Chương 43
Thế lực càng lớn mạnh thì càng tuỳ hứng!
Trong mắt bọn họ, những kẻ yếu ớt hơn mình, họ đều có thể tuỳ ý chém giết!
Đạo lý?
Đứng trước thực lực tuyệt đối, hai chữ đạo lý sao mà mong manh đến vậy!
Còn gia tộc kia của mình thì càng thần bí.
Đương nhiên, hắn vẫn chưa hiểu lắm về cha mình, một người đàn ông sao có thể ăn bám phụ nữ được chứ?
Người nào đó: “…”
Trong Tiểu Tháp, giọng nói bí ẩn kia đột nhiên vang lên: “Ngươi chơi kiểu này không sợ xảy ra chuyện à?”
Tiểu Tháp bình tĩnh trả lời: “Không thì thế nào? Nói toàn bộ sự thật với hắn sao? Ngươi không sợ hắn trở thành kẻ như cha hắn sao? Đi đến đâu thì thế giới đó bị huỷ diệt, sau đó chuyển đến thế giới tiếp theo? Hầy, thời đại thay đổi rồi! Kiểu đó không hợp thời nữa rồi!”
Giọng nói bí ẩn kia trầm lặng.
Tiểu Tháp lại nói: “Nhóc con này thật sự rất khá, đừng để phí nhân tài!”
Giọng nói bí ẩn kia lại khẽ thở dài.
Lúc này, Diệp Quân đang tu luyện bỗng dưng ngẩng đầu. Tầng mây ở phía chân trời bị xé ra, sau đó một người phụ nữ đột nhiên bay tới, chớp mắt người đó đã xuất hiện trước mặt hắn.
Người phụ nữ trông có vẻ mới ngoài hai mươi, mặc một chiếc váy trắng như mây, tóc dài buông xoã, ngũ quan tinh tế đến mức hoàn hảo, tay phải cầm một chiếc quạt giấy, bên eo có đeo một chiếc hồ lô rượu, trông vừa tuyệt mỹ vừa có nét phóng khoáng.
Diệp Quân ngây cả người.
Đẹp quá!
Đây là cảm giác đầu tiên của hắn!
Nhưng chẳng mấy chốc, hắn thầm cảnh giác trong lòng!
Thực lực của người phụ nữ này sâu không lường được!
Là cường giả mạnh nhất hắn từng được gặp, trừ yêu thú cấp Đế kia ra!
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân: “Ngươi là Diệp Quân?”
Diệp Quân gật đầu hỏi: “Tiền bối là?”
Người phụ nữ cười đáp: “Ta là Phí Bán Thanh, là đạo sư của Tiểu Ca!”
Diệp Quân chớp mắt hỏi: “Có chuyện gì không ạ?”
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Ta không lãng phí thời gian nữa! Lần này ta đến tìm ngươi là vì một việc, đó là muốn ngươi huỷ bỏ hôn ước giữa ngươi với Tiểu Ca! Tiểu Ca sắp đạt tới cảnh giới Chân Pháp rồi, với thể chất đặc biệt của nó thì chẳng bao lâu nữa sẽ đạt đến cảnh giới Thần Anh thôi!”
Nói rồi, bà ấy lấy hô lô rượu ra uống một hơi, rượu từ từ tràn theo khoé miệng ra ngoài, cảnh tượng thật sự không dành cho trẻ em.
Diệp Quân không nói gì.
Sau khi uống rượu xong, Phí Bán Thanh tiếp tục nói: “Có thể nói, chỉ cần nó đạt đến cảnh giới Thần Anh, thế thì nó sẽ là chủ tịch học viên trong lứa này của bọn ta. Đồng thời sẽ đại diện cho chúng ta tới hệ ngân hà tham gia cuộc tỷ võ mười năm một lần! Mà ở đó, nó sẽ có cơ hội quen biết nhiều người ưu tú hơn, cũng sẽ có nhiều tài nguyên hơn. Chỉ một câu thôi, nó sẽ ngày càng ưu tú hơn!”