• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu thư ~!”

“Ừ?” Ngọ Lăng Phong miễn cưỡng định thần lại ! Từ đêm hôm đó, quan hệ của bọn họ ~~ nói như thế nào đây! Trừ lúc hắn biết nàng trở thành biểu muội của hắn, ánh mắt chỉ loé lên một cái, rồi không còn việc gì nữa ! Cho dù thấy cũng trực tiếp đi qua, ngay cả nhìn cũng không nhìn nàng một cái. Hơn nữa, hắn cũng không miễn cưỡng nàng nữa , còn ngày ngày đi dạo kỹ viện, thậm chí, thỉnh thoảng còn mang nữ nhân về nhà ! Xem ra phép khích tướng của nàng đã có hiệu quả ! Ai ~! Gần đây nàng than thở càng ngày càng nhiều ! Nếu như ở thế kỉ 21, chắc chắn đã bị 3 nữ nhân kia cười rụng răng ! Trước kia ở chung một chỗ không thấy cái gì . Bây giờ chỉ mới tách ra 2 tháng, nàng đã nhớ các nàng ta ! Ngay cả lão đầu tử, nàng cũng không thấy đáng hận như trước nữa

Ai ~!

“Tiểu thư, ngươi đừng có than thở nữa !” Tiểu Thúy rốt cục nhịn không được! “Ngươi phải nhớ thiếu gia thì đi tìm cậu ấy a! Cậu ấy nhất định sẽ không trách ngươi !” Nàng hiểu! Rõ ràng tiểu thư đều thích nhau, vậy cần gì phải lảng tránh vậy a ?! Rõ ràng là có tình yêu, ngoài mặt lại như người xa lạ ! Bọn họ nghĩ người ta không nhìn ra được sao ! Hay làm bộ như vậy bọn họ sẽ thấy dễ chịu ?

“Ai nói ta đang suy nghĩ đến hắn ~!” Biết điều một chút! Có cần phải vạch trần trực tiếp như vậy không a !

“Vậy rốt cuộc ngươi đang than thở cái gì a!” Đúng là nói dối không chớp mắt ! Đợi đến kh thiếu gia bị cướp đi, đừng hối hận là được rồi ! Tiểu Thúy bực mình nghĩ! Gần đây thiếu gia hình như có thay đổi! Chẳng những cả ngày hỉ hả đi kỹ viện không nói, còn ngày ngày mang nữ nhân khác nhau về nhà ! Căn bản là không nể mặt tiểu thư ! Cứ tiếp tục như vậy, địa vị Thiếu phu nhân của tiểu thư sẽ không giữ được nữa, huống chi trong nhà còn có người ở mãi không chịu đi – Lý Liên Anh !!!

“Ta ~ nói ~ ta không có than thở !” Đánh chết Ngọ Lăng Phong nàng cũng không thừa nhận, vừa thấy Tiểu Thuý định mở lời, nàng nhanh chóng ngăn cản

“Không cần nhiều lời! Câm một chút để ta yên tĩnh !”

“Đau ~!” Tiểu Thúy trào trực nước mắt ra .Tiểu thư là đang chột dạ nha! Trước kia, lúc nào tiểu thư cũng nói nên ưỡn ngực đi qua mặt người ta, cho dù là nha hoàn thì cũng là con người, con người thì ai cũng bình đẳng, không ai thua kém ai. Đến bây giờ mới nhắc đến thân phận hạ nhân của nàng, có phải quá trễ hay không a ?

“Biết đau thì câm miệng cho ta…” Nghe được động tĩnh ngoài cửa, Ngọ Lăng Phong chợt dừng lại!

“Ai u ~ Phong ~ ngươi thật đáng ghét ~ sẽ bị người ta nhìn thấy !” Một thanh âm kiều mị vang lên

“Nơi này chỉ có hai chúng ta!” Bàn tay Mạc Kính Phong dao động trên người Lục Hoa Nương – đệ nhất kĩ nữ của Nhi Hồng viện không dứt, nói nhỏ bên tai nàng.

“Sẽ bị hạ nhân nhìn thấy ~!” Lục Hoa nương chịu không nổi hấp dẫn, không nhịn được rên rỉ ra tiếng!

“Sẽ không ~!” Mạc Kính Phong nhìn nàng ý loạn tình mê, chưa từng ngừng động tác bên tay, nhưng ánh mắt vẫn như cũ, không mang theo một chút cảm tình nào

Bên trong, Tiểu Thúy nhìn sắc mặt Ngọ Lăng Phong âm trầm, không dám nói gì nữa ! Ở lâu ngày, nàng cũng biết khi nào thì nên câm miệng, nhất là với người nóng tính như tiểu thư, khi nàng ta tức giận lên, núi lửa nổ cũng không bằng

Hừ ~! Hắn trẻ con quá đi ! Ngọ Lăng Phong mặt lạnh. Biết rõ hắn cố ý, nhưng nàng vẫn không nhịn được nổi trận lôi đình !

“Tiểu ~ tiểu thư! Ngươi đừng tốn hơi thừa lời nữa ! Thật là khủng khiếp!” Ô ~ tiểu thư bây giờ giống như đang muốn “cắn người” vậy, nàng nên bỏ của chạy lấy người trước rồi hãy nói

Ngọ Lăng Phong nghe tiếng nói chợt xoay qua, trợn mắt nhìn nàng một cái ! Tiểu Thuý bị hành động của nàng làm cho sợ đến suýt nữa té xuống đất

“Hmm ~ tức cười ~ ta Ngọ Lăng Phong là ai ~ có cần tốn hơi thừa lời không !” Nhiều lắm chỉ là muốn giết người thôi!

“Ừ ~ có người!” Lục Ngọc nương vì tiếng nói của Ngọ Lăng Phong mà run rẩy không ngừng, thân thể không nhịn được ỉ ôi vào hắn, có người thì thế nào, nàng căn bản là không sao cả, xuất thân thanh lâu, có gì mà nàng chưa từng thấy, nhưng bây giờ bỏ lỡ cơ hội này mới là đồ ngốc, nàng không cần làm thiếu phu nhân, chỉ là tiểu thiếp thôi cũng không sao, có thể sung sướng cả đời là được rồi

“Đừng để ý tới nàng, chẳng qua là râu ria mà thôi!” Mạc Kính Phong nghe được thanh âm từ bên trong, bàn tay bắt đầu di chuyển đến trước ngực Lục Ngọc Nương, dùng sức sờ, nhận lấy một tiếng thở dốc

“Ừ ~ Phong ~ chúng ta vào phòng ~!” Lục Ngọc nương lắc mông, không hiểu vì sao cả 2 đều bị dục hoả đốt thân mà hắn vẫn chậm chạp không chịu đưa nàng vào phòng

“Cần gì phải đi vào ? Ta thấy ở nơi này kích thích hơn”

Không thể nhẫn được nữa ! Ngọ Lăng Phong hung hăng đẩy cửa ra

“Các ngươi cũng nên thương xót cho ta, ở đây có người chưa đến vị thành niên, các ngươi muốn kích thích thì đến chỗ khác đi a, cần gì phải ở đây làm độc mắt người khác !” Tiểu Thúy còn chưa đến 15 nha !

Lục Ngọc nương không nghĩ tới đột niên có người lao ra, hơn nữa còn là nữ nhân xinh đẹp hơn mình gấp ngàn lần, đứng sững sờ tại chỗ

Mạc Kính Phong hung hăng kéo Lục Ngọc nương qua, không khách khí cắn mạnh vào môi nàng, làm nàng suýt nữa kinh hô ra tiếng ! BuôngLục Ngọc nương ra , Mạc Kính Phong nhìn về phía Ngọ Lăng Phong, vẻ mặt khiêu khích!

“Đây là chỗ ta ở, ta thích làm gì là chuyện của ta !”

“Đừng quên đây cũng là chỗ ta ở!”

“Hừ! Vậy thì thật xin lỗi, ngươi không thích cứ rời đi!” Thanh âm Mạc Kính Phong lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình nào, nhưng vừa nói xong thì hắn liền hối hận

Rời đi? ! Lời của hắn làm vẻ mặt Ngọ Lăng Phong trầm xuống. Rời đi sao? ! Hắn nói đúng, nơi này là địa bàn của hắn, hắn thích thế nào cũng không liên quan đến nàng, nàng thì sao chứ ? Hơn nữa, nàng cũng không có tư cách bảo hắn nên làm gì , không phải như mong muốn của nàng rồi sao ?! Nàng rốt cuộc đang giận cái gì! Nhìn hắn 1 cái thật sâu, Ngọ Lăng Phong không nói gì đi ra ngoài

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK