• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta không nhanh không chậm đánh xuống, “Ta chỉ là một tiểu nữ tử, giết chồng còn phải dựa vào đại nghĩa, huống chi một đám cáo già Thích gia.”

“Việc thế gian, không có danh nghĩa tốt là không được. Càng làm việc bội nghịch thì càng phải trang điểm cho bản thân mình chính khí lẫm liệt.”

“Cho nên, sau này công chúa đăng vị, nếu gặp việc tham ô mưu phản, cần phải xử phạt đầu sỏ gây tội, cần phải tra thật kỹ.”

“Nói không chừng, những kẻ có vẻ như tham dự toàn bộ kia, chẳng qua là bị oan uổng mà đẩy ra làm dê thế tội mà thôi.”

“Đúng thế!” Công chúa tự giễu, “Ai mà ngờ được là ta tự hạ độc cho Thập Tứ chứ?”

Ta hơi hơi mỉm cười, “Ta cũng không ngờ, điện hạ có thể hạ thủ được với em trai ruột của mình.”

“Nếu ta không xuống tay, hiện giờ hắn đã chết rồi.” Trên mặt nàng không có gợn sóng..

“Gần đây điện hạ hình như có tâm sự, không biết vì sao?” Đầu ngón tay ta nhẹ nhàng đánh cờ, “Nếu có điều gì không vui, sớm nói ra một chút, ta cũng giúp cho công chúa bớt giận.”

Trưởng công chúa im lặng một lát, lúc này mới thổ lộ tâm sự với ta:

“Ta từ nhỏ tập võ, đi theo cậu thao luyện mấy năm ở biên quan. Nếu không phải nhờ một thân võ nghệ này, ta cũng không có cách nào cứu được phụ hoàng ở cuộc săn thú mùa thu, được danh hiệu Trưởng công chúa này.”

“Cữu gia nhà ta rõ ràng ở biên quan cũng có mấy chục vạn đại quân, lại phải đề phòng dị tộc, không dễ dàng điều động.”

“Ta uổng một thân võ nghệ mưu lược, lại không thể đường đường chính chính giết lên hoàng vị, để những nam nhân đó tâm phục khẩu phục.”

“Hiện giờ, Hứa Khai xuất binh mưu nghịch, Thích gia suất binh một đường Bắc thượng, ta lại chỉ có thể ở đây chờ, chờ Thích Trường Lan công phá kinh thành, gả làm hoàng hậu của hắn, mới có thể mưu đại sự.”

“Kể từ đó, ta sẽ bị người bình luận giống như nữ đế triều trước, hậu nhân cũng sẽ cho rằng ta không có năng lực gì, dựa vào nam nhân mới có thể bò lên long vị.”

“Nhàn Nhân, ta không cam lòng.”

Ta trịnh trọng đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng.

“Điện hạ nói thế là sai rồi”

“Nữ tướng quân La Tố Y tiền triều uy vũ vô cùng, cả đời chiến công hiển hách. Cuối cùng không phải là rơi vào kết cục bị tru sát hay sao? Nàng đúng là vũ dũng hơn người, nhưng mà nàng chết rồi, đến chết vẫn chỉ là một nữ tướng quân!”

“Vì sao phải khiến cho nam nhân tâm phục khẩu phục? Điện hạ là tranh lấy tiếng thơm hay là quyền lực ngập trời? Muốn tranh thiên hạ hay là sự tán thành của nam nhân? Nếu có được thiên hạ, lưng đeo bêu danh đời sau thì đã làm sao? Bị người ta nói dựa vào nam nhân thì lại thế nào?”

“Điện hạ phải chứng minh với người khác là mình mạnh mẽ, là bởi trong lòng điện hạ, bản thân mình còn chưa đủ mạnh mẽ.”

“Cường giả bày ra vẻ yếu đuối, kẻ yếu mới quen thích cậy mạnh. Trai cua dùng xác dày để chống cự, con nhím lấy gai nhọn để doạ dẫm, rắn lục dùng răng độc để cắn người, tất cả chúng nó nhìn có vẻ như giương nanh múa vuốt, thật ra lại yếu đuối kém cỏi, dễ dàng trở thành đồ ăn trong mâm của người khác.”

“Mà mãnh hổ gấu nâu có thế không? Nếu là heo dê cho rằng gấu hổ nhu nhược, chủ động tới cửa khiêu khích, đối với hổ gấu mới là chuyện tốt!”

“Công chúa, ngài muốn làm rắn độc, hay muốn làm gấu nâu?”

Công chúa nhất thời ngơ ngẩn.

Một lát sau, nàng buồn cười, vừa cười vừa ấn vào đầu ta.

“Tống Nhàn Nhân ơi là Tống Nhàn Nhân, vẫn là ngươi hiểu được tâm tư của cô!”

Ta cũng cười, “Hiện tại nghĩ lại, dựa vào nam nhân hay không dựa vào nam nhân cũng có gì khác nhau đâu? Những đế vương trong sách sử, dựa vào phu nhân, dựa vào nhạc phụ giàu có cũng không phải không có! Chẳng phải là dựa vào đàn ông thì dựa vào đàn bà! Sao chỉ có nữ đế bị người phê bình?”

Thế nhân muốn nữ tử đi về thông đạo phía trước, không cho chúng ta đọc sách làm quan, không cho chúng ta suất binh đánh giặc, chỉ cho phép chúng ta gả chồng.”

“Hiện giờ ngay cả nữ nhân gả chồng kiếm lời cũng muốn trách cứ, đựa vào cái gì chứ? Rõ ràng là đàn ông dựa vào gả cưới còn kiếm lời nhiều hơn.”

“Không ngại mà nhìn xem, ta gả cho nhiều đàn ông như vậy mới đi đến hôm nay. Ta không việc gì phải xấu hổ.”

“Đàn ông vừa háo s ắc ích kỷ lại bạc tình, nữ nhân sau khi gả chồng không kiếm được lợi ích lại bị tính kế đến không còn xương cốt nhiều vô kể, có thể kiếm được chút tài phú quyền lực từ tay lũ đàn ông gian xảo, sao lại không phải bản lĩnh chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK