằng run rẩy đọc lên tuyên ngôn.
“Chú rễ Tô Lực Hằng tiên sinh,cô dâu Tô Tiểu Tiểu tiểu thư,các người hôm nay đến giáo đường,trước Thánh điện,hai bên gia đình cùng bạn bè thân thuộc ký kết hôn ước.Hiện tại. . . . . .”
Đọc xong nửa phần trước,người giám chứng sợ hãi nhìn về phía người đàn ông kinh khủng: “Tô Lực Hằng tiên sinh,ngài có đồng ý cùng Tô Tiểu Tiểu tiểu thư kết làm vợ chồng? Bất luận hoàn cảnh khó khăn,khỏe mạnh bệnh tật,đều vĩnh viễn yêu thương cô,tôn trọng cô,cả đời không thay đổi.”
“Tôi đồng ý.” Tô Lực Hằng.
Người đàn ông hướng sang Liễu Uyển Nhi nói: “Tô Tiểu Tiểu tiểu thư,cô có đồng ý cùng Tô Lực Hằng tiên sinh kết làm vợ chồng? Bất luận hoàn cảnh khó khăn bệnh tật khỏe mạnh,đều vĩnh viễn yêu thương hắn,tôn trọng hắn,cả đời không thay đổi.”
“. . . . . .” Liễu Uyển Nhi mím môi,hắn luôn muốn thế nào được cái đó,ban đầu muốn chiếm lấy cô thì chiếm lấy cô,hiện tại muốn kết hôn thì kết hôn,căn bản không tôn trọng ý nguyện của cô.