• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắc hắc! Ngươi chịu cũng phải xem phụ thân của hài tử có ch hay không !” Đổng Dương Sóc có chút hả hê!

Ngọ Lăng Phong trừng hắn một cái. Đây chính là chuyện nàng đang phiền não ! Nếu biết nàng có con, cho dù Mạc Kính Phong có đồng ý, Mạc phu nhân cũng không chịu !

“Thật ra thì làm một cái hỷ yến cũng không có gì, dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi !” Diệp Tĩnh Tịch mở miệng. Mọi người đều phải công nhận ! Xem Ngọ bây giờ có khác với con dâu là bao đâu !

Ngay cả Tịch cũng nói như vậy! Ngọ Lăng Phong suy nghĩ một chút. Có lẽ nàng nói không sai! Nhanh chóng hoàn thành, Mạc Kính Phong cũng không phiền nàng nữa! Thật ra thì không phải nàng không muốn gả, chẳng là chuyện cưới xin này, càng làm lớn càng phức tạp nên nàng lười biếng thôi !

“Tiểu ~ tiểu thư? ! Làm ta sợ muốn chết!” Tiểu Thúy vỗ ngực! Mặc dù nàng đã sớm quen với cách xuất hiện không giống ai này của tiểu thư nhưng vẫn bị kinh động một chút !

“Mạc Kính Phong đâu?”

“Thiếu gia đang uống rượu trong Lương Đình ! Có vẻ rất tức giận!”

Ngọ Lăng Phong bĩu môi, cũng không phải lần đầu tiên ! Lần nào nàng trở về mà hắn không như vậy !

Đi về phía Lương Đình, từ xa Ngọ Lăng Phong đã nhìn thấy Mạc Kính mềm nhũn như vũng bùn nằm trong đống rượu

Sách sách! Sao lần nào trở về hắn cũng là bộ dáng sống không bằng chết này thế ?”

“Quá lệ thuộc vào một người cũng không phải chuyện tốt!” Ngọ Lăng Phong từ trên cao nhìn xuống hắn

Vừa nghe thấy thanh âm của nàng, Mạc Kính Phong chậm rãi ngẩng đầu nhìn, sau đó nhanh chóng ngồi dậy

“Chết tiệt ngươi!” Mạc Kính Phong mở to mắt, nàng còn dám nói ? Là người nào hại hắn thành thế này chứ ?!

“Ta cũng chỉ đi có 2 ngày”

“Sau này không cho về!” Sao nàng không thử suy nghĩ đến tình cảnh của hắn chứ ? Nàng trở về làm hắn đau khổ biết chừng nào !

“Hơi khó a!” Hơn nữa sau này phải trở về đến mấy lần, khám trước khi sinh là chuyện không thể tránh khỏi mà !

“Ngọ Nhi!” Mạc Kính Phong tức giận ! “Tại sao nhất định phải trở về! Nơi này ở không thoải mái sao? !”

Dĩ nhiên không thoải mái ! Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân chủ yếu !

“Con gái còn chưa xuất giá thì vẫn còn được về nhà mẹ đẻ, sau này gả cho ngươi rồi muốn đi cũng không được !”

“Đáng chết ~ ta không ~~ ngươi nói gì? Ngươi ngươi ngươi… Nói muốn gả cho ta sao?” Mạc Kính Phong khẩn trượng làm nàng có chút buồn cười

“Có lẽ vậy, nhưng mà … Nếu không thể về nhà mẹ đẻ…” Ngọ Lăng Phong cố ý ngửa đầu lên trời suy nghĩ

“Không ~~ dĩ nhiên là được ~~” nhưng ngay sau đó, Mạc Kính Phong lại vội vàng bổ sung, “Nhưng phải mang theo ta!” Chỉ cần ở bên nàng, cho dù không về được hắn cũng chịu !

“Mang theo ngươi? !” Sao nàng không nghĩ tới chứ ! Lần nào trở về cũng bị thủ đoạn của hắn làm cho tức giận nên nàng không nghĩ đến khả năng này, cũng không tồi !

“Được” Đợi đến khi Mạc Kính Phong trừng lớn mắt, Ngọ Lăng Phong mới cho hắn 1 câu trả lời

“Ngọ Nhi ~ nương tử của ta ~ ta yêu ngươi!” Mạc Kính Phong kích động ôm lấy nàng quay quay mấy vòng ! Tiếng cười vui vẻ vang khắp Mạc phủ

Nửa tháng sau

Trên dưới Mạc phủ, nơi nơi đều giăng đèn kết hoa ! Tiếng chiêng trống vang trời, tiếng người ồn ào! Đầu đường cuối ngõ, mọi người đều bàn tán xôn xao về hôn lễ của Mạc Kính Phong và Ngọ Lăng Phong

“Sách sách ~! Mạc phủ quả nhiên là đại gia đình! Thật đúng là phô trương!” So với hoàng đế chọn phi còn long trọng hơn !

“Dĩ nhiên ! Dù sao cũng là nhà giàu nhất Dương Châu !”

“Huống chi là tiệc cưới duy nhất của Mạc đại thiếu gia !” Không phô trương cũng khó !

“Ai nha ~ xin lỗi ~” một người vội vã chạy không cẩn thận đụng trúng đám người đang nói chuyện

“Sách sách ~ Vương lão cha ~ gấp như vậy, muốn đi đâu a?” Một người lên tiếng hỏi

“Ai nha ~ còn có thể đi đâu ~ các ngươi không biết sao? Hôm nay Mạc thiếu gia đám cưới, Mạc phủ mở tiệc chiêu đãi tứ phương, bất kể là ai chỉ cần đến đều có thể uống rượu mừng miễn phí hết ! Nghe nói ăn xong còn có quà tặng a!” Vừa nói xong, Vương lão cha nhanh chân chạy đến Mạc phủ

“Thật có chuyện này?”

“Ai nha ~ còn đứng đây làm gì ! Đi thì biết !” Nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc!

“Đúng a! Đi nhanh đi!”

Cho nên mọi người đang đàm luận bắt đầu gia nhập vào hàng người chen chúc vào Mạc phủ

Màn cảnh quen thuộc lại trình diễn, cả thành Dương Châu vẫn sôi sục vì Mạc đại thiếu gia, lần trước là vứt tú cầu chọn hôn, còn lần này là đám cưới của hắn !

“Ha ha ~ Mạc thiếu gia ~ chúc mừng chúc mừng a!”

“Là a ~ Mạc thiếu gia là nhân tài hiếm có, Mạc phu nhân chim sa cá lặn, thật xứng đôi a!” Nghe nói Mạc đại thiếu phu nhân cũng chính là người nhặt được tú cầu hôm đó

“Hy vọng không lâu nữa Mạc phủ sẽ có song hỷ lâm môn ~ ha ha ~ “

“Ha hả ~ đa tạ các vị! Kính Phong kính các vị thêm 1 chén nữa!” Mạc Kính Phong cười tươi như hoa, rốt cuộc, hắn đã có thể lấy được cô gái mình yêu về làm vợ !

“Hắc hắc ~ huynh đệ ~ người nọ là ai a?” Lâm Gia Hưng đi tới, chỉ vào lão đầu đang được đám mỹ nữ vây quanh

“Khụ khụ ~ đó là nhạc phụ đại nhân!” Là người “râu ria” như trong miệng Ngọ Nhi nói ! Sau khi được Ngọ Nhi giảng đạo, hắn cũng đại khái hiểu được thân phận của nàng

“Nhạc phụ?” Chẳng lẽ cũng là “người tương lai” sao ? Nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là tuổi không nhỏ đi? ! Còn có thể được mĩ nữ vây thành đống … Chờ chút ! Hắn không nhìn lầm chứ ?! Hắn ta vừa lấy li rượu thuỷ tinh bỏ vào túi áo ? ! ! Lâm Gia Hưng trừng to mắt!

“Khụ khụ ~ đó là sở thích của nhạc phụ đại nhân” Mạc Kính Phong nhanh chóng giải thích

Cảm giác bọn họ nhìn chăm chú, Đổng Dương Sóc ngoắc ngoắc tay với bọn họ, chúng mĩ nữ xung quanh liền quay đầu lại, thấy hai đại mĩ nam đi tới, tim các nàng đập nhanh vài phần, mặt ửng hồng thêm vài phần !

“Nhạc phụ đại nhân có gì chỉ dạy a ?!” Mạc Kính Phong cung kính hỏi, mặc dù nương tử đại nhân rất khinh thường người này nhưng hắn cũng không dám làm bậy !

“Hắc hắc ~ không có gì ~ chỉ là không biết ngươi có bị lão bà hay mẹ của con mình gạt không ? !” Hắn đoán Ngọ nha đầu nhất định chưa nói cho ai biết chuyện này ! Nhìn hắn có tâm như vậy, hắn cũng nói cho hắn biết,nếu không lại bị xem thường a !!!

“Ha hả ~ ta ~ chờ một chút ~ ngươi nói gì? ! Con ? !” Mạc Kính Phong rống lên, cả phủ vì tiếng rống mà trở nên yên tĩnh !

“Ách ~ Ngọ nha đầu không nói cho ngươi biết a? !” Đổng Dương Sóc làm bộ như kinh ngạc!

“Chết tiệt ~!” Không đợi mọi người kịp phản ứng, hắn liền chạy đến hỉ phòng

“Xảy ra chuyện gì? Sao Kính Phong lại gấp vậy ? !” Mạc phủ nhân nhìn con mình chạy đi, khẩn trương hỏi

“Không có chuyện gì không có chuyện gì ~ nghe nói mình sắp làm cha nên kích động một chút !”

“Làm cha? ! Ngươi nói ~~~” Mạc phu nhân mừng rỡ! Chỉ còn chưa hét lên !

Kết thúc

“Không sai không sai ~ ngươi sắp làm bà nội rồi ! Chúc mừng ông thông gia bà thông gia!”

“Ta sắp làm bà nội rồi? ! Ai nha ~ Tiểu Ngọ sao không nói sớm!” Song hỷ lâm môn, song hỷ lâm môn a! Mạc phu nhân cười đến mang tai ! Nàng rốt cục cũng có thể “Hãnh diện” ! Nàng nhất định phải khoe khoang trước mặt lão thái thái họ Lâm kia một phen !

Mà Ngọ Lăng Phong “tội phạm chưa biết tội” đang nằm tréo chân trên giường, cứ ăn từng cây nho này đến cây nho khác, mà cái khăn hỉ nàng đã sớm vứt sang một bên. Còn hỉ cái gì a ? Nàng sắp đói chết rồi !

Ngọ Lăng Phong vừa bỏ thêm một cây nho vào miệng thì nghe thấy tiếng đập cửa cái “rầm” làm nàng suýt nữa nghẹn họng mà chết, 1 xác 2 mạng !

“Ngọ Nhi!” Mạc Kính Phong xông tới

“Rống ~ động đất hay cháy a ! Muốn hù chết người a!” Ngọ Lăng Phong vuốt ve tay hắn! Nghe nàng nói thế, Mạc Kính Phong sợ hết hồn, vội vàng buông tay! Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn hắn một cái!

“Ngươi gặp quỷ sao ? !”

“Chết tiệt ~ có phải có chuyện gì ngươi chưa nói cho ta hay không ? !” Mạc Kính Phong ôm lấy nàng từ phía sau

“Chuyện gì chứ ? !” Hắn hẳn là chưa biết chứ ? Nàng còn định tối nay cho hắn 1 kinh hỉ a !

“Ngọ Nhi!”

“Ách ~ ngươi ngươi ~ biết rồi nga!” Xem ra đã lòi ra rồi ! Nghĩ cũng biết là ai tiết lộ ! Trong đầu Ngọ Lăng Phong hiện lên một kho tượng phật Di Lặc, ngoài lão đầu tử ra, nàng không biết ai có khả năng đó nữa!

“Biết cái gì? Uh ? !” Mạc Kính Phong tăng thêm lực đạo, hắn muốn nàng chính miệng thừa nhận !

“Chán ~ ngươi biết là được rồi !”

“Nói cho ta biết ~ ta muốn nghe ngươi nói !”

“Ách ~ ta có cục cưng … !” Ngọ Lăng Phong xoay người lại, hai tay đặt lên cổ hắn

“Đáng chết ~ ngươi nên nói sớm cho ta biết!” Ngọ Lăng Phong chưa nói xong đã bị môi hắn nuốt hết

“Tiểu Ngọ ~ ai nha ~” hai người đang hôn nhau bỗng có 1 người xông vào

Gương mặt Mạc Kính Phong đen lại, “Mẹ ~”

“Ai nha ~ mẹ không phải cố ý ~ nhưng các ngươi nên chờ một chút ~ để ta hỏi tiểu Ngọ một chút đã ~ ha hả ~” nói xong, Mạc phu nhân không đợi con đồng ý liền dắt tay Ngọ Lăng Phong đến bên giường

“Tiểu Ngọ có phải thật vậy không a? ! Ngươi thật…”

“Khụ khụ ~ thật sự không sai!” Nghĩ cũng biết nàng muốn hỏi gì!

“A nha ~ chuyện khi nào? Sao ngươi không nói sớm! Ta đi báo cho mọi người…” Nhận được câu trả lời khẳng định, Mạc phu nhân hồ hởi nói

“Các ngươi tiết chế một chút, cẩn thận đứa nhỏ”

Hai người nhìn chăm chú nhau

Ngọ Lăng Phong vẻ mặt có chút hả hê mà Mạc Kính Phong lại đen mặt lại

Bảy tháng sau!

Trong một bệnh viện lớn ở New York

“Chết tiệt ~ sao lại lâu như thế?” Mạc Kính Phong mồ hôi lạnh ứa ra, đi đi lại lại bên ngoài ! Cũng đã mấy canh giờ, sao còn chưa ra a ?

“Ai nha ~ đừng vội ~ khi ta sinh ngươi còn cần đến 1 ngày 1 đêm a !” Mạc phu nhân trấn an hắn, ánh mắt vẫn tò mò nhìn đông nhìn tây ! Cảm giác mình như đang ở thiên đường.Thì ra ngàn năm sau sẽ như thế này a ! Nam nữ ăn mặc tiết kiệm đến không ngờ! Vì Ngọ Lăng Phong kiên trì muốn về thế kỉ 21 sinh, cho nên cả nhà bọn họ liền xuyên không đến đây ! 2 ngày trước Ngọ Lăng Phong đã có dấu hiệu sinh, đến khi vào phòng đến nay cũng đã gần 4 giờ !

Một ngày một đêm ? ! Trán Mạc Kính Phong bắt đầu rơi mồ hôi ! Vậy hắn khẩn trương chết! Khi Mạc Kính Phong muốn phá cửa xông vào, lại nghe thấy tiếng khóc của một đứa bé !

“Sinh rồi ~~~” mọi người kích động la lên ! Thì ra chờ người ta sinh con cũng khổ như vậy !

“Ha ha ~ tiểu vương tử ~ thật đáng yêu nga!” Triêu Hiểu Đồng ôm đứa con nít trong tay, cười đến mang tai nói !

“A nha nha ~ tiểu tổ tông!” Mạc phu nhân ôm tôn tử bảo bối vào lòng

Mạc Kính Phong chỉ nhìn con mình một cái, sau đó lại muốn xông vào phòng sinh xem nương tử một chút ! Ai ngờ tay hắn vừa đụng cửa, đèn trong phòng sinh lại sáng lên ! Sau đó lại truyền đến những thanh âm khẩn trương của bác sĩ và y tá …

“Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ…”

“Con song sinh ? !” Đổng Dương Sóc la lớn ! Một hơi tạo nên hai cái, nghiệp chướng ~~ a không ~ ông trời có mắt a! Đổng Dương Sóc hắn rốt cuộc cũng tận hưởng được niềm vui bồng cháu !

“Chúc mừng a ~ ông thông gia bà thông gia!”

“Ha hả a ~ cùng vui cùng vui ~ ông thông gia!” Ba người cười đến rung chuyển trời đất

Mấy phút đồng hồ sau, một tiếng khóc lại vang lên

“Là Tiểu công chúa ~” thật đáng yêu nga! Triêu Hiểu Đồng lại mang đến một tin tức tốt

“Thai long phượng!” Mọi người kinh hô! Sau đó cùng nhau cười gian tà nhìn Mạc Kính Phong ! Liên tiếp nhận được nhiều tin vui, hắn ngây ngốc sững người đứng đó

“Ngươi có muốn ôm một cái không ! Ngu đần tỷ phu!” Triêu Hiểu Đồng đưa tiểu oa nhi đến trước mặt hắn

“Ta ta ta ~ muốn đi xem nương tử!” Nói xong, hắn chỉ nhìn nữ nhi một cái, sau đó vọt vào phòng sanh

Phía sau truyền đến một trận cười vang!

“Nhìn hắn khẩn trương vậy ! Ngay cả nữ nhi cũng không dám ôm!” Mạc phu nhân ôm cháu gái, cuối cùng cũng có thành tích, sinh một lần 2 đứa ! So sánh với Lâm gia nhiều hơn 1 đứa !

“Ngọ Nhi! Ngươi ~ như thế nào!” Mạc Kính Phong nắm tay Ngọ Lăng Phong, vẻ mặt thương tiếc!

Ngọ Lăng Phong chậm rãi mở mắt ra!

“Chết tiệt ! Sau này dám làm ta mang thai nữa, ta nhất định bỏ ngươi!”

Mạc Kính Phong hôn lên tay nàng

“Được ~ sau này nhất định sẽ mang vật kia!” Mặc dù không thoải mái! Nhưng nhìn nàng thế này, hắn càng đau hơn! Ý nghĩ – yêu thương lại càng sâu!

“Cám ơn ngươi ~ tặng ta con gái xinh đẹp như vậy”

“Ngu ngốc!” Ngọ Lăng Phong đỏ mặt tránh ánh mắt thâm tình của hắn

“Ta yêu ngươi!”

“Ta cũng yêu ngươi!”

***

“Mạc Kính Phong!” Một tiếng hô vang lên trong Mạc phủ

“Nương tử có gì phân phó? !” Mạc Kính Phong hôn nhẹ lên mặt nương tử

“Chết tiệt ~ gương của ta đâu? !”

“Gương gì ?” Giả bộ ngu! !

“Đồng hoa kính! Ngươi giấu nó ở đâu ?!” Ngọ Lăng Phong níu lấy y phục của hắn!

Vứt xuống ao rồi!

“Ta không biết a? Không phải nó ở chỗ ngươi sao ?”

“Chết tiệt ! Tốt nhất ngươi đừn gạt ta ! Nếu không…”

“Nếu không như thế nào?” Trong lòng có chút sợ! Mạc Kính Phong theo bản năng lui về phía sau!

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết ~ tìm không được cũng không phải không thể trở về thế kỉ 21 !” Ngọ Lăng Phong uy hiếp nheo mắt lại !

“Ngươi ngươi ~ không cho làm loạn!”

“Nếu như ta tìm không được gương …”

“Chết tiệt ~ nó dưới ao!” Chết tiệt! Hắn luôn thua nàng thảm bại thế này! Vất vả lắm mới để tiểu nữ nhi trộm gương được, vốn định phá hủy, lại sợ hậu quả không nghĩ tới nên mới ném vào trong ao ! Bây giờ nghĩ xem! Cũng chi bị huỷ a !

“Mạc Kính Phong, ngươi có điên không ? !” Trong mắt Ngọ Lăng Phong tràn ngập lửa giận

“Nương tử đừng kích động ~” ánh mắt thật khủng khiếp a !

“Đã lâu ta chưa nổi giận nên ngứa da phải không ? Uh ? !” Còn dám trộm đồ của nàng !

“Ách ~ nương tử ~ ta ~ ách ngã !” Mạc Kính Phong đột nhiên chỉ chỉ phía sau! Ngọ Lăng Phong cho nghĩ hắn nói đến con gái đằng sau, theo bản năng xoay người lại, Mạc Kính Phong thừa cơ hội ôm lấy nàng

“Mạc Kính Phong ngươi ~ ngô!”

Hô! Dập tắt lửa dập tắt lửa! Dùng hôn!

HẾT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang