• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Dư ngày thường thích nói lời cợt nhỏ, nhưng khi súng thật đạn thật lại rất ít nói, một là không có cơ hội, môi hoặc là bị anh lấp kín hoặc là chỉ lo kêu, hai là gần đây cô thật sự sợ, cảm giác thẹn thùng tăng mạnh.

Thịnh Minh Hoài là nắm điểm này của cô uy hiếp, làm cô dục tiên dục tử. Từ không cần lúc bắt đầu biến thành xin anh tiến vào.

Người trong lòng khát cầu làm dục vọng bành trướng đến cực điểm.

Dương v*t cứng đã lâu ở trong việc thọc và rút ra đạt được không ít an ủi, nhưng bây giờ nhìn thấy dấu hôn và dấu tay hồng hồng trên nhũ thịt của cô, cùng với bộ dáng ý loạn tình mê mà cầu xin mình mau cắm, xúc động muốn làm đau cô vẫn nảy lên từng trận từng trận.

Trán anh đều là mồ hôi, côn th*t cứng đờ cũng bị cô cọ đến ướt đẫm, anh cúi đầu mút đầu v* của cô, định giải cứu cô từ trong nôn nóng ra ngoài, khoái cảm cực hạn lại đẩy cô về phía tình triều ướt dính.

"Nhanh… nhanh lên chút…" Khoé mắt của cô tràn ra chút trong suốt, phía dưới ướt thật sự khó chịu, cửa huy*t phun nước nhỏ. Cô đã không nhịn được mà duỗi tay sờ hông anh, muốn tự mình động thủ nhét nó vào.

Khi đầu ngón tay đụng đến khe thịt trên quy đ*u kia, kích thích đến mức da đầu anh tê dại, trước mắt có trận choáng váng. Thịnh Minh Hoài không thể không rút ra, miễn cho bị cô sờ bắn.

Lòng bàn tay trượt xuống từ xương sống của cô, sờ đến dính nhớp giữa hai chân, anh cúi đầu hôn cô trước: "Không đeo bao, anh đi tìm trước."

Lý trí tàn lưu kéo anh về, Minh Dư lại sắp khóc: "Phải tìm bao lâu." “Không lâu.”

Sau khi kết thúc quân huấn, khi anh đi mua đồ dùng sinh hoạt cũng mua luôn, đặt ở trên tủ đầu giường.

Thịnh Minh Hoài không để cô chờ, một tay nâng bế mông cô lên, vừa hôn môi vừa đi lấy.

Dương v*t toàn bộ hành trình chọc thẳng vào giữa chân cô, khi đi lại cọ xát bị d*m thủy dính ướt khe thịt, an ủi bên ngoài cơ thể cũng rất mẫn cảm, hô hấp dồn dập lại ướt nóng.

Minh Dư bị đè ngã lên giường, chút vải đáng thương đã hỗn độn treo ở trên người, anh lại chỉ cởi cái quần.

"Nóng quá, bật điều hoà đi."

Anh không làm được nhiều như vậy, dùng răng cắn rách đóng gói, sau đó lại hôn cô: "Anh không có tay, em đeo giúp anh, anh bật điều hoà."

Anh đứng ở mép giường, cô ngẩng đầu chính là côn th*t thô tráng đỏ lên dưới háng kia.

Vốn dĩ là màu hồng nhạt, nhưng bởi vì cọ xát sung huyết, dưới sự cực độ hưng phấn màu sắc giống như hơi đậm, gân xanh quấn quanh ở mặt trên, nhìn vô cùng khó đối phó.

Xuất phát từ sự tò mò, cô duỗi tay chọc một cái, muốn nhìn độ cứng của huyết quản kia, thịt nấm lại kích động mà nhảy hai cái, phun ra chất nhầy.

"Shhh, đừng lộn xộn."

Anh thấp giọng cảnh cáo, cánh tay vốn định lấy điều khiển điều hoà lại thu lại, cúi đầu bóp cằm cô hung hăng cắn một phát trên môi.

"Tò mò chút thôi mà."

Trước đó cô đã biết của anh lớn, nhưng nhìn gần như vậy, phát giác kích cỡ này là thật sự kinh người. Bốc hơi nóng, giống như lạp xưởng đã được nướng, làm người khác muỗi duỗi đầu liếm một cái.

Như nhìn rõ nội tâm của cô, Thịnh Minh Hoài nhắc nhở cô: "Không muốn bị anh làm chết trên giường thì thành thành thật thật đeo vào."

Luôn hù doạ người như vậy.

Minh Dư không chịu thua mà đeo bao lên từng chút, bao cao su bọc đến vị trí hai phần ba, thì không đeo vào được nữa.

Còn muốn dùng tay xoa xoa, Thịnh Minh Hoài khàn khàn nói: "Đến đỉnh rồi."

Áo mưa phải lưu lại một chút không gian đựng tinh d*ch, nhưng của anh quá dài, chỉ có thể đeo đến vị trí này.

"Không sao, em giúp anh xoa xoa."

Minh Dư muốn chơi xấu, ai cũng không ngăn được, vừa rồi anh chiếm thượng phong, bây giờ anh muốn hoà một ván với anh.

Côn th*t quá thô, một bàn tay cô không cầm được, nên dùng hai tay. Đón ánh mắt nóng như lửa của anh, vươn phần lưỡi liếm dọc theo gân xanh trên thân gậy.

Cảm giác sung sướng mà đầu lưỡi non mềm mang đến hoàn toàn bất đồng với việc đâm huy*t, khi liếm đến bên cạnh thịt nấm, dương v*t bỗng nhiên nhảy dựng, quy đ*u nặng nề đánh vào trên mặt cô, đánh ra một đạo ướt ngân.

