• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

( * ) Thiên hạ hồng vũ: chuyện lạ, chuyện hiếm thấy.

" Ức Hàn ngươi sao vậy? Mặt cứ giật giật hoài thế!? Đang luyện vũ kĩ gì à? "

Lần này thì mọi người muốn đập đầu vào tường chĩ ngất đi luôn cho rồi. Cứ như thế này không hộc mới là chuyện lạ.

Hoả Tuyền ho nhẹ vài tiếng cười gượng còn khó coi hơn là khóc nói:

" Họ hỏi ngươi có muốn đi xem Tử Liên Thảo không? "

Nguyệt Băng gật gà gật gù à một tiếng như đã hiểu nhìn họ nói:

" Muốn nhìn? "

Đồng loạt cái gật đầu như gà mổ thóc của mọi người đáp lại. Nếu không trả lời nhanh không biết Nguyệt Băng nàng sẽ nói thêm câu nào làm họ tức chết tại chỗ thì sao.

Nguyệt Băng lại nhếch môi tạo một đường cong xinh làm ai nhìn vào cũng phải si mê, đấm chìm vào trong cái nụ cười của mỹ nhân, nàng nhẹ nhàng nói một câu:

" Vậy thì đi xem một chút đi. "

Sáng ngày hôm sau đoàn người Nguyệt Băng lại lên đường, xuất phát hướng đến rừng Lam Mộc.

Trên đường đi họ thấy không ít ding binh đoàn, có các đại gia tộc hay hoàng thất, có nhân sĩ trên đại lục, Lính đánh thuê hay gọi là mạo hiểm giả. Họ tiến đến đây đều cùng chung mục đích là Tử Liên Thảo.Đoàn người Nguyệt Băng đi càng sâu thì người xung quanh càng nhiều, những người đó đều có chỗ đứng riêng, họ là người có quyền có thực lực có thể gây sóng tạo mưa, có thể là người của các gia tộc lớn nhỏ hay công hội công đoàn làm người người e ngại hoặc người không có thân phận gì chỉ có thể đứng phía sau hay theo một nhóm người nào đó.

Nhưng không hay đoàn người Nguyệt Băng lại không e ngại mấy chuyện đó mà cứ bước thẳng đi về phía trước.

Mà trong đó Nguyệt Băng, Hạ Nghi, Mộ Hàn Tuyết là người thế gia lớn nhất nhì trong thất đại thế gia trên Tứ đại lục. Hai người Hoả Tuyền và Mạc Ức Hàn lại là người của gia tộc lánh đời.

Phía trước là vách núi cao vạn trượng, có thể nói là một vách núi bằng phẳng,khó mà leo lên lại dễ đi xuống ( là nhảy xuống đó -.-" ).

Trên vách núi đó, chỉ có vài ngọn đá nhô ra vài cọng cỏ mọc ra, nhưng không hay Tử Liên Thảo lại mọc gần phía trên vách núi đó.

Dù người có thực lực cao hay có thể đi lên mà không cẩn thận có thể té xuống thi cốt vô tồn, có thể xác định được độ cao củ vách núi có bao nhiêu là nguy hiểm lại có thêm thần thú canh chừng nữa, đã nguy hiểm lại càng nguy hiểm.Nhưng có thể cưỡi thú sủng phi hành lên, mà có điều phải có điều kiện tiên quyết là không sợ con thần thú kia. ( ^0^ )

( * ) Thi cốt vô tồn: thịt nát xương tan.

****•Chú thích•****

_ Dong binh đoàn: là một phần nhỏ trong Công hội Lính Đánh Thuê khác với các đoàn đội và mạo hiểm giả đơn lẻ.

_ Mạo hiểm giả có thể là một đoàn đội gồm từ hai người trở lên cũng có thể là một người.

_ Mạo hiểm giả có thể nhận các nhiệm vụ từ cấp C đến cấp S hay nhiệm vụ ám sát, mà nhiệm vụ ám sát sẽ có nguy hiểm lớn đến tính mạng, những người bị uỷ thác ám sát thường là người của các gia tộc lớn hay trong hoàng thất và những người có thực lực cao.

_ Dong binh đoàn lại khác xa với mạo hiểm giả rất lớn.

_ Trong dong binh đoàn được chia làm năm cấp bậc:
+ Sơ nhập có một sao.
+ Sơ cấp có hai sao.
+ Sơ trung có ba sao.
+ Trung cấp có bốn sao.
+ Cao cấp có năm sao.

_ Quy định của một dong binh đoàn phải có từ bảy người trở lên mới được tính là một dong binh đoàn hoặc một đại dong binh đoàn gồm có hơn trăm người hay ngàn người.

_ Họ có lãnh địa riêng, nơi cung cấp sản lượng riêng như dược liệu, khoáng thạch được khảm vào vũ khí hay hấp thụ, họ có thể nhận nhiệm vụ từ cấp F đến cấp S nhưng không có nhận nhiệm ám sát hay cướp bóc. Nếu có, đó là hắc dong binh đoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK