Bạch Lăng Diệp nghe xong liền phân phó: "Cố Thành, cậu tiếp tục điều tra xem người cùng hợp tác với cô ta là ai? Tôi thật muốn xem thử ai lại có gan lớn như vậy?"
"Được! Vậy còn Thẩm Nhạc Y thì sao? Cô định xử lý như nào?"
Bạch Lăng Diệp mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý, "Nếu cô ta đã muốn chơi! Thì chúng ta cùng chơi với cô ta vậy!"
Cố Thành cười cười, "Vậy cô muốn chơi thế nào đây?"
"Chẳng phải sắp đến tiệc cuối năm của công ty rồi sao?"
"Được! Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người sắp xếp!"
Bạch Lăng Diệp mỉm cười, quả nhiên nói chuyện với người hiểu mình, không cần phải nói quá nhiều.
"Thời gian này cậu chú ý một chút! Mấy ngày nay giá cổ phiếu của công ty có thể giảm một chút, nhưng sẽ sớm bình ổn lại thôi!"
"Cô đang coi thường năng lực của tôi đấy à?"
"Không có, chỉ là nhắc nhở cậu chút thôi!"
"Vậy còn hợp đồng với tập đoàn Phong Vân vẫn tiếp tục kí sao?"
"Kí! Đương nhiên vẫn phải kí! Nếu không Hàn Dật nhất định sẽ không để yên cho Lạc Vi đâu!"
"Cô không nghi ngờ ông ta là người đã cấu kết với Thẩm Nhạc Y sao?"
Bạch Lăng Diệp cười cười: "Cố Thành! Tôi có nên cười cậu không? Chúng ta vừa mới đưa cho ông ta một miếng bánh béo bở như vậy, cậu nghĩ ông ta sẽ nỡ ra tay hủy hoại nó sao?" Vì chuyện của Hàn Lạc Vi và Lục Hạo mà cô đã phải đưa cho Hàn Dật một hợp đồng hợp tác, điều kiện là ông ta không được can thiệp vào chuyện của Hàn Lạc Vi nữa.
Cố Thành gãi đầu, "Là tôi chưa suy nghĩ thấu đáo! Chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng!"
"Được rồi! Không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây! Mấy ngày nay cậu nên hạn chế ra ngoài thì hơn!"
"Được! Tôi biết rồi! Tạm biệt!"
"Tạm biệt!"
Cúp điện thoại, Bạch Lăng Diệp thở dài, rốt cuộc là ai đã cấu kết với Thẩm Nhạc Y chứ? Nhưng mà cho dù là ai thì cũng sẽ chỉ có cùng một kết cục mà thôi.
Nhìn những bình luận trên mạng đang nói xấu về cô và Cố Thành, thậm chí còn có người chửi Hàn Trạch Dương ngu ngốc bị cắm sừng mà không biết, còn có vô vàn lời nói khó nghe chủ yếu là nhắm vào cô.
Với cô thì không sao nhưng nó lại ảnh hưởng đến hai người đàn ông ở bên cạnh cô, một người là bạn thân, còn một người là chồng chưa cưới của cô.
Nhìn những lời lẽ khó nghe kia, Bạch Lăng Diệp thật muốn ném điện thoại đi, nhưng miệng lưỡi thế gian chính là như vậy, bây dù cho dù cô và Cố Thành có đứng ra thanh minh đi nữa thì bọn họ cũng chưa chắc đã tin tưởng mà ngược lại sẽ khiến hai người bị nhấn chìm trong biển nước bọt.
Bạch Lăng Diệp mệt mỏi nằm xuống giường, cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, cách giải quyết thì cô đã có, chỉ còn vấn đề thời gian mà thôi.
Lúc này tiếng chuông cửa vang lên, Bạch Lăng Diệp lười biếng đứng dậy đi ra mở cửa.
Vừa mở cửa liền nhìn thấy Vương Giai Kỳ đang đứng trước cửa, cô đứng gọn sang một bên, "Vào nhà đi!"
Vương Giai Kỳ nhìn chằm chằm vào cô, "Bạch Lăng Diệp, trông cậu bình thản quá ha?"
Bạch Lăng Diệp thản nhiên quay người đi vào nhà, "Chứ còn sao nữa! Mình hiện giờ đang rất nhàn hạ đây!"
Vương Giai Kỳ xỏ dép đi trong nhà đi theo cô vào phòng khách.
Bạch Lăng Diệp đi vào bếp lấy hai ly nước mang ra phòng khách rồi cô thản nhiên ngồi xuống ghế sô pha.
Vương Giai Kỳ cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm sau đó đặt ly xuống, "Mình còn tưởng cậu sẽ vì những chuyện tin tức ngoài kia mà rầu rĩ, nhưng nhìn bộ dạng này của cậu lúc này xem ra là mình lo lắng thái quá rồi!"
"Tất nhiên! Cậu nghĩ Bạch Lăng Diệp mình là ai chứ? Mình không có yếu đuối như suy nghĩ của cậu đâu!"
"Ha ha! Chuyện đó thì mình biết rồi!" Vương Giai Kỳ cười, "Nhưng mà chuyện giữa cậu và Cố Thành là sao vậy?"
"Thì như cậu thấy đấy thôi!"
"Cái gì? Vậy cậu thực sự có quan hệ không rõ ràng với anh ta sao?"
Bạch Lăng Diệp đưa tay búng trán Vương Giai Kỳ khiến cô ấy đau đớn mà đưa tay xoa xoa, "Nghĩ cái gì vậy hả? Mình nói như cậu thấy chính là bọn mình chỉ là quan hệ bạn bè thân thiết bình thường mà thôi!"
"Nhưng mà trên mạng đang mắng chửi hai người ầm ĩ, bọn họ nói cậu và Cố Thành có gian tình với nhau!"
"Thanh giả tự thanh! Bọn họ nói gì thì mặc kệ bọn họ! Miễn là bọn mình trong sạch là được rồi!"
"Ừm! Mình tin tưởng cậu!" Vương Giai Kỳ kiên định gật đầu, "Vậy còn Hàn Trạch Dương thì sao? Anh ta tin cậu chứ?"
"Dĩ nhiên! Anh ấy rất tin tưởng mình!" Bạch Lăng Diệp vui vẻ nói, "Nói cho cậu một chuyện!"
Vương Giai Kỳ ghé tai vào bên cạnh Bạch Lăng Diệp, "Nói đi! Là chuyện gì?"
"Chính là! Trạch Dương! Hôm qua anh ấy đã cầu hôn mình!"
"Cái gì!" Vương Giai Kỳ trợn tròn mắt, "Chuyện lớn như vậy, tại sao bây giờ cậu mới nói với mình?"
"Ừm! Thì, đêm qua anh ấy mới cầu hôn với mình, đến sáng nay vừa mở mắt ra thì đã có chuyện xảy ra cho nên mình vẫn còn chưa kịp kể cho cậu!"
"Được rồi! Chuyện này không phải là trọng điểm! Trọng điểm là cậu đã đồng ý hay chưa?"
Bạch Lăng Diệp nhướng mày nhìn cô cười cười, "Cậu đoán xem?".
Danh Sách Chương: