Chương 17
Diệp Quân đứng trên đỉnh núi, hắn nhắm mắt lại, một lúc sau hắn chỉ về một phía, thanh kiếm Hành Đạo bỗng bay ra.
Kiếm xuyên trời xanh, xé toạc tầng mây.
Sau đó kiếm Hành Đạo được Diệp Quân phát động liên tục bay xuyên qua từ những đám mây như một con bướm xuyên hoa.
Một lúc sau, sắc mặt Diệp Quân trở nên trắng bệch, hắn thu ngón tay lại, kiếm Hành Đạo quay lại bên cạnh hắn.
Tiêu hao quá nhiều sức lực.
Thuật ngự kiếm này rất mạnh nhưng cũng tiêu hao rất nhiều sức.
Ở Nam Châu, cảnh giới được chia thành cấp chín xác thịt, trên cấp chín, sau khi tu luyện khí Tiên Thiên sẽ là cảnh giới Tiên Thiên, trên nữa là khí Tiên Thiên trong cơ thể ngưng tụ thành Thần Anh, tương đương với đan điền thứ hai, như thế huyền khí tích trữ trong cơ thể có thể tăng gấp đôi.
Mà trên cảnh giới Thần Anh là cảnh giới Chân Pháp, làm cho huyền khí trong người thay đổi, có thể để chúng phóng thích, sau đó ngưng tụ thành thuật pháp.
Bây giờ hắn đang ở cảnh giới Chân Pháp.
Trên cảnh giới Chân Pháp là cảnh giới Vạn Pháp, đạt đến cảnh giới Vạn Pháp thì có thể đi trên không trung, từng động tác giơ tay nhấc chân của cường giả ở cấp bậc này đều có thể khơi dậy vài năng lượng đặc biệt của thiên nhiên, chẳng hạn như sấm chớp, lửa trời, lực sát thương của những cường giả này vô cùng khủng khiếp.
Bây giờ hắn có tự tin có thể chém chết cường giả cảnh giới Vạn Pháp.
Vì thuật ngự kiếm này!
Nếu đánh lén thì cường giả cảnh giới Thông U – trên cảnh giới Vạn Pháp cũng có cơ hội giết.
Diệp Quân nhìn kiếm Hành Đạo trong tay, khóe môi cong lên, không lâu sau như nghĩ đến gì đó, hắn thấp giọng nói: “Tiếc là không thể ngự kiếm phi hành”.
“Ai nói không thể?”
Lúc này giọng Tiểu Tháp lại vang lên: “Ngươi có thể ngự kiếm phi hành”.
Diệp Quân sửng sốt, sau đó nói: “Ngự kiếm phi hành thế nào?”
Tiểu Tháp nói: “Đứng lên kiếm, cảm nhận kiếm và hòa làm một với kiếm”.
Diệp Quân im lặng một lúc rồi giơ ngón tay lên, kiếm Hành Đạo rơi xuống trước mặt hắn, hắn nhảy lên, nhắm mắt lại.
Lúc này Tiểu Tháp lại nói: “Xem mình là một phần của kiếm, sau đó thi triển thuật ngự kiếm…”
Vừa dứt lời, Diệp Quân bỗng bay lên.
Thoáng chốc Diệp Quân đã đi vào trong tầng mây.
Tiểu Tháp bỗng khẽ nói: “Thiên phú này… mạnh hơn người mang thiên mệnh đời trước khá nhiều”.
Trong đám mây, nhìn những ngọn núi cao và thành Hoang Cổ thu nhỏ bên dưới, Diệp Quân cảm thấy vừa căng thẳng vừa phấn khích.
Thuật ngự kiếm!