“Thịnh Minh Hoài, anh…”

Tiếng mắng chửi người kêu đâu còn chưa xuất khẩu, Minh Dư đã bị người vướt lên. Thịnh Minh Hoài đỡ dương v*t bành trướng đến tận cùng, trực tiếp chui

vào trong khe thịt đầu hoa huy*t, dùng sức đâm chọc, toàn bộ đều cắm vào trong huy*t.

“A…”

Sâu quá.

Hai cái đùi đều bị anh ôm trên cánh tay, điểm chịu lực toàn tập trung ở nơi riêng tư chặt chẽ tương liên, côn th*t nóng như lửa đâm huy*t nhỏ yếu ớt mẫn cảm, tinh hoàn đánh từng chút lại đây, sức lực lớn đến mức chụp đỏ mông tuyết trắng của cô.

"Là muốn anh đâm chết em." Anh cắn sát đến vành tai bên môi, há miệng bao lấy lỗ tai của cô, đầu lưỡi giống như rắn liếm vào bên trong.

Cô ngứa đến mức vừa sướng vừa co sát: "A… Thịnh Minh Hoài đừng… Em không được… A a a a…"

Dưới háng dùng sức chống đối làm cô không có sức lực câu lấy cổ anh, người rớt xuống, huy*t nhỏ lại bọc côn th*t đến càng sâu hơn, vật cứng chọc thẳng, phảng phất như muốn phá vỡ cửa tử cung của cô.

Anh làm rất mạnh, cũng tàn nhẫn hơn trước kia. Cánh tay nâng chân cô, hai tay bắt lấy thịt mông ấn trên dương v*t, phối hợp động tác đỉnh hông luật động.

"Không phải nói muốn sâu chút, dùng sức chút sao?"

Tiếng thở dốc của anh rất mạnh, khi cắm dương v*t vào, cửa huy*t dường như há miệng nhỏ hút vào trong, lại đẩy ra ngoài. Mỗi lần rút ra đều bị hút lại, tiếng vang phụt phụt lôi ra sợi nước, nơi riêng tư bị đâm đến d*m mĩ khó coi.

Tiếng rên rỉ của anh làm anh mất hết lý trí, không thể trả lời anh, lại giống như đang thúc giục anh nhanh lên chút, dùng sức một chút.

Thịnh Minh Hoài ôm cô từ phòng ngủ làm đến phòng tắm, như không cảm thấy mệt, phần eo chạy bằng mô tơ điện, nhanh chóng mà điên cuồng đâm chọc.

Trong không gian nhỏ hẹp, tiếng thịt khí chạm vào nhau vang lên không dứng. Minh Dư không có chút sức lực chống cự sự tiến công mãnh liệt, hoa chi loạn chiến treo trên người anh, như là con thuyền cô độc như là bị sóng biển cuốn lên, nhiệt lưu cửa huy*t phun ra tưới lên phân thân của anh.

Cao trào trôi qua âm huy*t vô cùng mẫn cảm, tốc độ rong ruổi của anh một lần lại nhanh hơn một lần, càng ngày càng mãnh liệt, tiếng kêu bị vỡ thành mảnh nhỏ của cô như là giọng nói khàn khàn.

"Hu hu hu Thịnh Minh Hoài đủ rồi, từ bỏ, mau dừng lại."

Như là búp bê mặc người bài bố, lại giống như con rối bị tình dục thao tác.

Huy*t nhỏ đã bị làm đến mức đau nóng rát, d*m thủy chảy ròng, lại vẫn không biết mệt mà đón ý nói hùa động tác của anh, liều mạng mút côn th*t vào, không biết xấu hổ mà muốn để nó lại trong thân thể.

Thịnh Minh Hoài phong bế môi của cô, rõ ràng cảm nhận được đường đi càng ngày càng gấp, thịt mềm triền lại đây như là vô số miệng hút lấy thân gậy và quy đ*u, thậm chí mỗi một cái triền trên gân xanh của côn th*t đều đạt được an ủi cực hạn.

Cô đang mút anh.

Dùng phương thức triền miên lâm li nhất trên thế giới này buộc anh đi vào khuôn khổ.

Trong phòng tắm vốn là ẩm ướt, bây giờ càng dũng mãnh thêm một cỗ nhiệt lưu.

Anh cắn chặt quai hàm, định lùi lại khoái cảm muốn mạng này, nhưng lâu lắm không làm, huy*t nhỏ của cô quá biết cắn người, bên tai toàn là tiếng rên rỉ nho nhỏ.

“Quá kích thích… A… Từ bỏ…” “Thịnh Minh Hoài… A… Quá nhanh…” “A a… A ha… A a a a a…”

Cô bị làm đến nhũn cả người ra, ôm vào trong ngực giống như hút bọt biển no nước, huy*t thịt tung bay, đâm một cái thì chảy chút nước.

Thịnh Minh Hoài hôn lung tung cổ bị thấm ướt mồ hôi của cô: "Cục cưng, anh muốn bắn."

Tay chộp mông cô dùng sức buộc chặt, gân tay trên mu bàn tay nổi lên, hạ thể va chạm càng ngày càng tàn nhẫn.

D*m thủy được phun ra cũng cuồn cuộn không ngừng mà tưới lên côn th*t trong cơ thể cô, anh liên tục đâm vào sâu bên trong, khi quy đ*u kẹt ở trên thịt mềm của cửa cung rốt cuộc cũng không nhịn được mà tước vũ khí đầu hàng.

Hai cơ thể mẫn cảm run rẩy một chút. “Ưm…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK