• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Bún 🐋

Hôm sau sáng sớm tinh mơ, viện dưỡng dục Gar có một vị khách không mời mà tới.

Một người đàn ông trung niên mặc âu phục lịch sự, đeo thêm cặp kính gọng đen, nơi khéo mắt hai bên má có vài nếp nhăn, tóc xịt không ít keo khiến mái tóc càng thưa thớt.

Người này do Hạ Lị phát hiện.

Hạ Lị thức dậy sớm, tính chuẩn bị ra ngoài phơi quần áo, mới vừa mở cửa liền thấy, một người đàn ông lạ đứng ngoài sân viện.

Người nọ không biết ở cửa đợi bao lâu, biểu tình do dự lại nhưng không gõ cửa, nếu không phải thấy ông mặc đồ quen thuộc, Hạ Lị thiếu chút nữa đem ông như người xấu kỳ quái.

Khách không mời mà đến tự giới thiệu, Hạ Lị mới biết được, người này chính là linh dược sư Hass cực kỳ nổi tiếng trên tinh võng.

Trong nháy mắt, Hạ Lị cho rằng bản thân đang nằm mơ.

Hass thẳng thắn nói ông tới tìm Quý Khinh Ngôn, nhưng nhìn thấy Quý Khinh Ngôn chưa phát sóng trực tiếp, cho rằng cậu và bọn nhỏ còn ngủ, cho nên không dám gõ cửa sợ quấy rầy bọn họ.

Thì ra là tìm Quý tiên sinh, Hạ Lị nghĩ thầm.

Ngày hôm qua phòng phát sóng trực tiếp phát sinh chuyện, Quý Khinh Ngôn tuy không nói với người khác, nhưng mọi người trong nhà đều biết, lúc Quý Khinh Ngôn phát sóng trực tiếp không cố tình che giấu, tình huống như thế nào mọi người cũng hiểu rõ.

Hạ Lị không biết người khác nghĩ thế nào, nhưng cô tin tưởng Quý tiên sinh không lừa gạt, cô cảm thấy Quý tiên sinh khẳng định là linh dược sư vô cùng lợi hại.

Cô biết, rất nhiều Linh dược đại sư đồng thời cũng là trị liệu sư, chỉ có trị liệu sư lợi hại mới có thể chữa khỏi bệnh của Hôi Hôi.

Cho nên biết Hass đại sư vì Quý Khinh Ngôn mà tới, Hạ Lị ngay từ đầu đã không kinh ngạc, cũng không cảm thấy chuyện này không có thái quá gì.

Giữa đại sư và đại sư có từ trường đặc thù!

Hạ Lị tin tưởng điều này.

Bất quá Quý Khinh Ngôn hiện tại còn ở trong phòng Hôi Hôi, đã rời giường hay chưa, Hạ Lị cũng không biết. Cho nên cô chỉ có thể mời Hass đại sư vào phòng khách chờ một lát.

Hass tuy rằng gấp gáp chờ không nổi muốn gặp Quý Khinh Ngôn, nhưng ông vẫn luôn nhẫn nại chờ đợi, không nhờ Hạ Lị đi gọi Quý Khinh Ngôn dậy.

Quý Khinh Ngôn kỳ thật rất sớm đã tĩnh, thừa dịp bọn trẻ còn đang ngủ, cậu một người trộm chạy tới phòng bếp, chuẩn bị nấu ít linh dược chữa trị kinh mạch.

Hạ Lị vào phòng rửa mặt, khác hướng với phòng bếp, cho nên hoàn toàn không có chú ý Quý Khinh Ngôn kỳ thật ra đã rời giường.

Trong nhẫn Quý Khinh Ngôn còn có rất nhiều linh thảo, trong đó cũng không thiếu linh thảo trợ giúp điều trị kinh mạch, nhưng không khéo chính là, không đủ loại linh thảo, không thể nấu thành công thuốc.

Bất quá những linh thảo đó tốt xấu gì cũng có thể chút tác dụng, nên tốt hơn không uống gì cả.

Quý Khinh Ngôn đun nước sôi đổ ra một nửa nồi, tính toán sẽ cho Hôi Hôi và Long Long uống sau khi rời giường.

Vì không cho thớt dính mùi vị linh thảo, Quý Khinh Ngôn còn lót một băng gạc dày chắc chắn.

Cậu hiện tại không sử dụng được pháp lực, điều chế linh dược hiệu lực thấp kém, nhưng có còn hơn không. Chờ kinh mạch cậu được chữa trị ổn áp hơn, nghĩ cách gom đủ các dược liệu khác, lại dùng pháp lực điều chế linh dược, tốc độ khôi phục càng lúc càng nhanh.

Quá trình ít nhất cũng vài tháng, nếu vận khí tốt, có thể gom đủ linh thảo nhanh chóng.

Quý Khinh Ngôn phát sầu.

Vết thương trên người Long Long đỡ hơn tuy hơi chậm, nhưng ít ra linh dược tác dụng vẫn bình thường.

Nhưng là Hôi Hôi liền không được. Chiếu trước mắt hắn sở hiểu biết tình huống tới xem, tinh tế thời đại cơ hồ không ai biết linh hồn lực, càng miễn bàn biết như thế nào đi chữa trị linh hồn lực cái chắn.

Cho nên Hôi Hôi chỉ có thể chờ cậu trị liệu, cơn đau truyền từ linh hồn lực còn đáng sợ hơn cơn đau xác thịt.

Quý Khinh Ngôn nhanh chóng xử lý tốt linh dược, đang chuẩn bị đặt nồi xuống, phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói kinh ngạc Hạ Lị: “Quý tiên sinh?”

Quý Khinh Ngôn dừng tay, “Chị Lị Lị buổi sáng tốt lành.”

Hạ Lị bị kiểu xưng hô này làm cho sửng sốt, sau đó mới phản hồi lại, Quý Khinh Ngôn gọi cô y chang bọn trẻ.

“Quý ca ca buổi sáng tốt lành.” Hạ Lị học theo cậu, “Cậu tính nấu dược sao?”

Quý Khinh Ngôn gật đầu, “Uống chút dược sẽ tốt hơn.”

Hạ Lị phản ứng lại, hẳn dược này do Quý Khinh Ngôn tự nấu. Kinh mạch bị hao tổn khẳng định vô cùng khó chịu, nhưng thanh niên trước mắt này chưa bao giờ nói, cũng không bày ra biểu cảm không thoải mái.

Ôn nhu lại kiên cường.

Hạ Lị lấy lại tinh thần: “Hass đại sư tới, nói là tới tìm cậu, đang ở bên ngoài chờ.”

Hass đại sư?

Tên này nghe tới có chút quen tai, ngày hôm qua hình như có xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp cậu, còn hỏi không ít về vị thanh thảo, có vẻ là một vị linh dược sư.

Quý Khinh Ngôn tháo bao tay xuống đi ra chính sảnh.

Hiện tại mới 7 giờ, bọn nhỏ còn chưa tỉnh ngủ, cả viện dưỡng dục đều an tĩnh, nhìn quạnh quẽ cực kỳ.

Quý Khinh Ngôn liếc mắt thấy một người đàn ông trung niên mặc âu phục, “Hass đại sư? Xin chào ngài.”

Hass ngẩng đầu lên đã thấy mái tóc bạch kim cùng sự xinh đẹp lóa mắt.

So với trên phát sóng trực tiếp còn trẻ hơn nữa.

Nhìn không giống linh dược sư, ngược lại như là đại minh tinh.

“Chào cậu, Quý tiên sinh.” Hass đứng lên, không đợi Quý Khinh Ngôn mở miệng dò hỏi, liền chủ động bắt đầu nói ý định của mình.

Ông tới tìm Quý Khinh Ngôn để bàn luận về vị thanh thảo, Quý Khinh Ngôn đối với việc cũng không bất ngờ gì.

“Tôi định trao đổi qua tài khoản riêng của cậu.” Hass nói, “Nhưng tôi lại không tìm thấy tài khoản nào cả.”

Tài khoản? Quý Khinh Ngôn sửng sốt.

Thật ra cũng có thể đăng ký một cái.

Sau khi xác định được Hass là một linh dược sư nổi tiếng, Quý Khinh Ngôn đầu vừa chuyển, “Vị thanh thảo có thể cho ngài một ít, thậm chí tôi có thể cung cấp hạt giống vị thanh thảo.”

Hô hấp Hass tức khắc dồn dập liên tục, khát vọng trong mắt không thèm che giấu, “Cái này……”

“Cũng có thể cho ngài.” Quý Khinh Ngôn cười nói, “Nhưng tôi có điều kiện.”

Hass: “Điều kiện gì, cậu cứ việc nói.”

Hạt giống có giá trị hơn cây vị thanh thảo, Hass vốn mang theo thành ý mà tới đây, sớm đã chuẩn bị tâm lý cho việc xuất huyết, hiện giờ vừa nghe Quý Khinh Ngôn nói còn có hạt giống, đừng nói là xuất huyết, cho dù ông phải cắt thịt mình, ông cũng không sợ mà chớp mắt.

Đương nhiên, Quý Khinh Ngôn không dám đưa ra loại yêu cầu kinh khủng này.

“Tôi yêu cầu một ít dược liệu.” Quý Khinh Ngôn báo danh sách linh dược.

Cậu đã gọi 666 xác nhận qua, những vị linh thảo còn lại chưa tuyệt chủng, nhưng cần phải sinh trưởng trong không khí tương đối cao, sản lượng ít giá cả mắc, Quý Khinh Ngôn…… Mua không nổi.

Hass nghe nghe cảm thấy có chút không đúng: “Những linh thảo đó…… Đều có tác dụng trị kinh mạch?”

Quý Khinh Ngôn không định lừa ông: “Đúng vậy.”

Hass đột nhiên nghĩ tới, thanh niên trước mắt từng nhớ nói tới chuyện kinh mạch cậu bị hao tổn, chẳng qua do ông sẽ video phát lại với tốc độ nhanh gấp đôi, ông cũng không nhớ chuyện đó.

“Không thành vấn đề.” Hass bàn tay vung lên không chút do dự.

Không nói chứ, linh thảo thì ông không thiếu, chỉ cần không phải loại linh thảo tuyệt chủng hoặc sắp tuyệt chủng, Quý Khinh Ngôn muốn bao nhiêu ông đều sẽ đáp ứng bấy nhiêu.

Huống chi theo ông thấy, mấy linh thảo đó còn kém xa vị thanh thảo, càng không nói Quý Khinh Ngôn còn có hạt giống.

Quý Khinh Ngôn chớp chớp mắt: “Còn có một việc, tôi muốn nhờ ngài giúp tộ một việc.”

Hass: “Cậu nói đi.”

Tiền bạc? Địa vị? Hay những linh thảo?

Ông đáp ứng nổi!

Sau đó Hass liền nghe thấy, “Tôi hy vọng ngài có thể giúp tôi điều chế một ít linh dược.”

Hả?

Cái gì?

Ông có nghe lầm không vậy?

Hass sờ soạng lỗ tai: “Điều chế linh dược?”

Cái yêu cầu kỳ quái gì đây?

Thân là Linh dược đại sư, ngao chế linh dược Hass tự nhiên là không nói chơi, nhưng là trước mắt người cũng là linh dược sư, như thế nào……

Đừng nói, kinh mạch cậu ấy bị tổn thương nha.

Hass hiểu rõ: “Là điều chế linh dược chữa trị kinh mạch tổn thương?”

“Không sai.” Quý Khinh Ngôn nói, từ nhẫn lấy ra vài cọng vị thanh thảo, cùng với một túi nhỏ đựng hạt giống màu nâu.

Thấy mục tiêu, mắt Hass sáng lên, “Không thành vấn đề, tôi sẽ kêu người gửi linh thảo Dưỡng dục viện, buổi chiều là có thể đến, cho tôi thời hạn hai ngày, bao đảm cậu vừa lòng.”

Nói xong, Hass đột nhiên phản ứng lại đây, nhắc nhở Quý Khinh Ngôn: “Có thể mua dược chữa trị kinh mạch”

Quý Khinh Ngôn lại lắc đầu, lấy ra một phương thuốc: “Tôi cần linh dược này.”

Cậu kêu 666 điều tra, hiện có có thể lực linh dược chữa trị kinh mạch đều không đủ mạnh mẽ, chỉ có thể chữa trị tổn thương nhỏ, hoặc là tổn thương kinh mạch lớn hơn chút. Nhưng kinh mạch cậu không có chổ nào không tổn thương, những linh dược kia chỉ có tác dụng chút xíu.

Hiện tại là thời bình, những linh dược đó…… Chỉ sợ ngoài trừ cậu, không có ai cần sử dụng tới.

Hass tiếp nhận nhìn qua phương thuốc, sắc mặt biến đổi: “Đây là……phương thuốc mới?”

Quý Khinh Ngôn suy nghĩ: “Gia truyền.”

Gia truyền……

Xem ra thân phận thanh niên không đơn giản, chỉ sợ là truyền nhân phương thuốc cổ xưa.

Nếu là thân phận kia thì thanh niên này có hạt giống vị thanh thảo cũng chẳng có gì lạ.

Vì sao Quý Khinh Ngôn bị tổn thương kinh mạch không kêu trợ giúp từ gia đình, Hass vì cậu mà bổ não ra lý do vô cùng hợp lý——

Người trẻ tuổi trong nhà bây giờ nổi loạn rất bình thường, một người lang bạt, bị thương liền trở về nhà, còn gì là mặt mũi?

Nếu đổi là ông, ông cũng không đi về.

Hass cảm thấy quá hợp lý.

“Cậu yên tâm.” Hass thận trọng nói, “Tôi sẽ không truyền phương thuốc này ra ngoài.”

Quý Khinh Ngôn hơi gật đầu: “Vậy cảm ơn ngài.”

Kỳ thật truyền ra cũng chả sao, cũng không phải bí kiếp quý hiếm, trong lòng cậu nói thầm một câu.

-

Quý Khinh Ngôn yêu cầu số lượng linh dược tương đối lớn, một hai ngày khẳng định là không điều chế xong được, Has đương nhiên là phải ở lại Viện nuôi dưỡng một thời gian.

Hạ Lị cũng không phản đối, rốt cuộc Has ở lại trong viện là vì chữa khỏi cho Quý Khinh Ngôn. Mà Quý Khinh Ngôn hết bệnh rồi thì có thể trị liệu cho Hôi Hôi, làm tròn lên liền đại biểu chỉ cần Has ở chỗ này vài ngày, bệnh của Hôi Hôi bệnh liền có thể chữa khỏi.

Quả thực là có lời.

Mà đối với Has mà nói, điều chế linh dược so với công tác ở hiệp hội Linh dược sư nhẹ nhàng hơn nhiều. Ông coi như cho bản thân nghỉ phép, chờ thêm một thời gian nữa hắn mang theo hạt giống vị thanh thảo trở về, tuyệt đối sẽ không có người dám nói ông bỏ bê công việc.

Quả thực là mỹ tư tư.

Sau khi sắp xếp cho Has xong, Quý Khinh Ngôn trở lại phòng bếp thu dọn linh thảo, trong nồi nước ấm còn có thể giữ lại làm cơm sáng.

Nhìn thời gian, nhóm nhóc con cũng nên rời giường rồi.

Quý Khinh Ngôn mở cửa phòng Hôi Hôi ra, đang chuẩn bị kêu hai bé rời giường, lại thấy chỉ có một con rồng đen nằm bẹp dí trên giường ngủ——

Không thấy Hôi Hôi đâu!

___________________________________________

Bún: ờm Hass ở tuổi trung niên nên ghi là "ông" chắc ổn hen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK