Mục lục
Nhật Ký Bẻ Cong Thục Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 160:

Chuông điện thoại của Quan Dĩ Đồng phá vỡ cuộc trò chuyện của hai người, thần kinh mẫn cảm của Mộc Dao cho rằng nhất định là người phụ nữ dây dưa ở quán bar ban nãy, hậm hực đứng lên, đi tới bên cửa sổ, muốn hút thuốc, mẹ nó, cả tối hôm nay rất muốn hút thuốc, tâm trạng phiền muộn.

Chuông điện thoại không chịu ngưng, đôi mắt Quan Dĩ Đồng bị che kín, cô ấy cũng nghĩ có phải là Nhan Bái San vẫn còn muốn dây dưa hay không, nói thật lòng, cô ấy thấy hơi phiền, bất kì sự dây dưa nào cũng khiến người ta chán ghét, Quan Dĩ Đồng không động đậy, cũng không lấy điện thoại, nhưng chiếc điện thoại đó không chịu ngơi, cuối cùng Mộc Dao không chịu nổi nữa, xông tới đầu giường, cầm điện thoại, nhưng người gọi tới lại là "Chú Lý" nào đó.


"Chú Lý nào đó của em gọi." Mộc Dao đưa điện thoại tới bên tai Quan Dĩ Đồng, cởi dải lụa bịt mắt Quan Dĩ Đồng xuống.

"Lý Toàn?" Quan Dĩ Đồng không ngờ muộn thế này, người kia tìm cô ấy có chuyện gì, bản thân không tìm ông ta đã tốt lắm rồi.

"Alo?"

"Quan Dĩ Đồng, cô có bệnh không hả? Cô thả con chó điên Cố Minh đi khắp nơi cắn loạn..."

Quan Dĩ Đồng vừa nghe máy, liền thấy Lý Toàn ở đầu bên kia mắng chửi nghiêng trời lệnh đất, chú Lý nho nhã phong độ trước kia của cô ấy, gỡ mặt nạ xuống rồi, đúng thế, ông ta đã không có thể diện, ông ta nói liên hoàn như một cái máy, Quan Dĩ Đồng không chen lời, mà trực tiếp vứt điện thoại sang một bên, nói ai là chó điên? Vì Mộc Dao ở bên cạnh, âm thanh điện thoại lọt ra khiến Mộc Dao nghe thấy, "Con mẹ nó ông mắng ai là chó điên? Đồ đần độn nhà ông, con mẹ nó mới là chó điên." Mộc Dao rống lên với điện thoại. "Con rùa này, không phải đàn ông, bắt nạt phụ nữ ông thấy thú vị lắm hả, làm ra chuyện đâm sau lưng người khác còn không biết xấu hổ gọi điện tới, bà đây muốn tìm người đánh chết mày." Mộc Dao hét quá lớn tiếng, quá tức giận, mặt mày đỏ ửng, cơn gào thét của Mộc Dao khiến Quan Dĩ Đồng chấn động, Mộc Dao hoàn toàn không quan tâm Lý Toàn bên kia nói gì, những tiếng mắng chửi này khiến Lý Toàn đờ đẫn, cuối cùng người kia cúp điện thoại. Lần đầu tiên Quan Dĩ Đồng nói tục, cô ấy cởi dải lụa trên tay ra, đứng dậy lấy chai nước cho Mộc Dao, giúp cô vặn ra, Mộc Dao mắng mệt rồi, nhận lấy nước uống một ngụm lớn, "Không được, chúng ta về Thành Đô đi, tôi thật sự muốn thu thập tên đần kia." Mộc Dao tức không thôi.


Sắc mặt Quan Dĩ Đồng lạnh lùng, gật đầu, thế là hai người phụ nữ điên khùng này, kéo hai vali quần áo về Thành Đô ngay trong đêm. Trên đường tới sân bay, Quan Dĩ Đồng gọi điện thoại, hiện tại cô ấy rất ít khi gọi điện cho nhóm người kia, Quan Dĩ Đồng gọi cho Cố Minh trước tiên, hỏi Cố Minh đã làm gì Lý Toàn mà khiến ông ta nổi giận đùng đùng như thế, Cố Minh nhàn nhạt nói, cũng không làm gì, chỉ là tòa nhà ông ta thuê làm văn phòng, người ta không cho ông ta thuê nữa mà thôi, ông ta liền nổi giận đùng đùng, Cố Minh miết điện thoại, Chung Hiểu Âu ở sau lưng lau tóc cho Cố Minh.

Sau đó Quan Dĩ Đồng hỏi tên công ty mới của Lý Toàn hiện tại, đại lí bất động sản sao? Có thể nhận dự án không? Quan Dĩ Đồng lẩm nhẩm, gửi tên công ty vào nhóm chat.

Sau khi Cố Minh cúp điện thoại, vô cùng kì quái nói với Chung Hiểu Âu, "Có phải Quan Dĩ Đồng bị bệnh rồi không?"


"Sao thế?" Mùa hè rồi, Cố Minh cũng không thích dùng máy sấy, Chung Hiểu Âu sợ cô ấy đau đầu, chỉ đành dùng khăn khô lau tóc cho cô ấy.

"Cô ta lại chủ động hỏi tôi chuyện công việc." Cố Minh thuận thế nằm xuống, dựa đầu lên tay Chung Hiểu Âu, "Không thể tin được, vô cùng hoảng sợ."

Biết Lý Toàn kích động, Cố Minh rất vui, cô ấy không nghe điện thoại của Lý Toàn, người đó lại dám gọi cho Quan Dĩ Đồng, ông ta còn thể diện tìm Quan Dĩ Đồng, vốn dĩ nhảy việc là chuyện rất bình thường, chỉ là Lý Toàn muốn đâm sau lưng như thế cũng quá vô liêm sỉ, người vô liêm sỉ cũng không vô liểm sỉ bằng ông ta mới đúng.

Tối đó, Cố Minh và Chung Hiểu Âu ngủ rất sớm, thức dậy ăn sáng rồi tới công ty, hai người luôn là người tới công ty sớm nhất, cho nên, nhìn cửa văn phòng đang mở, hai người thiếu chút nữa nghi ngờ có phải công ty có trộm, vừa nhìn thấy Quan Dĩ Đồng và Mộc Dao trong văn phòng, hai người bị dọa giật nảy mình, lũ lượt lùi về sau, vô thức nắm lấy tay đối phương, hai người kia dường như cũng chỉ mới tới.
Cố Minh ôm ngực, thật sự người dọa người, có thể khiến người ta bị dọa chết, Chung Hiểu Âu có chút ngạc nhiên, ai có thể ngờ sáng sớm chưa tới tám giờ có thể nhìn thấy tổng giám đốc Quan trong văn phòng, hơn nữa không phải hai người đang ở Thượng Hải sao?

"Tổng giám đốc Quan, chị Mộc, sao hai người lại về rồi?" Chung Hiểu Âu lên tiếng chào hỏi trước.

"Tới sớm vậy à?" Mộc Dao với vành mắt đen kịt mệt mỏi hỏi, cô tiến lên phía trước ôm lấy Cố Minh, "Ôi chao, Tiểu Minh đáng thương của tôi, chịu oan ức rồi, cậu yên tâm, nhất định tôi sẽ thu thập tên đàn ông đần độn kia cho cậu."

"Chị vất vả rồi." Mộc Dao nói xong, Quan Dĩ Đồng lại lên phía trước, vỗ lấy vai Cố Minh, mặt cũng không thấy tia máu, vô cùng mệt mỏi dựa vào vai Mộc Dao.

"Hai người các người làm gì thế? Náo loạn cái gì thế, không phải sắp đi du lịch rồi à? Sao đột nhiên lại chạy về Thành Đô làm gì? Không muốn đi nữa hay thế nào?" Vừa sáng sớm Cố Minh đã sửng sốt, hai người này cũng thật là.
"Đây chẳng phải Lý Toàn tác oai tác quái quá dữ tợn sao."

"Lương tâm cô xuất hiện rồi đấy, thật khiến tôi hoảng hốt." Cố Minh thấy dáng vẻ mệt mỏi của hai người, "Cả đêm không ngủ à?"

"Có ngủ một lúc trên máy bay, nhưng cũng không ngủ nổi, sáng sớm liền bắt tắc-xi quay về, đi qua công ty, em ấy nói muốn lên trên lấy đồ, không ngờ hai người đi sớm như thế." Mộc Dao ngáp một cái.

"Về ngủ trước đi, tỉnh dậy rồi nói sau."

"Tôi về tắm rửa đã, chuyện Lý Toàn chị không cần quá lo lắng, tạm thời có lẽ công ty của ông ta cũng không nhận được nhiều hạng mục đâu, còn công ty, có lẽ hai ngày này sẽ tiến cử mấy người mới, trưa nay tôi tới sẽ nói kĩ với chị." Quan Dĩ Đồng ôm Cố Minh, oán thán, "Chuyến bay hôm qua, rung lắc khiến người ta sợ chết khiếp."

Cố Minh cứng người, không biết làm thế nào mới tốt, đợi hai người vào thang máy, cô ấy mới cùng Chung Hiểu Âu vào văn phòng, "Điên rồi à, đúng không?"
Chung Hiểu Âu chắp hai tay ra sau, gật đầu, "Hình như không được bình thường lắm."

Cố Minh xua tay, "Không đúng, cô ta luôn không bình thường, hiện tại bình thường mới kì quái."

Chung Hiểu Âu hiểu sai ý, cho rằng Cố Minh vẫy tay gọi mình tới, liền vòng qua bàn làm việc tới trước mặt Cố Minh, Cố Minh thấy cô tới gần, cũng thật kì quái, không tính toán nhiều, liền ôm lấy eo Chung Hiểu Âu.

Ánh mắt Chung Hiểu Âu liếc thấy có bóng người ngoài cửa, sáng sớm cũng thật là kì quái chết mất, kết quả, một giây sau, liền thấy bóng dáng một người đàn ông lấp ló ngoài cửa.

"Ôi chao, em..." Chung Hiểu Âu vội vỗ vỗ Cố Minh vẫn còn dựa trên đùi cô.

Cố Minh nhìn thấy người đứng ngoài cửa, là Cố Vũ, "Em làm gì thế?" Cố Minh duy trì nguyên trạng tư thế không động đậy, gần đây quá bận, không có thời gian quan tâm tới chuyện của Cố Vũ, Cố Vũ cũng không ngu ngốc nhất định phải tìm chị gái trong thời gian này, cho nên tuy trong lòng rất buồn bực, nhưng cậu vẫn kiềm chế, ngay cả buổi tối cũng không tới gõ cửa nhà đối diện, rất nhớ chị Hiểu Âu, nhưng một là người ta đã từ chối cậu, hai là cậu cũng sợ bị chị gái mắng.
"Trì Úy bảo em lên lấy đồ ở chỗ chị, em thấy cửa văn phòng đang mở, chào buổi sáng phó tổng Cố, chào buổi sáng... chị Hiểu Âu." Mấy chữ chị Hiểu Âu phía sau cậu nói rất nhỏ, có lẽ chỉ mình cậu mới nghe được, Cố Vũ chào hỏi xong liền cúi đầu rời đi, cậu gặp Trì Úy, Trì Úy chuẩn bị lên lấy đồ, cậu lại hăm hở muốn đi lấy hộ, đương nhiên Trì Úy biết ý định của cậu, còn chưa kịp gọi lại, người đã vào thang máy, thật ra Cố Vũ chỉ tới thử vận may, cậu cũng không biết Chung Hiểu Âu có ở đây không.

"Chuyện này làm sao đây?" Chung Hiểu Âu thở dài, bọn họ cứ giấu Cố Vũ mãi như thế sao? Liệu một ngày Cố Vũ biết chuyện có nổ tung hay không? Để thư thả một thời gian nữa đi. Cậu trai như Cố Vũ, có lẽ rất nhanh sẽ quên được cô, đợi Cố Vũ không để ý cô nữa, Chung Hiểu Âu sẽ nói với cậu, thật ra người bản thân yêu thích trong lòng là chị cậu? Chung Hiểu Âu lắc đầu, thật là phiền phức, bên phía cô cũng chưa chắc chắn điều gì, không biết chị họ thế nào rồi, gần đây quá bận, đã một thời gian dài Chung Hiểu Âu chưa liên lạc với Hà Ninh, đợi xử lí chuyện gần đây của công ty xong đã.
"Đợi xử lí xong chuyện gần đây của công ty đã, tôi tìm cơ hội thích hợp nói với nó." Lúc này Cố Minh mới vỗ mặt, "Tập trung tinh thần cho công việc đã."

Đương nhiên Lý Toàn không dễ bị đánh đổ như thế, chẳng qua Cố Minh chỉ dùng chút tiểu xảo, ông ta không thuê được tòa nhà kia, vậy thì đổi, chỉ thêm chút phiền phức cùng khó khăn, nhưng dường như Mộc Dao thật sự không nhịn được, đích thân dẫn người đi tìm Lý Toàn, nhưng chẳng qua là bảo ông ta nuốt lại những lời đã mắng người, còn bảo ông ta tới trước mặt xin lỗi Cố Minh, Cố Minh lười gặp lại loại người như thế, cũng không quan tâm, chỉ quan tâm tới chuyện công ty.

Quan Dĩ Đồng cũng không biết thông qua ai, tiến cử được một số người, rất gì và này nọ, năng lực cũng không tệ, chỉ là Cố Minh phát hiện được một chuyện, nếu chiêu mộ tất cả những người này, vậy thì nhân viên nữ trong công ty sẽ quá nhiều, những người thay thế vị trí giám đốc toàn là phụ nữ, Cố Minh còn có ý lựa chọn kĩ hơn.
Thậm chí chuyến du lịch vòng quanh thế giới của hai người kia cũng không thành hiện thực, vì vi phạm hợp đồng nên chỉ được trả lại một ít tiền, nhưng cũng không tổn thất bao nhiêu, sau đó nghe nói công ty của Lý Toàn vì không nhận được dự án nên sắp không chống đỡ nổi. Không biết Mộc Dao đã nói gì với Lý Toàn, tóm lại người đàn ông xảo trá kia không tới Quốc tế Kinh Điển tìm bọn họ, cũng không gọi điện thoại tới mắng chửi nữa, nghe nói Văn Siêu lại tìm công việc mới, trời nóng thế này, cũng rất vất vả, Cố Minh nhìn bầu trời nóng nực bên ngoài, công ty xảy ra chuyện lớn như thế, cũng chỉ mất hơn một tháng để xử lí, nhìn nhiệt độ ngày càng tăng cao, cũng đã tới giữa hè.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK