Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn anh trai, đi tới cạnh cô, bất đắc dĩ lắc đầu “Còn không phải do anh trai tôi ép sao?”
Ánh mắt Bùi Tuấn Vũ như mũi tên bắn tới mắt Bùi Mộng Na......
Bùi Mộng Na nhận được ánh mắt đáng sợ kia , lập tức im miệng, vội vàng chuyển đề tài “Lý Mật, mọi người về tới lúc nào?”
“Chúng tôi đến đây cũng lâu rồi!” Lý Mật nhìn cô cười nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn hai người nói chuyện nói “Có phải hai người quên tôi rồi không?”
Lý Mật cùng Bùi Mộng Na nhìn nhau cười nói “Làm sao có thể chứ, cô là bảo bối của bọn tôi!”
Đỗ Lỗi cầm bát đũa đi vào, đi tới cạnh Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói “Sao anh lại chán ghét như vậy chứ?”
Lý Ái Hoa nghe con trai mình nói chuyện không lịch sự, lập tức nói “Tiểu Lỗi, sao con lại nói chuyện với tổng thống như vậy?”
Đỗ Lỗi không để ý tới lời của mẹ, vẫn làm theo ý mình “Tổng thống thì sao? Tổng thống thì làm gì cũng được sao?”
“Tiểu Lỗi, không được nói như vậy, đây là chuyện của chị con, chúng ta không nên xen vào!” Lý Ái Hoa lại mắng con trai.
Bùi Tuấn Vũ vội vàng nói “Mẹ, không sao, sau khi tan làm con cũng giống người bình thường, ở trong nhà con chính là con rể của mẹ!”
“Phụt......” Đỗ Lôi Ti nhìn anh không nể tình nhìn anh nói “Anh thật sự không xem mình là người ngoài sao?”
Bùi Tuấn Vũ đứng dậy đi tới bên cạnh cô, vòng qua vai cô cười nói “Vốn dĩ anh không phải người ngoài, anh là chồng của em!” Nói xong không quên nhìn sang phía người đàn ông vẫn luôn im lặng.
Tiếu Bằng nhận được ánh mắt của anh cũng không lùi bước mà nhìn chằm chằm vào hai người.
Đỗ Lôi Ti nhíu mày cầm cánh tay đặt trên vai mình “Tôi nhắc lại chúng ta đã ly hôn!”
“Vợ à, chúng ta chưa ly hôn!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô cười nói.
Đỗ Lôi Ti không dám tin nhìn anh hỏi “Anh nói gì.....? Chúng ta chưa ly hôn?”
Bùi Tuấn Vũ nhìn cô cười gật đầu “Chúng ta chưa ly hôn, bây giờ em vẫn là vợ anh!”
Khi Tiếu Bằng nghe thấy anh nói lời này trong lòng liền hồi hộp, anh ta cảm thấy bây giờ bản thân không có cơ hội, cho tới bây giờ trong lòng cô bóng dáng người đàn ông kia vẫn chưa bao giờ rời đi, anh thật sự phải buông tay sao?
Bây giờ anh ta nhìn thấy cô gái mình thích đang ở cùng người đàn ông khác, tim anh ta thật đau nhưng mà phải buông tay ở đây sao?
Bây giờ trong lòn anh thật sự rất khó chịu, trái tim nhói đau, cổ họng nghẹn ngào, thật sự cực kỳ khó chịu......
Lý Mật ngồi bên cạnh có thể thấy hết mọi thay đổi trên mặt anh ta, chỉ có thể yên lặng nhìn anh......
Lý Ái Hoa thấy con gái mình vẫn còn thích người đàn ông kia, bà thầm chúc phúc cho con gái sau này được hạnh phúc nhưng mà người đàn ông quyền cao chức trọng trước mặt có thể cho con gái bà hạnh phúc sao?
Bùi Mộng Na nhìn thấy ánh mắt của Lý Ái Hoa, đi tới cạnh bà, nắm tay bà khẽ nói “Dì, cháu biết bây giờ dì lo lắng cái gì, dì có thể yên tâm, anh trai cháu sẽ đối xử tốt với Lôi Ti, bởi vì anh trai cháu rất yêu Lôi Ti!”
Lý Ái Hoa nhìn cô gái trước mặt hỏi “Làm sao cháu biết tổng thống thật sự yêu con gái dì?”
Bùi Mộng Na nhìn đôi nam nữ trước mặt cười nói “Dì, dì xem bây giờ mặc dù hai người bọn họ cãi nhau nhưng mà trong lòng đều có bóng dáng của nhau, hơn nữa Lôi Ti chưa ly hôn với anh trai cháu, đứa bé trong bụng Lôi Ti cũng là con của anh trai cháu!”
“Nhưng mà Lôi Ti......?” Lý Ái Hoa lo lắng muốn nói thêm.
Bùi Mộng Na nhìn bà nghiêm túc nói “Dì, xin hãy tin tưởng cháu......cháu khẳng định Lôi Ti sẽ hạnh phúc, lúc Lôi Ti mất tích anh cháu không ngừng tìm kiếm bởi vì anh cháu tin tưởng cô ấy vẫn chưa rời khỏi thế giới này!”
Lý Ái Hoa nghe cô nói vậy cũng thấy có đạo lý nhưng quyết định đều do con gái mình, mặc dù bà là mẹ nhưng con gái hạnh phúc mới là điều bà mong muốn.
Đỗ Lôi Ti thấy mẹ cùng Mộng Na nói chuyện, đi tới trước mặt hỏi “Mẹ, hai người đang nói chuyện gì vậy?”
“Không có gì, chỉ đang nói chuyện mẹ gặp lại con rất vui......” Lý Ái Hoa nói xong nước mắt cũng tự động rơi.
Đỗ Lôi Ti đưa tay lau nước mắt cho mẹ cười nói “Mẹ, đừng như vậy, mẹ xem bây giờ con rất tốt hơn nữa mẹ cũng có cháu ngoại, phải vui mới đúng!”
Bùi Tuấn Vũ thấy ba người nói gì đó đi tới nhìn Lý Ái Hoa nghiêm túc nói “Mẹ, xin hãy tin tưởng con.....con sẽ không lặp lại sai lầm lúc trước, con dùng danh dự đảm bảo con sẽ thật lòng yêu Lôi Ti, đối xử với cô ấy thật tốt!”
Đỗ Lỗi đi tới khẽ hừ “Anh cảm thấy anh đảm bảo có tác dụng không?”
Bùi Tuấn Vũ nghiêm túc cùng với vẻ mặt kiên định nhìn cậu nói “Tiểu Lỗi, anh biết ấn tượng của anh trong mắt em không tốt nhưng mà lần này anh muốn yêu thương cô ấy hết lòng!”
Lý Ái Hoa nhìn ánh mắt chân thành của người đàn ông trước mặt nhìn anh nói “Với thân phận và địa vị hiện tại của cậu bây giờ Lôi Ti thật sự không thích hợp với cậu nhưng tôi tin tưởng cậu!”
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ vợ nói vậy vui mừng ôm cô gái bên cạnh vào lòng......
Tiếu Bằng nhìn cảnh này anh ta chỉ có thể lựa chọn buông tay......
Anh cảm thấy những người trước mặt này mới là người một nhà, anh ta chỉ là một người hàng xóm hay là một người bạn, anh liền đứng dậy xoay người đi ra ngoài......
Lý Mật nhìn thấy bóng lưng kia biến mất khỏi phòng, vội vàng đứng lên đuổi theo “Tiếu Bằng......”
Tiếu Bằng đứng tại chỗ, từ từ xoay người lại. Miễn cưỡng nở nụ cười “Có chuyện gì không?”
Lý Mật hai mắt đỏ hoe từ từ đi tới, cắn môi nhìn anh hỏi “Anh thật sự thích Lôi Ti như vậy sao?”
“Đúng!” Tiếu Bằng gật đầu nói.
Lý Mật nhìn anh nức nở nói “Tiếu Bằng, nếu như em nói em thích anh.....anh sẽ thế nào?”
Tiếu Bằng nhìn cô nhìn cô nói “Lý Mật, bây giờ trong lòng anh chỉ có cô ấy, bây giờ.....”
“Đừng nói nữa!” Lý Mật cắt ngang lời anh, tiếp tục nói “Tiếu Bằng, em biết bây giờ nói những lời này không thích hợp nhưng mà yêu chính là yêu, mặc dù bây giờ anh không yêu em nhưng em sẽ cố gắng, đến lúc đó khiến anh cam tâm tình nguyện yêu anh!”
“Lý Mật, em vào đi, tất cả bọn họ sẽ phát hiện ra, còn nữa em giúp anh nói một chút, anh có chuyện nên đi trước!” Nói xong Tiếu Bằng xoay người đi ra ngoài.
Đỗ Lỗi nhíu mày nhìn mẹ, bất mãn hỏi “Mẹ, có phải mẹ nhầm lẫn gì không? Lúc trước chị......”
“Tiểu Lỗi, đừng nói nữa!” Lý Ái Hoa lập tức cắt ngang lời con trai.
Đỗ Lôi Ti gõ vai người đàn ông, bất mãn nói “Nhanh thả tôi xuống......”
Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới từ từ thả cô xuống!
Đỗ Lôi Ti nhìn anh tức giận nói “Mẹ tôi chỉ không muốn anh mất mặt mới nói như vậy nhưng mà tôi vẫn chưa tha thứ cho anh!”
Bùi Tuấn Vũ làm nũng “Lôi Ti, em xem mẹ đã tha thứ cho anh, chẳng lẽ em nhẫn tâm nhìn con trai sinh ra không có ba sao?”
“Tôi nghi ngờ đứa bé này cũng không phải con anh!” Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
Bùi Mộng Na nghe cô nói vậy lập tức xoay người, tránh cho bản thân lại trở thành vật hy sinh!
Lúc cô đang xoay người nhìn thấy Lý Mật đi vào liền hỏi “Lý Mật, cô ra ngoài lúc nào vậy?”
Lý Mật miễn cưỡng cười nói “Tôi mới ra, đúng rồi, Tiếu Bằng nhờ tôi nói với mọi người anh ấy có việc nên đi trước!”
Đỗ Lôi Ti dần thu hồi nụ cười, cô biết bây giờ trong lòng Tiếu Bằng rất khổ sở nhưng mà cô không thể lấy tình cảm của mình ra đùa, chỉ có thể xin lỗi anh ấy.
Mạnh Lạp nhìn mình đang ngồi bên bàn ăn, lại nhìn những người đang đứng bên kia!
Bùi Mộng Na đi tới nói “Anh thật là tham ăn, chúng tôi nói chuyện lâu như vậy mà anh vẫn cứ ngồi ăn!”
Mạnh Lạp nhún vai nói”Ai bảo dì nấu cơm ngon như vậy!”
Đỗ Lôi Ti mất mát quay về phòng mình......
Lý Ái Hoa thấy bóng dáng con gái liền đi theo.....
Bùi Mộng Na thấy cô đi vào phòng cũng muốn đi theo!
“Mộng Na, không nên đi!” Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng lưng cô nói.
Anh biết bây giờ tâm tình cô không tốt, dù sao người đang ông kia cũng đã giúp đỡ cô quá nhiều, bây giờ nhìn thấy cô hạnh phúc, cứ như vậy không nói tiếng nào rời đi, trong lòng đương nhiên không dễ chịu!