- Ê. Mấy giờ rồi, Thanh_ Lam hỏi.
- Cậu tự nhòm điện thoại đi_ Thanh nói lại.
- Cậu có đồng hồ ở tay, xem hộ tớ đi, không ngoan gì cả_ Lam phê bình.
- Ha ha ha_ Du với Thư cười nắc nẻ.
- Gớm, tớ không ngoan đấy, hơn 9 giờ rồi_ Thanh trợn mắt nói.
- Kìa, nam nữ chính tới kìa_ Du vừa liếc ra cửa liền thấy người, thì thà thì thụt nói với lũ bạn.
Nghe vậy cả ba đứa quay phắt lại nhìn, không hẹn mà nháy nháy mắt nhau cười bí hiểm.
- Ối chộ ôi, ả mặc thế kia thì cởi chuồng luôn đi cho nó mát_ Lam khinh thường nói.
- Phải đó, xem xem mình quê mùa chưa này, vẫn mặc đồ công sở_ Thư chẹp chẹp miệng than thở.
- Nhìn nhìn tay lão già kìa, ối giời ơi_ Du khích khích nói.
- Nói tóm lại là chướng mắt chứ gì_ Thanh khỉnh bỉ nói.
- Ờ_ All
- Vào phòng rồi, Du đâu mở điện thoại coi_ Thư gấp gáp giục.
- Nhanh nhanh_ Thanh cũng vội theo.
- Đây đây, người ta mới vào mà, người ta còn chưa gấp mấy bà gấp gáp cái gì_ Du nheo nheo mắt nói.
- Lam, gọi cho bà cả chưa_ Thư cẩn thận hỏi lại.
- Yên tâm, chị làm việc chuẩn lắm, đúng 15 phút nữa lúc ả không còn vải thì bà cả sẽ vào_ Lam khoái trá kể lể.
- Cậu ác quá đấy... Nhưng mà tớ thích_ Thanh sảng khoái nói.
- Hì... Bạn hiền quá khen_ Lam phổng mũi nói.
- Ok, mau đưa mắt ra coi đi mấy nàng_ Du lên tiếng
Nhanh chóng, cả nhóm dán mắt vào màn hình điện thoại của Du, mỗi người lại mang một sắc thái biểu cảm riêng.
Trong màn hình điện thoại chiếu cảnh lão thủ trưởng đang ngồi chòng chọc cười cười vô sỉ trên ghế dài, còn ả kia mẹ kiếp thấy kinh. Cả người ả lắc lư theo điệu nhạc, mỗi một động tác đều vô tình hay cô ý xà xát lên bộ phận nhạy cảm để nó hơi hé ra, ánh mắt hồ li chớp chớp đúng dáng vẻ câu dẫn đàn ông. Ả đang tiến dần về phía lão già kia, tuỳ ý cho não sờ nắn. Lúc sau ả lại tách ra, rót một ly rượu, cởi phắt cái áo ngoài ra, còn cái áo lót, ả đổ rượu lên ngực nháy nháy mắt với lão ta. Lão chồm lên người ả mút lấy mút để, khán giả đang xem phim bỗng oẹ một tiếng kinh hồn.
Sau màn uống rượu chính là dần dần cởi bỏ vướng bận. Nhưng cởi không phải bình thường, cũng không do lão cởi mà phải đích thị ả cởi. Ả đẩy ngược lão già xuống dưới, ối ối mất lịch sự sờ cái gì của lão ý, trời ơi đúng là xem phim sex mà. May mà mình hơn 18 tuổi rồi, không thì xấu hổ lắm lắm.
Biểu cảm của lão già kia rất đa dạng, sung sướng, lâng lâng, thèm thuồng. Ả vớ lấy con dao gọt hoa quả trong phòng đưa tới bên váy, cứa. Chiếc váy rách ra theo đường ả cứa, đến đoạn eo, thì vứt nó đi, lấy tay lão đưa vào bên trong giựt tụt nó xuống, vứt đi đâu ý. Còn lại bộ đồ bikini, ả chưa thèm cởi vội. Chạy lăng xăng đuổi bắt với lão rồi để mặc lão bắt được, đánh vào mông. Á lại còn đỏ mặt mới ghê chứ, lưỡi thì liếm liếm môi, chớp mi động động vô tội.
Lão ta hình như không nhịn được nữa rồi, cởi hộ cô ta sạch bách chướng ngại vật. Giờ thì cô ta khỏa thân đúng ý nghĩa của nó rồi, trong khi lão già kia vẫn mặc đồ nghiêm chỉnh.
Chính nó, giờ khắc này, bà vợ cả theo hướng dẫn bên điện thoại của Lam, phá cửa xông vào.
Mặt ả và lão nghệt như ngỗng ỉa, làm cả 4 cười sằng sặc. Bà vợ kia quả đúng là phu nhân cao quý, bà ta xông tới chỗ đang chuẩn bị làm việc của ả và lão đập phá, bà ta tóm lấy lão ở trên tát cho mấy cái, đạp được một cái vào bụng cô ta thì bị ông già đó lôi ra. Bà ta bị giữ lại nhưng mà mồm vẫn không quên chửi.
Mày là con đ*, cave, mày cướp chồng bà, bà rạch mặt mày.
Mày ngủ chồng bà, bà nhổ trụi lông mày.
Mày ngực to à, bà cắt bà xẻo, bà bóp ra nước cho mày xem.
Con đàn bà lẳng lơ, không biết xấu hổ, cởi chuồng cho ai xem, chỉ có vượn khỉ trong công viên mới cởi chuồng cho người ta xem thôi. Mày còn không bằng nó đâu, mày quyến rũ bao nhiêu thằng, mày ngủ với bao nhiêu thằng. Mày, con đàn bà dơ bẩn. Lão dê già kia, mau buông tôi ra. Ông là thằng súc sinh, mẹ kiếp già rồi còn chơi gái, ông chơi tiếp đi, cho cả ông và đều bệnh luôn, HIV đi để tôi chôn cùng cho. Một cặp tiện nhân, cút ra hôm nay bà không làm đánh chết mày được. Bà về, nhưng nói cho mày biết chỉ cần bà sống, bà hành chết con đ* mày... Khốn kiếp, thằng già mày theo tao về....
Theo bước chân bà cả ra khỏi phòng, cả bốn cười rớt răng. Nhưng mà nhìn lại vào màn hình, kinh tởm không che dấu nổi. Ả ta bị chửi mặt như không, cười cười rất vô tội. Nhìn theo bóng lão kia còn vẫy vẫy tiếc nuối, hôn gió mới ghê. Ả lấy trong tối xách ra một bộ quần áo, mặc vào rồi đi ra ngoài. Trên màn hình chỉ còn lại cảnh vỡ tan hoang của rượu.
Lam nhẹ nhàng biến mất trở lại căn phòng đó tháo camere mini. Xong việc, lại tụ tập với nhau. Chiêm ngưỡng tận mắt sự lẳng lơ của của ả. Ả ra ngoài liền rơi vào tay của một đại gia khác, ngồi trong góc hôn hít chán chê rồi đi mất, chắc đi đặt phòng rồi.
Chap 22: Hành trình theo dõi nàng
Trong một góc tối khác, có bốn anh chàng vừa uống rượu vừa nhìn trân trân vào quầy bar, nơi có những cô gái họ thích, họ theo đuổi.
- Ra cô gái kia là Lam_ Ninh Nhật hỏi.
- Phải, không ngờ cô ấy cũng quen Du, lâu lắm rồi tôi không gặp em ấy_ Tả Bích Huyên nói.
- Anh quen tiểu Du_ anh nhướng mày nói.
- Ghen rồi_ Chí khoái trá đáp.
- Quen chứ, tôi là đàn anh luôn chăm lo cho em ấy đấy_ Tả Bích Huyên thản nhiên công nhận.
- Anh cùng trường đại học với cô ấy, chăm lo thì được nhưng đừng có ý gì với nàng, tên xấu xa kia chỉnh chết anh_ Ninh Nhật ghé tai nói nhỏ với TBH
- Cậu đoán đúng rồi, tôi rất thích Du, em ấy rất đặc biệt_ Tả Bích Huyên ngó lơ Nhật, cố tình nói to để chọc tức anh.
- Phải không?_ anh nhẹ nhàng hỏi bâng quơ.
Mẹ kiếp sao ông trời lại cho tiểu Du học chung với tên biến thái Tả Bích Huyên này vậy.
- Đương nhiên, hồi mới vào trường, chính tôi là người đã đón em ấy đi đăng kí ở kí túc xá. Tôi còn cùng học, cùng làm luận văn, vui chơi... với em ấy nữa kìa. Chính tôi còn giúp em ấy xua đuổi đám ruồi muỗi bám em ấy đấy. Giờ ngẫm lại tôi chính là bạn trai hờ của Du đấy_ Tả Bích Huyên anh đây nói thật.
- Thế sao, nhưng cũng chỉ là hờ thôi, không phải chính_ anh ghét bỏ nói.
- Chẳng qua tôi không thích làm chính thôi, hờ mới vui_ TBH đắc chí nói.
Không ngờ cô lại thân với tên này tới vậy. Nói ghét bỏ chính là anh ghen tị, 4 năm sinh viên của cô tên này đều có mặt, anh chỉ tồn tại trong 2 năm cuối thời học sinh của cô. Nói không ghen tị chính là nói dối. Mà đã thế tên này còn khoe khoang chọc tức anh, nếu anh ta không phải cháu trai ngoan của ông già thì ngay sau câu bạn trai hờ là anh đã cho anh ta một cước rồi.
Chẳng hiểu bác trai bác gái lành thế sao đẻ ra cái tên đáng ghét thế này nữa, hôm nào phải về méc bà nội để bà dạy dỗ anh ta mới được.
- Anh Huyên, thế rốt cuộc anh thích Du hay Lam_ Chí nhảy vào hỏi.
- Ngu ngốc, anh ta không tư cách thích Du_ anh lừ lừ thằng bạn nói, thật nhảm nhí.
- Phải rồi không có tư cách. Nhưng tôi hơn cậu, tôi được ngủ với tiểu Lam rồi_ Tả Bích Huyên khảng khái chọc chọc lại
- Ha ha ha, thế tôi theo đuổi Thư được không?_ Ninh Nhật thấy vậy liền góp vui.
- Ngu ngốc_ All
- Mấy cậu nói ai ngu_ Ninh Nhật tự dưng bị chửi thì thẹn, tức tối nói.
- Ninh Nhật, cậu thật lòng à_ anh hỏi.
- Định bỏ cả rừng hoa à_ Chí bồi thêm.
- Tu chí làm ăn rồi sao_ Huyên phụ đạo nốt.
- Thật, từ lần cô ấy khoác tay nói tôi là bạn trai thì tôi đã nguyện làm thật rồi, cứ thấy cô ấy là tôi lại muốn nói, mình đi cục dân chính đi_ Nhật sốt sắng nói.
- Khó tin quá_ All
- Các cậu tin hay không thì tuỳ, tôi thấy Chí có vợ rồi nên tôi cũng muốn có vợ_ Ninh Nhật chớp chớp mắt khẳng định.
- Anh tin chú, cố gắng lên_ Huyên vỗ vai Nhật tán thưởng.
- Nếu cậu thực tâm thì tôi không cản, nhưng đừng làm tổn thương bạn của Du nếu không..._ anh không nói gì thêm nữa.
- Ăn đấm của chị hai ngay, Du Du từ bé đã võ công đầy mình, cậu làm tổn thương người cô ấy thương cô ấy có chết cũng sẽ giết bằng được cậu_ Chí giải thích nốt.
- Tôi biết rồi, nghe như mấy cậu không tin tôi vậy, tôi là loại người đó sao_ Ninh Nhật
- Thì là loại đó mà_ All
-...
- Tôi nhớ ngày tôi lấy Thanh, Du làm phù dâu. Cô ấy đã đấm tôi một cái vào bụng, cô ấy nói. Thanh mà có chuyện gì buồn lòng về tôi chỉ cần cô ấy biết, cô ấy sẽ cho tôi thanh bại danh liệt. Tôi biết cô ấy làm được, đừng nhìn cô ấy chỉ làm nhân viên nhỏ trong công ti của Tường, cô ấy mà thích làm giám đốc cũng có thể đó.
Tôi hứa sẽ đối tốt với Thanh xong cô ấy mới thôi dằn mặt tôi. Tường cậu biết rồi đấy, Du từng nói nếu cô ấy mà là con trai cô ấy sẽ lấy Thanh. May mà cô ấy là con gái nên tôi mới lấy được Thanh về nhà_ Chí nhớ lại mà cười cười.
- Tôi biết, cô ấy rất trọng tình cảm_anh dường như cũng nghĩ lại cảnh tượng ấy.
- May thật, nếu cô ấy là con trai chẳng phải Thư và Lam cũng là của cô ấy sao_ Ninh Nhật nói.
- Có thể lắm_ Chí nghĩ nghĩ rồi nói.
- Không đâu, cô ấy là con gái mà_ Huyên dốc ra hiện thực phụ nhận.
- Anh không biết thế nào là giả sử hả_ Ninh Nhật nói.
-...
Ở đầu bên kia đột nhiên Du hắt xì một cái. Mẹ lại bị ai nói xấu rồi.
- Cảm à Du_ Lam lo lắng hỏi.
- Du sao vậy_ All
- Mình không sao, ngứa mũi thôi.
- Thôi, mình về đi, hôm nay có ai muốn ngủ chung không?_ Lam lắc lắc chìa khoá xe hỏi.
- Có, ngủ nhà cậu chứ_ Thư nhanh mồm nói.
- Giống lần trước_ Thanh hỏi.
- Về nhà cậu quẩy tiếp hả_ Du nói.
- Đúng vậy, hôm nay mấy đứa mình ngủ chung đi_ Lam hứng chí nói.
- Ok_ All
Lam đứng lại đưa thẻ cho nhân viên tính tiền còn Du đi lấy xe, Thư và Thanh cùng nhau chờ ở ngoài cửa.
***
Thấy các cô ấy ra ngoài các anh chàng cũng hết hứng đi về, định đuổi theo mấy cô để được đưa nàng về. Đột nhiên Chí có điện thoại, nghe được một lúc thì mặt méo xệch, ai oán.
- Mấy cậu mau đến bảo mấy cô kia trả người cho tớ. Thanh Thanh yêu dấu nói sẽ ngủ cùng mấy cô gái kia, tớ khăn đơn gối chiếc làm sao mà ngủ nổi_ Chí bò ra bàn trách cứ
- Đáng đời_ All
-...
Du uống ít rượu nhất nên cô lên thay Lam lái xe. Bốn cô nàng vừa đi vừa hát, cảnh đêm càng trở nên tuyệt đẹp hơn trên chuyến xe tình bạn ấy.
Tình yêu là gì, phù du, phù phiếm, nắm chắc là hạnh phúc, vuột mất là niềm đau.
Chỉ có ở đây, tình bạn vĩnh hằng, tốt đẹp, hạnh phúc vĩnh vĩnh cửu cửu.
- Du à... Thư à... Thanh à... Lam yêu các cậu_ gió thổi bay mái tóc vàng hoe của Lam, hơi rượu khiến mắt cô ấy trở nên lấp lánh, tuyệt đẹp như đựng cả ngàn vì sao vậy.
- Chúng tớ cũng yêu Lam_ All
- Ha ha ha... Tiếng cười vang vọng mãi trong đêm.
- Sao sáng, trăng sáng, đôi mắt em sáng, tất cả bừng lên trong màn đêm u tối, đêm nay là đêm duy nhất, của đôi ta...
- Du hát hay quá_ Lam cười cười nói.
- Để tớ hát tiếp... Bên em bên em mỗi giây, yêu em yêu em mỗi phút, thời gian ơi xin để em bên tôi..._ Thư vẫy tay hát.
- Đến Thanh nào_ Lam bắt nhịp
- Đêm nay là đêm duy nhất, của đôi ta... Em mãi là em duy nhất, của riêng anh... Anh yêu em...
- Vỗ tay_ Lam há miệng cười sung sướng
Bốp bốp bốp...
- Đừng đi làm nữa, chúng ta đăng kí thành một ban nhạc đi_ Thư phát biểu ý kiến.
- Được đó, Du đi xin sếp cậu đi, anh ta cho ngay đấy_ Lam trêu
- Mấy cậu đi mà xin
- Ha ha ha_ All
***
Phản chiếu sự vui vẻ của chiếc xe đỏ rực phía trước, chiếc xe màu đen lẳng lặng đi theo nó bên trong không khí lặng như tờ. Chí cô đơn thương nhớ vợ đang cầm lái, bên cạnh là mặt sát thủ của anh, đằng sau là Tả Bích Huyên và Ninh Nhật đưa mắt ra ngoài ngắm cảnh. Không ai nói với ai câu nào, nhưng đều có mục tiêu chung, phía trước đang chở cô ấy, tôi nhất định đi theo.
Chiếc xe đỏ dừng chân tại một ngôi nhà ba tầng màu trắng tinh khôi, Lam không thèm mở cửa mà nhảy phắt xuống xe, oai phong cầm chìa khoá ra mở cổng. Hai nàng kia cũng xuống theo, Du thì vẫn ngồi lại, thấy cổng đã được mở ra thì lái xe vào. Chẳng mấy chốc cả căn nhà sáng lên, bóng dáng của các cô gái cũng biến sau cái cổng sắt ấy.
- Vào nhà rồi. Các cậu ở đâu tôi chở về_ Chí lên tiếng đầu tiên sau chuỗi thời gian ngắn im lặng.
-...
- Ê... Ngủ hết rồi à_ tiếp tục gọi.
- Không muốn về_ Ninh Nhật thương tâm nói.
-...
- Mấy cô gái ngủ tôi không yên tâm, tôi ở đây canh cho cô ấy ngủ_ anh mắt vẫn nhìn vào ngồi nhà ấy mấp máy môi nói.
-...
- Ra đây là nhà Lam, tôi ngắm nghía cái đã_ Huyên
-...
Thế tức là muốn ở đây, không về chứ gì.
- Thế xuống xe đi, tôi về. Vợ không có nhà, tôi phải quán xuyến nhà cửa, đâu rảnh như lũ ế các cậu_ Chí bực bội quát.
- Tôi không ế, tôi đang theo đuổi vợ_ anh thản nhiên nói.
- Tôi ngắm nhà vợ tương lai_ Huyên
- Tôi đi theo vợ sắp cưới tới_ Nhật.
-...
Vậy là cả đêm đó, bên ngoài ngôi nhà ba tầng nhỏ xinh, một chiếc xe lạ vẫn nằm yên ở đó. Đêm nay, có 4 anh chàng không ngủ, có 4 nàng nắm tay nhau đi vào giấc mơ.