Ôn Úc bình tĩnh đem mọi chuyện load một chút.
Hết thảy chuyện này tuy rằng đã nghe qua, nhưng tinh thần vẫn có chút loạn, đã sớm vượt qua phạm vi khoa học có thể giải thích, nhưng có lẽ đây là vận mệnh đã an bài.
Cô ta mất đi Thiệu Từ Tâm, ông trời thương hại, vì thế lại cho cô ta một cơ hội cùng Thiệu Từ Tâm tương phùng.
Cho nên, cô ta trọng sinh.
Sau khi trọng sinh, vừa lúc có Bạch Nhụy, vị bằng hữu này đem sự tình lúc trước phát sinh hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà giải thích cho cô ta, để cô ta kịp thời load lại não.
Tuy rằng Bạch Nhụy nhìn Ôn Úc như tên uống say đến người thân cũng không nhận ra.
Bất quá, lúc sau nghe xong, cô ta không hiểu.
Thiệu Từ Tâm như thế nào sẽ thành chị dâu của mình?
Ấn theo thời gian phát triển mà tính, lúc này Thiệu Từ Tâm rõ ràng là vị hôn thê của mình mới đúng.
Càng khó lý giải chính là, Thiệu Từ Tâm như thế nào sẽ chủ động cùng mình đề nghị chia tay? Nàng ấy rõ ràng thích mình như vậy??
Cô ta lâm vào trầm tư, im lặng không nói.
Bạch Nhụy thấy thế, giơ tay vỗ vỗ bả vai cô ta, xuất phát từ tình nghĩa bạn bè mà an ủi một chút: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, thế sự như một ván cờ, nhân sinh chính là nhiều lần phát triển ngoài ý muốn như vậy đó.
Nếu bỏ lỡ, vậy để nó qua đi, đừng lúc nào cũng sống trong quá khứ, không thú vị chút nào đâu."
"Chạy nhanh rời giường ăn cơm, tớ đi ra ngoài trước."
Ôn Úc ánh mắt hơi hơi sáng lên.
Bạch Nhụy không biết, lời nói của cô đã cho Ôn Úc dẫn dắt cực lớn.
Đúng vậy, thế sự như ván cờ, nhân sinh phát triển vĩnh viễn không thể khống chế.
Thí dụ như Thiệu Từ Tâm rời đi, thí dụ như cô ta trọng sinh.
Nếu vô pháp khống chế, vậy thì không cần thiết cưỡng cầu mọi việc phải phát sinh như trước.
Hơn nữa hiện giờ Thiệu Từ Tâm cùng mình đưa ra đề nghị chia tay, có lẽ đúng là ông trời đối với mình khảo nghiệm đây mà.
Cô ta từ trước đối với Thiệu Từ Tâm không tốt như vậy, đời này cũng nên trả lại.
Trước khổ sau ngọt, hiện tại đến phiên mình đem tấm chân tình cho Thiệu Từ Tâm nhìn, đến phiên mình đuổi theo nàng ấy rồi.
Sau khi nghĩ kỹ, Ôn Úc lấy lại sĩ khí, tìm được di động của mình chuẩn bị gửi tin nhắn cho Thiệu Từ Tâm.
Thiệu Từ Tâm là bởi vì Thiệu gia gặp nạn mới đáp ứng liên hôn, cho nên quan hệ giữa Thiệu Từ Tâm cùng Ôn Chi Hàn căn bản là không có khả năng có tình cảm, hôn nhân các nàng cũng sẽ không hạnh phúc.
Mình không muốn lại khiến cho Từ Tâm có một đoạn hôn nhân bất hạnh.
Mình muốn cùng nàng ấy nối lại tình xưa.
Mình phải thật quý trọng nàng ấy, cho nàng ấy tất cả những thứ tốt nhất trên thế giới.
Chỉ cần nàng ấy nguyện ý, mình cũng có thể chờ nàng ấy ly hôn, chờ một năm nào đó, chờ nàng ấy cùng chính mình một lần nữa bắt đầu.
Tràn ngập chờ mong mà mở WeChat.
Kết quả lịch sử trò chuyện trống rỗng.
Ôn Úc: "?"
À, nhớ rồi, mình có thói quen tùy tay xoá lịch sử trò chuyện.
Cô ta bắt đầu hận tay của mình tiện, nếu không cũng có thể nhìn nhìn lại lịch sử trò chuyện trước kia nha!
Đầu ngón tay dừng lại trên màn hình.
Vừa nhớ tới Thiệu Từ Tâm vẫn còn sống, còn có độ ấm, tâm của cô ta liền ngăn không được thình thịch gia tốc.
— xin lỗi Từ Tâm, từ trước là tôi có mắt không tròng, lần này đến lượt tôi tới quý trọng em.
Gõ hai chữ "Từ Tâm", cõi lòng đầu hy vọng mà mở ra.
Cơ hồ là trong một cái chớp mắt, WeChat liền cho cô ta phản ứng.
Một cái dấu chấm than màu đỏ có thể nhìn thấy được trên màn hình.
Một hàng nhắc nhở thân thiện các nàng không phải là bạn bè.
Hy vọng như bị tạt một xô nước lạnh, đông cứng.
Ôn Úc: "......"
Như thế nào ngay cả bạn bè cũng không có thêm???
...
Thiệu Từ Tâm đang makeup, thuận tiện nghe người trong phòng nói chuyện phiếm.
— nói về chuyện kết hôn của hai nhà Ôn, Thiệu.
Kỳ thật đây là chuyện trong giới thương nghiệp, người ngoài vòng nhiều nhất xem hai mắt liền bỏ qua, nhưng bởi vì một trong hai vị vai chính là Ôn Chi Hàn, liền làm rất nhiều người ngoài vòng ngửi thấy mùi ngon mà tham gia thảo luận.
Bởi vì Ôn Chi Hàn là một người đã từng dựa vào nhan sắc thịnh thế mỹ nhân vượt khỏi vòng tổng tài.
Ôn Chi Hàn trong lúc học đại học liền bắt đầu tiếp xúc sự vụ công ty của gia tộc.
Cô sẽ ở thời gian trống mà cùng ba mình là Ôn Hành Vân tham dự các cuộc họp lớn bé, từng bước lôi kéo nhân mạch cho bản thân.
Sau lại ở tiệc rượu nào đó, ăn mặc lễ phục màu xanh biển cao cấp vì cô tạo ra, bằng vào gương mặt mỹ đến mức không thể bắt bẻ cùng với một đôi mắt mê người màu lam, ngoài ý muốn vươn xa khỏi giới thương nghiệp.
Thiệu Từ Tâm nhớ rõ chính mình sẽ vô tình nhìn tên của cô ở trên hot search.
Sau khi chứng kiến ngăn kéo của cô được nhét đầy thư tình, lại chứng kiến một lần cô dùng gương mặt mà lọt vào mắt fans hâm mộ.
Đến nay trên mạng còn có rất nhiều nhan khống của cô, chẳng sợ cô chưa bao giờ dùng mặt để buôn bán, chẳng sợ ảnh chụp của cô chỉ xuất hiện ở kênh kinh tế tài chính.
Thiệu Từ Tâm một bên bình tĩnh makeup, một bên nghe người khác điên cuồng thổi phồng vợ hợp pháp thịnh thế mỹ nhan của nàng.
Người khác thổi xong rồi liền quay đầu tò mò thiên kim Thiệu gia là ai.
Bởi vì người đưa tin căn bản không có đem ba chữ "Thiệu Từ Tâm" viết ra, chỉ nói là thiên kim tập đoàn Thiệu gia, thậm chí là một bức ảnh cũng đều không có.
Đừng nói nàng, ngay cả Ôn Chi Hàn cũng đều không có, tin tức ấy chỉ là một cái thông báo rằng hai vị tiểu thư của Ôn, Thiệu sẽ kết hôn, vậy thôi.
Thiệu Từ Tâm đoán là Ôn Chi Hàn cùng Thiệu Hành suy xét đến ý muốn của nàng cho nên không đối với ngoại giới công bố nàng là con gái Thiệu gia, dứt khoát đưa tin giúp nàng mơ hồ hóa chuyện này.
Nàng thật ra cũng không sao cả, nàng dựa vào tác phẩm kiếm cơm, kết hôn sẽ không ảnh hưởng sự nghiệp của nàng, hơn nữa tên tuổi cũng đã lộ ra, giấu hay không giấu đều không sao cả.
Mở mắt ra, nàng nhìn trang dung tinh xảo chính mình trong gương.
… Cũng có thể rất nhanh sẽ giấu không được.
Không sao cả.
Nàng tiêu sái mà vuốt tóc, sửa sang kiểu tóc lại.
Dù sao quay xe cũng không ảnh hưởng công việc cùng sinh hoạt của nàng, nhiều lắm chỉ là về sau phỏng vấn sẽ bị hỏi nhiều thêm một cái vấn đề về vợ vợ các nàng.
Hơn nữa có thể giúp Thiệu gia vượt qua cửa ải khó khăn này, nàng thật sự rất vui sướng!
Đúng lúc này, chuyên viên trang điểm đột nhiên hỏi một câu: "Thân ái, vị Thiệu tiểu thư kia không phải là em chứ?"
Thiệu Từ Tâm ngước mắt nhìn lại, nàng nở nụ cười nhìn ra được ý vị nói đùa.
Chuyên viên trang điểm hiển nhiên là chỉ đem tên họ của nàng liên hệ với nhau một chút, hoàn toàn không thể tin được nàng chính là vị thiên kim Thiệu gia trong truyền thuyết kia.
Thiệu Từ Tâm nổi lên tâm tình đùa cợt, chống cằm, cười tủm tỉm mà nói: "Không sai, đúng là tại hạ."
"Vị Ôn tổng mà các người cảm thấy xinh đẹp siêu cấp vũ trụ, đã trở thành vợ của tôi đó!"
Chuyên viên trang điểm nghe xong hiển nhiên không có tin, còn cười nhẹ nhàng chọc trán nàng một chút.
"Tỉnh tỉnh, còn chưa tới giờ nằm mơ, hơn nữa người ta đã kết hôn."
Thiệu Từ Tâm lập tức chống nạnh: "Như thế nào, đại minh tinh mỹ lệ động lòng người như tôi còn không xứng với Ôn Chi Hàn?"
Chuyên viên trang điểm bắt đầu có lệ mà phụ họa nàng: "Ò ò ò, xứng xứng xứng."
Thiệu Từ Tâm quay đầu lại chọc trợ lý mới Lâm Mộc Mộc: "Mộc Mộc em nói coi, cái mặt này của chị có xứng hay không, có thể sánh với Ôn Chi Hàn hay không?"
Lâm Mộc Mộc không cần nghĩ ngợi, giơ ngón tay cái lên: "Cái đó thế nhưng quá xứng, đại minh tinh Tâm Tâm của chúng ta chính là đẹp nhất!"
Người của nàng thiệt tốt, là một vương gia cổ động, đã nhanh chóng theo chân mọi người hoà mình vào đó.
Thiệu Từ Tâm lộ ra ánh mắt tán thưởng: "Thật tinh mắt."
Dung Nhã liền cười nhìn bọn họ nháo, sẽ không làm một người lắm miệng.
Ngoài chuyện công việc, những việc khác nàng sẽ không can thiệp quyết định của Thiệu Từ Tâm.
Thiệu Từ Tâm làm gì cũng được, Thiệu Hành còn chưa nói cái gì, không tới phiên người ngoài như bọn họ khoa tay múa chân.
"Từ Tâm, makeup xong nên chuẩn bị lên sân khấu" Dung Nhã nâng lên đồng hồ: "Thời gian cũng không sai biệt lắm."
Thiệu Từ Tâm đáp ứng, thuận tay cầm lấy di động nhìn lướt qua.
Hơn mười phút trước có một cái tin nhắn WeChat, di động không mở khóa, không biết là ai.
Cũng có khả năng là Ôn Chi Hàn.
Các nàng nói chuyện với nhau không thiếu dùng WeChat, gọi điện thoại thật sự thiếu, bởi vì không cần thiết.
Căn cứ vào cái tâm không thể bỏ lỡ bất cứ tin tức nào Bồ Tát, nàng mở khoá màn hình, kết quả phát hiện không phải Bồ Tát, mà là một cái lời mời kết bạn.
Click mở thì vừa thấy —
[ "Ôn Úc" đã gửi cho ngài một lời mời kết bạn ]
Thiệu Từ Tâm nháy mắt nhíu mày.
Cô ta thêm nàng làm cái gì?
Lại muốn chạy tới nhục nhã nàng, nói cái gì yêu cùng không yêu, thực hiện ước mơ cùng bố thì nàng hay sao?
Vậy thì miễn ha
Nàng lưu loát mà ấn cự tuyệt.
— thân ái cúi chào!
...
Bước đầu tiên nối lại tình xưa, là đem phương thức liên hệ thêm trở về.
Ôn Úc hiện tại một lòng toàn chú tâm vào di động, chỉ chờ Thiệu Từ Tâm hồi phục.
Cô ta vẫn ôm chờ mong.
Có lẽ Thiệu Từ Tâm đang chờ cô ta nhận sai?
Có lẽ Thiệu Từ Tâm cũng muốn đem cô ta thêm trở về, chỉ là đang đợi cô ta cấp bậc thang?
Có lẽ...!Quá nhiều có lẽ.
Cô ta không tin Thiệu Từ Tâm nói buông liền buông, rốt cuộc kiếp trước Thiệu Từ Tâm yêu mình lâu như vậy, là mình ngoại tình làm sai trước, mới bức cho nàng ấy rời đi.
Một đời này, cô ta thế nhưng cái gì cũng đều chưa có làm đâu nha.
Kết quả là mãi đến buổi tối, Thiệu Từ Tâm cũng chưa có chấp nhận lời mời kết bạn của cô ta.
Ôn Úc: "......?"
Nàng ấy sẽ không......!Cự tuyệt đi?
Ôn Úc khiếp sợ nhìn lại một chút, cũng không ủ rũ, nắm chặt di động, nhìn về màn đêm ngoài cửa sổ.
Cô ta bắt đầu chờ mong thứ ba.
— Thiệu Từ Tâm đến cửa bái phỏng...
Danh Sách Chương: