“Nhất định phải đổi lại sao?” Nàng ở nơi này rất tốt a! Hơn nữa khi mưa dừng nàng sẽ lập tức rời đi ! Ở lại đây cũng chỉ làm khổ cho hai người !
“Nói như thế nào đây! Thành thật mà nói, nơi này vốn chuẩn bị cho Thiếu phu nhân tương lai , thì ra là … !”
“Ta hiểu !” Thì ra , mọi người đều nghĩ nàng là thiếu phu nhân tương lai nên mới an bài chỗ này, bây giờ không phải là nữa, khi thiếu phu nhân thật sự xuất hiện, nàng phải cút đi !
“Ta không cần đi qua ! Dù sao thì mưa ngừng ta cũng trở về chỗ Lưu đại nương a !” A ~! Đường triều dù sao cũng không thuộc về nàng a! Bây giờ, nàng mới phát hiện ra một điều, nơi này căn bản cũng không dành cho nàng, cũng không sao, chu du 4 phương cũng là ước mơ của nàng, nay cũng sắp thành sự thật rồi !
“Tiểu Ngọ!” Mạc phu nhân sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn!
“Ngươi đã là nữ nhi Mạc gia! Sau này Mạc gia sẽ là nhà của ngươi ! Không cho ngươi đi, trừ phi ngươi xem thường người làm mẹ như ta !”
“Ta không phải ~!”
“Cứ quyết định như vậy đi! Tiểu Thúy Tiểu Hồng thu thập một chút, nhanh chóng chuyển qua !” Mạc phu nhân quyết định nhanh chóng ! Nói giỡn! Làm sao cho nàng ta đi được, nếu không kế hoạch của nàng sẽ bị huỷ hết !
Tại sao lại như vậy! Ngọ Lăng Phong nghiêm mặt, nhưng cũng không lên tiếng !
“Đến ~! Tiểu Ngọ, ta giới thiệu một chút cho ngươi, đây là thiên kim ngàn vàng của Lý phủ : Lí Liên Anh ! Liên anh, đây là nghĩa nữ Ngọ Lăng Phong ta vừa thu nhận”
Tiệc rươu, Mạc phu nhân thân thiện giới thiệu hai người!
Ngọ Lăng Phong trăm triệu không nghĩ tới, thiếu phu nhân tương lai lại xuất hiện nhanh như thế ! Nàng chân trước vừa mới chuyển ra, chân sau đã có người đi vào ! Khó trách bắt nàng dọn ra nhanh như vậy ! Nhưng vị Lý tiểu thư này cũng rất khá, tướng mạo xinh đẹp, ôn nhu nhã nhặn, ít ra có phong thái làm thiếu phu nhân hơn nàng !
“Xin chào ! Ta tên là Lý liên anh! Lúc trước không biết tiểu thư ở trong phủ, chưa kịp đi bái phỏng, xin Ngọ tiểu thư tha lỗi!” Khẩu khí của Lí Liên Anh rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt thuỷ chung vẫn không nhìn về phía NgọLăn, nhưng ánh mắt lại thủy chung không có nhìn thẳng Ngọ Lăng Phong! Trong mắt nàng, không phải “ruột thịt” thì không phải là “tiểu thư”, không cần để ý đến
Thiên kim tiểu thư có bệnh chung là, luôn cảm thấy mình nổi trội hơn người, Lý Liên Anh cũng không ngoại lệ
“Ha hả ~! Còn chưa tuyên bố ra ngoài nha ! Ngươi không biết cũng không sao !”
Ngọ Lăng Phong còn chưa mở miệng, Mạc phu nhân đã trả lời thay ! Không tồi ! Càng kích thích càng tốt ! Như mong muốn của nàng
Một tiệc rươu cứ như vậy, kết thúc qua loa, trong đó cũng chỉ có bốn người. Mạc Kính Phong căn bản không có lộ diện, nhưng cũng làm cho Ngọ Lăng Phong thở phào nhẹ nhõm. Thành thật mà nói , nàng cũng chưa chuẩn bị tinh thần để đối mặt với hắn
Trở lại “Kính hiền”, Ngọ Lăng Phong không nhịn được nhìn cánh cửa phòng Mạc Kính Phong đã đóng chặc. Không biết là cố ý hay là Vô Tâm, tóm lại bây giờ nàng ở cách vách hắn !
Có nên đi vào hay không ? Ngọ Lăng Phong do dự, đúng lúc, bên trong truyền ra tiếng đổ vỡ
“Đáng chết!” Bên trong loáng thoáng truyền ra tiếng chửi rủa của Mạc Kính Phong, tiếp theo là những tiếng loảng xoảng rớt đồ vật
Ai ~! Ngọ Lăng Phong thở dài! Giơ tay lên nhưng chậm chạp không gõ cửa
“Ngọ tiểu thư?” Trong lúc Ngọ Lăng Phong còn đang do dự, bỗng tiếng nói của Lý Liên Anh truyền đến
Ngọ Lăng Phong quay đầu.
“Tại sao không vào đi ? Kính Phong còn đang nổi giận sao ?” Lý Liên Anh cười ôn nhu, nhưng trong mắt nàng lại loé lên tia … khiêu khích ?!
“Kính Phong ” ? Sách sách ~ gọi thật là thân mật! Nữ nhân này đang khiêu khích với nàng sao ? Hmm ~! Chớ có nói đùa! Nếu nàng muốn hắn, nàng ta một nửa cơ hội đến gần cũng không có, được không ?
“KHông biết ~” Ngọ Lăng Phong nhún nhún vai, vừa muốn trở về phòng. Cánh cửa phía trước đôt nhiên mở ra. Thân ảnh Mạc Kính Phong xuất hiện ở cửa!
“Ách ~ MẠc ~ “
“Kính Phong !”
Ngọ Lăng Phong còn chưa kịp nói xong đã bị Lý Liên Anh cắt đứt
Nhìn hắn trước mắt, Ngọ Lăng Phong trong lòng ngũ vị tạp trần! Mấy ngày không thấy, hắn thay đổi nhiều, cả người cũng tiều tuỵ hơn! Ngọ Lăng Phong không biết nên nói gì cho phải! Nếu như có thể, nàng thật không muốn hắn như vậy!
Cũng vậy, Mạc Kính Phong nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt tràn đầy tia máu nhìn. Hắn nhớ nàng! Nhớ quá nhớ quá! Khi tỉnh lại, hắn càng muốn say ! Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thống khổ như vậy ! Nhưng hắn lại không dám đi gặp nàng, hắn sợ mình không khống chế được lại ô nàng! Biết rõ nàng vô tình với mình, nhưng tình yêu say đắm đã cắm rễ trong tim hắn, không thể nhổ được nữa !
“Kính Phong , ngươi đói bụng không ?! Ta giúp ngươi lấy cơm ăn!” Thâm tình trong mắt họ làm Lý Liên Anh thấy chói mắt, không muốn bị coi thường, nàng mở miệng đánh vỡ cục diện bế tắc!
“Ai cho phép ngươi gọi ta như vậy ?!” Mạc Kính Phong hung hăng trừng mắt nhìn nàng !
“Ách ~ ta ~” Không nghĩ đến Mạc Kính Phong tức giận như vậy, Lý Liên Anh sợ hết hồn, không biết nên phản ứng như thế nào.
“Không nên tiếp đãi khách như vậy !” Ngọ Lăng Phong kịp thời hoá giải
Chết tiệt ! Hắn tự hành hạ mình như vậy có phải muốn nàng cảm thấy có lỗi hay không ! Nếu muốn hận thì nàng sẽ cho hắn, vậy càng tốt !
“Hừ ~ chỉ vì một nữ nhân mà có thể khuất phục vậy sao ! Vì một nữ nhân mà cố giữ lấy tình yêu đến như vậy ? Hmm ~! Tức cười ! Truyền đi còn gì là mặt mũi nam nhân ! Nếu là ta, ta cũng không chọn người có ý nghĩ kì lạ như ngươi …”
“Đủ rồi!” Hắn không muốn nghe nữa, thì ra sự si tình của hắn trong mắt nàng liền biến thành ý nghĩ kì lạ ! Hmm ~! Buồn cười! Hắn lại vì nữ nhân như vậy trầm luân! Tại sao? !
“Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, đang ở trong phúc mà không biết hưởng phúc! Có nữ nhân chịu vì ngươi tốn tâm tư nên nắm chặc, đừng tự cho là mình hiểu biết nhiều, trên thế giới này, căn bản không tồn tại tình yêu !”
Nói xong, Ngọ Lăng Phong xoay người đi vào phòng mình, hung hăng đóng cửa cái rầm ! Đủ rồi ! Nếu có thể làm hắn chết tâm, hận nàng cũng không sao ! Dù sao khi nàng trở về thế kỉ 21 , mọi thứ cũng sẽ kết thúc! Nàng có dự cảm, nàng không còn ở nơi này lâu nữa !
Tâm, đau quá!
Trên thế giới này căn bản không tồn tại tình yêu ? Thật sự, một chút tình cảm nàng cũng không có sao ? Đã như vậy, hắn còn mong chờ cái gì ?! Mạc Kính Phong lảo đảo một chút, xoay người.
Tâm, thật đã chết rồi!