• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu rồi mới ra chương không phải là bị tạch ý tưởng mà là lười =)) Nên mọi người đừng bỏ rơi truyện nha

---------------------------------

- Ý cậu? - Trường Xà vẫn gương mặt thản nhiên lạnh lùng đó, nhướn mày hỏi.

Cự Giải trong phút chốc bị dọa chết người, không biết phản ứng lại như thế nào.

- Cự Giải... - Kim Ngưu đứng hẳn dậy, ánh mắt lo lắng, nhất quyết không được.

Nhân Mã ngồi cạnh cũng bạt vía, lấm lét liếc Cự Giải.

Ma Kết và Thiên Yết thâm ý nhìn, cũng chả biết nghĩ gì mà đôi lông mày bỗng cau lại.

Cự Giải điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nuốt nước miếng rồi ráng nhả ra từng câu

- À, việc này, lúc này không đùa...

- Tôi không đùa - Trường Xà rất nghiêm túc.

- Cậu có thể, à không, làm sao mà cậu lại đột xuất như vậy? Đã thế còn là trước mặt mọi người..

- Muốn hẹn hò với người mình thích là điều xấu hổ sao? - Trường Xà vẫn thản nhiên.

Quả thật mặt dày mà! Cự Giải thầm rủa.

- Việc này.. - Cự Giải quay lại nhìn Kim Ngưu, Kim Ngưu vẫn còn đang trợn trừng mắt nhìn cảnh cáo, Cự Giải cắn môi khẽ thở dài, quay lại nói tiếp với Trường Xà - Hãy cho tớ thời gian.

Giờ ra chơi, Song Ngư vẫn ngồi thơ thẩn nhìn trời, lâu lâu lại xuýt xoa ca thán, rồi lại lắc đầu.

- Điên à? - Song Tử ngồi nhìn nãy giờ, có phần khó hiểu.

- Không điên không điên - Song Ngư vẫn tiếp tục cái màn lắc đầu của mình, trả lời như máy.

Song Tử lo lắng, vội sờ đầu.

Song Ngư bị đụng vào người nên thức tỉnh, đánh cái chát vào tay Song Tử.

- Còn tưởng bị điên - Song Tử xuýt xoa tay mình, than vãn.

Bị Song Ngư trừng cho một phát.

- Nghĩ gì vậy? - Song Tử hỏi.

Song Ngư cười hì hì, nói: “ Trường Xà thật là lãng mạn “.

- Bớt mơ mộng!!

- Im đi, không đi tán gái nữa à?

- Không hứng thú.

- Đi đi, đi dùm cái, tán con nào lẹ dùm cái.

Song Tử ngạc nhiên: “ Sao vậy? “

- Không có gì - Song Ngư vội khua tay - Quan tâm bạn bè thôi.

Làm sao Song Ngư này có thể nói cho tên đó biết là muốn Thiên Bình từ bỏ hắn được.

- Song Ngư!!!

Tiếng hét làm Song Ngư giật nảy, quay đầu lại, nhăn nhó nói: “ Gì vậy, Thiên Bình? “.

- Aiiiii - Thiên Bình vội bịt miệng chính mình, sau đó khua tay nói - Xin lỗi, không có gì đâu!

Làm cho Song Ngư không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Rốt cuộc Thiên Bình ơi, mày tức giận cái gì chứ? Thiên Bình gục mặt xuống bàn.

------------------------------

- Bảo Bình..

- Tỉnh rồi sao?

Bạch Dương kéo chăn gượng dậy, ráng mỉm cười.

- Về lớp thôi.

Bảo Bình giữ tay Bạch Dương, ấn cô trở lại giường: “ Nằm yên đi “.

- Tớ..

- Im lặng chút.

Bạch Dương nheo mắt, hơi khó chịu, nhưng vẫn chịu nằm xuống.

- Không sao.

- Tớ không hỏi cậu - Bảo Bình thô thiển nói.

Bảo Bình có lẽ đã giận rồi! Bạch Dương đưa cánh tay lên che mắt mình, thở dài.

- Tí cậu đến bệnh viện nhà tớ.

Thấy Bạch Dương định đáp trả Bảo Bình nói tiếp: “ Im lặng, cấm cãi “.

-------------------------------

Kim Ngưu đập bàn lôi Cự Giải ra khỏi lớp, mặt có chút khang khác, lại có phần tức giận.

- Gì? - Cự Giải hậm hực giật tay khỏi Kim Ngưu khi cả hai đã ra khỏi lớp.

- Đừng tưởng tao không biết mày đang nghĩ gì?

- Ý mày là sao? - Cự Giải chột dạ liếc lên nhìn Kim Ngưu.

- Tao nói cho mày biết, tuyệt đối không được nhận lời.

- Tao..

- Cự Giải, mày cũng biết, chuyện này không phải chuyện đùa.

- Được rồi, cái gì cũng được, miễn không được quen cậu ấy thôi chứ gì?

- Thằng đó không yêu mày - Kim Ngưu cắn rứt lương tâm nói ra lời này, biết là sẽ tổn thương Cự Giải, nhưng đau dài chi bằng đau ngắn.

Cự Giải thót tim, cảm giác như bị ai đó dùng dao đâm thẳng vào trái tim của cô, Cự Giải là người hiểu rõ hơn ai hết, Trường Xà không bao giờ yêu cô, hứng thú thì có nhưng tình cảm chân thành thì tuyệt đối không. Cái người ta gọi là tình yêu, chắc chỉ đơn phương về phía một người, hiếm một tình yêu nào xuất phát từ cả hai bên, đau lòng nhưng không được quỵ lụy, bản tính của Cự Giải không cho phép cô như thế, cô có lòng tự trọng của mình, không cần người khác thương hại.

Cự Giải gật đầu nói: “ Tao biết rồi “.

Kim Ngưu nắm tay Cự Giải, bàn tay cô đã ướt đẫm mồ hôi, Kim Ngưu thở dài nắm chặt hơn: “ Xin lỗi, tao sẽ ở cạnh mày “.

Cự Giải khẽ tạo đường cong nơi khóe miệng, nhe răng đáp: “ Biết “.

Nhân Mã định ra khỏi lớp, nhìn thấy cảnh này, vội quay đầu vào lớp, chả hiểu sao bước chân lại giống như chạy hơn.

“ Họ chỉ là bạn thân thôi “ Nhân Mã tự an ủi bản thân, nhưng vẫn không dằn được tiếng thổn thức trong lòng.

- “ Sao vậy, Nhân Mã, tự nhiên không đi nữa? “ - Xử Nữ đi bên cạnh giật mình, đang không thấy Nhân Mã quay gót một cách nhanh chóng như vậy.

Nhân Mã nghe tiếng Xử Nữ nói liền điều chỉnh cảm xúc: “ Không có gì “.

- Cậu thích Kim Ngưu?

- Khôn....g...cá.i gì...

Xử Nữ nhướn mày, biết ngay mà! Xử Nữ đang gặp vấn đề với Sư Tử thì cô bạn này lại gặp vấn đề với Kim Ngưu, tình cảm rất thường tình, với một lớp nam nữ chung một lớp, tình cảm xảy ra là chuyện bình thường.

- Không cái gì - Xử Nữ cười gõ đầu Nhân Mã - Nói cho cậu biết, đừng tưởng tớ không biết.

- Tớ... - Nhân Mã cuối cùng cũng gật đầu - Ừ!

Xử Nữ ngồi xuống, mệt mỏi nói với Nhân Mã: “ Tớ cũng đang để ý một người “.

Nhân Mã ngạc nhiên: “ Hả? Ai? “.

Xử Nữ cười khẽ: “ Không biết tớ có thích người đó hay không, nhưng tớ rất thích được nhìn người đó, thích là như thế nào, chính là bản thân tớ không biết “.

Nhân Mã chăm chú lắng nghe Xử Nữ, Nhân Mã tự cười với chính bản thân, chính cô sau khi Thiên Long chết cô mới biết bản thân mình yêu hắn ta. Thấy Xử Nữ như thế, cô mới hiểu, Xử Nữ không hề giống như bề ngoài, luôn tỏ ra quan điểm của mình cho người khác, thích lên mặt dạy đời người khác. Nhưng thật ra lại không biết gì, không rành sỏi về nhiều thứ.

- Người đó thật là may mắn.

Xử Nữ cười nhẹ, nói với Nhân Mã: “ Kim Ngưu cũng may mắn “.

- Tớ không nghĩ... là như vậy.. Kim Ngưu luôn thân thiết với Cự Giải, nói không ganh tỵ là nói dối, người như Kim Ngưu.. quá hoàn hảo.

Xử Nữ gật gù: “ Đúng thế nhỉ, Kim Ngưu có vẻ là hoàn hảo nhất trong chúng ta, cậu ấy lúc nào cũng hiểu người khác muốn gì, dễ dàng đọc suy nghĩ của người ta, rất đáng ghét, lại vui vẻ hòa đồng, quá thông minh và gian manh “.

- Gian manh?

- Cậu không biết sao? Người ghê gớm và gian xảo nhất chính là người luôn tỏ ra vui vẻ.

- Ý cậu? - Nhân Mã càng khó hiểu lời Xử Nữ.

- Ngốc thật, cậu nghĩ vì lí gì Kim Ngưu vào trường cấp 2 đó?

- Cấp 2? Cấp 2 nào?

Xử Nữ nhắm mắt, à ha, con bé này không biết chuyện của Kim Ngưu.

- Tớ nghĩ cậu nên hỏi Cự Giải, tớ vốn chỉ biết Kim Ngưu học trường trung học B thôi.

Nhân Mã tròn mắt: “ Trung học B? “.

- Ừ.

- Cái trường kinh khủng đó sao?

- Đúng vậy - Xử Nữ cười.

Nhân Mã quay về phía khác, trong lòng lại thêm một mối lo khác, tôi vốn không biết gì hết về cậu..

Bên này, Sư Tử vẫn thản nhiên nhìn Xử Nữ đang trò chuyện với Nhân Mã.

- Thiên Yết - Sư Tử lên tiếng.

- Gì?

- Cậu thấy Xử Nữ thế nào?

Thiên Yết nhìn Xử Nữ rồi đáp cho có lệ: “ Không tệ “.

- Nếu như tớ..

- Cậu muốn làm gì thì làm, đừng hỏi tôi - Thiên Yết biết rõ về Sư Tử, cũng không phải xa lạ gì.

Sư Tử lúc này mới nhận ra sự khác lạ của Thiên Yết, lúc sáng sớm còn vui vẻ mà bây giờ lại khác hẳn, mây mù vây quanh đầu, lông mày lại cau có.

Song Ngư nghe giọng Sư Tử, cũng đoán được phần nào câu chuyện, quay xuống nhìn Thiên Yết, khẽ liếc Sư Tử một cái: “ Cậu bớt đểu dùm tôi “.

- Thiên Yết, tối đi ăn không?

- Không hứng thú.

- Được rồi... - Rồi xoay đầu qua Ma Kết - Tối nay đi ăn không?

- Không muốn, tối nay có việc - Ma Kết đáp.

- Chúng bây toàn dân chảnh chó - Song Ngư đập bàn, xong lại chợt nghĩ ra điều gì quay sang nói với Song Tử - Song Tử, tối nay rảnh không? Đi ăn với chị.

Song Tử ngạc nhiên nhưng vội cười xòa: “ Không vấn đề “.

Thiên Bình canh chừng Song Ngư, trong đầu cô bắt đầu tưởng tượng ra hàng vạn câu chuyện tay ba tay tư. Nắm chặt tay kiềm chế cảm xúc của mình, bước đến nói với Song Ngư: “ Tớ đi với “.

- Không vấn đề - Song Ngư cười tươi với Thiên Bình, vốn tính mời Thiên Bình luôn mà.

------------------------------------

- Ừ, mày đưa Cự Giải về đi, tao đang ở bệnh viện nhà, ừ, mày cứ lo đi, tao về rồi tính tiếp - Bảo Bình nói với cái điện thoại khi đang đứng trước phòng xét nghiệm.

Bảo Bình tắt máy cùng lúc Bạch Dương bước ra cùng một vị bác sĩ đằng sau.

- Sao rồi?

Bạch Dương bước đến đứng bên cạnh Bảo Bình, lắng nghe lời bác sĩ dặn.

- Không lớn, không lớn, máu trắng giai đoạn đầu, đúng như cháu đoán, chỉ cần xạ trị hoặc ghép tủy, vì là giai đoạn đầu nên sẽ dễ hơn và hơn 80% là sẽ khỏi, tuy sẽ có vài tác dụng phụ, bác vẫn khuyên là nên ghép tủy, vì như thế sẽ tốt hơn với một cô bé xinh đẹp này, xạ trị sẽ rụng tóc.

Bảo Bình khó chịu lắng nghe bác sĩ nói, biết là mình đoán nhưng vẫn không mong đó là sự thật.

Bạch Dương cũng biết một chút về máu trắng, nhưng vẫn không thể hiểu độ nguy hiểm của nó nên mặc sức để Bảo Bình lo hết.

- Ghép tủy thì cần tủy hợp, nếu không trị kịp thời thì sẽ tiến đến giai đoạn nặng hơn - Bảo Bình nói.

- Ừ, đúng vậy, nhưng tủy thường cha sẽ hợp với con gái, trước tiên vẫn phải xét nghiệm.

Bạch Dương nghe nhắc đến liền nắm chặt áo quần mình, nhăn mặt. Bảo Bình thì vẫn bình thản nói: “ Cháu biết rồi, cháu sẽ lo “.

Bác sĩ quay đầu định về phòng nhưng chợt nhớ ra điều gì, quay lại nói với Bảo Bình: “ Con bé trước đây bạn cháu, vẫn đến đây, trước đây bác từng xét nghiệm cho nó, nó có tủy hợp với cô bé này “.

- Tủy không liên quan đến máu, dù máu trùng thì cũng tùy tủy có trùng không - Bảo Bình khó hiểu, định nghĩa rõ ràng.

- À, bác xét nghiệm tủy cho con bé đó luôn, rất phù hợp.

- Cháu biết rồi - Bảo Bình nói xong, liền kéo tay Bạch Dương.

Bạch Dương bị kéo đi nhưng miệng vẫn hỏi Bảo Bình: “ Người mà vị bác sĩ ấy nói, chả lẽ là Cự Giải? “.

- Đúng vậy - Bảo Bình kiếm một ghế đá ngồi xuống.

- Vậy thì tốt rồi - Bạch Dương cười, chỉ cần không cần đến Nam Thập Tự thì mọi thứ đều được.

- Không - Bảo Bình chợt quát lên

Bạch Dương bị giật mình, rồi à lên: “ Tớ biết, xin lỗi, cậu lo cho Cự Giải “. Giọng điệu chả hiểu sao lại có chút bực tức.

- Đúng vậy - Bảo Bình không nể nang nói - Tôi đưa cậu về.

- Không cần - Bạch Dương tức giận, tên ngốc Bảo Bình đang suy nghĩ gì mà có thể nói một câu vô lương tâm như thế.

Bảo Bình cũng mặc cho Bạch Dương gọi taxi về, anh bây giờ đang muốn giải quyết vấn đề của Cự Giải.

----------------------------------

Cự Giải sóng bước bên Trường Xà lên sân thượng, Trường Xà đã hẹn cô, sau giờ học lên đây. Bước lên sân thượng đã bị một cơn gió mạnh thổi vào mặt làm cho Cự Giải cũng tự tin hơn, hỏi: “ Có chuyện gì không? “.

Trường Xà dừng bước, tay vẫn cho vào túi, quay đầu nhìn Cự Giải: “ Muốn hẹn hò “.

Cự Giải bỗng nhiên cảm thấy người này mặt dày quá thể, muốn tuôn lời chửi bới nhưng lại bị gương mặt lãnh đạm đẹp trai đó đánh bại.

- Tớ bảo đừng giỡn.

- Tôi không hề giỡn - Trường Xà nhìn Cự Giải, vô tình chạm vào mắt nhau, làm Cự Giải rụt cổ cúi đầu.

Trường Xà đến gần hơn: “ Ý cậu? Tính tôi không được kiên nhẫn cho lắm “.

Câu nói này thật sự làm Cự Giải tức giận, rốt cuộc anh vẫn không yêu tôi, anh chỉ muốn mau mau cưa đổ được tôi mà thôi, kiên nhẫn? Vậy sao anh luôn kiên nhẫn với người đó.

Cự Giải cúi gằm mặt, khẽ nói: “ Điêu Cụ...“.

Trường Xà giật mình nghe không rõ hỏi lại: “ Cậu nói... “.

- Điêu Cụ khỏe không?

- Cậu.. cậu biết cô ấy? - Trường Xà quả thật bất ngờ.

Cự Giải ngước mặt lên, vẫn cười: “ Dĩ nhiên tớ biết rồi, vì cô ta là bạn thân của tớ “.

--------------------------------------

Kim Ngưu bên này thì lo sốt vó đi qua đi lại trong lớp gọi điện thoại cho Cự Giải, Thiên Yết tinh ý để mắt đến.

- Cự Giải đâu? - Thiên Yết hỏi.

- Nếu tôi thật sự biết Cự Giải ở đâu, tôi đã không cần phải đứng đây như thế này rồi.

Nhìn xung quanh lớp thì mọi người đều đã về hết, Thiên Yết vốn đã sinh nghi từ lúc Trường Xà thì thầm nói gì với Cự Giải, biết ngay lúc này cô đang ở cạnh hắn ta, giờ thêm Kim Ngưu lo lắng, anh càng khẳng định Trường Xà là thứ không tốt lành gì. Thiên Yết không nói, không rằng chạy ra khỏi cửa lớp tiến thẳng đến sân thượng. Cũng không biết là tại sao anh lại đoán là ở đây, chỉ là linh tính mách bảo mà thôi.

Bạn có thể ngửi thấy mùi người mình yêu thương sao?

Không có!

-----------------------------

- Cậu nói.. bạn thân?

- Đã từng thôi - Cự Giải cười nhạt.

- Cậu..

- Cậu cũng đã lên giường với cô ta còn gì - Cự Giải đau lòng nói tiếp.

Trường trung học B hồi đó đã có một cặp tiên đồng ngọc nữ gọi là Trường Xà - Điêu Cụ, cùng năm Cự Giải rơi vào lưới tình Trường Xà, cũng chính là lúc Cự Giải biết được cô bạn thân của mình đang quen với Trường Xà, nói không ngoa thì cũng chả mặn mà gì, Cự Giải lúc nào cũng đối xử tốt với Điêu Cụ mà chưa bao giờ Điêu Cụ có hành động đáp trả. Trường Xà và Điêu Cụ cũng chia tay trong năm đó, khi biết tin này, Cự Giải hoàn toàn vui mừng, cô không hề ích kỷ, chỉ là cô vui mừng thôi. Nhưng ngày hôm đó, một tin đồn động trời đã được loan ra, Trường Xà và Điêu Cụ đã lên giường với nhau, người tung tin này không ai khác chính là Trường Xà. Hỏi, có đau không? Vì muốn Điêu Cụ quay về bên mình mà Trường Xà đã bất chấp thủ đoạn, dù hèn hạ đến thế nào, dù cho có một người vô hình luôn yêu mãnh liệt hắn như thế. Trước tin đồn đó, Điêu Cụ cũng không phản ứng gì, cũng chả buồn phiền. Từ lúc đó, Cự Giải đã chính thức tránh Điêu Cụ mặc cho Điêu Cụ có nhờ cô giúp đỡ gì chăng nữa. Cự Giải có trải qua một mối tình vào năm sau nhưng cũng không kéo dài được lâu, cô luôn miệt mài giữ hình ảnh Trường Xà trong lòng, không bao giờ quên, nhưng lúc này đây, Trường Xà bằng xương bằng thịt tiếp cận cô thì cô bỗng cảm thấy sợ hãi, không dám tin cũng không dám nhận.

- Cậu biết? - Trường Xà ngạc nhiên.

- Đúng là cậu không nhớ rồi - Cự Giải cười khổ - Tôi là người hay đi bên cạnh Điêu Cụ, cũng học trường trung học B.

- Tôi không thấy cô bao giờ - Trường Xà nói.

- Tôi chưa bao giờ đi cùng cậu ấy trước mặt cậu, nhưng cậu đã nhìn thấy tôi rồi, có nói chuyện một lần, cũng không thể nói là nói chuyện, chỉ giống một câu chào hỏi thôi, nhưng tôi thì nhớ cậu, cậu lại không hề nhớ tôi.

Cự Giải xem xét gương mặt của Trường Xà một chút rồi nói tiếp: “ Thế là cậu biết rồi đó, câu trả lời của tôi là không “.

Để lại Trường Xà ở đó, Cự Giải bước ra khỏi sân thượng, lại chạm ngay Thiên Yết vừa chạy tới, cô vội lảng xuống cầu thang, tránh ánh nhìn của Thiên Yết, bị Thiên Yết kéo lại vào trong một lớp vắng.

Cự Giải khóc run bần bật, mặc cho Thiên Yết ôm ấp vỗ về. Thiên Yết vỗ vỗ đầu sau gáy cô, anh hơi ngửa cổ, để mặt cô vùi vào ngực anh.

Cự Giải trước giờ luôn yếu mềm như thế, rất xấu hổ để thể hiện cảm xúc của mình nhưng luôn muốn người khác che chở. Luôn muốn người ta đọc được tâm tư của mình, Cự Giải yêu Trường Xà không phải ngộ nhận, mà là thật, Cự Giải phải mất cả đời để quên một người, cho nên cô cần một vòng tay khác nhanh chóng chiếm lấy trái tim cô để cô có thể quên đi Trường Xà. Bảo Bình không phải, Kim Ngưu không phải, vậy thì là ai?

Sau khi nhận thấy Cự Giải đang dần nín khóc, Thiên Yết kéo mặt cô ra khỏi ngực anh, để mặt cô đối diện với mình và nói một câu khá kì lạ: “ Kiểm tra có hôn hay ôm ấp hay đụng chạm gì không coi “.

Cự Giải khóc đến nỗi ná thở, bắt gặp câu nói của Thiên Yết, không nhịn được nhéo anh một cái: “ Chính là cậu ngốc “.

- Thật buồn cười, khóc đến cái mặt cũng tèm nhem, thật xấu.

- Không đến phiên cậu quản - Cự Giải liếc chừng Thiên Yết.

Hai người cứ đấu đá với nhau mà chả thèm để ý là tay Thiên Yết vẫn đang quàng chắc eo Cự Giải, còn Cự Giải cứ mặc như vậy mà cãi nhau với anh. Kim Ngưu đi ngang qua tỉnh bơ, bỗng cảm giác mình vừa lướt qua cái gì kì lạ nên quành lại xem, bắt gặp tình cảnh này, ngạc nhiên đến trố mắt ra nhưng vẫn không quên đưa điện thoại lên nhấn cái tách rồi tung tăng vui vẻ về lớp đợi Cự Giải.

-----------------------------------------

- Gì đây? - Ma Kết nhấc điện thoại.

- Tí nữa 7h đi ăn.

- Chả phải bảo là không muốn rồi sao?

- Tớ không cần biết, không cần biết,bla bla, nhà hàng WING, nhớ đến - Song Ngư không để cho Ma Kết kịp trả lời, lập tức cúp máy.

- Cái con này.. - Ma Kết chửi thề.

Ma Kết mồm miệng thì vậy nhưng vẫn đứng lên thay đồ đến nhà hàng WING như lời Song Ngư nói.

Song Ngư đang lập mưu đồ gì, hãy cùng chờ xem!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK