• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mạc Nhu Nhi, em là đang làm sao?!” Nhận thấy sự bất thường của nàng, Phong Diệc Thần nhíu mày lạnh lùng nói



Ban nãy mải mê tìm kiếm nên Mạc Nhu Nhi đã quên mất mình đang nói chuyện điện thoại với hắn. Thấy hắn có vẻ khó chịu, nàng nhanh chóng lên tiếng



“ A... tôi nào có làm gì”



“ Thật?”



“ Đương nhiên là thật.. ha ha..” Mạc Nhu Nhi ngây ngô cười lên



“ Tốt nhất là em ko nên làm gì “ Âm điệu của hắn trở nên lạnh lùng hơn cảnh cáo



Mạc Nhu Nhi vội nhân cơ hội đánh trống lảng sang chuyện khác, hỏi



“ Thần, gọi tôi có việc gì sao?”



Nàng muốn làm gì đương nhiên là hắn biết, tính lảng qua chuyện khác? Nhưng do tâm trạng hắn hôm nay tương đối tốt nên sẽ ko truy cứu tiếp



“ Em có muốn đi đâu chơi ko?”



“ Có a “ Qủa đúng như hắn dự đoán, nàng liền đồng ý nhanh gọn lẹ ko cần phải suy nghĩ, kiểu như sợ hắn sẽ thay lời vậy.



“ Em muốn đi đâu?” Nơi khóe miệng hắn khẽ nhếch nên một nụ cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương



“ Tôi muốn đi Công viên Zhangye Danxia và ăn thật nhiều món ngon a “Nghĩ đến đây, tâm hồn Mạc Nhu Nhi hiện giờ đang hưng phấn hơn cả, bởi Zhangye Danxia có những núi đá nhiều màu sắc, do trải qua hàng triệu năm tích tụ sa thạch đỏ và các trầm tích trở nên khô cằn, oxy hóa. Gió và mưa tiếp tục hoàn thành công việc tạo hình cho các núi đá, khiến chúng có nhiều hình dạng khác nhau như các cột đá, thung lũng, khe núi, thác nước. Nghe mọi người đồn đến đó sẽ nhìn thấy những hình thù màu sắc hết sức lạ và đẹp mắt a, nhưng nàng lại chưa đến đó bao giờ nên cũng muốn thử được chiêm ngưỡng



“ Được, liền chiều em “ Phong Diệc Thần hào phóng nói, hiện tại hắn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt vui vẻ hào hứng của nàng khiến tâm tình hắn cũng như bị cuốn theo



“ Anh thật tốt “ Mạc Nhu Nhi cười đến sáng lạng, ko hề tiết kiệm lời khen gợi hắn.



----------------



Sáng hôm sau, tại nhà họ Mạc



“ cốc..cốc..”



“ Tiêu thư ơi, Phong Tổng đang chờ cô ở dưới lầu “ Đây chính là Tiểu Y Na, người hầu thân cận của nàng. Thực ra Mạc gia nhận nuôi Tiểu Y Na từ hồi cô còn nhỏ, do đó Mạc Nhu Nhi và cô gắn kết với nhau như chị em gái.



Tiểu Y Na là một cô bé hiền lành, tính tình thiện lương lại rất chăm chỉ nên được mọi người yêu quý, cô hiện tại chỉ mới 16 tuổi. Dù mang danh nghĩa là người giúp việc nhưng cô luôn được phu nhân và lão gia quan tâm như con vậy, còn tạo điều kiện cho cô đi học. Nhờ vậy mà cô rất biết ơn hai người họ và chăm sóc thật tốt cho cô chủ nhỏ của mình



Bầu ko khí vẫn yên tĩnh, ko hề nhận được sự đáp trả của người bên trong, Tiểu Y Na tiếp tục gọi



“ Tiểu thư, tiểu thư còn chưa dậy sao”



Haizz, đúng là tiểu thư vẫn còn ngủ rồi, Tiểu Y Na khẽ thở dài một tiếng rồi sau đó vặn cửa đích thân đi vào.



Nhẹ nhàng bước gần đến chiếc giường công chúa, nơi có một dáng người nho nhỏ đang cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp.



“ Tiểu thư, tiểu thư..” Tiểu Y Na lay lay người nàng



“ Na Na yêu dấu, cho chị ngủ thêm chút nữa đi “ Mạc Nhu Nhi vẫn đang say trong mộng đẹp, giọng nói lười nhác ko cả buồn mở mắt



“ Nhưng tiểu thư ơi, Phong tổng đang chờ chị ở dưới lầu “



Mạc Nhu Nhi mơ mơ màng màng hỏi



“ Em nói Phong tổng, chính là đang nói Thần sao?”



“ Đúng rồi a, là cái người tên Phong Diệc Thần đó” Tiểu Y Na nhanh nhảu đáp



Chợt nghe đến đây, Mạc Nhu Nhi từ trong chăn vùng dậy, tầm 90% là đã tỉnh hẳn. Thôi chết, sao nàng lại có thể quên tối qua hẹn hắn đi chơi chứ, phải chuẩn bị thật nhanh ko chờ lâu quá hắn liền sẽ đổi ý mất.



“ Hiện tại là mấy giờ rồi, anh ta chờ lâu chưa?”



“ Dạ hiện tại là 9h rồi, Phong tổng đã ngồi chờ tiểu thư được hơn nửa..” Chưa kịp nghe Tiêu Y Na nói hết câu sau, Mạc Nhu Nhi dùng tốc độ tên lửa phi thẳng vào nhà vệ sinh.



Mười phút sau, Mạc Nhu Nhi đã có mặt tại lầu 1 của Mạc gia với chiếc áo phông thụng dáng rộng và một chiếc quần bayyy mài rách. Sở dĩ nàng mặc như vậy bởi vì hôm nay là ngày đi chơi nha, mặc như vậy sẽ rât thoải mái mà lại còn hợp phong cách nữa.



“ Hi Thần, chúng ta đi được chưa?”Mạc Nhu Nhi hứng hở, khuôn mặt rạng rỡ cười ko thôi, đối với nàng, cuộc sống vừa được ăn vừa được chơi là chân lý vui vẻ nhất



“ Chúng ta đi. Mạc tổng, hẹn hôm khác gặp lại” Phong Diệc Thần chào tạm biệt với Mạc Tước sau đó dắt Mạc Nhu Nhi lên chiếc xe BMW màu đen bóng loáng cách đó ko xa.



“ Cha, con đi đây,“ Nói xong, nàng ko quên tặng cha mình một nụ hôn gió trông hết sức đáng yêu. Đối với hành động ngộ nghĩnh của con gái mình, Mạc Tước đã quen nên cũng đáp lại nàng bằng nụ cười ấm áp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK