• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trưởng công chúa khó chịu trong mắt, “Mấy năm nay trong tối ngoài sáng luôn có người châm chọc nhi thần cướp đoạt hôn phu của người khác không thành, vì thế mà hại chết.”

“Nhi thần không biết chối cãi làm sao, tra xét nhiều lần mưới rõ ràng ngọn nguồn.”

“Nói vậy Tống tương tử không nói, cũng xuất phát từ hiếu đạo, không muốn cáo trạng thân sinh phụ thân.”

Ta lúc này đã nước mắt rơi lã chã, khóc muốn ngất xỉu.

Hoàng đế giận dữ, “Tống Du này giỏi lắm! Dám có hành động giết hại tiên tử cỡ này, còn giả danh nghĩa của trẫm!”

Hoàng Thượng coi trọng nhất là thanh danh, cho dù việc này thật sự là do hắn ám chỉ, tất nhiên cũng sẽ không thừa nhận.

Hiện giờ, mượn sườn núi xuống lừa, vừa lúc ném tất cả tội cho cha ta, miễn cho dính phải nhân quả mưu hại tiên tử.

Trưởng công chúa cùng ta nhìn nhau từ xa, lại chuyển tầm mắt.

Năm đó, khi rơi xuống nước, ta từng nghĩ, ta nhất định phải cho cha ta cùng Thích Trường Lan phải trả giá cho việc này.

Giải quyết được cha ta rồi, hiện giờ chỉ còn một Thích Trường Lan.

*

Ta lấy danh tiên cô được nghênh tiến cung.

Bệ hạ ban cho ta toà nhà ở kinh thành, để ta có thể tự do hành tẩu trong ngoài cung.

Toàn bộ hoàng cung từ trên xuống dưới đều cung kính với ta, ngay cả phi tần hậu cung cũng không dám tới trêu chọc ta.

Ta nhấp một ngụm trà, cười nói với công chúa, “Hiện giờ điện hạ đã tin chưa?”

Nàng khom lưng trước mặt ta, bái một bái: “Còn thỉnh tiên sinh trợ giúp ta!”

“Ta nâng nàng dậy, “Điệ hạ việc gì phải thế?”

Nàng nói: “Tiên sinh giải quyết hoạ lớn cho ta, cho dù tạ ơn cũng không quá. Hiện giờ Lệ phi cùng với Thập lục hoàng tử do nàng sinh đã thất sủng, phủ Phụ Quốc Công đã bị lật đổ, bọn họ không phải là uy hiếp nữa.”

Ta lại cười.

“Đại hoạ chân chính của điện hạ không ở hậu cung, mà ở trong triều đình.”

Sau khi nàng im lặng một lúc lâu, “Theo như lời của ngươi, đại hoa của ta chính là Thích Trường Lan ư?”

Ta nghiêm mặt nói: “Đúng vậy.”

Nàng lại lâm vào trầm mặc.

“Điện hạ là có tình đối với Thích Trường Lan ư?”

Trưởng công chúa gật đầu, “Đúng là có một chút. Trước kia cứu ta ở Kinh Giao là thật sự. Chẳng qua phụ hoàng lo lắng Thích thị phát triển quá lớn, muốn dùng vị trí phò mã để phế bỏ Thích Trường Lan.”

“Ai ngờ đính hôn không lâu, khắp nơi sinh ra phản loạn, hơn nữa phía nam chậm chạp không quy thuận… Thích Trường Lan lại ra chiến trường, hôn sự cứ thế chậm lại.”

Ta thấy khuôn mặt ưu phiền của nàng, dịu dàng nói: “Một chữ tình đúng là khó có thể hiểu rõ. Ta không ngại kể cho điện hạ một câu chuyện.”

“Tổ tiên của ta là tiên nhân trên trời, gọi là Chưởng Mệnh Nữ.”

“Nghe nói, khi đó Chưởng Mệnh Nữ nhất tộc có vận mệnh song tu, vừa sinh ra đã có thể ký kết nhân duyên để chuyển vận, cùng chung khí vận.”

“Tu có thành tựu một chút, có thể đổi mệnh, xoay chuyển vận thế cho người khác. Tu đến mức cực hạn thì thậm chí có thể trấn áp khí vận của một quốc gia.”

“Có thể vì bản lĩnh này quá nghịch thiên, trời cao mới giáng xuống trừng phạt, dùng tình yêu để chế ước chúng ta.”

“Vì thế, Chưởng Mệnh Nữ hết đời này đến đời khác đều chết vì tình.”

“Ví dụ như một vị nữ tiên, sợ đạo lữ không thể vượt qua lôi kiếp, mới dùng khí vận của bản thân đổi cho hắn, kẻ từ đó vị nữ tiên này bị vận đen quấn thân, không chỉ độ kiếp thất bại, còn kích phát ngũ suy của thiên nhân, bị bệnh mà chết”

“Mà đạo lữ của nàng bình yên vô sự, thuận lợi độ kiếp phi thăng, trước khi đi có còn chảy một giọt nước mắt cho vị nữ tiên này.”

Công chúa nói: “Người đã chết rồi, giọt lệ này có tác dụng gì.”

Ta cười, “Ai nói không phải đâu?

“Lại nói đến bà cố ngoại của ta, nghe nói, đạo lữ của nàng yêu một nữ nhân khác, phần nhân duyên này là bà cố ngoại cưỡng cầu mà có.”

“Sau khi kết hôn, bà cố ngoại cho dù bị vắng vẻ, vẫn yên lặng mà xoay chuyển khí vận cho tu sĩ kia, dùng chính vận thế của mình để chắn tai cho ha ứn.”

“Kể từ đó người này mọi việc đều thuận lợi, có thể có được uy danh hiển hách, lại nạp mấy nữ nhân có tướng mạo giống với người mà hắn ái mộ làm thị thiếp.”

“Sau khi sinh con, bà cố ngoại suy yếu, không chịu được kiếp vận của vị đạo lữ kia, qua đời.”

“Tu sĩ nghe thị nữ khóc lóc kể lể, sau khi biết được phu nhân mình thâm tình như thế, mới hối hận.”

“Cả ngày hắn ôm bức hoạ của giai nhân nhớ lại, không cần gì nữa, bà ngoại ta ở trong tã lót đã bị một người thị thiếp ném vào núi hoang ở phàm gian.”

“May mà được vợ chồng tri huyện tiền nhiệm nhận nuôi, lúc này mới bình an lớn lên, tiếp tục truyền xuống huyết mạch của tộc ta.”

Công chúa nghe rất nhập thần: “Thật sự có Chưởng Mệnh Nữ sao?”

Ta thề son sắt, “Đúng vậy. Nghe nói mẹ ta, bà ngoại ta đều vượng phu, ta có lẽ cũng là như thế, chỉ là sau khi ta bị nhấn vào nước một lần thì thành mệnh cách sát tinh, khiến cho nhiều trượng phu chết như vậy.”

Công chúa oán trách mà liếc nhìn ta một cái: “Nữ tử bổn triều vì mưu cầu nhà cao cửa rộng, mới bịa ra tiểu thuyết nói chính mình là trời sinh phượng mệnh, trời sinh phúc vận cũng không ít. Ngươi đừng có ra cái vẻ này với ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK