Mà kể từ khi bị thương , cuôc sống Ngọ Lăng Phong chưa bao giờ thoải mái qua ! Mạc Kính Phong không dám rống lớn với nàng nữa, nhưng lại suốt ngày bắt nàng uống ba cái thứ thuốc bổ, giống như bảy giờ —
“Uống cháo gà này đi ~”
Nhìn hắn đen mặt , Ngọ Lăng Phong lại chột dạ, sau đó đành miễn cưỡng nâng chén cháo lên húp một hơi
“Ta không muốn uống nữa!” Đồ ăn mĩ vị nhiều quá cũng ngán, huống chi là cháo gà không có gì đặc biệt ! Ngọ Lăng Phong nhẹ nhàng đẩy chén cháo gà qua tay hắn
“Uống hết!” Mạc Kính Phong nhẹ nhàng đưa đến trước miệng nàng
“Rống ~ đã nói không uống a !”
“Ngọ Nhi ~! Đừng làm ta tức giận!” Hắn ẩn nhẫn lâu rồi! Không phải là giận nàng mà là giận mình không bảo vệ được nàng tốt !
“Tức giận thì tức giận! Ai sợ ai a! Ta không chọc giận ngươi ngươi cũng nghiêm mặt cả ngày!” Ngọ Lăng Phong bực mình nói, nàng cũng đã xin lỗi rồi, hắn còn muốn gì nữa a ?
Mạc Kính Phong liếc nàng một cái, sau đó thở dài, bỏ bát cháo trong tay ra, ôm lấy nàng
“Ta không phải là giận ngươi, ta chỉ giận mình, lúc ấy không thấy ngươi phản ứng, ta còn cho là…”
“Thật xin lỗi!” Ngọ Lăng Phong dịu ngoan vùi vào ngực hắn! Sau khi tỉnh lại, nghe Dạ nói phản ứng của hắn lúc đó, nàng cũng có chút đau lòng ! Biết rõ hắn yêu nàng như vậy, còn đùa giỡn hắn, là nàng không đúng !
“Ta không trách ngươi! Nhưng sau này đừng để ta lo lắng vậy nữa !”
“Ừ! Ta đáp ứng ngươi!”
Mạc Kính Phong hôn nhẹ lên tóc nàng, sau đó chậm rãi mở miệng !”Cho nên, uống hết chén cháo này đi, được không ?!”
Ách? “Cái gì ? Không !”
“Ngọ Nhi ~! Ngươi đã nói không làm ta lo lắng nữa!”
“Cái đó và cháo gà có quan hệ gì! Ta rất khoẻ!” Bị giam nửa tháng, người chết cũng sống lại !
“Ngươi xác định ngươi đan rất tốt? !” Mạc Kính Phong nheo mắt lại, trong mắt có một ngọn lửa nàng rất quen thuộc
“Hắc hắc ~! Bệnh nặng mới khỏi ~~ “
“Uống cháo gà!”
“Không !”
“Vậy thì ~~” Mạc Kính Phong vung nụ cười tà!
“Uy ~ ngươi ~ ngô ~ “
“Đáng chết ~ ngươi đứng lại ta! Ngọ Nhi ~” Buổi tối ở Mạc phủ, màn cảnh quen thuộc nàng vẫn thường xuyên xuất hiện, hạ nhân thấy cũng không thể nói gì
Chỉ thấy đại thiếu gia ban ngày còn mặt mày hớn hở bây giờ lại trở nên nghèo túng thôi rồi !
Thiếu phu nhân của các nàng đã “trở về nhà” rồi ! Còn chia đều một tháng 3 lần, còn không báo trước đã đi !
Tương lai ! Không sai! Ngọ Lăng Phong đến nay cũng chưa chịu kết hôn cùng thiếu gia bọn họ, mặc dù đêm nào cũng cùng thiếu gia thân mật như vợ chồng !
“Đáng chết ~ ta nhất định phải phá hủy cái gương này!” Mạc Kính Phong tức giận điên cuồng hét lên ~! Lần nào nàng trở về cũng làm hắn sợ hãi đến vô hạn ! Bởi vì “Hướng tiểu đần” kia từng nói cho hắn biết, không có có cái gì thập toàn thập mỹ, cái gương có thể phát huy công lưc sai lúc, có thể đưa nàng đến 1 nơi khác … !
Rống! Thật đủ rồi ~! Không có có lần sau ! Hắn nhất định phải đích thân phá huỷ cái gương này !
Gương đâu? Cái gương chết tiệt kia đâu rồi ~? ! Đây chính là nguyên nhân làm hắn không thể hạ thủ, cái gương kia giống như cố ý, lần nào nàng đi cũng không thấy bóng dáng nó, sau khi nàng trở về, hắn mới nhìn thấy nó! Nhưng đến lúc đó thì đã trễ, hắn còn chưa đụng được cái gương, nữ nhân chết tiệt kia đã đem giấu mất !
Vẫn như lúc trước, Mạc Kính Phong buồn bã mang mấy bình rượu trở về phòng !
Ngọ Lăng Phong trở về thế kỉ 21 không tìm các nàng tán gẫu nữa mà trực tiếp đi ra ngoài
“Ngọ ~? Trễ như vậy còn đi? !” Diệp Tĩnh Tịch kỳ quái hỏi! Cảm giác, lần này Ngọ trở về không như những lần trước
“Ừ! Có chút việc!” Ngọ Lăng Phong rõ ràng là né tránh!
“Có cần giúp không ?”
“Không cần! Trở lại rồi hãy nói!”
Ngọ Lăng Phong không nói thêm gì nữa, trực tiếp đi ra ngoài. Diệp Tĩnh Tịch im lặng ở phía sau nhìn nàng, cảm giác có chút khó hiểu, dù sao nàng cũng là bác sĩ a
Hôm sau
“Mang thai? ! ! !” Một tiếng thét chói tai vang lên! Hướng tiểu đần chấn kinh không nhỏ! Ngọ lại… Có cục cưng !
Diệp Tĩnh Tịch đã đoán trước cùng Hiên Viên Dạ lạnh lùng cũng không phản ứng mạnh như nàng
“Chẳng lẽ không xài thứ đó sao ?!” Bao cao su! Hiên Viên Dạ lành lạnh mở miệng!
“Ừ ~ ách ~ có khi ~” khi vừa mang đến hắn còn phản ứng rất kịch liệt, cho là nàng không muốn cùng hắn có con, buồn bực suốt mấy ngày không nói chuyện, sau đó, nàng mới giải thích là còn chưa muốn có con sớm, hắn mới miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng mỗi lần “làm” đều quên mất !
“Ta đã làm bác rồi? !” Hướng tiểu đần ngây ngô cười
“Là dì nhỏ!” Có người lên tiếng nhắc nhở! Mọi người nhìn về vị “Khách không mời mà đến” !
“Aha Hmm ~~ ta rốt cục cũng làm ông ngoại ~~~~!” Đổng Dương Sóc vừa trở về liền nghe thấy một tin tức lớn, cao hứng đến lỗ mũi sắp vểnh lên trời ! Ha hả a… Mục đích của hắn cuối cùng cũng đạt được ! Không nghĩ tới Ngọ nóng nảy lại là người thứ nhất! Đứa trẻ sinh ra không biết có nóng tính như nàng không ! Ha ha ~ Rất khá !
Trừng mắt liếc hắn một cái, không ai để ý đến hắn!
“Khi nào thì kết hôn ? Ta muốn nhanh chóng đến đó gặp mặt sui gia a !” Hắn đã sớm muốn đến Đường triều, vừa được đi du sơn ngoạn thuỷ thuận tiện nhặt lấy những “thứ bỏ đi” luôn
“Cả đời ngươi đợi cũng chưa đến!” Nàng còn chưa muốn gả sớm như vậy, mặc dù tình cảnh bây giờ của nàng cũng không khác là mấy
“Ai nha ~ làm sao được ? Không thể để đứa trẻ sinh ra vô danh a”
“Có gì là không thể!” Chỉ cần nàng muốn! Dù sao hắn cũng chưa biết nàng có thai ! Nàng sinh xong mới trở về cũng được, nhưng không biết am nhân kia có chịu nổi không! Nhiều ngày không về, nàng thật nghi ngờ không biết hắn đã điên chưa ! Tất cả đều tại “di ngôn” của Hướng Tiểu Đần !