Mục lục
Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô không thể đi,hôm nay cô phải đầu thai mà!” Cổ quỷ sai chỉ vào Tô Tiểu Tiểu nói.


“Ngươi nói cái gì?” Tô Tiểu Tiểu vọt tới trước mặt hắn,kéo y phục của hắn “Ngươi bảo ta đầu thai thì ta phải đầu thai sao?”


“Nàng,nàng đừng vọng động,có gì từ từ nói.” Chứng kiến sức mạnh cô đánh nam nhân áo trắng,hiện tại cổ quỷ sai sợ chết Tô Tiểu Tiểu.


“Hôm nay ta muốn dẫn cô ấy đi,được không?” Lúc này bạch y nam nhân đi tới phía sau Tô Tiểu Tiểu,giọng không cao không thấp.


Cái gì gọi là không giận mà uy cổ quỷ sai hôm nay coi như được thấy,thì ra nam nhân này mới thật sự nhân vật lợi hại.


“Nàng hôm nay phải đầu thai,đó là lệnh cấp trên.” Giọng nói kiên quyết càng lúc càng nhỏ,cuối cùng cơ hồ không nghe được.


“Gọi cấp trên của ngươi ra,ta mặt đối mặt lý luận với hắn.” Tô Tiểu Tiểu nói.


“Chuyện này. . . . . .” Cổ quỷ sai có chút khó xử.


“Nếu như một mình ngươi không thể quyết định,mà ngươi lại không chịu gọi cấp trên của ngươi,vậy chúng ta đi à.” Dứt lời Tô Tiểu Tiểu kéo nam nhân bên cạnh rời đi.


“Cô chờ ở đây một chút.” Cổ quỷ sai bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn đi báo cho cấp trên của hắn,chủ nhiệm quản lý việc ở cầu Nại Hà.


Liễu Uyển Nhi thừa cơ chạy đến bên người Tô Tiểu Tiểu,kéo ống tay áo của nàng,thấp giọng nói: “Như vậy có thể làm chuyện lớn hơn hay không?”


“Cô yên tâm đi,nếu lần trước chúng ta có thể trở về nhân gian,hôm nay vẫn có thể giống như trước,mọi việc phải tranh thủ một chút.”


Liễu Uyển Nhi vẫn còn có chút lo lắng,muốn nói thêm nữa,nhưng nhìn vẻ mặt kiên trì của Tô Tiểu Tiểu không thể làm gì khác hơn đành thôi.


Rất nhanh chủ nhiệm mang theo một đám quỷ sai chạy tới,mà cổ quỷ sai có mấy đồng nghiệp trợ giúp lúc này cũng dựng thẳng sống lưng,hai mắt nhìn thẳng Tô Tiểu Tiểu cùng nam nhân áo trắng.


“Chính là tiểu quỷ này không chịu đầu thai sao?” Chủ nhiệm dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn Tô Tiểu Tiểu.


Thấy đối phương có rất nhiều quỷ,Tô Tiểu Tiểu điển hình người hung dữ cũng lập tức trốn phía sau nam nhân áo trắng,chọc chọc hông của hắn,nhẹ giọng nói: “Kế tiếp đến phiên chàng đó,cố gắng lên.”


“Nàng ta phải dẫn đi,ngươi dám ngăn chặn đường của chúng ta sao.” Ánh mắt sắc bén của nam nhân quét qua chúng quỷ.


Quỷ sai bỗng chốc bị khí thế của hắn làm kinh sợ,ngay cả chủ nhiệm kiến thức rộng rãi trong lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi,nhưng đối đầu kẻ địch hắn là thủ lĩnh tuyệt đối không thể lúng túng,cho nên cố gắng không sợ nói: “Đây là Địa phủ,không phải là chỗ các người giương oai,nếu như các người dám làm loạn,ta liền bắt lại cả ngươi.”


“Ngươi có thể làm thử.” Vừa nói nam nhân vừa tiến lại gần vị chủ nhiệm,nheo lại ánh mắt.


“Ngươi ngươi muốn làm gì?” Chủ nhiệm không tự chủ lui về phía sau,cả đám quỷ cũng theo rụt cổ.


“Có tin ta sẽ ném tất cả các người xuống sông?”


Hắn tin! Bọn họ cũng tin!


“Có lời gì từ từ nói.” Lúc này cổ quỷ sai đưa ra hòa giải “Thật ra không phải chúng ta ép các nàng đầu thai,chẳng qua dương thọ các nàng đã hết,lần trước các nàng đáng lý đi đầu thai nhưng bị các nàng chạy thoát,chuyện đã kéo lâu như vậy,thật sự không thể kéo thêm nữa.”


“Là ai ghi ta mạng ngắn như vậy ? Có giỏi ra đây một đấu một với ta” Thấy tình thế trước mặt Tô Tiểu Tiểu cũng nhào ra ầm ĩ.


Chủ nhiệm thấy thế nháy mắt với cổ quỷ sai,cổ quỷ sai lập tức chạy đến bên cạnh hắn,hai người nói thầm giống như đang thương lượng chuyện gì.


Tiếp theo chỉ thấy cổ quỷ sai nháy mắt với đám quỷ sai cường tráng,bỗng nhiên thấy đám quỷ sai đồng thời nhào về phía Tô Tiểu Tiểu cùng Liễu Uyển Nhi.


Nam nhân là người đầu tiên phát hiện ý đồ của bọn hắn,lập tức đem Tô Tiểu Tiểu bảo vệ trong lòng ngực mình,sau đó một cái quét chân làm đám quỷ sai rốt rít ngã trên mặt đất.


Mà Liễu Uyển Nhi đã bị bắt,chỉ có thể bất lực hô to: “Cứu mạng a!”


“Mau cứu bạn của thiếp.” Tô Tiểu Tiểu kéo y phục nam nhân, vội vàng nói.


Nam nhân ánh mắt quét nhìn xung quanh,cuối cùng rơi xuống trên người chủ nhiệm,bỗng nhiên hắn nhảy lên phóng xuống bên cạnh chủ nhiệm,bắt được ông ta.


“Hôm nay hoặc thả cho bọn ta một đường đi,hoặc cùng nhau đầu thai,tự mình ngươi chọn đi.”


“Hảo hán tha mạng!” Chủ nhiệm lập tức ra lệnh cho đám quỷ”Mau thả cô ta ra.”


Liễu Uyển Nhi rốt cục được tự do.


Lúc này chủ nhiệm đã hoàn toàn hết khí thế,chỉ vào Tam Sinh Thạch bên cạnh cầu Nại Hà,từ tốn nói: “Các người tự nhìn đi,trên Tam Sinh Thạch viết Tô Tiểu Tiểu chết bởi tai nạn xe cộ,hưởng thọ mười bảy tuổi;Liễu Uyển Nhi bị người ta hãm hại chết dưới nước,hưởng thọ mười bảy tuổi. Các nàng nên sớm đầu thai.”


“Thì ra chính hai cục đá nhỏ đó gây họa,vậy thì dễ làm.” Vừa nói nam nhân vừa buông ra chủ nhiệm đi tới bên cạnh Tam Sinh Thạch .


“Ngươi muốn làm gì?” Chủ nhiệm khẩn trương nhìn hắn.


Lời của hắn vừa nói ra đã thấy nam nhân nắm lên một tảng đá,dùng sức vung thế là hai khối Tam Sinh Thạch bị ném vào Vong Xuyên Hà.


“Trời ạ,mau,các người mau xuống vớt Tam Sinh Thạch lên cho ta!” Chủ nhiệm ra lệnh một tiếng,chúng quỷ sai rối rít nhảy vào giữa Vong Xuyên Hà tìm kiếm.


“Hiện tại Tam Sinh Thạch không có,chúng ta có thể đi.” Nam nhân mỉm cười nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu,kéo tay nàng sải bước đi.


Hai người mới vừa đi mấy bước,Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên ngừng lại quay đầu nhìn Liễu Uyển Nhi nói: “Cô cũng trở về đi,ta cảm giác cô cũng không nỡ đầu thai.”


Nói xong câu đó cô không quay đầu lại.


Nhìn hai bóng người rời đi,chủ nhiệm giận mà không dám nói,chuyện cho tới bây giờ hắn còn có thể làm gì chỉ có thể thả bọn họ đi thôi.


Nhìn lại còn một mình Liễu Uyển Nhi,chủ nhiệm bất đắc dĩ nói: “Cô cũng đi thôi.”


Hai cô bé vốn vào sai thân phận,hôm nay để cho một đứa chạy,hắn làm sao để cô ta một mình đầu thai.


“Ta muốn ở lại.” Liễu Uyển Nhi nói,mới vừa rồi lúc Tô Tiểu Tiểu rời đi đã nói một câu làm cô rối loạn,trong nháy mắt đầu cô xoẹt qua một suy nghĩ muốn trở về, nhưng nhớ tới Tô Lực Hằng yêu cầu cô ký hiệp nghị ly hôn,ép cô uống thuốc tránh thai,cô thật không thể xác định tình cảm với hắn,giờ phút này cô không muốn đầu thai,cũng không muốn trở về,hay là ở lại Địa phủ đi.


“Trời ạ,không biết ta đã tạo nghiệt gì mà gặp phải hai tiểu quỷ phiền toái này,tùy cô,ta không quản nữa.”


Chủ nhiệm đi để lại một mình Liễu Uyển Nhi buồn bã đứng đó

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK